Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 418: Chương 418: Long Ngưng Tuyết




- Các ngươi nói không sai, cái này coi như là long tranh hổ đấu, để cho chúng ta mỏi mắt mong chờ a!

Dịch Phi nhẹ gật đầu, cũng minh bạch Long Thu Nguyệt nói là tình hình thực tế, đối với mấy người chậm rãi nói.

Giờ phút này, mọi người thấy không đến trên hư không, có hai thân ảnh trôi nổi, chỉ là sử dụng thần thông ẩn nấp nào đó, phía dưới tất cả mọi người không có phát hiện.

- Long sư muội, không nghĩ tới chỉ là Ngoại Môn Đệ Tử ước chiến, vậy mà cũng sẽ khiến ngươi chú ý, thật sự là khó được!

Trên hư không, một thanh niên mặc Tử sắc đạo bào, phong thần như ngọc, anh tuấn phi phàm, đạo bào trên người thêu một Kỳ Lân kim sắc, thoạt nhìn mơ hồ có một loại khí tức Hoàng giả tôn quý, để thanh niên này rất uy nghiêm.

- Vương Lân, ngươi cũng là Chân Truyền Đệ Tử thứ chín trên Thiên Cương Bảng, không phải cũng ở nơi đây sao?

Bên cạnh hắn là một nữ tử phong hoa tuyệt đại, dung nhan tuyệt thế, tóc đen như thác nước, thân mặc váy dài tuyết trắng, diện mục vậy mà giống Long Thu Nguyệt như đúc, chỉ bất đồng chính là, nữ tử này như Cửu Thiên Huyền Nữ, mang theo một loại thánh khiết nghiêm nghị không thể xâm phạm, trên mặt treo băng sương tuyên cổ bất hóa, thoạt nhìn cự nhân xa ngoài ngàn dặm, thần thánh mà thuần khiết.

Nếu Khương Tư Nam có thể chứng kiến, nhất định sẽ nhận ra nữ tử này, là Long Ngưng Tuyết!

Cũng là hắn ở trong Kính Nguyệt hồ, chứng kiến Tiên Tử đi tắm kia.

Vương Lân cười nhạt một tiếng nói:

- Long sư muội, ta tới là muốn nhìn xem Ngư Hóa Long mạnh như thế nào, có đáng giá được Đế Nhất sư huynh bồi dưỡng hay không!

Vừa nghe đến Đế Nhất, con ngươi của Long Ngưng Tuyết càng lạnh như băng, trong thanh âm cũng mang theo một loại hàn ý lạnh tận xương tủy.

- Nói như vậy, ngươi là thay Đế Nhất đến mời chào Ngư Hóa Long sao? Bất quá trong mắt ta, một trận chiến này hắn thua không nghi ngờ!

Vương Lân nhìn Long Ngưng Tuyết, cũng không tức giận, khóe môi nhếch lên vui vẻ như gió xuân.

- Long sư muội, tuy ta không nên nhiều lời, nhưng mà Đế Nhất sư huynh đối với ngươi một mảnh tâm ý, ngươi hẳn là biết đến...

- Câm miệng!

Long Ngưng Tuyết ánh mắt lạnh lẻo.

- Vương Lân, hắn là hắn, ta là ta, coi như ngươi đầu phục Đế Nhất, loại chuyện này cũng không phải ngươi có thể xen vào, nếu lại kéo ta cùng hắn chung một chỗ, đừng trách ta không khách khí!

Băng hàn chi khí trên người Long Ngưng Tuyết vừa phát lại thu, nhưng mà Vương Lân lại biến sắc, cảm nhận được một cỗ lực lượng cực hàn mênh mông vô tận, phảng phất như có thể đóng băng toàn bộ thế giới.

Tiện nhân này thật không tán thưởng, nhưng mà, sớm muộn gì có một ngày ngươi cũng sẽ dễ bảo quỳ gối ở trước mặt Đế Nhất sư huynh!

Trong nội tâm Vương Lân cười lạnh, nhưng mà mặt không đổi sắc, như cũ treo nụ cười thản nhiên, chỉ là ánh mắt lập loè tầm đó như Độc Xà nhắm người mà phệ.

- Long sư muội, vừa rồi ngươi nói Ngư Hóa Long kia thua không nghi ngờ, xem ra ngươi càng thêm coi được Khương Tư Nam kia? Không bằng chúng ta đánh cuộc như thế nào? Ta cá Ngư Hóa Long kia thắng, áp lên một kiện bảo vật băng hàn thuộc tính, Thái Âm Huyền tinh!

Nói xong, trong tay của hắn lóe lên hào quang, xuất hiện một viên thạch đầu trắng trẻo, lớn cỡ nắm tay, óng ánh sáng long lanh, nhưng mà vừa xuất hiện ở trong hư không, liền tản mát ra một cỗ cực hàn chi lực, nếu không phải Vương Lân đánh ra một đạo cấm chế ngăn cách, nhiệt độ cả phiến thiên địa sẽ giảm nhiều.

