- Ngươi yên tâm, ta đã phái người đưa Hinh Nhi cùng ba vị bằng hữu của ngươi về Huyền Không Sơn, chờ chúng ta trở về, ngươi có thể nhìn thấy bọn hắn!
Khổng Huyền khẽ mĩm cười nói.
- Vậy là tốt rồi!
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, thần sắc trên mặt không thay đổi.
Hắn đã cảm giác được, trong Hư Không bảo thuyền này, hơn mười vị cường giả Chí Tôn đã tập trung vào mình, chỉ cần mình hơi có dị động, sẽ phát động một kích lôi đình.
Chỉ sợ Khổng Huyền cũng là lo lắng ở chỗ này động thủ tạo thành động tĩnh quá lớn, muốn mang mình về Huyền Không Sơn động thủ lần nữa.
- Thật coi ta là dê béo có thể mặc ngươi vuốt ve sao? Khoản sổ sách này sớm muộn gì cũng cùng các ngươi tính toán rõ ràng...
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh nói.
Hư Không bảo thuyền ầm ầm xuyên phá Hư Không, chung quanh tất cả đều là Hư Không loạn lưu, từng sợi tràn ngập, thấy không rõ cảnh tượng bốn phía.
Vừa lúc đó, ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, hắn bỗng nhiên cảm giác được có hơn mười đạo khí tức cường đại, phi tốc tới gần nơi này.
- Ân?
Sắc mặt của Khổng Huyền cũng là lạnh lẽo, Hư Không bảo thuyền tản mát ra hào quang sáng chói, tốc độ đột nhiên gia tăng, tiếp tục bay về phía trước.
- Giao Khương Tư Nam ra, chúng ta tha cho ngươi một mạng!
Thanh âm ở trong hư không vang lên, đằng sau hơn mười đạo khí tức cường đại, cả đám khí diễm ngập trời, không che dấu uy áp trên người chút nào, để cho hư không loạn lưu chung quanh cũng bắt đầu chấn động kịch liệt lên.
Ầm ầm!
Một đạo hào quang sáng chói ngang trời mà đến, tốc độ nhanh đến cực hạn, lập tức đến trước mặt Hư Không bảo thuyền, Khương Tư Nam chứng kiến một Lưu Tinh Chùy màu đen, ô quang tràn ngập, ầm ầm đánh lên Hư Không bảo thuyền.
Phanh!
Trên Hư Không bảo thuyền, phù văn tạc toái, Tiên quang tràn ngập ra, thần mang tử kim sắc từng sợi bị kích phát đến cực hạn, nhưng sau khi lực lượng của Lưu Tinh Chùy bị hoàn toàn tháo bỏ, tốc độ của Hư Không bảo thuyền cũng bắt đầu chậm lại.
Hơn mười thân ảnh cường đại, lập tức xuất hiện ở chung quanh Hư Không bảo thuyền.
Khi Khương Tư Nam rốt cục nhìn rõ ràng hơn mười thân ảnh này, trong ánh mắt nhịn không được lộ ra chấn động.
- Ngoại Vực dị tộc?
Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, hơn mười thân ảnh trước mặt, có toàn thân lân giáp dữ tợn, có mọc ra xúc tu thật dài, có như bọ cánh cứng, còn có mọc ra hơn mười con mắt... Khí tức lạnh như băng, thiên kì bách quái, đúng là Khương Tư Nam ở chiến trường Thiên Ngoại Thiên nhìn thấy Ngoại Vực dị tộc.
Chỉ là hắn không biết vì sao, những Ngoại Vực dị tộc này lại có thể đột phá thế giới bình chướng, truy tung đến nơi này.
- Ngoại Vực tà ma, các ngươi thật to gan? Cũng dám đột phá thế giới bình chướng, chẳng lẽ muốn bị Chí Tôn của Thái Sơ Đại Thế Giới ta đuổi giết đến chết hay sao?
Khổng Huyền chợt quát một tiếng, quay mắt về phía mười Chí Tôn dị tộc, thanh âm lạnh lùng nói.
- Bị cường giả Chí Tôn của toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới đuổi giết? Ta rất sợ hãi a... Ha ha ha...
Một Chí Tôn mình sư tử đầu long, con mắt như đèn lồng, toàn thân dài khắp lông đen như cương châm, đầu mọc một sừng, lóe ra hàn quang dữ tợn, giờ phút này hắn trêu tức nói, tất cả cường giả dị tộc cũng phá lên cười.
- Đợi hơn một vạn năm, rốt cục chờ đến kiện đồ vật kia xuất thế, chỉ bằng những người các ngươi? Chẳng lẽ cho rằng thật có thể ngăn lại chúng ta sao? Thức thời giao Khương Tư Nam ra, sau đó cút nhanh lên, nếu không liền cho ngươi chết không có chỗ chôn!
Một vị Chí Tôn dị tộc khác nhìn Khổng Huyền cười lạnh nói.
