Mấy người Đoan Mộc Hàn tìm được Thái Thượng trưởng lão của tông môn mình, đều nhao nhao cáo từ, đi ra Tinh Tuyệt Cổ Thành.
Hôm nay, Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa vạn chúng chú mục, tất cả mọi người muốn biết rốt cuộc là ai đã lấy được truyền thừa, nhưng mà ai cũng không biết truyền thừa chi địa ở phương nào.
Từ khi Hoàng Kim Chí Tôn bắt đầu đoạt xá, phong cấm trận pháp của Tinh Tuyệt Cổ Thành bị phá, mọi người đại thể mang theo bảo vật trong Tinh Tuyệt Cổ Thành, đi ra phiến Thượng Cổ di tích này.
Ở một nơi thần bí, Hoàng Kim cổ thụ đỉnh thiên lập địa, mờ mịt lấy đạo đạo kim hà.
Dưới cây ngồi xếp bằng rất nhiều cường giả Hoàng Kim tộc, giờ phút này cũng cảm nhận được toàn bộ Tinh Tuyệt Cổ Thành chấn động, toàn thân đều chấn động, mở hai mắt ra.
Một lão giả râu tóc bạc trắng ngồi ở trước nhất, tinh thần quắc thước, hai mắt như điện, giờ phút này trên mặt tràn đầy vẻ kích động nói:
- Hơn nửa tháng mà thôi, Hoàng Kim Chí Tôn truyền thừa cũng đã định sao? Ha ha ha. . . Lúc này đây đạt được truyền thừa, nhất định là Thiếu chủ của Hoàng Kim tộc ta, Hoàng Kim tộc ta phục hưng ở trong tầm tay!
- Người đâu, thông tri trong tộc, Tinh Tuyệt Cổ Thành đã mở ra, chúng ta cũng nên về đây rồi, về sau nơi này chính là tộc địa của Hoàng Kim tộc chúng ta!
Thanh âm lão giả uy nghiêm mà thần bí, tràn đầy một cỗ bá khí chân thật đáng tin.
- Vâng!
Lập tức thì có mấy Vương giả mặc Hoàng Kim chiến giáp đứng dậy, nhìn lão giả cung kính cúi đầu, quay người đi ra.
Tinh Tuyệt Cổ Thành dần dần yên tĩnh trở lại, hơn nữa một tháng sau, tất cả cường giả Hoàng Kim tộc đều tiến vào Tinh Tuyệt Cổ Thành, hơn nữa thiết hạ trận pháp cấm chế, cấm bất luận kẻ nào tiến vào, từ nay về sau Tinh Tuyệt Cổ Thành đã trở thành hạch tâm chi địa của Hoàng Kim tộc.
Đối với hết thảy chuyện này, mười đại tông môn giống như không có phản ứng, mặc cho Hoàng Kim tộc chiếm cứ Tinh Tuyệt Cổ Thành.
. . .
Thời gian một ngày một ngày đi qua, Khương Tư Nam luyện hóa hạch tâm Linh khí Chí Tôn cũng đã đến một thời khắc cực kỳ mấu chốt.
Cái này dù sao cũng là một kiện Linh khí Chí Tôn, coi như là Khương Tư Nam thiên tư yêu nghiệt, chiến lực cường đại, pháp lực vô cùng thâm hậu, nhưng mà dù sao tu vi còn yếu, bởi vậy dùng hơn hai tháng thời gian, mới luyện hóa được gần chín thành Hoàng Kim đại điện.
Oanh!
Quanh thân Khương Tư Nam có hơn vạn viên Thuần Dương Đan, mờ mịt lấy Thuần Dương chi khí bàng bạc, không ngừng bổ sung tiêu hao, kim hà sáng chói tràn ngập, sắc mặt của Khương Tư Nam hơi có chút tái nhợt, nhưng mà hai mắt lại càng sáng ngời.
Ở trước mặt hắn, viên cầu kim sắc phảng phất như sống lại, ở trong hư không run rẩy, đến cuối cùng đột nhiên chấn động, hóa thành một đạo chất lỏng kim sắc lưu động, dung nhập đến trong mi tâm Khương Tư Nam.
- Rốt cục đã luyện hóa được!
Khương Tư Nam tự nói, trong ánh mắt hiện lên một tia kích động.
Đây chính là một kiện Linh khí Chí Tôn, hơn nữa là một Linh khí Chí Tôn kiểu động phủ, thần bí khó lường, bên trong tích chứa các loại trận pháp cường đại, Khương Tư Nam cảm giác được, chỉ cần mình tâm niệm vừa động, có thể thúc dục những trận pháp này.
