Khương Tư Nam nhất thời trợn tròn mắt.
Hắn vốn không hi vọng có thể thay đổi chủ ý của Chủ nhân Thiên Kiếm, dù sao loại tồn tại vô cùng tuyệt thế này khi tuyển chọn truyền nhân, nhất định sẽ tâm chí kiên định, không để người khác xen vào quyết định của mình.
Nhưng Vương Vũ Thần là Nhị đệ của mình, mình khó có được cơ hội như vậy, cũng phải làm cái gì mới đúng.
Nhưng Khương Tư Nam vừa vặn nói ra, Chủ nhân Thiên Kiếm không ngờ cũng dễ dàng đáp ứng?
- Nhân Quả Thiên Kinh? Nhân Quả thánh thể? Người của Vương gia. . .
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia tinh mang, từ trong lời nói của Chủ nhân Thiên Kiếm, hắn nghe được rất nhiều điểm mấu chốt, hiện giờ xem ra gia tộc của Nhị đệ không hề đơn giản, ở Tiên giới cũng là thế lực không thể xem thường, hơn nữa Nhân Quả Thiên Kinh và Nhân Quả Thánh Thể, có thể quan hệ đến tiêm nhiễm vận mệnh, hẳn là hết sức lợi hại.
Nhưng như vậy cũng tốt, nếu Quân Lâm biết vì một câu nói của mình làm cho Chủ nhân Thiên Kiếm thay đổi chú ý, chỉ sợ sẽ phát điên lên mất?
Khóe miệng Khương Tư Nam thoảng hiện ra nụ cười.
Chủ nhân Thiên Kiếm nhìn Khương Tư Nam, cười nói:
- Mặc dù ngươi không có được truyền thừa của ta, nhưng Âm Dương Kiếm hoàn này cũng không khác gì, bên trong tích chứa dấu vết kiếm đạo của ta, có thể giúp ngươi tham khảo, đủ để cho ngươi đột phá cảnh giới hiện giờ! Được rồi, ta phải đi tìm tên tiểu tử Vương gia kia, đợi sau khi bổn tôn giao truyền thừa cho hắn, Thiên Kiếm Tiên Sơn này cũng hoàn thành sứ mạng của mình. . .
Khương Tư Nam im lặng, bỗng nhiên cảm giác có chút thương cảm.
Hắn biết, Chủ nhân Thiên Kiếm trước mặt chỉ là một tia phân thần, nếu nhiệm vụ hoàn thành cũng không còn ý nghĩa tồn tại, đến lúc đó không chừng sẽ hoàn toàn biến mất giữa thiên địa.
Sợ rằng đây chính là lần gặp mặt cuối cùng.
Chủ nhân Thiên Kiếm phảng phất như nhìn thấu Khương Tư Nam trong ánh mắt thương cảm, khẽ mĩm cười nói:
- Tiểu tư, đừng buồn, cho dù ta biến mất, nếu có duyên, ngươi nhất định sẽ gặp được bổn tôn của ta! Chẳng qua. . . Ta hi vọng đến lúc đó, ngươi đã trưởng thành đủ mạnh, đủ khởi động thiên địa một phương, ngươi phải biết rằng, thế giới này sẽ phải thay đổi!
Nói xong, không đợi Khương Tư Nam nói gì, Chủ nhân Thiên Kiếm hóa thành một đạo lưu quang, trong nháy mắt biến mất trong tinh không.
- Thế giới này sẽ thay đổi sao. . .
Trong ánh mắt Khương Tư Nam lộ ra một tia nghi hoặc, hắn từng nghe được lời này từ Thái Sơ Thiên đế, từ Lôi đế, hôm nay Chủ nhân Thiên Kiếm cũng nói ra lời tương tự, điều này có ý nghĩa thế nào?
Con đường phía trước phảng phất như bị bịt kín bằng một tầng sương mù, mảnh thiên địa này cũng trở nên có chút xa lạ, Khương Tư Nam cảm giác được một luồng khí đè nén làm cho người ta thở không nổi tràn ngập ra.
- Bất kể như thế nào, chỉ cần ta không ngừng đi về phía trước, cũng sẽ có một ngày, ta sẽ tìm được tất cả đáp án!
Khương Tư Nam lẩm bẩm tự nói, trong ánh mắt lộ ra vẻ kiên định.
Ông!
Âm Dương Kiếm hoàn tản ra lưỡng sắc quang mang hắc bạch rơi vào lòng bàn tay của hắn, kiếm hoàn lớn bằng hạt nhãn, trong suốt, lưỡng sắc quang mang hắc bạch đan vào nhau, thoạt nhìn hết sức nhu hòa.
Nhưng Khương Tư Nam lại cảm nhận được một loại kiếm ý cực kì khủng bố trong Âm Dương Kiếm hoàn, phảng phất như bất cứ lúc nào vừa động là có thể xé rách thương khung.
Phương pháp tế luyện kiếm hoàn, Chủ nhân Thiên Kiếm đã nói cho Khương Tư Nam.
Ầm!
Nguyên Thần lực bàng bạc của Khương Tư Nam trong nháy mắt bao quanh Âm Dương Kiếm hoàn, tiến vào trong thức hải Khương Tư Nam.
