Không chỉ Dịch Phi, mấy người Long Thu Nguyệt, Ngư Hóa Long tất cả đều phát hiện điểm này, cả đám trợn mắt há hốc mồm, trong ánh mắt lộ ra thần sắc không thể tưởng tượng nổi.
- Khương sư đệ thiên phú tuyệt thế, ít nhất cũng là Kim Đan Thất phẩm trở lên, nhưng mà hiện tại là chuyện gì xảy ra? Như thế nào chỉ là Kim Đan Nhất phẩm?
- Ông trời thật đúng là mắt bị mù a, tại sao có thể như vậy?
Ngư Hóa Long cũng trợn tròn mắt, vừa rồi còn đối với Khương Tư Nam tràn ngập tin tưởng, nói dù ngưng tụ ra Kim Đan Bát phẩm cũng là ông trời mắt bị mù, nhưng mà hôm nay ông trời thật sự mắt bị mù, hơn nữa mù cả hai mắt.
Bọn hắn nghĩ nát óc cũng không nghĩ ra, Khương Tư Nam thiên tư nội tình tất cả mọi người rất rõ ràng, coi như là ngưng tụ Kim Đan Cửu phẩm cũng là thuận lý thành chương, nhưng mà sao lại là Kim Đan Nhất phẩm?
Nhưng bên ngoài Kim Đan thần dương, chỉ có một đạo thần hoàn.
Ở Tu Chân giới, thần hoàn đại biểu cho phẩm chất của Kim Đan, căn bản không cách nào làm bộ, cũng không cách nào che dấu, loại khí tức này xem xét liền biết, cho nên Khương Tư Nam cũng không có che dấu cái gì, quả thật là ngưng tụ Kim Đan Nhất phẩm!
Không chỉ Dịch Phi cùng đám người Long Thu Nguyệt, tất cả đệ tử cùng trưởng lão của Đại La Thiên Tông, cũng phát hiện điểm này, đều một mảnh xôn xao.
Cái này cùng bọn họ lường trước căn bản bất đồng, tất cả mọi người chờ mong, Thiên Đạo Phong lại xuất hiện một tuyệt thế thiên tài Kim Đan Cửu phẩm, nhưng mà kết quả lại mở rộng tầm mắt.
Bọn hắn đợi mười ngày mười đêm, nhìn Khương Tư Nam tu luyện Chu Thiên Thôn Lôi Thuật, nhìn Khương Tư Nam đột phá, cuối cùng vạn chúng chú mục, thời điểm muốn xem đến kết quả, lại hết lần này tới lần khác xuất hiện ngoài ý muốn.
Lão tử đã chuẩn bị xong biểu lộ khiếp sợ cùng ghen ghét, ngươi liền cho ta xem cái này?
Đám người lập tức sôi trào lên.
- Khương Tư Nam ngay cả Ngư Hóa Long cũng có thể đánh bại, hơn nữa đột phá khí tượng hùng vĩ như thế, làm sao có thể chỉ ngưng tụ ra Kim Đan Nhất phẩm? Ông trời ngươi chơi ta sao?
- Đúng vậy a, Kim Đan Nhất phẩm là những người không có hi vọng tiến giai, mới ngưng tụ ra, đệ tử Đại La Thiên Tông ta ít nhất đều ngưng tụ ra Kim Đan Nhị phẩm, chưa từng có nghe nói qua có ai cô đọng Kim Đan Nhất phẩm, Kim Đan Nhất phẩm này so với Kim Đan Cửu phẩm còn muốn kỳ lạ quý hiếm a!
- Thôi đi... Vậy cũng không nhất định, chiến lực cường không nhất định có nghĩa là tiềm lực càng mạnh, có thể ngưng tụ ra Kim Đan cao cấp, ta xem tuy Khương Tư Nam này chiến lực bất phàm, nhưng mà này là kích phát tiềm lực, đã tiêu hao hết, về sau tiên lộ đoạn tuyệt không còn có bất cứ hy vọng nào!
- Đúng đấy, thần hoàn bên ngoài Kim Đan là không cách nào gạt người, đã không cách nào làm bộ cũng không cách nào che dấu, nói rõ Khương Tư Nam này xác thực tiềm lực không được!
- Xem ra Thiên Đạo Phong này muốn vui quá hóa buồn rồi, thu một tuyệt thế thiên tài Kim Đan Cửu phẩm, nhưng lại xuất hiện một tuyệt thế phế vật!
- Kim Đan Nhất phẩm cũng chỉ có tuyệt thế phế vật mới có thể ngưng luyện ra, Khương Tư Nam này trước kia khí tượng hùng vĩ đều là gạt người, loại tuyệt thế phế vật này ở lại Đại La Thiên Tông ta, nhất định sẽ làm cho chúng ta bị tông môn khác cười nhạo!
