Vầng sáng lưu động, bảy đạo quang đoàn phóng ra thần quang cùng mọi người công kích đồng thời chôn vùi, tuy lại bị tan vỡ rất nhiều Linh khí, nhưng mà mọi người rõ ràng phát hiện, bảy đạo quang đoàn phảng phất như ảm đạm rất nhiều.
- Có hiệu quả!
Một vòng công kích mới bộc phát, khắp đại điện đều long long run rẩy.
Khương Tư Nam có chút cổ quái nhìn Đoan Mộc Hàn cùng Thiên Duyên tiểu hòa thượng, nói:
- Quang đoàn bên ngoài Linh khí Vương phẩm có cấm chế trận pháp cường đại như thế, các ngươi là làm sao đạt được Mộc Ngư? Còn có các ngươi là làm sao xuyên quá cổ trận, tiến vào trong cung điện này?
Đoan Mộc Hàn liếc nhìn tiểu hòa thượng, giải thích nói:
- Từ thế giới dưới lòng đất từ biệt, ta ở Chân Cương Đại Lục du lịch mấy tháng, về sau liền đi tới đông hải, ta cũng nghe nói Thần Ma cổ chiến trường mở ra, còn có ngươi bị Huyết Ma nhập vào thân, bởi vậy tiến vào Thần Ma cổ chiến trường nhìn một chút, không nghĩ tới vừa tiến đến liền gặp người Ngũ Hành Thánh Tông, bị Kỷ Vân Thâm và một đám trưởng lão Thông Thiên Cảnh vây công, một đường đào tẩu, về sau hao phí một ít bí pháp mới thoát khỏi bọn hắn.
- Thời điểm cung điện này sinh ra, ta vừa vặn ở chỗ này, lúc ấy cảnh tượng to lớn, cũng đưa tới một đám người Ngũ Hành Thánh Tông phát hiện, mà lúc kia tiểu hòa thượng này giống như bị người Nhật Nguyệt thần giáo đuổi giết, theo ta cùng một chỗ tiến nhập cổ trận trùng trùng điệp điệp, bất quá tiểu hòa thượng này rất kỳ quái, giống như những cổ trận kia đối với hắn căn bản không được tác dụng gì, đã bị hắn dễ dàng bỏ qua.
Về phần trận pháp cấm chế bên ngoài Linh khí Vương phẩm, cái này ngược lại là kì quái, Mộc Ngư của Thiên Duyên là bị hắn dễ dàng liền lấy xuống, không có nhìn thấy cấm chế gì, ngược lại là không giống bảy kiện Linh khí Vương phẩm khác!
Đoan Mộc Hàn đại khái giảng thuật sự tình mấy tháng này thoáng một phát.
Trong nội tâm Khương Tư Nam cả kinh, càng cảm giác được Thiên Duyên tiểu hòa thượng không tầm thường, đối mặt cổ trận trùng trùng điệp điệp, nếu không phải hắn đã nhận được phù văn chân ý trong đó, muốn phá trận cũng muôn vàn khó khăn, nhưng mà tiểu hòa thượng này vậy mà tiến vào trận pháp như giẫm trên đất bằng?
Khương Tư Nam lại buồn bực.
Giờ phút này Tiểu hòa thượng cũng có chút kinh ngạc, vẻ mặt may mắn, chứng kiến hai người đều nhìn mình, lúc này mới cười hì hì nói:
- Các ngươi nhìn ta làm gì vậy? Ta cũng không biết bên ngoài Linh khí Vương phẩm có cấm chế a, Mộc Ngư này nha, ta chỉ cảm giác cùng ta hữu duyên, tiện tay liền lấy xuống, Tiểu Hàn ngươi cũng thấy đấy, lúc ấy cũng không có cấm chế gì nha?
Đoan Mộc Hàn một đầu hắc tuyến, hung hăng trừng mắt liếc hắn một cái nói:
- Ngươi yêu nghiệt như vậy, ngay cả những cổ trận bên ngoài kia còn không sợ, ai biết cấm chế bên ngoài Mộc Ngư này là bị ngươi phá như thế nào? Còn có, không cho phép bảo ta Tiểu Hàn!
Tiểu hòa thượng chớp mắt to vô tội, gật đầu nói:
- Tốt, Tiểu Hàn!
Đoan Mộc Hàn:
- ...
Khương Tư Nam khoát tay áo nói:
- Trước đừng nói nhiều như vậy, đám người bên ngoài kia đang hỗn chiến, trong khoảng thời gian ngắn có lẽ phát hiện không được chúng ta, đợi lát nữa chúng ta thừa dịp loạn tìm cơ hội ly khai nơi đây, Thiên Duyên, một hồi phá trận phải nhờ vào ngươi!
