Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh, có một cỗ phẫn nộ bốc lên, hắn đối với Hỏa Nguyên càng chán ghét, Đan Lệnh càng trọng yếu, Khương Tư Nam lại càng muốn đích thân giao cho Tích Quân tỷ tỷ, tự nhiên không thể để cho Hỏa Nguyên lấy đi.
Hỏa Nguyên đầu đầy tóc đen tung bay, toàn thân tản ra hào quang rừng rực, con mắt quang mang thanh tịnh, cực kỳ anh tuấn, mang theo một loại khí tức cao cao tại thượng, giờ phút này thở dài một hơi nói:
- Khương sư đệ, chỉ cần ngươi giao ra Đan Lệnh, ta lập tức bồi tội, nhưng nếu ngươi gian ngoan mất linh, vì Đan Khí Tông ta cân nhắc, không thể nói trước chúng ta cũng chỉ có thể bắt giữ ngươi soát người, thậm chí luyện hồn!
Thanh âm của hắn rất bình thản, nhưng có một cỗ lãnh ý, xuyên vào cốt tủy.
Tam đại trưởng lão ở bên cạnh, tuy thoạt nhìn rất già nua, nhưng mà khí tức nguy nga, như ba ngọn núi lớn, ép tới mọi người không thở nổi, giờ phút này con mắt lạnh như băng, một mực tập trung vào Khương Tư Nam.
- Ha ha ha, cái này là Đan Khí Tông sao? Ta cuối cùng tính toán thấy được, hành vi bực này cùng Nhật Nguyệt thần giáo có gì khác nhau?
Khương Tư Nam lạnh lùng cười nói:
- Không nói đến ta không có Đan Lệnh, dù ta có, ta lại dựa vào cái gì giao cho ngươi? Ngươi cũng xứng?
Giờ phút này sắc mặt của Đào Nhã cùng Thủy Linh Nhi đều rất khó coi, dùng địa vị của hai người các nàng, tuy ở Đan Khí Tông coi như rất tôn quý, nhưng dù sao vẫn kém Hỏa Nguyên.
Hỏa Nguyên là một trong Tam đại Chân Truyền Đệ Tử, cũng là một trong Tam đại thiếu chưởng giáo của Đan Khí Tông, địa vị hiển hách, thiên tư tuyệt thế, càng dung hợp một loại thiên địa linh hỏa, hôm nay Tam đại trưởng lão cũng đều duy hắn như Thiên Lôi sai đâu đánh đó.
Mắt thấy sắc mặt Hỏa Nguyên bắt đầu chuyển sang lạnh lẽo, khí tức mọi người ngập trời, muốn ra tay với Khương Tư Nam, Đào Nhã khẽ cắn răng ngà, đứng ra nói:
- Hỏa sư huynh, Đan Khí Tông ta cùng Đại La Thiên Tông giao hảo, ngươi hùng hổ dọa người như thế, nếu làm cho hai tông trở mặt, coi như là ngươi cũng đảm đương không nổi a? Huống chi Khương sư đệ là đệ tử của Thiên Cơ Trận Vương, ngươi ra tay với hắn, không sợ Thiên Cơ trận Vương tiền bối trấn áp sao?
Vừa nghe đến Thiên Cơ Trận Vương, trong ánh mắt Hỏa Nguyên hiện lên một tia kiêng kị, nhưng hắn vẫn lạnh lùng nói:
- Đan Lệnh đối với Đan Khí Tông ta rất trọng yếu, coi như là Thiên Cơ Trận Vương cũng có thể thông cảm ta, huống chi, tiểu tử này cũng đại biểu không được toàn bộ Đại La Thiên Tông, ta chỉ là bắt giữ hắn điều tra Đan Lệnh, sẽ không tổn thương hắn, ngươi yên tâm đi!
Thủy Linh Nhi cũng không cam lòng nói:
- Hỏa sư huynh, Đan Lệnh không phải đối với Đan Khí Tông rất trọng yếu, mà là đối với ngươi rất trọng yếu a? Ngươi hùng hổ dọa người như vậy, không phải là muốn đạt được Đan Lệnh, trở thành thiếu chưởng giáo duy nhất sao? Chưởng giáo Chân Nhân cùng các vị trưởng lão đều nói, ai tìm được Đan Lệnh, sẽ được lập làm thiếu chưởng giáo, ngươi cái này rõ ràng chính là vì tư tâm quấy phá!
- Ngươi nói cái gì?
Sắc mặt Hỏa Nguyên lập tức âm trầm xuống, toàn thân khí tức vô cùng cuồng bạo phát ra, để cho Thủy Linh Nhi sắc mặt tái nhợt, liên tiếp lui về phía sau.
