- Này, ta nói Thần Oa, ngươi hiểu tôn kính trưởng bối hay không? Ta là Long gia gia, của ngươi không phải xú Long!
Long Hoàng chậm rì rì bay tới, tức giận liếc nhìn Thần Oa nói.
- Thôi đi... Chỉ bằng ngươi? Xú Long ngươi như thế nào một chút giác ngộ làm tọa kỵ cũng không có? Cẩn thận ta giúp lão ba thu thập ngươi!
Thần Oa một bộ tiểu quỷ, lộ ra hàm răng trắng tinh, cười nói với Long Hoàng.
Long Hoàng toàn thân cứng đờ, khóe miệng có chút run rẩy, không dám nói nữa, dứt khoát chạy đến một bên sinh hờn dỗi.
Khóe miệng của Khương Tư Nam mang theo vui vẻ, hơi có chút nghi hoặc, như thế nào một năm không gặp, lão lưu manh Long Hoàng vậy mà sẽ sợ Thần Oa?
- Rầm rì, rầm rì!
Hoàng Nhi dùng móng vuốt cùng cánh khoa tay múa chân một hồi, Khương Tư Nam mới hiểu được nguyên lai trong khoảng thời gian này, Thần Oa không ít gặm cắn Long Hoàng, coi như là thân thể thần hồn của Long Hoàng cũng bị Thần Oa xé mấy khối.
Khương Tư Nam có chút buồn cười nở nụ cười, hắn nắm Thần Oa từ trên cổ xuống, ôm vào trong ngực, nhéo nhéo khuôn mặt nhỏ nhắn của Thần Oa, làm Thần Oa một hồi kêu to oa oa.
- Được rồi! Vì Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa, chúng ta ở chỗ này đã ngây người một năm thời gian rồi, hiện tại rốt cục có thể trở về!
Khương Tư Nam mỉm cười, trong ánh mắt lộ ra một tia chờ mong, trước mắt giống như hiện ra rất nhiều gương mặt quen thuộc, có Đoan Mộc Hàn, tiểu hòa thượng, Dịch Phi, Long Ngưng Tuyết, Long Thu Nguyệt, Dịch Thiên Cơ,… cũng không biết đã hơn một năm không thấy, hiện tại bọn hắn thế nào.
Ông!
Khương Tư Nam tâm niệm vừa động, thúc dục phù văn cấm chế, Hoàng Kim đại điện ông ông run rẩy, lập tức liền hóa thành một đạo lưu quang dung nhập vào trong mi tâm Khương Tư Nam, Linh khí Chí Tôn này liền triệt để thành bảo vật của Khương Tư Nam.
Hoàng Kim đại điện bị lấy đi, cái gọi là truyền thừa chi địa cũng không tồn tại nữa, Khương Tư Nam trực tiếp xuất hiện ở sơn mạch bên ngoài Tinh Tuyệt Cổ Thành.
- Ồ? Chẳng lẽ Tinh Tuyệt Cổ Thành này đã thành địa bàn của Hoàng Kim tộc sao?
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra một tia nghi hoặc, hắn vậy mà cảm giác được rất nhiều khí tức cường giả Hoàng Kim tộc, tất cả đều chiếm giữ ở trong Tinh Tuyệt Cổ Thành.
Bất quá Khương Tư Nam cũng không có tính toán kinh động người Hoàng Kim tộc, chuyện nơi đây tin tưởng Kim Minh cùng Kim Phong đều xử lý thỏa đáng, hắn hôm nay là không thể chờ đợi được muốn phản hồi tông môn.
Oanh!
Một đạo Phá Không Phù bị Khương Tư Nam tế ra, mở ra hư không thông đạo, hắn trực tiếp chui vào trong đó, đi ra di tích không gian của Tinh Tuyệt Cổ Thành.
Ngay sau khi Khương Tư Nam rời khỏi, một đạo thần niệm khủng bố bắn phá đến, mang theo khí tức lạnh như băng mà thần bí, ở chỗ này xoay thật lâu, mới chậm rãi thu trở về.
- Lão ba, mẫu thân, xú Long nói nhà của chúng ta ở Càn Nguyên vực, lúc nào chúng ta về thăm gia gia cùng nãi nãi?
- Lão ba, nghe nói ngươi đánh khắp thiên hạ vô địch thủ, tung hoành Chân Cương đệ nhất nhân, không nghĩ tới ngươi uy phong như vậy a. . .
- Lão ba, nghe nói ngươi phong ấn Ma Tôn, Ma Tôn là cái đồ chơi gì. . .
- Lão ba, xú Long quá xấu rồi, nếu không ngày nào đó chúng ta trảo Chân Long làm tọa kỵ a. . .
