Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 140: Chương 140: Kinh thiên Kiếm Ý




Nhưng mà lão gia tử một thân kinh nghiệm chiến đấu, thiên phú chiến đấu vô cùng nhạy cảm, những chiêu thức, pháp môn kia càng là tiện tay đánh ra, mặc dù không có huyền diệu như Tề trưởng lão, nhưng mà võ học phàm tục tinh diệu, lại để Tề trưởng lão rất khó phá giải hết.

Giữa hai người đã xảy ra đại chiến kịch liệt nhất.

Lúc này trường kiếm đã tạo thành cho lão gia tử rất nhiều uy hiếp, ở dưới Tề trưởng lão khống chế, thần kiếm xảo trá, tàn nhẫn, hơn nữa lại có cực tốc, đồng thời tăng thêm Băng Trùy Thuật tập kích, tuy lão gia tử kiệt lực ngăn cản, nhưng mà trên người vẫn để lại một ít vết thương, máu tươi đầm đìa, nhìn thấy mà giật mình.

Lão gia tử lông mày cũng không có nhăn thoáng một phát, tuy dần dần rơi vào hạ phong, nhưng mà như cũ bộc phát ra chiến lực rất mạnh, không ngừng tìm cơ hội phản kích.

Quang vũ bay tán loạn, thần quang tứ xạ, tiếng kêu thảm thiết liên tiếp, cả Võ Thành Vương Phủ tấu vang lên một khúc giết chóc thịnh yến.

Một bên khác, Lãnh Phi một người độc chiếm Tiêu Tuấn mang đến Tứ Đại Tiên Thiên cao thủ, hai Tiên Thiên Cửu Trọng, hai Tiên Thiên bát trọng, kết thành Tứ Tượng chiến trận, giờ phút này lại như lâm đại địch.

Bọn hắn mỗi người đều tế ra một tấm chắn, ánh mắt vô cùng ngưng trọng, trên người có một ít miệng vết thương thật nhỏ nhưng rậm rạp chằng chịt.

Đối diện Lãnh Phi một thân hắc y, ánh mắt lạnh như băng, thanh âm âm trầm, để cho người không rét mà run.

- Một đám nhát gan chuột nhắt, chịu chết đi!

Chung quanh hắn bay múa lấy ba mươi sáu cây Diệt Hồn Châm, toàn thân đen kịt, ngẫu nhiên có một tia hào quang lập loè, ba mươi sáu cây Diệt Hồn Châm toàn bộ đều là Linh khí Tam phẩm, có thể tạo thành Thiên Cương Diệt Hồn trận, vô cùng âm độc.

Vừa rồi bất ngờ không đề phòng, thì có một Tiên Thiên Cửu Trọng trọng thương, thiếu một ít đã bị xuyên thấu mi tâm.

Bởi vậy tuy bọn hắn là bốn người, nhưng mà hôm nay lại khổ không thể tả lâm vào phòng thủ, mỗi người đều đối với Diệt Hồn Châm vô cùng sợ hãi.

Mà Khương Tử Thanh cùng Tề Cáp Nhĩ chiến đấu cũng cực kỳ kịch liệt, kiếm pháp của Khương Tử Thanh cùng lão gia tử lại có chỗ bất đồng, lão gia tử là như núi lửa bộc phát, dùng xu thế dễ như trở bàn tay diệt sạch địch nhân, mà kiếm pháp của Khương Tử Thanh thì gọn gàng mà linh hoạt, không lãng phí lực lượng mảy may, kiếm ra như điện, vô cùng nhanh chóng.

Tuy Lang Nha bổng của Tề Cáp Nhĩ nhìn như khủng bố, nhưng mà giờ phút này Tề Cáp Nhĩ lại có chút khổ không thể tả, Khương Tử Thanh phảng phất như có một loại thần thông nhìn thấu nội tâm người khác, hắn mỗi một lần công kích đều ở trong Khương Tử Thanh dự liệu.

Hai người từ dưới mặt đất đánh đến trên bầu trời, Tề Cáp Nhĩ dần dần rơi vào hạ phong, nhưng mà trong khoảng thời gian ngắn là khó có thể phân ra thắng bại.

Đức Tông Hoàng Đế quan sát đến tình thế phía trước, lông mày có chút nhíu lại.

- Vậy mà lực lượng ngang nhau! Không thể như vậy được...

Hắn nguyên lai tưởng rằng dùng thực lực một phương mình, nếu ra tay nhất định có thể dễ như trở bàn tay nhanh chóng giải quyết Khương Viễn Sơn, nhưng mà không nghĩ tới vậy mà rơi vào loại cục diện này.

- Tần Hạo Nhiên, ngươi thông tri Tiêu Tuấn thiếu gia, để cho hắn và Tề trưởng lão cùng một chỗ nhanh chóng giải quyết Khương Viễn Sơn!

