Hống!
Tiếng gào cường đại chấn thiên động địa, một đạo thần quang như dải lụa từ ngang trời rủ xuống.
Tranh!
Ánh mắt Khương Tư Nam khẽ ngưng, chưởng đao chém xuống, lập tức một trận cuồng phong cuốn qua, hỏa tinh tứ xạ, xuất hiện một chuôi chiến đao màu đen làm bằng xương.
Ở trước mặt Khương Tư Nam hiện ra một khô lâu cự đại nửa hư ảo nửa ngưng thực, toàn thân đen bóng, tay cầm chiến đao làm bằng xương, tán phát ra sát cơ và tử khí cường đại không gì sánh nổi.
Đặc biệt là hai đại quỷ hỏa tuyền qua trong vành mắt nó, phảng phất như có thể nuốt vào nguyên thần của hết thảy mọi sinh linh.
- Không ngờ là sát ý chiến hồn đã sắp ngưng thành thực chất? Nếu hoàn toàn ngưng thành thực chất, liền có thể từ tử nhập sinh, biến thành cường giả tương tự tuyệt đại Tiên Vương, không ngờ sẽ gặp được tồn tại như thế ở đây!
Ánh mắt Khương Tư Nam khẽ chấn, trong mắt lộ ra thần sắc chấn kinh.
Rất nhiều chí cường giả sau khi chết, ý niệm ngưng tụ, tâm niệm bất cam, thời gian dài sẽ hình thành sát ý chiến hồn, chỉ có sát cơ sát ý thuần túy, mà không có bất kỳ linh trí nào.
Những thứ đó đều là tử khí, nhưng nếu ý niệm cường đại, trải qua năm tháng vô tận, âm cực sinh dương, sẽ hình thành sát ý chiến hồn có được sinh cơ, cơ hồ không khác gì sinh linh thực sự.
Chỉ có cường giả cấp bậc Tiên Vương mới có thể hoàn toàn tham ngộ lực lượng sinh tử, thế nên nếu là sát ý chiến hồn âm cực sinh dương, do tử nhập sinh, thì tất phải là cường giả cấp bậc Tiên Vương.
Oanh!
Khương Tư Nam nhún người mà lên, Khô Lâu cự đại nửa ngưng thực kia tuy có được chiến lực có thể sánh ngang với bán bộ Tiên Vương, nhưng cũng không phải đối thủ Khương Tư Nam, vài đạo quyền cương rơi xuống, Khô Lâu cự đại liền biến thành một bãi xương khô.
- Nơi đó là... Âm Cực Sinh Dương Thảo? !
Toàn thân Ngao Huyên Huyên đột nhiên khẽ chấn, trong mắt lộ ra một đạo thần sắc kinh hỉ.
Sau khi Khô Lâu cự đại bị Khương Tư Nam giết chết, trước mắt lập tức hiện ra một gốc cỏ nhỏ thần bí có hai màu đen trắng, quang hoa nhàn nhạt lưu động trên đó, có sinh cơ và tử khí cường đại quấn quanh.
Ngao Huyên Huyên cẩn thận hái gốc cỏ nhỏ xuống, cất vào trong một chiếc hộp ngọc.
- Âm Cực Sinh Dương Thảo này chính là bảo vật có thể tham ngộ sinh tử chi lực, tiểu đệ đệ ngươi thu lấy đi, Sinh Tử kiếp của tu sĩ Thần Đạo không phải cửa ải dễ dàng vượt qua đâu!
Không ngờ Ngao Huyên Huyên lại trực tiếp ném Âm Cực Sinh Dương Thảo cho Khương Tư Nam.
Gốc Âm Cực Sinh Dương Thảo này chính là tiên dược đỉnh cấp nhất, ẩn chứa pháp tắc đại đạo, có thể giúp người cảm ngộ sinh tử luân hồi, bước vào cảnh giới Tiên Vương.
Từ bán bộ Tiên Vương đến Tiên Vương, nhìn như chỉ cách một bước, nhưng thực tế lại giống như một đạo lạch trời.
Bán bộ Tiên Vương là chỉ tiểu thế giới trong cơ thể sơ bộ viên mãn, nhưng cần phải vượt qua Sinh Tử kiếp, tham ngộ lực lượng luân hồi, sau đó lĩnh ngộ lực lượng Thiên Đạo, khi đó mới có thể trong sát na tấn thăng đến vô thượng Tiên Vương.
Trong đó gian nan nhất chính là vượt qua Sinh Tử kiếp.
Sinh Tử kiếp, sinh tử kiếp, độ qua thì sống, độ không qua thì chết.
Thế nên, ở trong Tiên giới, số cường giả bán bộ Tiên Vương có rất nhiều, nhưng tuyệt đại Tiên Vương lại cực ít, hơn nữa ai nấy đều là chí cường giả uy chấn một phương.
Đặc biệt là Sinh Tử kiếp Thần Vương cảnh, cơ hồ có thể nói là thập tử vô sinh, quá khó.
- Trong Âm Cực Sinh Dương Thảo này ẩn chứa pháp tắc sinh tử đạo ý, quả thực là tiên dược vô thượng! Đa tạ!
Khương Tư Nam cũng không khách khí, trực tiếp thu lại, trịnh trọng nói với Ngao Huyên Huyên.
- Không cần cảm ơn ta, ngươi chọn con đường Thần Đạo, có thể nói là chọn một lối đi không đường về, ta không hi vọng tiểu tử mà Ngao Liệt xem trúng lại cứ thế vẫn lạc, ngươi nhất định phải vượt qua Sinh Tử kiếp, thành tựu vô thượng Thần Vương!