Tiểu hòa thượng vung tay lên, rất hào khí nói:
- Không có vấn đề!
Răng rắc!
Đột nhiên, một thanh âm thanh thúy vang lên bên tai mọi người, bảy kiện quang đoàn bên ngoài Linh khí Vương phẩm vậy mà bắt đầu xuất hiện khe hở.
- Cấm chế muốn phá! Linh khí Vương phẩm sắp xuất hiện, mọi người nhanh đoạt a!
Mọi người lập tức càng thêm sôi trào, pháp lực toàn thân quán chú, không muốn sống điên cuồng công kích về phía trước.
Nhất là ba đại tông môn, Hỏa Nguyên, Ngũ Đức Chân Nhân cùng Tinh Thần Tử ánh mắt cũng lập tức sáng ngời, đồng thời xông vào phía trước nhất, ba đạo thần mang giống như nước lũ xông tới.
Ầm ầm!
Lập tức, tất cả quang đoàn nổ tung, quang vũ bay tán loạn, phù văn lập loè, bảy đạo Linh khí Vương phẩm xuất hiện ở trong hư không, bốc hơi từng sợi khí lành, một tia tiên quang dâng lên, thoạt nhìn sáng chói chói mắt.
- Cái này là của ta!
- Cút ngay cho ta, Linh khí Vương phẩm chính là trọng bảo số mệnh, người tài có được!
- Ngươi muốn chết!
Tất cả mọi người điên cuồng, nhất là người ba đại tông môn, xông vào phía trước nhất, lập tức muốn cướp những Linh khí Vương phẩm kia đến tay.
Ông!
Đột nhiên, một đạo chấn động rất nhỏ từ trong vầng sáng màu đen phát ra, ngay sau đó bảy kiện Linh khí Vương phẩm còn lại, đều bỗng nhiên run lên, thần quang mênh mông vô tận bộc phát, mang tất cả tứ phương, cự lực không thể địch nổi lập tức chấn đám đông tung bay.
Hỏa Nguyên, Ngũ Đức Chân Nhân cùng Tinh Thần Tử đứng mũi chịu sào, tất cả đều bay tứ tung ra, khóe miệng chảy xuống vết máu, trong ánh mắt mang theo thần sắc kinh hãi.
Trong ánh mắt không dám tin của mọi người, bảy kiện Linh khí Vương phẩm vậy mà lập tức hóa thành bảy đạo quang mang, dung nhập đến trong quang đoàn trung ương nhất.
Ầm ầm!
Phảng phất như thanh âm Đại Hải mãnh liệt, mênh mông mà cuồng bạo, thần quang như bọt nước ngập trời, mang tất cả Thiên Địa, giờ phút này quang đoàn màu đen dần dần phát sáng lên, đến cuối cùng từ trong đó truyền đến một tiếng gào thét kinh thiên động địa.
- Rống!
Ở trong hào quang vô tận bao phủ, một Cự Thú màu đen lượn lờ lấy thần mang vô tận, Lôi Đình cùng mưa gió nổi lên.
Toàn thân màu đen, như một con rùa đen cực lớn, tứ chi như trụ trời, long đầu dữ tợn, đôi mắt tràn đầy khí tức lạnh như băng, toàn thân tản ra khí thế mênh mông mà bao la mờ mịt, như một hung thú thời kỳ viễn cổ ngủ say, giờ phút này lập tức thức tỉnh.
- Đây là... Đây là Huyền Vũ?
Lập tức có người kinh hô một tiếng, thanh âm run rẩy, mang theo thần sắc không dám tin.
Huyền Vũ là cái gì? Đây chính là một trong Tứ thánh thú Huyền Vũ Thần Thú, nghe nói là bắc phương chi thần, chưởng phong vũ, ngự Lôi Đình, dời sông lấp biển, không gì làm không được, ở thời kì Thái Cổ là Thần Thú vô cùng cường đại.
Nhưng mà mọi người thật không ngờ chính là, ở đây thấy được một Huyền Vũ sống sờ sờ xuất hiện ở trước mắt mọi người!
Cái này cũng quá mộng ảo đi à nha.
- Không đúng, cái này không phải Huyền Vũ chân chính, hẳn là một loại trận pháp biến thành, bảy kiện Linh khí Vương phẩm vậy mà đều bị nó nuốt luôn?
Con mắt Tinh Thần Tử quang mang lập loè, rừng rực mà sáng chói, phảng phất như xem ra điều gì, chậm rãi nói, thanh âm vô cùng ngưng trọng.