- Chính Hùng, ngươi đi giúp Tề Cáp Nhĩ giải quyết Khương Tử Thanh!

- Long Nhất lưu lại bảo hộ trẫm, Long Nhị Long Tam các ngươi cùng nhau nhanh chóng cầm xuống Lãnh Phi!

Đức Tông Hoàng Đế cuối cùng phân phó với ba lão thái giám ở sau lưng.

Trong lòng của hắn có một loại cảm giác bất an, tổng cảm giác có sự tình bất hảo muốn phát sinh, nếu không nhanh chóng giải quyết chiến đấu, chỉ sợ sẽ có đại phiền toái.

Tần Hạo Nhiên, Nam Cung Chính Hùng cùng hai lão thái giám khô quắt đáp ứng, đồng thời lao về phía mục tiêu của mình.

Mấy người vừa gia nhập chiến đoàn, tình thế bên Võ Thành Vương Phủ lập tức trở nên tràn đầy nguy cơ.

Tiêu Tuấn cười lạnh, trực tiếp tế ra Kim Kiếm Phù Bảo, tập trung vào Khương Viễn Sơn, linh phù phát ra hào quang, kiếm khí lăng lệ ác liệt phún dũng, một thanh thần kiếm cực lớn chém về phía lão gia tử.

Tiêu Tuấn cộng thêm Tề trưởng lão, lão gia tử lập tức lâm vào khổ chiến, hắn liên tiếp cùng Tề trưởng lão va chạm mấy lần, cuối cùng nhất sắc mặt ửng hồng, khóe miệng có vết máu tràn ra.

- Gia gia!

Khương Vân Thiên sắc mặt đại biến, muốn xông ra ngăn Tiêu Tuấn, nhưng mà Hoàng Thiên Dương gắt gao cuốn lấy hắn, chiến đao chặn đứng đường đi.

Một bên khác, Khương Tử Thanh cùng Lãnh Phi cũng bắt đầu bị thương, nhận lấy công kích mãnh liệt.

Dù sao đối phương cao thủ quá mạnh mẽ, Nam Cung Chính Hùng chính là thiên tài võ đạo không thua lão gia tử, Ma Hồn Trảm Nguyệt đao bá tuyệt Thiên Địa, một đao đánh xuống, Khương Tử Thanh cũng phải dùng thập phần lực lượng đi ngăn cản.

Mà Long Nhị cùng Long Tam đều là cao thủ hoàng thất bồi dưỡng nhiều năm, đi lộ tuyến giống như Lãnh Phi, Tứ Đại Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng cùng hai Tiên Thiên bát trọng, chiến lực của sáu người đều vô cùng khủng bố, coi như là Diệt Hồn Châm của Lãnh Phi có uy hiếp rất mạnh, nhưng vẫn không phải đối thủ của mấy người kia.

Mà bên Tần Vân Phi, càng làm cho lão gia tử cùng Khương Vân Thiên chứng kiến, khóe mắt muốn nứt, lửa giận ngập trời.

Tần Vân Phi sắc mặt có chút tái nhợt, nhàn nhã dạo chơi, nhưng mà những Huyền Vũ vệ giết đến trước mặt hắn kia, đều bị một tờ linh phù của hắn giam cầm, huyết khí bao phủ toàn thân, sau đó vô cùng quỷ dị hóa thành một cỗ thây khô, huyết dịch lập tức bị bốc hơi không còn.

Huyền Vũ vệ đều là không sợ sinh tử, nhưng mà ở trước mặt Tần Vân Phi, căn bản phát huy không ra chút tác dụng, không ngừng có linh phù lập loè, sau đó Huyền Vũ vệ hóa thành thây khô.

Sau lưng Tần Vân Phi, đã có khoảng chừng bốn năm mươi cỗ thây khô, bộ dáng vô cùng khủng bố, để cho người không rét mà run.

Nhưng mà lão gia tử, Lãnh Phi cùng Khương Tử Thanh bản thân khó bảo toàn, tuy hận muốn điên, nhưng lại một chút tác dụng cũng không có, chỉ có thể trơ mắt nhìn một đám Huyền Vũ vệ người trước ngã xuống, người sau tiến lên thẳng hướng Tần Vân Phi, lại chết dưới chân của hắn.

Đúng lúc này, tuyết rơi đầy trời bỗng nhiên ngừng lại.

Phảng phất như trên chín tầng trời phát ra Vô Lượng Quang, lại phảng phất như dưới Cửu U có sát cơ khủng bố, một đạo Kiếm Ý bao la mờ mịt, mênh mông, vô cùng khủng bố, từ trong Võ Thành Vương Phủ bắn thẳng đến Thương Khung!

Cảnh Long Viện, kim sắc bên ngoài Hắc Thạch hoàn toàn bị bài trừ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.