Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1105: Chương 1105: Huyết Trì dị tượng




- Ngốc thiếu, ngươi lại dám khinh nhờn Thiên uy, hôm nay trời giáng vạn kiếp, bách quỷ hàng lâm, muốn câu lấy Nguyên Thần của ngươi đi Mười Tám Tầng Địa Ngục, cho ngươi trọn đời không được siêu sinh!

Thanh âm trong vắt của Thần Oa truyền đến, trong thiên địa bỗng nhiên gió lạnh gào thét, mây đen áp đỉnh, thậm chí che đậy trên chín tầng trời cái kia chín vầng mặt trời, trong hư không có màu đen tia chớp lập loè, một cỗ để cho người cực kỳ khí tức áp lực tràn ngập ra.

Răng rắc!

Khí lưu màu đen phiên cổn, sương mù bốc hơi, bao phủ quanh thân Vinh Thành, mặc dù có Bạch Ngọc chiến giáp hộ thể, nhưng Bạch Ngọc chiến giáp lại phảng phất như không cách nào phòng ngự loại nguyền rủa chi lực kỳ dị này, để cho toàn thân hắn cảm giác được vô cùng khó chịu.

Rống!

Một tiếng hô kỳ dị truyền đến, từ trong hư không, sương mù tràn ngập, bỗng nhiên xuất hiện một Quỷ Vương diện mục dữ tợn, toàn thân đen nhánh, trên đầu có sừng, trong ánh mắt lóe ra hào quang ác độc, bị hắn nhìn lên một cái, phảng phất như Nguyên Thần cũng bị câu đi.

Trong nội tâm tất cả mọi người vô cùng áp lực, bên ngoài Ngọc Hoàng Điện phảng phất như thành Tu La Địa Ngục.

Mà giờ khắc này, trong Ngọc Hoàng Điện, Tộc trưởng Khương Thái Nhất cùng các trưởng lão đang chú ý Cửu Dương Huyết Trì, cũng không có phát hiện tình huống bên ngoài.

Rầm rầm rầm!

Hư không run rẩy, lại liên tiếp xuất hiện 99 Quỷ Vương, từng cái đều cao hơn một trượng, ở trong hư không quan sát Vinh Thành, ánh mắt đan vào thành thần quang sáng chói, trăm Quỷ Vương đều đồng thời vươn một cánh tay, thoạt nhìn vô cùng dữ tợn, nhưng lại có chút hư ảo, tràn ngập đạo đạo hắc quang.

Mà Bạch Ngọc chiến giáp phảng phất như căn bản không cách nào phòng ngự Quỷ Vương, trong ánh mắt Vinh Thành lộ ra thần sắc sợ hãi, kêu thảm thiết một tiếng, Nguyên Thần đã bị trăm Quỷ Vương tách rời ra, trong ánh mắt của hắn bắt đầu trở nên ngốc trệ không ánh sáng.

Nguyên Thần của Vinh Thành thoạt nhìn cùng bản thân của hắn không có gì khác nhau, giờ phút này ở đó kêu thảm thiết liên tục, bị hắc quang tràn ngập, phảng phất như nhận lấy đau đớn kịch liệt.

Nhưng vừa lúc đó, trong Nguyên Thần của Vinh Thành, phảng phất như có một mảnh hào quang sáng chói bộc phát ra, quét ngang hư không, quét trăm Quỷ Vương kinh khủng thành một mảnh tro bụi, mà trong phiến thần quang kia phảng phất như có một lão giả mặt mũi hiền lành, nhìn chằm chằm vào Thần Oa, sau đó xoáy lên thân hình Vinh Thành, lập tức liền biến mất.

Phốc!

Thân hình Thần Oa chấn động, khuôn mặt nhỏ nhắn hơi trắng bệch, trong miệng phun ra một búng máu, khí tức trở nên uể oải.

- Vô Kỵ, ngươi làm sao vậy?

Hoàng Thiên Y biến sắc, tay áo bồng bềnh phóng lên trời, ôm Thần Oa lung lay sắp đổ vào trong lòng, trong ánh mắt tràn đầy ân cần.

- Mẫu thân, ta không sao! Thật không ngờ ở trong Nguyên Thần của Vinh Thành, thậm chí có một vị Chí Tôn lưu lại chuẩn bị ở sau, trực tiếp càn quét trăm tôn Quỷ Vương của ta, để cho ta nhận lấy một ít cắn trả! Không hổ là cường giả Chí Tôn, hiện tại ta còn không phải đối thủ...

Thần Oa nhếch miệng cười cười, tuy sắc mặt tái nhợt, nhưng một bộ không thèm để ý.

- Ai bảo ngươi thể hiện như vậy?

