Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1193: Chương 1193: Lẩn vào Thần Tiêu sơn




Chu Đạo Chính đờ đẫn gật đầu. Lúc này hắn cũng đã chấp nhận số mệnh. Khương Tư Nam lưu lại cấm chế trong nguyên thần của hắn vô cùng cường đại. Hắn cảm giác được chỉ cần Khương Tư Nam thoáng động tâm niệm, là có thể trực tiếp tiêu diệt nguyên thần của mình.

Rơi đến kết cục hiện tại này, hắn cũng chỉ nghe theo mệnh trời.

Nhìn thấy được Khương Tư Nam biến thành đệ tử gọi là Phùng Thần kia, hắn đã biết Khương Tư Nam có ý đồ không nhỏ, tự nhiên muốn lẩn vào đến trong Thần Tiêu Cung. Hiện tại hắn chỉ cầu mong Khương Tư Nam không nên bị người khác phát hiện. Nếu không hắn cũng sẽ phải chịu liên lụy.

Vừa nghĩ tới hình phạt nghiêm khắc của Thần Tiêu Cung này, Chu Đạo Chính cũng kinh hồn bạt vía.

Khương Tư Nam biến thành Phùng Thần kia là đệ tử ngoại môn của Thần Tiêu Cung, tu vi chỉ là Thông Thiên cảnh hậu kỳ, hoàn toàn không làm cho người khác chú ý, vừa lúc có thể tuỳ cơ ứng biến.

Hơn nữa Khương Tư Nam đã từ trong miệng Chu Đạo Chính biết được chỗ của Sinh Thân Kim Liên. Hiện tại chỉ cần lẩn vào đến trong Thần Tiêu Cung, tìm cơ hội tới gần chỗ đó, trộm Sinh Thân Kim Liên lại bỏ chạy.

Chỉ có điều đây chỉ là dự tính lạc quan nhất của Khương Tư Nam. Sinh Thân Kim Liên loại thánh dược vô thượng này, chỉ sợ sẽ ở dưới sự bảo vệ nghiêm mật của Thần Tiêu Cung. Muốn có được, rất khó.

Ầm!

Khương Tư Nam và Chu Đạo Chính cùng nhau, bay lên không, ngự kiếm bay về phía Thần Tiêu sơn.

Khoảng cách mấy ngàn dặm, rất nhanh đã đến.

Phía xa, một tòa sơn mạch đầy khí thế đứng vững ở trong thiên địa, trải dài đến phía chân trời, không nhìn thấy được điểm cuối, lại giống như một tòa núi thần có thể nối thẳng với tiên giới cửu thiên, ẩn chứa một khí tức mênh mông.

Đây là Thần Tiêu sơn!

Ở trong Thần Tiêu sơn, khí lành bốc lên, tiên vụ lượn lờ, mơ hồ có thể nhìn thấy được tiên cung bồng bềnh, tiên cầm bay lượn, cùng với từng hồi tiên âm dễ nghe truyền đến, tràn ngập ở trong sương mù thoáng hiện, cảnh tượng tiên gia động thiên vô cùng yên lành.

Đồng thời, ở bên trong Thần Tiêu sơn, còn có lôi quang sáng chói tràn ngập, tia chớp giống như lôi long ngang dọc, truyền ra một khí tức khiến người ta cảm giác được tim đập vô cùng nhanh.

Gào!

Tiếng rồng ngâm vang vọng hư không, dường như ẩn chứa một phẫn nộ và áp lực khủng khiếp. Ở trong tiếng rít gào này, sóng âm khủng khiếp chấn động cửu tiêu, long uy tràn ngập.

Ở trong mảnh lôi quang này, mơ hồ có thể nhìn thấy được, một vị chân long ẩn hiện, thân thể ngang dọc, quấy đảo hư không, nhưng lại nhìn không được rõ lắm.

- Đây là... âm thanh của Lôi Long? Trong Thần Tiêu sơn, làm sao có thể có Lôi Long?

