Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 892: Chương 892: Kiếm đạo ý chí (1)




Ngay cả Khương Tư Nam cũng không tinh tường, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp rốt cuộc là một loại tồn tại như thế nào, hẳn là một trong các bảo vật trân quý nhất Chư Thiên vạn giới rồi.

Như nếu không, vạn năm trước kia cũng sẽ không phát sinh trận đại chiến kinh thiên ấy, cuối cùng chiến hỏa lan đến hạ giới, đốt cháy Chư Thiên.

- Đúng vậy, Kim Minh, những vật này đối với ta cũng coi như có chút tác dụng, tuy ta lấy được Thái Sơ sư tôn truyền thừa, nhưng mà Tu Chân chi đạo, cần tham khảo vạn pháp, khai sáng ra đạo của mình, ngươi đi nhìn chằm chằm vào đám người Kỷ Vân Thâm khảo hạch, ta đi Thần Thông điện bế quan tu luyện một phen!

Khương Tư Nam có chút giả vờ giả vịt nói, phất phất tay đuổi Kim Minh đi.

Theo cửa đá của Thần Thông điện chậm rãi đóng cửa, Khương Tư Nam ở trong đại điện cũng nhịn không được nữa, nhếch miệng nở nụ cười ngây ngốc.

- Ta nói tiểu tử, ngươi có thể có chút tiền đồ hay không? Người thừa kế của Thái Sơ Thiên Đế là cái đức hạnh này sao? Nhìn thấy một ít bảo vật, liền đắc ý quên hình đến tình trạng như thế, thật là một nhà giàu mới nổi chưa thấy qua đại tràng diện!

Long Hoàng trợn trắng mắt, khinh bỉ nói.

Trong lòng Long Hoàng cũng có chút khiếp sợ, hắn thật không ngờ Hồng Mông Tạo Hóa Tháp có lai lịch lớn như thế, vạn năm trước trận đại chiến kia hắn cũng có chỗ hiểu rõ, nhưng mà không nghĩ tới còn liên lụy đến Tiên giới, còn cùng một Thiên Đế có quan hệ.

Khương Tư Nam lơ đễnh cười nói:

- Long Hoàng tiền bối, thần thông vô thượng Hoàng Kim thần kiếm kia, chẳng lẽ ngươi không động tâm sao?

Theo Khương Tư Nam dẫn động tinh đoàn kim sắc ở trung ương nhất nhất, hào quang bộc phát, một tia khí tức huyễn hoặc khó hiểu phát ra, kiếm khí mênh mông cuồn cuộn, phong mang kinh thiên, ở trước mắt Khương Tư Nam triển khai một bức đồ quyển thần bí.

Con mắt của Khương Tư Nam cùng Long Hoàng lập tức liền trừng lớn, gắt gao nhìn chằm chằm lên đồ quyển trước mắt.

Kiếm, chính là binh chi quân.

Kiếm đạo, cũng sát phạt chi đạo.

Kiếm Tu ở trong Tu Chân giới, là một đám người kinh khủng nhất, đạp kiếm trên trời cao, một kiếm trảm U Minh, phàm là người tu kiếm nhất định phải có đại nghị lực, đại phách lực, đại trí tuệ, đại ngộ tính, mới có thể lĩnh ngộ Kiếm đạo tinh túy, trở thành một Kiếm Tu chính thức.

Mà Khương Tư Nam, nghiêm khắc mà nói cũng không tính là một Kiếm Tu, bởi vì Kiếm Tu cố chấp, cực tình ở kiếm, ngoài kiếm không có vật gì khác, trong lòng mình chỉ có kiếm, đối với Kiếm đạo có một loại tâm tính hành hương giả.

Mà Khương Tư Nam tu Kiếm đạo, chỉ là muốn mượn Kiếm đạo chi lợi, Kiếm đạo chi sát, xông ra một con đường của mình.

Cho nên hắn tu thần thông, tu vạn đạo thần thông, cảm ngộ Thiên Địa tự nhiên, cũng là bởi vì hắn hiểu được đạo lý trăm sông hội tụ, vạn đạo đồng nguyên, muốn làm người mở đường, đi ra một con đường mới.

Tựa như hắn hiện tại, phảng phất như tiến vào một mảnh không trung không hiểu, trong thiên địa chỉ có một thanh Hoàng Kim Cự Kiếm, quán thông Thiên Địa, mờ mịt lấy thần mang sắc bén, kiếm khí như mây hà, phun ra nuốt vào thiên tinh, có một cỗ chân ý Vĩnh Hằng bất diệt.

Hơn nữa một đạo Hoàng Kim thần kiếm kia, đường hoàng to lớn, chính khí nghiêm nghị, tuy có sát khí ngập trời, nhưng không có một tia khí tức tà ác, tuy phong mang kinh thiên, nhưng lại không có một tia hồng trần chi khí, tựa như Thiên Đạo chi kiếm, thế thiên hành phạt.

