Ầm ầm!
Vân sóng dập dờn ra như nước, chỉ trong khoảnh khắc, toàn bộ không thời gian trong tiên cung đều trở nên hỗn loạn, Khương Tư Nam cảm thấy mình như sa thân vào trong đầm lầy.
- Ta trù hoạch vạn năm, ai cũng ngăn trở không được dung hợp giữa hai chúng ta!
Thần sắc Đế Nhất băng lãnh, cả người tán phát ra một cỗ khí thế bễ nghễ thiên hạ, nháy mắt đã tiến tới trước mặt Khương Tư Nam.
- Phá cho ta!
Khương Tư Nam rống lớn một tiếng, hắn cảm giác được cỗ thời gian chi lực kia càng lúc càng lớn mạnh, áp bách khiến tốc độ hắn trở nên cực kỳ chậm chạp.
Mặt trời nhỏ trước ngực hắn bạo phát ra quang mang vô cùng lộng lẫy, tạo ra thời gian chi lực chung quanh.
Nhưng Khương Tư Nam rõ ràng cảm thấy, giọt tâm huyết của Khoa Phụ Trọng Mưu cũng đã tiêu hao một tia.
- Không hay! Lực lượng Đế Nhất dường như vô cùng vô tận, mà ta căn bản vẫn chưa hoàn toàn nắm giữ Khoa Phụ bảo thuật, cứ tiếp tục thế này ta chắc chắn sẽ bại!
Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, huyết khí vàng rực tỏa ra khắp người, sát na khi Khoa Phụ tâm huyết vừa tạo thành thời gian chi lực ở chung quanh, một quyền cũng đồng thời oanh tới não đại Đế Nhất.
Một quyền này thế như bôn lôi, nhanh đến cực trí, hơn nữa ẩn chứa một loại ý cảnh phá diệt thương thiên, hùng hồn dày nặng, không ai có thể địch!
- Tới hay lắm! Thái Sơ phong thiên!
Nhãn thần Đế Nhất đột nhiên chợt lóe, hai tay hắn trải ra, một cỗ tiên quang hừng hực vọt thăng mà lên, hóa thành một mảnh quang mạc, phảng phất có thể che khuất trời cao.
Oanh!
Một quyền của Khương Tư Nam rơi trên quang mạc, lập tức như bị kích phá giữa không trung, thế quyền hạo hãn bị một loại lực lượng thần bí đánh tan, quang mạc cũng run rẩy kịch liệt, sau cùng nổ lớn một tiếng, hóa thành một mảnh quang vũ.
Phanh!
Đế Nhất cũng bị một quyền kia đánh lui.
- Ha ha ha... Hay lắm! Quả không hổ là Hồng Mông Tạo Hóa kinh, không hổ là tiên thiên Thần Ma chi thể! Cánh nhiên ngay cả thần thông cái thế của Thái Sơ tiên kinh vẫn thua kém một chút!
Đế Nhất không giận mà cười, trong mắt chớp qua thần sắc vô cùng kích động.
- Chỉ cần chúng ta dung làm một thể, đến lúc đó tư chất ta nhất định khoáng thước cổ kim, thậm chí có thể siêu việt Thái Sơ Thiên đế, đi tới bước siêu thoát kia!
Đế Nhất tóc dài tung bay, đứng giữa thời không vặn vẹo, khắp người tràn ngập tiên quang, nhìn như một tôn tiên vương cái thế, tán phát ra khí tức vô địch.
- Nằm mơ!
Khương Tư Nam đột nhiên rống giận một tiếng, giống như một hồi tiếng long ngâm kinh thiên, khắc này thời không chung quanh như chợt cuộn trào, trong người hắn tỏa ra một cỗ khí tức duy ngã độc tôn, quét ngang cửu thiên thập địa.
Oanh!
Khắc ấy, hắn phảng phất hóa thành một con Chân Long, hư không chung quanh tấn tốc bị vặn vẹo, một đạo cực quang huyễn lệ đến cực trí, nương theo vô số lôi đình hỗn độn đánh về phía Đế Nhất!
- Cái gì? ! Ngươi cánh nhiên lĩnh ngộ được Tổ Long bảo thuật? !
Trong mắt Đế Nhất chớp qua thần sắc chấn kinh không thể tưởng tượng.
Trước kia, hắn tuy biết Khương Tư Nam có thông thạo vài loại bí thuật trong cửu thiên bí thuật của Long Tộc, hơn nữa hình như còn được đến Lục Như Thương Long Quyết, nhưng cửu thiên bí thuật có khuyết, mà dù có hoàn chỉnh vô khuyết, tưởng muốn dung hợp hai đại bí thuật kia làm một thể, hóa thành cửu thiên thập địa đệ nhất công phạt chi thuật -- Tổ Long bảo thuật, vậy cũng là ngàn khó vạn khó!
Nhưng mà, dưới áp bách sinh tử hiên tại, Khương Tư Nam cánh nhiên đã hoàn thành dung hợp sơ bộ.
Dung hợp sơ bộ cũng đã là chiến lực cực mạnh khiến người run rẩy, ngay cả Đế Nhất đều trầm mặt xuống, cảm giác có một loại lực lượng đã siêu ra khỏi chưởng khống của mình.
Ầm ầm!
Cửu thiên thập địa đệ nhất sát phạt chi thuật, Tổ Long bảo thuật tuy mới được Khương Tư Nam lĩnh ngộ chút da lông, nhưng cũng đã cực kỳ khủng bố.