...
Tất cả mọi người nghị luận, cơ hồ đều muốn tạc nồi, không cách nào tiếp nhận kết quả như vậy, mặc dù có hoài nghi, nhưng cuối cùng còn lại càng nhiều nữa vẫn là châm chọc khiêu khích.
Thanh âm cùng biểu lộ của mọi người, Khương Tư Nam đều nhìn ở trong mắt, có thể nói đối với tình hình như vậy hắn sớm liền nghĩ đến, giờ phút này chỉ lạnh lùng cười cười, không muốn đi giải thích cái gì.
Kim Đan Thập phẩm, tiền vô cổ nhân hậu vô lai giả, chỉ sợ những người này ngay cả nghe nói qua cũng không có, nếu cưỡng ép giải thích chỉ sợ sẽ hoàn toàn ngược lại, căn bản không có người tin tưởng.
Hơn nữa Khương Tư Nam cũng khinh thường đi giải thích cái gì, chỉ cần kiên trì bản tâm, ta tự dũng mãnh tinh tiến, thời điểm đến, sẽ cho những người này một tát.
Sắc mặt của Khương Tư Nam lạnh nhạt mà thong dong, từ trong hư không rơi vào bên cạnh đám người Dịch Phi.
Hắn vẫn không nói gì, trong ánh mắt Dịch Phi liền mang theo quan tâm, cẩn thận từng li từng tí nói:
- Tiểu sư đệ, ta tin tưởng thiên tư cùng tiềm lực của ngươi, Kim Đan Nhất phẩm thì như thế nào? Coi như là Kim Đan Nhất phẩm, về sau thành tựu của ngươi cũng không phải những người này có khả năng tưởng tượng, quan trọng nhất là, ngươi nhất định không nên mất đi tin tưởng, nhất định phải kiên trì!
Dịch Phi cũng sợ Khương Tư Nam nhận lấy đả kích trầm trọng, không gượng dậy nổi.
Dù sao chuyện như vậy, đặt ở trên đầu ai cũng chịu không được, rõ ràng có hi vọng ngưng tụ thành Kim Đan Cửu phẩm, nhưng mà ông trời hết lần này tới lần khác mắt bị mù, mở cái đại vui đùa, một ý niệm từ Thiên Đường rơi xuống Địa Ngục.
Tự vấn lòng, loại chuyện này đặt ở trên đầu Dịch Phi hắn, hắn khẳng định cũng không cách nào tiếp nhận.
- Đúng vậy, tiểu sư đệ, ngươi ngàn vạn lần không nên vứt bỏ, chúng ta đều tin tưởng ngươi!
Long Thu Nguyệt cũng ôn nhu an ủi, trong đôi mắt tràn đầy quan tâm.
- Khương sư đệ, Kim Đan Nhất phẩm cũng đại biểu không được cái gì, ngươi phải kiên trì!
- Ông trời thật là mắt bị mù, nhưng mà Tu Chân vốn nghịch thiên mà đi, ông trời không nhận ngươi không sao cả, chỉ cần chính ngươi tán thành mình, con đường tương lai, ai cũng không thể thay ngươi quyết định, coi như là ông trời cũng không được!
Bọn người Ngư Hóa Long, Hồng Vũ cùng Lưu Quy Nguyên nhao nhao lên tiếng an ủi, trong ánh mắt mang theo chân thành tha thiết.
Trong lòng Khương Tư Nam cũng sinh ra dòng nước ấm, tuy hắn ngưng tụ chính Kim Đan Thập phẩm, nhưng mà cái này quá nghe rợn cả người, hắn căn bản không cách nào giải thích, liền chấp nhận là Kim Đan Nhất phẩm, mà những người này chứng kiến hắn từ trên thần đàn ngã xuống, cũng không có khinh thị cùng bất hòa, cũng làm cho trong lòng hắn rất cảm động.
- Chư vị sư huynh sư tỷ, các ngươi yên tâm đi, Khương Tư Nam ta tự nhiên sẽ không để ý những chuyện này, chỉ là Kim Đan Nhất phẩm mà thôi, căn bản không cách nào dao động tin tưởng Tu Chân luyện đạo của ta, về sau ta vẫn muốn đạp vào đỉnh phong của thế giới này, cuối cùng nhất vũ hóa phi thăng, chắc chắn sẽ không trầm luân!
Khương Tư Nam khẽ cười nói, thoạt nhìn một chút cũng không để ý, cực kỳ nhẹ nhõm.