- . . .
Trong hoang sơn bao la mờ mịt, Khương Tư Nam ôm Thần Oa cùng Hoàng Nhi, bước trên mây mà đi.
Mà Thần Oa một mực lao thao, như Bảo Bảo hiếu kỳ hỏi không ngừng, đầu của Khương Tư Nam cũng sắp muốn nổ tung rồi, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc bất đắc dĩ, cái tiện nghi nhi tử này nói quá nhiều, quả thực là một bà tám a.
Mà Long Hoàng thỉnh thoảng bị Thần Oa chọc tức nổi trận lôi đình, cuối cùng dứt khoát trốn vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, mắt không thấy tâm không phiền.
Chỉ có Hoàng Nhi, ánh mắt linh động, tràn đầy vui vẻ giống như nhân tính, hứng thú nhìn Khương Tư Nam cùng Thần Oa.
Khí tức trên thân Hoàng Nhi càng thần bí mà mênh mông, Khương Tư Nam đã cảm giác không thấy cảnh giới chân thật của Hoàng Nhi hôm nay, hắn chỉ biết Hoàng Nhi hình như là phát sinh một hồi biến hóa rất lớn.
Nhất là lần trước sau khi Hoàng Nhi bị thương, hấp thu Bản Nguyên Chi Hỏa, bắt đầu lột xác thần bí, hôm nay càng để cho Khương Tư Nam nhìn không thấu.
- Ngươi câm miệng cho ta!
Khương Tư Nam cuối cùng thật sự nhịn không được, nhìn Thần Oa rống lớn một tiếng.
Thần Oa lập tức bĩu môi trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy ủy khuất, mắt to đỏ hồng, chất lỏng óng ánh bắt đầu ở hốc mắt đảo quanh, Hoàng Nhi lập tức mất hứng, vươn ra tiểu sí bảo vệ Thần Oa, trừng Khương Tư Nam.
Khương Tư Nam lập tức bị đánh bại, đành phải vội vàng xin lỗi cầu xin tha thứ, lúc này Thần Oa mới nín khóc mỉm cười, sau đó lại bắt đầu lải nhải.
Khương Tư Nam cảm giác mình sắp bị tra tấn điên rồi, không nghĩ tới mang hài tử gian nan như vậy, nhất là cái hiếm thấy như Thần Oa.
Bất quá không bao lâu, trong ánh mắt của Khương Tư Nam liền lộ ra một tia kích động, hắn lại đi tới bên ngoài Thiên Yêu Cung Tiểu Thế Giới.
Lúc này đây ra Tinh Tuyệt Cổ Thành, tuy Khương Tư Nam rất muốn phản hồi Đại La Thiên Tông, nhưng mà hắn càng muốn biết, vẫn là an nguy của Hoàng Thiên Y, bởi vậy lần nữa đi tới bên ngoài Thiên Yêu Cung Tiểu Thế Giới.
Chỉ là, lúc này đây nhất định vẫn để cho hắn thất vọng, Thiên Yêu Cung Tiểu Thế Giới như trước đóng chặt, sơn mạch rất yên tĩnh, không có bất kỳ người nào.
- Ta còn có thể đến!
Khương Tư Nam ở trong phiến sơn mạch cô tịch trầm ngâm thật lâu, cuối cùng trịnh trọng đối với hư không nói một câu, quay người ly khai.
Chỉ là Khương Tư Nam không có phát hiện chính là, thời điểm nhìn đến phiến sơn mạch này, trong ánh mắt Hoàng Nhi cũng lộ ra bi thương, thần sắc ảm đạm.
Một ngày sau, Khương Tư Nam đã đi ra Thập Vạn Yêu Sơn, thời điểm hắn đứng ở cửa ra vào của Thanh Hà Thành, trong ánh mắt lộ ra một tia cảm khái.
Hơn một năm trước, hắn là thông qua Thanh Hà Thành tiến vào trong Thập Vạn Đại Sơn, chính là vì tìm kiếm Hoàng Thiên Y hạ lạc, nhưng mà Hoàng Thiên Y không có tìm được, lại gặp Tinh Tuyệt Cổ Thành mở ra, lúc này mới có một loạt sự tình phía sau.
Hôm nay Khương Tư Nam đi tới Thanh Hà Thành, là muốn thông qua Thanh Hà Thành Truyền Tống Trận, một lần nữa trở lại Đại La Thiên Tông.
Hôm nay Khương Tư Nam, trên đầu đội mũ rộng vành, thân mặc hắc y, khí tức chỉ có Thông Thiên Cảnh sơ kỳ, ngoại trừ cách ăn mặc có chút thần bí, những thứ khác ngược lại rất bình thường.