Phảng phất như dấy lên sóng lớn kinh thiên, thần quang vô tận dâng lên, khi Nguyên Thần lực của Khương Tư Nam dung nhập vào trong kiếm hoàn, Âm Dương Kiếm hoàn đại phóng hào quang, như một vòng liệt dương kỳ dị treo cao trong thức hải.
Vù vù vù!
Kiếm khí ngang trời, sắc bén vô cùng, hư không cũng nhộn nhạo sóng gợn, nếu không phải thức hải của Khương Tư Nam đủ chắc chắn, sợ rằng trong nháy mắt cũng sẽ bị mảnh kiếm khí này xoắn thành nát bấy.
Một luồng kiếm ý vô cùng cường đại bộc phát ra trong thức hải Khương Tư Nam!
Ầm!
Trong hư không hỗn độn vô tận, Chủ nhân Thiên Kiếm mặc áo xám xuất hiện trong hỗn độn, hắn đưa lưng về phía Khương Tư Nam, đầu đội trời chân đạp đất, tự có một luồng khí độ của tuyệt thế cường giả.
Ầm!
Hắn cử động. Một kiếm quét ngang, đó là một đạo kiếm quang vô cùng kinh khủng, kéo dài không biết bao nhiêu vạn dặm, nhất thời thánh quang chiếu rọi thiên địa, mang theo khí cơ sinh mệnh vô cùng vô tận, trực tiếp chém vào mảnh hỗn độn.
Thanh khí bay lên, trọc khí giảm xuống, ngũ hành diễn biến, âm dương chuyển động, phảng phất như trong một kiếm này, có sông núi ao hồ, có hàng tỉ tinh không diễn biến, có sinh linh vô tận bắt đầu sinh sôi nảy nở.
Sự huyền ảo của một kiếm này không ai có thể thấy rõ, cho dù là Khương Tư Nam hiện tại vẫn cảm giác tâm thần chấn động, sinh ra một loại cảm giác hùng vĩ mênh mông.
Vù!
Chủ nhân Thiên Kiếm lại chém xuống một kiếm ngang trời, hỗn độn vô tận tràn ngập sương mù, kiếm quang hóa thành từng đạo dây xích rừng rực, xỏ xuyên qua mảnh thế giới này, sau đó trong kiếm quang vô cùng kinh khủng, tinh không của mảnh thế giới vỡ nát, hư không biến mất, một lần nữa quy về trong hỗn độn.
Một kiếm sinh thế giới, một kiếm diệt càn khôn!
Khương Tư Nam lại thấy được cảnh tượng kỳ diệu mình từng nhìn thấy trong hắc thạch trước kia, chẳng qua bây giờ nhìn lại càng thêm rõ ràng chân thật, cả người như lạc vào cảnh giới kỳ lạ.
Hai đạo kiếm ý vô cùng kinh khủng này phảng phất như để lại dấu ấn trong Nguyên Thần Khương Tư Nam.
Thời gian dần qua, hai đạo kiếm ý quấn giao lại với nhau, sinh diệt dây dưa, diễn biến thành âm dương lực, cuối cùng hóa thành hai đạo tiên quang hắc bạch, huyền ảo mà thần bí.
- Đây chính là Âm Dương kiếm ý sao? Hay đây chính là Thủ Hộ kiếm ý của ta?
Khương Tư Nam lẩm bẩm tự nói, trong ánh mắt phảng phất như có một vẻ hiểu ra.
Hắn ngồi xếp bằng trong tinh không, thần sắc bình thản, linh hoạt kỳ ảo, quanh thân kiếm ý vô cùng vô tận càn quét, phảng phất như tạo thành một phiến hư không phong bạo, cuồng bạo vô cùng.
Từ trong Âm Dương Kiếm hoàn, thoát ra một luồng lực lượng mênh mông, bắt đầu cọ rửa nhục thể của hắn, huyết mạch và pháp lực cả người hắn cũng bắt đầu sôi trào thiêu đốt, ùng ùng đánh sâu vào cánh cửa bình cảnh vô cùng chắc chắn.
Khương Tư Nam biết, chỉ cần đánh vỡ cánh cửa bình cảnh kia, là hắn có thể tiến vào một cảnh giới mới, là có thể tiến vào Chí Tôn chi cảnh.
Ùng ùng!
Hư không rung động, lôi đình đan xen, kiếm quang to lớn quét ngang tinh không, thân ảnh Khương Tư Nam lẳng lặng ngồi xếp bằng, đang phát sinh một loại biến hóa kỳ dị.
. . .
Giờ khắc này, bao gồm năm vị tiên vương, tất cả cường giả có mười viên Thiên Kiếm Tâm màu vàng, đều ra sức đánh cược một lần trong chín cánh cửa Chủ nhân Thiên Kiếm lưu lại.
Mỗi lần xông qua một cửa ải sẽ có lĩnh ngộ kiếm đạo hoặc là phần thưởng tương ứng.
Lúc trước, Khương Tư Nam bởi vì huyết mạch đặc thù, trực tiếp bị dẫn dắt đến biển máu quỷ dị, cho nên cũng không thể trải qua đầy đủ chín cánh cửa khảo hạch.
Hiện giờ, người có tốc độ nhanh nhất chính là Trung Tiên Vương Quân Lâm, hắn đã xông đến cửa thứ tám, Vương Vũ Thần ở cánh cửa thứ bảy, còn lại Lục Đạo thái tử, Hàn Tuyệt Mệnh và Diệp Tích Quân đều ở cửa thứ sáu.