Hoàng Thiên Y vừa tức giận, vừa đau lòng, vội vàng lấy ra các loại Linh Dược cùng Linh Đan chữa thương cho Thần Oa ăn vào.

Tuy Thần Oa là trong đá sinh ra, không phải nhi tử của Hoàng Thiên Y, nhưng trong khoảng thời gian này ở chung, nàng cũng rất thích tiểu gia hỏa tinh quái này, tình thương của mẫu thân chói lọi bị kích phát ra, đối với Thần Oa có thể nói là vô cùng cưng chiều.

Đám người Khương Ngọc Khanh, Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng đi tới, chứng kiến Thần Oa không có gì trở ngại cũng yên lòng.

- Nếu như ta đoán không sai, vừa rồi trong Nguyên Thần của Vinh Thành, nhất định là Vinh Trường Canh lưu lại thủ đoạn!

Ánh mắt của Khương Ngọc Khanh có chút ngưng trọng nói.

Vinh Trường Canh là khách khanh trưởng lão của Khương tộc, tuy ra tay không nhiều lắm, nhưng chiến lực rất mạnh, thâm bất khả trắc, nghe nói ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên, đã từng giết mấy vị Chí Tôn dị tộc, một trận chiến thành danh.

Hơn nữa nghe nói Vinh Trường Canh cũng đã đến Chí Tôn cảnh đỉnh phong, chỉ là không biết nguyên nhân gì, một mực không có lịch kiếp phi tiên, như trước dừng lại ở Thái Sơ Đại Thế Giới.

- Vinh Thành chỉ là vở hài kịch mà thôi, nhưng hai đệ đệ của Vinh Thành, Dung Tinh cùng Dung Thần đều là thiên phú siêu tuyệt, hôm nay đang ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên lịch lãm rèn luyện, tu vi bất phàm!

Khương Thiết cũng nhàn nhạt nói, nhưng con ngươi hắn rất sáng, có một tia chiến ý sôi trào.

- Thần Oa, vừa rồi ngươi đánh ra là thần thông gì? Ngôn xuất pháp tùy, thật là lợi hại nha!

Khương Yên Nhi trừng mắt to ngập nước, trên mặt tràn đầy vũ mị, nhìn Thần Oa cười nói.

- Hắc hắc, mỹ nữ tỷ tỷ, cái này không thể nói cho ngươi biết, nhưng ngươi muốn thử xem, ta có thể thỏa mãn ngươi a!

Thần Oa trắng trắng mềm mềm, trừng mắt to cười hì hì nói.

Khương Yên Nhi vừa nghĩ tới thảm trạng vừa rồi của Vinh Thành, trong nội tâm lập tức run lên, trừng Thần Oa, có chút hậm hực.

- Chư vị, hiện tại một canh giờ đã qua, xem ra Tư Nam đã giữ vững được một giờ, thông qua khảo nghiệm nhất định là không có vấn đề rồi, hiện tại chỉ nhìn hắn đến cùng có thể kiên trì bao lâu!

Tiếng cười của Khương Ngọc Khanh hấp dẫn mọi người chú ý.

Trong nội tâm tất cả mọi người khẽ động, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ chờ mong.

Có thể kiên trì một giờ, xác định không thể nghi ngờ Khương Tư Nam là đệ tử Khương tộc, mà bây giờ là thời gian kiểm nghiệm thiên phú của hắn, thiếu niên có thể chiến bại Khương Thiết, sẽ có thể kiên trì bao lâu.

Phải biết rằng, Khương Thiết ở thời điểm Vương Thiên cảnh cũng tiến vào Cửu Dương Huyết Trì một lần, kiền trì hơn hai ngày, cơ hồ muốn đạt tới ba ngày rồi.

Phần thiên tư yêu nghiệt này ở người khác xem ra đã đầy đủ sợ hãi than, nhưng ở trong mắt Khương Thiết lại không thỏa mãn, một mực canh cánh trong lòng.

Đang lúc tất cả mọi người Khương tộc chờ mong Khương Tư Nam có thể kiên trì bao lâu, Khương Tư Nam ở trong Cửu Dương Huyết Trì lại gặp được biến hóa cực kỳ kỳ diệu.

Khương Tư Nam tiến vào vòng xoáy, liền đi tới một mảnh thiên địa cực kỳ kỳ lạ.

Ở đây khắp nơi đều mờ mịt lấy Tiên quang xích sắc, từng sợi óng ánh sáng long lanh, như sương mù phiêu đãng, để cho người cảm giác được cảm giác ấm áp.

Mà trong Tiên quang sương mù, là một mảnh hải dương huyết sắc, liếc trông không đến giới hạn, lưu động lấy huyết dịch, hơn nữa còn tản ra trận trận hương thơm.

- Nơi này chính là Cửu Dương Huyết Trì sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.