Một kích này phảng phất xuyên thủng thời không vô tận, oanh mở thế giới hỗn độn, khắc ấy thời không chi lực ở chung quanh đều bị một kích kia áp xuống.
- Tổ Long bảo thuật thì đã sao? ! Thời gian bản nguyên, trấn sát chi lực, áp xuống cho ta!
Đế Nhất tuy có phần kinh ngạc, nhưng cũng quát lạnh một tiếng, lấy hắn làm trung tâm, đột nhiên cuộn lên một cỗ thời không phong bạo vô cùng khủng bố.
Ầm ầm!
Thời gian bản nguyên chi lực triệt để cuộn trào, Đế Nhất đánh ra một chưởng, trong lòng bàn tay hắn phảng phất có vô tận thế giới sinh diệt, vô số văn minh diễn hóa, nháy mắt đã va chạm cùng Tổ Long bảo thuật.
Phanh!
Cỗ thời không chi lực hỗn loạn kia, xen lẫn với tiếng long ngâm kinh thiên, cuốn thốc tứ phương, khiến cho tòa tiên cung chín màu bắt đầu run rẩy kịch liệt.
Khương Tư Nam cảm giác được cỗ thời gian trấn áp chi lực kia càng lúc càng cường liệt, cả người đột nhiên đảo lui mấy chục trượng mới ngừng lại.
Mà Đế Nhất ở phía đối diện thì cũng bị Khương Tư Nam oanh lên vách tường tiên cung, nửa người gãy nứt.
Ông!
Nhưng không đợi Khương Tư Nam kịp suyễn khí, trên thân Đế Nhất chớp qua thủy quang óng ánh, nháy mắt dung hợp vào người, hóa thành một nam tử hoàn mỹ vô khuyết.
- Được lắm! Không hổ là Tổ Long bảo thuật, ngươi quả đã mang đến cho ta kinh hỉ rất lớn! Ngươi yên tâm, ta sẽ kế thừa hết thảy của ngươi, bao gồm thân thể và toàn bộ ký ức, tư chất cùng với Tổ Long bảo thuật!
Trong mắt Đế Nhất lấp lánh hàn mang, lạnh giọng nói.
Mà lúc này, Khương Tư Nam khẽ nhíu mày, hắn cảm giác được lực lượng rỉ máu nơi lồng ngực dường như đã bắt đầu uể oải, thời không chi lực ở chung quanh càng dần trở nên cường đại, khiến hắn sa vào trạng thái khó mà động đậy.
- Khương Tư Nam, nếu ngươi đã không chịu khuất phục, vậy ta trước diệt đi nguyên thần ngươi! Dù dung hợp như thế không thực sự hoàn mỹ, nhưng ngươi đã thành công khiến ta không thể không coi trọng ngươi! Thế nên, chấp nhận cái chết đi!
Đế Nhất cười lạnh một tiếng, thời gian chi lực cuồng bạo chung quanh lần nữa ập tới Khương Tư Nam.
Trong tiên cung chín màu này, lực lượng của Đế Nhất phảng phất là vô cùng vô tận, trong khi Khương Tư Nam chỉ dựa vào một giọt tâm huyết của Khoa Phụ, tuy kiệt lực giãy dụa, nhưng mắt thấy đã rơi xuống hạ phong.
Oanh!
Trong mi tâm Đế Nhất có một sợi lưu quang óng ánh lấp lánh ra, nương theo đó là thời gian chi lực hạo hãn không gì sánh nổi, nháy mắt liền bắn vào trong mi tâm Khương Tư Nam!
Bị thời gian chi lực vô tận áp chế, Khương Tư Nam căn bản không cách nào né tránh.
Xuy!
Nhưng mà, lúc sợi lưu quang kia tiến vào trong thức hải Khương Tư Nam, nháy mắt liền có một đạo kiếm quang được sinh tử chi khí lưu chuyển quanh mình, như muốn cắt mở thiên địa, từ ngang trời trảm xuống.
Song sợi lưu quang kia chỉ khẽ lên, nháy mắt liền có từng đạo quang mang chớp qua ngang trời, trực tiếp bao bọc kiếm mang lại, ông ông run rẩy trong thức hải, căn bản không có cách nào giãy thoát được.
- Âm Dương Kiếm Hoàn này không tệ, cánh nhiên có được tí ti tiên thiên chi khí, chỉ cần đánh xuống một đạo thần cấm, liền có thể trở thành tiên thiên linh bảo! Nhưng đối với ta mà nói, vô dụng thôi!
Trong thức hải Khương Tư Nam, sợi lưu quang kia đột nhiên hóa thành hình tượng Đế Nhất, thần tình lạnh lùng đứng ở trước mặt nguyên thần Khương Tư Nam.
Lúc sợi lưu quang đó tiến vào trong não hải Khương Tư Nam, lập tức thời gian chi lực vô tận tràn ngập ra, chẳng những ngăn thời gian chi lực mà tâm huyết Khoa Phụ tán phát ra ở mặt ngoài, hơn nữa còn cấm cố cả thức hải và tiên hồn Khương Tư Nam.
- Chẳng lẽ đến sau cùng, ta vẫn không cách nào thoát khỏi vận mệnh bị Đế Nhất đoạt xá? ! Nhưng mà... Ta thật sự không cam tâm a!
Tiên hồn Khương Tư Nam lộ ra vẻ đắng chát, hắn tuy tung hết mọi lá bài trong tay, tuy cực lực giãy dụa chiến đấu, nhưng trong tiên cung chín màu này, Đế Nhất chính là thần linh bất tử bất diệt, thời gian chi lực vô cùng tận, mình căn bản không làm gì được hắn.