Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 542: Chương 542: Không hiểu địch ý (1)




Hắn khẽ mĩm cười nói:

- Càn Khôn Sơn Hà đồ này cảm giác cũng không tệ lắm, lấy về hảo hảo nghiên cứu thoáng một phát, giống như cùng đại trận bên ngoài có chút quan hệ, chúng ta đi lầu hai xem một chút đi!

Đào Nhã gật đầu cười, mọi người đi lên lầu hai.

Lầu hai bố trí liền rất đơn giản, là ba gian thư phòng, chỉ là trên giá sách rỗng tuếch, một quyển sách cũng không có, chỉ có một bàn học, phía trên có một ít bút lông, trang giấy, nghiên mực… văn phòng tứ bảo.

Bọn người Đào Nhã hơi có chút thất vọng, kỳ thật các nàng muốn lấy được nhất, vẫn là truyền thừa của chủ nhân nơi này, nhưng mà không có nghĩ đến không có cái gì.

Thư phòng có khả năng lưu lại truyền thừa nhất, cũng rỗng tuếch.

Khương Tư Nam đi đến trước bàn, nhìn những văn phòng tứ bảo kia, lập tức tâm niệm vừa động, phát hiện bút lông, trang giấy, nghiên mực còn có mực đen đều rất không tầm thường, tản ra Linh khí yếu ớt, nhưng lại cực kỳ tinh thuần, hắn lập tức tâm niệm vừa động, bất động thanh sắc thu những vật này vào.

Bọn người Đào Nhã cũng không thèm để ý, bọn hắn đều xem qua rồi, những giấy và bút mực kia bất quá là một ít Linh khí cấp thấp, cũng không có gì bất đồng.

Bọn người Đào Nhã vẫn còn có chút không cam lòng, cuối cùng trực tiếp dọn đi giá sách cùng bàn học trong lầu hai, những cái này đều là Vạn Niên Thanh Mộc Tâm chế thành, đối với Đan Khí Tông mà nói là thuốc dẫn luyện đan thượng hạng, cũng là tài liệu luyện khí cực phẩm, tự nhiên không thể buông tha.

Về sau, chứng kiến tầng hai bị vơ vét không còn gì, Khương Tư Nam cùng mấy người Đào Nhã mới đi ra.

- Khương sư đệ, lúc này đây nhờ có ngươi phá vỡ đại trận trong sơn cốc, chúng ta mới có thể được những bảo vật này, thật sự là nhận có chút xấu hổ, ngươi xem tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm kia tất cả đều cho ngươi, như thế nào?

Đào Nhã khẽ cười nói, một hơi lấy ra tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm, coi như là trong nội tâm Khương Tư Nam cũng tán thưởng nữ tử này có khí phách.

Nhưng Khương Tư Nam lại mặt không đổi sắc, khẽ cười nói:

- Này làm sao được? Nếu không có Đào sư tỷ, ta cũng tới không được đây, tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm ta sao có thể một người độc chiếm? Mọi người chúng ta chia đều đi!

Tuy trong sơn cốc này bảo vật rất nhiều, nhưng mà để cho Khương Tư Nam coi trọng nhất vẫn là mấy chục viên phù văn kia, có thể nói bảo tàng lớn nhất đã bị hắn thu vào trong túi, hắn tự nhiên không quan tâm những Linh Dược Tuyệt phẩm này rồi.

- Khương sư đệ chớ chối từ, chúng ta đạt được nhiều bảo vật như vậy đã có chút xấu hổ rồi, Khương sư đệ không tiếp thu tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm này, chẳng lẽ là không muốn nhận mấy bằng hữu chúng ta sao?

Thái độ của Đào Nhã rất kiên quyết, thanh âm cũng cực kỳ thành khẩn, khiến Khương Tư Nam không dễ cự tuyệt.

Tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm giá trị kinh người, nhưng mà còn kém Thiên Vương đỉnh của Đào Nhã, ở trong mộc lâu nàng cảm giác Khương Tư Nam không có thu hoạch được cái gì, lấy ra tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm, coi như là đền bù tổn thất cho Khương Tư Nam.

Đào Nhã là người thông minh, biết rõ phải làm như thế nào mới có thể duy trì quan hệ song phương hữu hảo.

Trong Tu Chân giới, chỉ có lợi ích mới là vĩnh hằng, tuy Đại La Thiên Tông cùng Đan Khí Tông cùng thuộc ngũ đại Tiên Tông, nhưng mà trong ngũ đại Tiên Tông cũng có bại hoại sát nhân đoạt bảo như Nhật Nguyệt thần giáo, coi như Khương Tư Nam cứu các nàng, nàng cũng biết không thể cho rằng là đương nhiên, nhất định phải biểu đạt ra thành ý.