Âm thanh của Long Hoàng bỗng nhiên vang lên ở trong thức hải của Khương Tư Nam, đồng thời ẩn chứa một vẻ phẫn nộ đầy áp lực.

- Lôi Long cũng thuộc về Long tộc, chỉ có điều số lượng vô cùng ít ỏi, nhưng chiến lực rất mạnh. Cho dù là ở trong Tổ Long Cung, cũng chưa từng có con Lôi Long thứ hai. Có thể nói Lôi Long chỉ tồn tại duy nhất ở đại thế giới thái sơ. Nhưng trong Thần Tiêu Cung làm sao có thể có Lôi Long? Chẳng lẽ là...

Sau khi nghe được Long Hoàng giải thích, trong lòng Khương Tư Nam thoáng động, quay về phía Chu Đạo Chính hỏi:

- Thần Tiêu Cung là tông môn nhân tộc, làm sao có thể có Lôi Long tồn tại?

Trong ánh mắt của Chu Đạo Chính lộ ra vẻ hưng phấn, nói:

- Thần Tiêu Cung quả thật không có Lôi Long, nhưng Lôi Long này chính là lễ vật Tổ Long Cung tặng!

- Tổ Long Cung tặng lễ vật? Tổ Long Cung làm sao có thể hào phóng như vậy?

Khương Tư Nam có phần sững sờ.

- Đại nhân, ngài có chỗ không biết! Thần Tiêu Cung chúng ta và Tổ Long Cung Đông Hải có quan hệ rất tốt. Lôi Long này có người nói đã đạt đến nửa bước Chí Tôn cảnh, được Tổ Long Cung đưa cho Thần Tiêu Cung ta, làm sơn thần thú bảo vệ Thần Tiêu Cung ta! Cụ thể là nguyên nhân gì, ta cũng không được biết rõ ràng! Chỉ có điều ta đoán là có quan hệ với một sự việc. Hôm qua Quy thừa tướng và mấy vị trưởng lão Tổ Long Cung đến đây, thương thảo đám hỏi giữa hai đại thánh địa!

Có người nói, đối tượng đám hỏi lần này, là đại sư huynh Lôi Chấn chân truyền của Thần Tiêu Cung ta, cùng với tiểu công chúa Tổ Long Cung Ngao Hinh Nhi!

Ầm ầm!

Khương Tư Nam cảm giác được, trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp dường như nhấc lên cơn sóng gió động trời. Thân thể vô cùng to lớn của Long Hoàng ở trong đó quay cuồng kịch liệt, trong ánh mắt lộ ra sát cơ và lửa giận vô cùng khủng khiếp!

Chu Đạo Chính tiếp tục nói:

- Ta nghe nói, thật ra đám hỏi lần này sớm đã được quyết định xuống, nhưng không biết bởi vì sao vẫn kéo dài cho tới bây giờ. Đoàn người Quy thừa tướng lần này đến đây, chính là thương thảo một vài chuyện cuối cùng của đám hỏi. Có khả năng rất nhanh đại sư huynh sẽ cưới tiểu công chúa Tổ Long Cung!

- A? Ngươi làm sao biết rõ ràng như vậy?

Trong lòng Khương Tư Nam khẽ động. Sau khi Long Hoàng nghe được đám hỏi hai đại thánh địa, tự nhiên lại bạo phát ra cơn giận lôi đình. Chẳng lẽ giữa Ngao Hinh Nhi này và hắn có quan hệ gì hay sao?

Khương Tư Nam không phản ứng tới Long Hoàng. Hắn biết Long Hoàng lúc này cần chính là tỉnh táo lại. Dù sao có Hồng Mông Tạo Hóa tháp ở đó, Long Hoàng cũng không lật trời được. Hiện tại cần phải làm là mau chóng biết rõ ràng chỗ của Sinh Thân Kim Liên, giúp đỡ Long Hoàng tạo lại thân thể.

- Ta và một vị sư huynh chân truyền có quan hệ cũng không tệ lắm. Trong lúc vô ý ta từ chõ hắn nghe được!

Chu Đạo Chính nói.