Trong nội tâm Khương Tư Nam ấm áp, xem ra Đào Nhã cùng Thủy Linh Nhi xác thực rất đáng được thâm giao, giờ phút này có thể bênh vực lẽ phải, trong lòng hắn cũng rất cảm kích.
Thân hình hắn lóe lên, lập tức liền chắn ở trước mặt Thủy Linh Nhi, lạnh lùng nói:
- Như thế nào? Bị vạch trần thẹn quá hoá giận sao? Chớ đem uy phong của ngươi rơi vãi trên thân người mình, nếu như ngươi muốn động thủ vậy thì tới đi, về phần tin tức của Đan Lệnh, ngươi không xứng biết rõ!
Giờ phút này trong nội tâm Khương Tư Nam mới hiểu được, trách không được Hỏa Nguyên sẽ đối với mình sinh ra địch ý thậm chí sát cơ, nguyên nhân căn bản vẫn là ở trên người Đan Lệnh, Đan Lệnh là đại biểu cho tư cách trở thành chưởng giáo Chí Tôn của Đan Khí Tông, nếu mình giao cho Diệp Tích Quân, vậy Hỏa Nguyên liền không còn có bất cứ cơ hội nào.
Càng như vậy, Khương Tư Nam càng quyết định, tuyệt đối phải giao Đan Lệnh cho Diệp Tích Quân.
- Ta không xứng biết rõ? Ha ha ha, tiểu tử ngươi bất quá vừa đột phá đến Anh Thiên Cảnh, nơi nào đến tự tin dám cùng ta nói như vậy? Hôm nay ta liền cho ngươi minh bạch đại năng Thông Thiên Cảnh uy nghiêm không dung xâm phạm, tới cho ta!
Sắc mặt Hỏa Nguyên triệt để thay đổi, thần sắc tao nhã biến mất, thậm chí có chút dữ tợn, toàn thân khí tức cuồng bạo phô thiên cái địa, một bàn tay xích sắc trảo về phía Khương Tư Nam.
Oanh!
Thần quang mênh mông vô tận, xích quang cuồn cuộn, mang theo nhiệt độ cao rừng rực, để cho núi đá chung quanh nhao nhao bạo vỡ, để cho đệ tử Đan Khí Tông chung quanh đều biến sắc, nhao nhao lui về phía sau.
Tam đại trưởng lão ngăn Đào Nhã cùng Thủy Linh Nhi ở phía sau, ở bọn hắn xem ra, dù chiến lực của Khương Tư Nam bất phàm, nhưng dù sao chỉ là Anh Thiên Cảnh, làm sao có thể vượt qua đại năng Thông Thiên Cảnh?
Huống chi, Hỏa Nguyên là Đan Khí Tông Chân Truyền Đệ Tử, tuyệt thế thiên tài dung hợp thiên địa linh hỏa, ở trong đại năng Thông Thiên Cảnh cũng tính toán là cường giả.
Khương Tư Nam ở trên tay hắn ngay cả ba chiêu cũng sống không qua? Hoặc là nói, một chiêu cũng qua không được!
Nhưng mà sau một khắc, sắc mặt bọn hắn lập tức liền thay đổi.
Ầm ầm!
Kim quang từ trên người Khương Tư Nam bộc phát ra, ánh mắt của hắn lạnh nhạt, bao phủ ở trong một mảnh kim hà, không tránh không né, một quyền oanh ra.
Quyền cương mênh mông, hơn nữa có tử quang vô tận tràn ngập, Lôi Đình gào thét rừng rực, ngang trời đánh tới, lập tức liền cùng bàn tay hỏa diễm kia đụng vào nhau.
Thần Tiêu Chân Lôi Đạo, thần thông đỉnh cấp triệt để bạo phát!
Khương Tư Nam biết rõ, đối mặt đại năng Thông Thiên Cảnh, nhất định phải toàn lực bộc phát, mới có thể chống lại, nhất là Hỏa Nguyên căn bản không phải đại năng Thông Thiên Cảnh bình thường, giờ phút này Thần Tiêu Chân Lôi Đạo đã khó khăn lắm đạt đến đại thành, bộc phát ra lực lượng để cho mọi người ghé mắt!
Lôi Đình rừng rực chói mắt, theo một quyền thông thiên triệt địa của Khương Tư Nam, lan tràn đến cả phiến hư không, tạo thành một mảnh Lôi Đình hải dương, vô cùng khủng bố.
Tuy bàn tay hỏa diễm cường hãn, nhưng mà cũng không quá đáng là tiện tay một kích của Hỏa Nguyên, sao có thể vượt qua thần thông đỉnh cấp?
Ầm ầm!
Bàn tay hỏa diễm trực tiếp ở trong biển lôi tạc toái, biến thành một mảnh quang vũ xích sắc, mà Lôi Đình gào thét mênh mông, thế đi không giảm, bay thẳng đến Hỏa Nguyên.