Hơn nữa, hắn có thể cảm giác được hết thảy trong Hoàng Kim đại điện, Kim Minh cùng Kim Cương ở chỗ sâu nhất bị một mảnh kim hà bao phủ, đang tiến hành đoạt xá, mà ở trong đại trận Cửu Thế Luân Hồi, Kỷ Vân Thâm, Kim Phong cùng La Minh ngồi xếp bằng, thần tình trên mặt biến ảo, hỉ nộ ái ố, yêu hận tham giận, nhân sinh muôn màu, kinh nghiệm vô số khảo nghiệm.
- Linh khí Chí Tôn thật huyền ảo, Hoàng Kim đại điện này coi như là tùy ý Vương giả công kích, chỉ sợ cũng không thể công phá trận pháp phòng ngự trong đó a!
Khương Tư Nam cảm giác được Hoàng Kim đại điện tựa như một phương Tiểu Thế Giới, nhưng không gian trong đó cực kỳ rộng lớn, hơn nữa ẩn chứa trận pháp thần bí khó lường, từng đạo tựa như Trật Tự Thần Liên, dùng lực lượng của Khương Tư Nam hôm nay, căn bản còn không cách nào phát huy ra toàn bộ uy lực.
- Thời gian còn lại, liền để cho ta tới tìm hiểu lĩnh vực a!
Khương Tư Nam chậm rãi nhắm hai mắt lại, cả người trở nên mờ ảo xuất trần, thời gian dần qua khí tức trên thân hắn tiêu tán, tựa như hóa thành một tượng đá, cứ như vậy lẳng lặng ngồi ở chỗ kia, hai mắt buông xuống, bảo tướng trang nghiêm, tiến vào một loại cảnh giới kỳ dị.
Một năm sau, trên người Khương Tư Nam rơi đầy tro bụi, cả người hắn phảng phất như đã mất đi khí tức sinh mệnh.
Nhưng mà hư không chung quanh hắn bắt đầu xảy ra cải biến rất nhỏ, từ mới đầu nhẹ nhàng rung rung, đến cuối cùng vậy mà huyễn hóa thành các loại hình dạng, phảng phất như bị một loại lực lượng không hiểu dẫn dắt, bao phủ cả tòa cung điện.
Đây là một lần Khương Tư Nam bế quan dài nhất, ở trên người của hắn đã xảy ra một loại biến hóa kỳ dị.
Oanh!
Mà vừa lúc này, một cỗ khí tức hạo hạo đãng đãng mang tất cả bát phương, tản mát ra khí thế bá đạo, như một Vương giả giá lâm, để cho Thiên Địa vạn vật run rẩy.
Khương Tư Nam cũng từ trong loại trạng thái tu luyện kia tỉnh lại, trong mắt bắn ra hai đạo phong mang kỳ dị, thì thào lẩm bẩm:
- Đoạt xá thành công sao?
Hắn chậm rãi đứng lên, toàn thân chấn động, tro bụi bay xuống, áo trắng bất nhiễm, càng xuất trần mờ ảo.
Đạo khí tức kia mênh mông lập tức tới gần, sau đó hiển hóa ở trước mặt Khương Tư Nam, biến thành một nam tử trẻ tuổi khí tức cuồng dã, huyết khí sôi trào.
Nam tử trẻ tuổi tóc đen tung bay, dáng người kiện tráng như rồng, cả người ẩn chứa một cỗ lực lượng, đúng là Hoàng Kim tộc Kim Cương.
Nhưng mà ánh mắt của hắn lại không giống trước, tràn đầy thâm thúy cùng tang thương, phảng phất như trải qua vô số tuế nguyệt, có một loại cơ trí, giờ phút này càng tràn đầy vui sướng.
Hắn đã không phải Kim Cương, hắn là Hoàng Kim Chí Tôn, Kim Minh!
- Thiếu chủ!
Kim Minh nhìn Khương Tư Nam ở trong đại điện, cung kính hành lễ.
Khương Tư Nam cảm thụ được khí tức mênh mông trên người Kim Minh, để cho hắn cũng cảm giác được hơi có chút chấn động, nhẹ giọng hỏi:
- Kim Minh, hôm nay cảnh giới của ngươi là gì?
Kim Minh nhếch miệng cười cười nói:
- Thiếu chủ, Kim Cương này thân thể bất phàm, tiềm lực cũng rất mạnh, một năm thời gian này, tu vi của ta đã đột phá đến Vương Thiên Cảnh đỉnh phong, bất quá dùng thực lực của ta hôm nay, coi như là cường giả Hoàng đạo, cũng có thể chiến một trận!
Trong thanh âm của Kim Minh có một tia ngạo nghễ, đó là ngạo khí cùng tự tin của Chí Tôn.