Khương Tư Nam gật đầu, không nói thêm gì nữa.

Một lát sau, hắn cảm giác được Long Hoàng dần dần bình tĩnh lại, lại truyền âm nói:

- Long Hoàng, ta không biết ngươi và Ngao Hinh Nhi là quan hệ như thế nào, nhưng đám hỏi giữa hai đại thánh địa, chỉ sợ rằng muốn phá hủy không phải dễ dàng như vậy. Chúng ta lẩn vào đến trong Thần Tiêu Cung, vừa tận dụng thời gian tìm được Sinh Thân Kim Liên, vừa tìm hiểu một chút tin tức. Ngươi không nên gấp như vậy!

- Được!

Long Hoàng buồn bực nói, nhưng trong ánh mắt lại che kín một tầng băng hàn khắc cốt ghi xương.

Cũng không lâu lắm, Khương Tư Nam và Chu Đạo Chính lại đi đến Thần Tiêu Cung. Hai người bọn họ đều lấy ra lệnh bài đại biểu cho thân phận. Đồng thời Khương Tư Nam lợi dụng bí thuật che trời, thận trọng mô phỏng ra sóng tinh thần của Phùng Thần. Hai người cùng nhau tiến vào trong Thần Tiêu sơn.

Ầm!

Sau khi Khương Tư Nam tiến vào Thần Tiêu sơn, nhất thời cũng cảm giác được một uy áp Chí Tôn khủng khiếp rơi vào trên người của mình và Chu Đạo Chính, dường như là đang dò xét cái gì đó. Khương Tư Nam nhất thời cũng không dám thở mạnh một tiếng, mặc cho uy áp kia tra xét.

Sau một lát, sau khi luồng uy áp kia chuyển dời đi, trong lòng Khương Tư Nam mới thở phào nhẹ nhõm. Hắn biết bí thuật che trời quả nhiên vô cùng thần diệu, ngay cả cường giả Chí Tôn cũng bị giấu đi.

Mà Chu Đạo Chính lại bị sợ gần chết, lạnh mồ hôi toàn thân nhỏ giọt. Mãi đến sau khi hắn phát hiện Khương Tư Nam bình yên vô sự, lúc này mới có một loại cảm giác sống sót sau tai nạn.

Hai người không dám dừng lại. Sau khi bay ra rất xa, Chu Đạo Chính lúc này mới không nhịn được truyền âm nói:

- Bản lĩnh của đại nhân thực sự tốt, ngay cả cường giả Chí Tôn cũng che giấu được!

Khương Tư Nam nói:

- Điều này có là gì. Ngươi dẫn ta đi tới chỗ ở của ngươi trước!

Thần Tiêu sơn mạch cực kỳ khổng lồ, vòng ngoài ngọn núi khoảng chừng mấy trăm tòa, kéo mấy ngàn dặm. Lại thêm ở bên trong Thần Tiêu sơn mạch, lại ở chỗ mảnh lôi quang nóng hừng hực, mơ hồ có thể nhìn thấy được treo trên bầu trời của dãy núi cực lớn dựng đứng, cung điện nguy nga lộng lẫy trôi lơ lửng ở trên đám mây.

Nơi đó mới là vùng đất trung tâm thật sự của Thần Tiêu Cung. Mấy trăm ngọn núi vòng ngoài này, cũng chỉ là chỗ ở của đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn.

Khương Tư Nam và Chu Đạo Chính cùng nhau, hạ xuống ở trong một viện nhỏ tinh xảo. Tiểu viện chỉ dùng một loại Lôi Kích Mộc hơn nghìn năm xây thành, ẩn chứa khí tức lôi đạo nồng đậm, đối với người tu luyện thần thông lôi đạo rất có lợi.

Hơn nữa linh khí ở đây vô cùng dồi dào. Cho dù là Khương Tư Nam, cũng có chút kinh ngạc. Có thể sử dụng nhiều Lôi Kích Mộc nghìn năm như vậy xây dựng thành viện, Thần Tiêu Cung này thật đúng là tài lớn khí thô!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.