Khương Tư Nam từ trong Hoàng Kim Thần kiếm kia, cảm nhận được Kiếm đạo mênh mông, cảm nhận được một cỗ nhuệ khí trùng thiên, để cho cả người hắn trở nên như một thanh kiếm, đỉnh thiên lập địa, bộc lộ tài năng.

Pháp quyết tu luyện Hoàng Kim thần kiếm, hắn đã biết, mà Hoàng Kim thần kiếm trước mắt là Kiếm đạo chân ý, là Kiếm đạo ý chí của môn thần thông vô thượng này, phảng phất như có tánh mạng, hướng Khương Tư Nam biểu hiện ra lực lượng của một kiếm này.

Ông!

Hư không run rẩy, từng sợi khí lưu hóa thành từng đạo kiếm quang, xoay quanh Khương Tư Nam, tràn đầy một loại mênh mông chi khí để cho người kinh hồn táng đảm.

Mà Khương Tư Nam bảo tướng trang nghiêm, khóe miệng chứa đựng dáng tươi cười nhàn nhạt, cả người bị kiếm quang kim sắc bao phủ, đắm chìm ở trong tu luyện Hoàng Kim thần kiếm.

Thời gian một ngày một ngày đi qua, thoáng một cái là nửa tháng, Khương Tư Nam như trước đắm chìm ở trong tham ngộ Hoàng Kim thần kiếm.

Ơ trong thế giới huyền ảo, Hoàng Kim Cự Kiếm thông thiên triệt địa càng rõ ràng, phảng phất như đưa tay có thể sờ.

Trên người Khương Tư Nam, có một cỗ Kiếm Ý kinh khủng phát ra, ở giữa thiên địa tất cả đều bị kiếm âm bao phủ, kiếm khí muốn sôi trào lên.

- Chín chuôi Hoàng Kim thần kiếm chỉ là vừa bắt đầu sao? Thậm chí tám mươi mốt chuôi Hoàng Kim thần kiếm cũng chỉ là bắt đầu sao?

Trong nội tâm Khương Tư Nam thì thào tự nói, từ trên thân Hoàng Kim thần kiếm, hắn phảng phất như cảm nhận được Kiếm đạo chân ý, cảm nhận được sát cơ sắc bén.

Oanh!

Theo hắn tâm niệm vừa động, quanh thân hắn bắt đầu ngưng tụ ra một thanh lại một thanh Hoàng Kim thần kiếm, tất cả đều là kim quang sáng chói, Kiếm Ý sôi trào, ở trong hư không ông minh rung động.

Khoảng chừng ba mươi sáu đạo Hoàng Kim thần kiếm ngưng tụ thành, biến ảo ở chung quanh Khương Tư Nam, tạo thành một mảnh Kiếm chi lĩnh vực mênh mông, phảng phất như muốn phai mờ hết thảy.

Ba mươi sáu đạo Hoàng Kim thần kiếm, cũng biểu thị Khương Tư Nam đã tu luyện Hoàng Kim thần kiếm đến đệ tứ trọng, loại tốc độ khủng bố này ngay cả hắn cũng rất giật mình.

- Ngưng tụ ra tám mươi mốt chuôi Hoàng Kim thần kiếm chỉ là bắt đầu của môn thần thông vô thượng này, hoặc là nhập môn, ý chí Chung Cực Kiếm đạo, chẳng lẽ là Hoàng Kim Cự Kiếm trước mặt ta!

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam hiện lên một tia hiểu ra, hắn cảm ngộ Kiếm đạo ý chí, cảm ngộ môn thần thông vô thượng này, nhưng mà hắn phát hiện, ba mươi sáu đạo Hoàng Kim thần kiếm, đã là cực hạn mà hắn hôm nay có thể ngưng tụ.

Hơn nữa tu vi của hắn, cũng nước chảy thành sông đột phá đến Thông Thiên Cảnh viên mãn, Khương Tư Nam cũng biết muốn ngưng tụ ra toàn bộ tám mươi mốt đạo Hoàng Kim thần kiếm, chỉ sợ chỉ có chờ hắn đột phá đến Vương Thiên cảnh, mới có thể!

- Ba mươi sáu đạo Hoàng Kim thần kiếm, nếu bố trí Thiên Cương Tuyệt Diệt Kiếm Trận, ngay cả Vương giả, ta cũng có thể chém giết!

Trên người Khương Tư Nam phong mang càng ngày càng hừng hực, phảng phất như một thanh thần kiếm xuất thế, sát khí ngập trời.

- Tiểu tử, ngộ tính không tệ, nhanh như vậy liền tu luyện đến đệ tứ trọng!

Long Hoàng chứng kiến Khương Tư Nam từ trong ngộ đạo cảnh tỉnh lại, khẽ mĩm cười nói.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.