Ngao Huyên Huyên khẽ cười nói.
Sưu!
Hai người tiếp tục bay về phía trước.
Ở phiến không gian bị tử khí trắng mênh mông bao phủ này, đại địa hắc ám, núi hoang thương mang, không có một tia khí tức sinh linh nào, chỉ có sát ý chiến hồn ùn ùn không dứt.
Sát ý chiến hồn bình thường đều thành dưỡng liệu cho Cửu Long Thần Hỏa Lô, về phần sát ý chiến hồn nửa ngưng thực, có được chiến lực sánh ngang với bán bộ Tiên Vương thì đại để cũng chết ở trong tay Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên.
Hơn nữa, từ trong thân những sát ý chiến hồn nửa ngưng thực kia, Khương Tư Nam còn được đến rất nhiều chí bảo sinh ra trong âm cực tử khí.
- Đó là cái gì?
Hai người không biết đã bay bao lâu, tử khí trắng mênh mông che đậy luôn cả thần niệm của hai người.
Đột nhiên, ánh mắt Ngao Huyên Huyên thoáng ngưng lại, chỉ vào một mảnh quang mang nơi xa, có phần kinh ngạc nói.
Đó là một mảnh quang đoàn thần bí, bị vụ khí trắng mênh mông bao phủ, nhìn từ xa ẩn ước như là viền khuếch của một tòa cung điện, bộ dạng thần bí khó lường, tán phát ra khí tức cổ xưa và hắc ám.
- Chẳng lẽ là Yêu Đế hành cung?
Toàn thân Khương Tư Nam khẽ chấn, hai người bọn họ đã tiến vào trong đầu lâu cự thú tiền sử, nếu nơi này có truyền thừa Yêu Đế, vậy rất có khả năng nằm ngay trong đầu lâu này.
Răng rắc!
Lôi quang chiếu sáng trời cao, tốc độ Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên đều cực nhanh, chẳng mấy chốc đã đến gần phiến cung điện thần bí kia.
Ầm ầm!
Càng kề cận tòa cung điện kia, thiên địa càng trở nên âm trầm, bốn phía lôi đình thiểm điện gào thét, thiên địa chấn đãng, phảng phất như có biển trời pháp tắc trút nghiêng xuống.
- Thật đúng là... Yêu Đế hành cung? !
Toàn thân Khương Tư Nam khẽ rung nhẹ, nháy mắt hô hấp đều trở nên gấp rút.
Trước mắt là một tòa cung điện cực kỳ to lớn, thương mang mà cổ lão, được bao quanh bởi lôi quang thiểm điện vô tận, nhìn cực kỳ cổ chuyết, tán phát ra khí tức Hỗn Độn cường đại.
Hơn nữa ở trên cung điện treo cao ba chữ Thần Văn từ thời thượng cổ.
Yêu Đế cung!
Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên tuy chấn động, nhưng không hề lập tức xông vào.
Bọn họ đều cảm thấy có phần bất an, đó là cảm giác bất an đến từ sâu trong nội tâm, phảng phất như tòa Yêu Đế cung trước mắt này chính là một con cự thú chọn người mà phệ.
Ông!
Yêu Đế cung khẽ run lên, dường như cảm nhận được có sinh linh đang ở gần, tán phát ra một mảnh tinh thần ba động thần bí, giống như một đạo tin tức hồng lưu, nháy mắt liền tuôn vào trong não hải Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên.
Yêu Đế truyền thừa? Yêu Đế chí bảo? Thần dược Hỗn Độn vô thượng?
Tin tức truyền ra từ đạo tin tức hồng lưu này khiến tinh thần ai nấy đều phát cuồng.
Trên đó nói rõ ràng, trong Yêu Đế cung ẩn chứa toàn bộ truyền thừa của Yêu Đế, cùng với một kiện Thiên Đế chí bảo mà Yêu Đế dốc hết đời tâm huyết luyện chế ra, thêm với đó là thần dược Hỗn Độn Yêu Đế được đến từ trong Hỗn Độn vực hải.
Chỉ cần có thể thông qua khảo hạch của Yêu Đế cung liền sẽ trở thành đệ tử duy nhất của Yêu Đế.
- Tuy biết rõ đó là âm mưu, nhưng sợ rằng chỉ đến đến được đây, ai nấy cũng đều sẽ phát điên!
Khương Tư Nam khe khẽ thở dài, trong lòng không khỏi trầm ngâm.
- Mồi nhử lớn quá! Đúng là khiến người nhịn không được phải muốn xông vào! Tiểu đệ đệ, ngươi nói xem chúng ta có cần bắt hai người nào đó trước ném vào thử một lần xem sao?
Sóng mắt Ngao Huyên Huyên cũng khẽ lưu động, nhẹ giọng cười nói.
- Đây đúng là chủ ý hay, chẳng qua hình như chúng ta là hai người đầu tiên phát hiện ra Yêu Đế cung này, không biết những cường giả thiên tài khác giờ đang ở đâu!
Khương Tư Nam suy nghĩ một lát, rồi cũng gật đầu cười nói.
Ầm ầm!
Vừa lúc đó, thiên địa ầm vang một tiếng, mặt đất kêu lên răng rắc, nứt ra một đạo hạp cốc cự đại, khí tức tà ác vô tận phún trào mà ra từ trong đó.
Khương Tư Nam và Ngao Huyên Huyên đều biến sắc, cấp tốc giật lùi ra sau.