Tuy tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm để cho bọn hắn rất động tâm, nhưng mà so sánh với được Khương Tư Nam hảo cảm, lại nặng hơn rất nhiều.

Khương Tư Nam mỉm cười, trong nội tâm tự nhiên cũng minh bạch cách nghĩ của Đào Nhã, kỳ thật với hắn mà nói tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm cũng không phải quý giá gì, đặt ở trong tay đệ tử Đan Khí Tông, giá trị mới có thể rất cao.

- Đào sư tỷ, ngươi xem như vậy được không, tám gốc Linh Dược Tuyệt phẩm ta cũng không phải rất cần, liền tặng cho các ngươi, các ngươi nếu có Linh Thạch Tuyệt phẩm, liền cho ta một ít, với ta mà nói, khả năng Linh Thạch Tuyệt phẩm quan trọng hơn một chút!

Khương Tư Nam mỉm cười, hắn nhớ tới Kiếm Khôi Lỗi, mình đang lo không có Linh Thạch Tuyệt phẩm thúc dục, giờ phút này như vậy đã xem như lấy lòng Đan Khí Tông, cũng có thể được một ít Linh Thạch Tuyệt phẩm, có thể nói là nhất cử lưỡng tiện.

- Linh Thạch Tuyệt phẩm?

Đào Nhã hơi sững sờ, cười nói:

- Khương sư đệ, tuy Linh Thạch Tuyệt phẩm khó được, nhưng giá trị so ra kém Linh Dược Tuyệt phẩm, nói như vậy một cây Linh Dược Tuyệt phẩm giá trị 100 khối Linh Thạch Tuyệt phẩm đến một ngàn khối Linh Thạch Tuyệt phẩm, nói như vậy chúng ta là chiếm đại tiện nghi!

Khương Tư Nam cười nói:

- Không có gì chiếm tiện nghi hay không, Linh Thạch Tuyệt phẩm ta xác thực có trọng dụng, Linh Dược Tuyệt phẩm này đối với Đan Khí Tông các ngươi mà nói, chỉ sợ tác dụng sẽ càng lớn hơn một chút, sư tỷ liền không nên khách khí!

- Đã như vầy, ta liền không làm kiêu!

Đào Nhã rất nghiêm túc nói, tay nàng khẽ động, trong lòng bàn tay xuất hiện một Túi Trữ Vật, sau đó trực tiếp đổ cho Khương Tư Nam.

- Đây là tất cả Linh Thạch Tuyệt phẩm của ta, trong đó Linh Thạch Tuyệt phẩm Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ Ngũ Hành thuộc tính đều có 500 viên, tổng cộng là 2500 viên Linh Thạch Tuyệt phẩm, coi như là sư tỷ ta chiếm cái tiện nghi, đổi cho ngươi năm gốc Linh Dược Tuyệt phẩm như thế nào?

Trong nội tâm Khương Tư Nam vui vẻ, cũng gật đầu không hề chối từ, nhận lấy Túi Trữ Vật, liền ném tới trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, sau đó Thủy Linh Nhi dựa theo Đào Nhã phân phó, lại lấy ra ba gốc Linh Dược Tuyệt phẩm đưa cho Khương Tư Nam.

Kể từ đó, tất cả đều vui vẻ.

Lúc này đây thăm dò sơn cốc, song phương đều có thể nói thu hoạch tương đối khá, nhất là Khương Tư Nam, không nói những thứ khác, chỉ là ba mươi sáu viên phù văn, liền có thể nói là hắn thu hoạch lớn nhất rồi.

Còn có tấm Càn Khôn Sơn Hà đồ, tuy không phải Linh khí cường đại, nhưng mà giống như cất dấu bí mật nào đó, Khương Tư Nam đã giao cho Long Hoàng, xem có thể tìm ra bí mật che dấu trong đó hay không.

Tuy trong Thần Ma cổ chiến trường nguy cơ trùng trùng, nhưng mà ẩn chứa bảo tàng cùng cơ duyên vô tận, càng có truyền thừa của Vương giả, Chí Cường Giả, Khương Tư Nam đã hạ quyết tâm, nhất định phải hảo hảo dò xét một phen.

Thời điểm đám người Khương Tư Nam đi ra sơn cốc, liền thấy được xa xa trên hư không, bay tới một đám người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.