- Long sư muội, ngươi tu luyện Thái Thượng Vong Tình Đạo, có lẽ rất cần viên Thái Âm Huyền tinh này, nếu ngươi có thể thắng, ta chắp tay dâng!

Vương Lân một bộ tính trước kỹ càng, lường trước Long Ngưng Tuyết nhất định sẽ đáp ứng.

Thái Âm Huyền tinh này, so với Hàn Băng tâm vạn năm càng khó được, chính là Hàn Băng tâm vạn năm ở nơi cực hàn phương bắc, kinh nghiệm vạn năm hấp thu cực hàn chi lực lột xác thành, đối với công pháp Băng thuộc tính có tác dụng thật lớn.

Long Ngưng Tuyết nhàn nhạt nhìn thoáng qua Thái Âm Huyền tinh, ánh mắt xẹt qua Khương Tư Nam phía dưới, hơi có chút thất thần, sau một lát nàng mới lạnh lùng nói:

- Ngươi hẳn là vừa ý Hoàng Đạo Kim Tinh Thiết trong tay ta đi à nha? Nếu dung nhập Hoàng Đạo Kim Tinh Thiết đến bổn mạng chí bảo Thiên Hoàng ấn của ngươi, dù không thành được Linh khí Vương phẩm chính thức, cũng có thể trở thành chuẩn Linh khí Vương phẩm, tốt, ta đánh bạc với ngươi!

Trong tay Long Ngưng Tuyết lóe lên hào quang, xuất hiện một khối kim sắc, thoạt nhìn kim quang sáng chói, tản mát ra Hoàng đạo uy nghiêm nhàn nhạt, nhìn ở trong mắt Vương Lân, lập tức thần sắc sáng rõ, có chút kích động.

Nếu Thiên Hoàng ấn có thể lột xác trở thành chuẩn Linh khí Vương phẩm, vậy thực lực của hắn tuyệt đối sẽ có chất tăng lên, lần tiếp theo Thiên Cương Bảng đại chiến, coi như là tranh đoạt Top 3, hắn cũng có chút tin tưởng.

Dù sao Linh khí Vương phẩm khó được, ở trong một đám Chân Truyền Đệ Tử, mọi người chỉ nghe nói Đế Nhất sư huynh có Linh khí Vương phẩm, trong tay những người khác phần lớn là Linh khí Tuyệt phẩm cùng chuẩn Linh khí Vương phẩm.

- Long sư muội sảng khoái, chúng ta liền mỏi mắt mong chờ a!

Vương Lân cười nhạt một tiếng, quăng ánh mắt về phía Sơn Hà đài.

Đối với lần ước chiến này, Vương Lân lại rất có lòng tin, trước đó Chu Hạo từng báo cáo qua, Ngư Hóa Long đã ẩn tàng rất nhiều thực lực, nếu như hoàn toàn triển lộ, coi như là Pháp Thiên Cảnh Nội Môn Đệ Tử cũng có thể nghiền ép.

Tuy Khương Tư Nam kia nghe nói thiên tư bất phàm, nhưng hắn cũng không cho rằng có thể thắng được Ngư Hóa Long.

Có thể nói lần đánh bạc này, hắn đã có chín thành phần thắng.

Thời điểm mặt trời rừng rực nhất, thần dương sáng chói chiếu xạ ức vạn dặm Sơn Hà, cuối cùng nhất hội tụ đến trên Sơn Hà đài, khiến cho Sơn Hà đài bao phủ một tầng thần quang hoa mỹ, thoạt nhìn thần bí mà uy nghiêm.

Khương Tư Nam cùng Ngư Hóa Long, như hai Thần Long xông lên trời, tung hoành xê dịch tầm đó, mang theo khí thế vô tận, đã rơi vào trên Sơn Hà đài!

Tuyệt thế thiên tài của Thiên Đạo Phong, cùng ngoại môn Sơn Hà Bảng thứ nhất, ở trên Sơn Hà đài, muốn triển khai một hồi quyết đấu đỉnh phong!

Ngư Hóa Long, tư thế oai hùng bừng bừng phấn chấn, thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi, khí lực thon dài mà cường kiện, thân mặc da thú không biết tên, phía trên lân giáp lóe ra quang mang màu vàng, sợi tóc màu đen không bị trói buộc bay múa, tản ra khí tức mãnh liệt giống như núi lửa, để cho Ngoại Môn Đệ Tử dưới Sơn Hà đài, đều cảm giác được một hồi kinh hồn táng đảm.

Con ngươi của hắn như Tinh Hà, mênh mông mà uy nghiêm, kim quang sáng chói, để cho người không dám nhìn gần!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.