- Khổng huynh, hôm nay nên làm thế nào cho phải? Chúng ta khẳng định không phải đối thủ của bọn hắn!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam vừa đúng toát ra một tia sợ hãi, nhìn Khổng Huyền nhỏ giọng nói.
- Tư Nam huynh đệ không cần sợ, chỉ cần có ta ở đây, tuyệt đối sẽ không để cho bọn hắn tổn thương ngươi! Nhưng...
Khổng Huyền hiên ngang lẫm liệt nói, nhưng kế tiếp thanh âm của hắn bỗng nhiên thấp xuống, tiếng nói xoay chuyển.
- Nhưng cái gì?
Khương Tư Nam hỏi.
- Nhưng những người này quá mạnh mẽ, đều là tuyệt thế Chí Tôn trong Ngoại Vực dị tộc, chỉ bằng vào ta cùng Huyền Không Sơn trưởng lão căn bản không phải đối thủ của bọn hắn, có lẽ phải dùng kiện bảo vật kia của ngươi, mới có thể triệt để đánh lui bọn hắn!
Khổng Huyền nhẹ nhẹ thở dài một cái nói.
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh, nhưng thần sắc không thay đổi nói:
- Khổng huynh nói phải, nhưng bảo vật này cần hao phí lực lượng khổng lồ mới có thể thúc dục, dùng lực lượng của ta bây giờ căn bản thúc dục không được!
Khổng Huyền nói:
- Cái này có gì chứ? Ngươi lấy kiện bảo vật kia ra, ta cùng các vị trưởng lão đồng loạt ra tay, đồng thời quán thâu pháp lực vào trong đó, trấn áp những người này!
Mặc dù Khổng Huyền không có bái kiến kiện bảo vật kia, nhưng trong lời nói lại cực kỳ tin tưởng, phảng phất như chỉ cần kiện bảo vật kia ra, mười giả Chí Tôn trước mặt sẽ tan thành mây khói.
Khương Tư Nam nghĩ nghĩ, có chút gian nan nói:
- Được rồi! Ta thử xem, các ngươi chuẩn bị sẵn sàng!
Ông!
Một đạo hào quang sáng chói lập loè ở trong hư không, trong mi tâm Khương Tư Nam lập tức xuất hiện một ngọc tháp bảy tầng, quay tròn bay ra, lập tức ở trong hư không kịch liệt bành trướng, khoảng chừng hơn vạn trượng, như một Thái Cổ Thần Sơn.
- Là kiện đồ vật kia?
Ánh mắt của hơn mười vị Ngoại Vực Chí Tôn lập tức liền phát sáng lên, lộ ra thần sắc kích động.
- Khổng huynh, ra tay!
Khương Tư Nam chợt quát một tiếng, Hồng Mông Tạo Hóa Tháp lập tức ầm ầm bay về phía hơn mười vị Ngoại Vực Chí Tôn.
Giờ phút này trong ánh mắt Khổng Huyền cũng vô cùng chấn động, hắn lần thứ nhất nhìn thấy Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, nhưng loại khí tức hùng vĩ, thần bí mà tôn quý trong nháy mắt liền chấn động hắn.
Giờ phút này, nghe được Khương Tư Nam nhắc nhở, trong ánh mắt của hắn có vẻ cười lạnh lóe lên rồi biến mất, sau đó quát to một tiếng.
- Động thủ!
Ầm ầm!
Lôi Đình rừng rực chói mắt, từ trong Hư Không bảo thuyền bỗng nhiên có hơn mười đạo thần quang vô cùng cường đại lập tức vọt về phía Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, lực lượng bàng bạc dung nhập vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, lập tức để cho Hồng Mông Tạo Hóa Tháp hào quang tỏa sáng.
Nhưng thời điểm những thần quang này dũng mãnh vào trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, lại có vài đạo Nguyên Thần vô cùng cường đại tràn ngập ra, muốn triệt để xóa đi ấn ký của Khương Tư Nam trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp.
- Chân tướng phơi bày sao?
Trong nội tâm Khương Tư Nam cười lạnh, nhưng ánh mắt lại tràn đầy thần sắc khó có thể tin, quát to một tiếng nói:
- Khổng huynh, ngươi...
- Tư Nam huynh đệ, bảo vật này chỉ sợ ngươi còn khống chế không được, liền để cho vi huynh mượn thoáng một phát, trảm giết những Ngoại Vực dị tộc này xong, sau đó sẽ trả lại cho ngươi!
Khổng Huyền đắc chí vừa lòng cười ha ha một tiếng, trong ánh mắt tràn đầy thoải mái.
- Bọn hắn... Bọn hắn làm sao có thể khống chế được chí bảo này?
Hơn mười vị Ngoại Vực Chí Tôn đều giống như bị sợ choáng váng, trong ánh mắt tràn đầy thần sắc khó có thể tin, dựa theo tin tức bọn hắn lấy được, không có đạt tới Tiên cảnh, là căn bản không có biện pháp khống chế chí bảo này, nhưng hôm nay tình huống trước mặt lại triệt để phá vỡ bọn hắn nhận thức.