Trong lòng Khương Thái Nhất hơi nhảy, trông thấy ánh mắt Mộ Dung Chân quét qua, bèn vội đứng ra hồi đáp nói:
- Khải bẩm ba vị lão tổ, Khương Tư Nam đã rời khỏi Thiên Đế Sơn, đi ra ngoài tu luyện!
Nói xong, Khương Thái Nhất kể lại ngọn ngành chuyện Khoa Phụ Thần tộc dẫn Khương Tư Nam rời đi tu hành.
- Hả? Khoa Phụ Thần tộc?
Trong mắt Mộ Dung Chân lộ ra một tia kiêng sợ xen lẫn tham lam, nhưng chỉ chợt lóe mà trôi, hắn gật gật đầu nói:
- Được rồi! Chờ hắn trở về, dặn hắn lập tức tới gặp chúng ta! Có lẽ, lần này tiểu tử kia là then chốt giúp chúng ta đoạt được Hồng Mông Tạo Hóa tháp!
Ánh mắt Tổ Dương chợt lóe, đứng ra nói:
- Khải bẩm ba vị lão tổ, các ngươi không biết, Khương Tư Nam chính là họa hại của Thiên Đế Sơn chúng ta! Ta hoài nghi, hắn căn bản không phải người Khương Tộc mà là gian tế của Ma tộc ngoại vực!
- Tổ Dương, ngươi đừng có ngậm máu phun người!
Ánh mắt Khương Thái Nhất chuyển lạnh, lớn tiếng quát nói.
- Hắc hắc! Khương Thái Nhất, ngươi chớ có không thừa nhận! Khương Tư Nam tiến vào từ tiểu thế giới nào đó, ai biết huyết mạch hắn liệu có phải của Khương Tộc hay không? Hơn nữa ở trong chiến trường Thiên Ngoại Thiên hắn từng cấu kết cùng Ma tộc ngoại vực, được đến truyền thừa của Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn, một quyển Lôi Đế Tiên Kinh hoàn chỉnh!
Tổ Dương cười lạnh một tiếng, tiếp tục nói:
- Khải bẩm ba vị lão tổ, đám người Khương Thái Nhất chẳng những bao che Khương Tư Nam, lại còn đặt bẫy giết chết thái thượng trưởng lão Tổ Vân và khách khanh trưởng lão Huyền Thiên Chí Tôn của Tổ Tộc, còn mong ba vị lão tổ trị tội phá hoại Thiên Đế Sơn của Khương Tộc!
Lúc này trong lòng Tổ Dương vô cùng khoái ý, trước kia mắt thấy Tổ Vân và Dung Thiên Đức sắp được đến bí mật từ Khương Tộc, nhưng lại bị đám người Khương Thái Nhất giết hồi mã thương, cuối cùng không biết Tổ Vân cùng Dung Trường Canh vì sao mà chết.
Đương thời tuy Tổ Dương vừa sợ vừa giận, nhưng lại khiếp sợ chiến lực khủng bố của Khoa Phụ Trọng Mưu, không dám tự tiện loạn động, đành phải ẩn nhẫn không làm được gì.
Bây giờ mắt thấy lão tổ nhà mình hàng lâm phàm trần, lập tức hắn liền tìm được chỗ dựa.
- Cái gì? ! Lôi Đế Tiên Kinh?
Nhãn thần Mộ Dung Chân chợt lóe, trong mắt toát ra một tia chấn kinh.
Hắn thật không ngờ, Khương Tư Nam chẳng những có được cơ duyên nghịch thiên là Hồng Mông Tạo Hóa tháp, cánh nhiên còn được đến Lôi Đế Tiên Kinh!
Phải biết, ngay chính Tiên giới bọn họ đều rất rõ ràng, Cửu Thiên Ứng Nguyên Lôi Thần Phổ Hóa Thiên Tôn chính là một vị Thiên đế thượng cổ, chưởng khống thiên địa lôi phạt chi lực, cường đại vô cùng, nhưng không ai có được truyền thừa huyền chỉnh mà hắn lưu lại Tiên giới, ai ngờ cánh nhiên lại xuất hiện ở trong Thái Sơ đại thế giới này?
Về phần mấy lời Tổ Dương nói về Khương Tư Nam như là gian tế của Ma tộc ngoại vực, giết thái thượng trưởng lão Tổ Tộc thì đều bị Mộ Dung Chân tự động lơ là.
Đùa chắc, còn chuyện nào có thể trọng yếu hơn Hồng Mông Tạo Hóa tháp cùng Lôi Đế Tiên Kinh nữa đây?
Ngay trong mắt Tổ Ma Đao cũng là toát ra vẻ tham lam.
Khương Tư Nam cánh nhiên thân mang hai đại truyền thừa của Thiên đế, làm sao có thể không khiến người đố kỵ hận?
Xem ra lần hạ giới này kiếm lớn thật rồi!
Trong khi đó thần sắc Cơ Huyền lại vẫn hờ hững, không biết đang nghĩ điều gì.
Sau cùng, Mộ Dung Chân, Tổ Ma Đao và Cơ Huyền ngầm thương lượng một lúc, do Mộ Dung Chân mở miệng nói:
- Nếu Khương Tư Nam thật sự là gian tế Ma tộc ngoại vực, vậy Thiên Đế Sơn chúng ta tuyệt đối không thể lưu hắn! Có điều cũng không thể oan uổng người tốt, Khương Thái Nhất, đợi lúc Khương Tư Nam trở về, ngươi phải lập tức dẫn hắn tới chỗ ba người chúng ta, đến khi đó chúng ta tự biết cách phân biện!
Lần này, Hồng Mông Tạo Hóa tháp là mục tiêu trọng yếu nhất của chúng ta, bởi một số nguyên nhân, Thiên Đế Sơn chúng ta chỉ hàng lâm ba vị Chân Tiên, nhưng các Thánh Địa khác rất có khả năng sẽ hàng lâm càng nhiều cường giả Chân Tiên! Vậy nên, lần này tất sẽ có một trận ác chiến, đến lúc đó toàn bộ cường giả Chí Tôn của Thiên Đế Sơn đều phải cùng ba người chúng ta đồng thời tiến vào Hồng Mông Tạo Hóa tháp, các ngươi cũng sẽ nhận được đại cơ duyên của chính mình, thậm chí là đạp đất phi thăng cũng không phải không khả năng!
- Vâng!
Toàn bộ cường giả Chí Tôn đồng thời đáp nói, trong mắt toát ra thần sắc vô cùng mong đợi và kích động.
Có thể tiến vào Hồng Mông Tạo Hóa tháp, nhất định sẽ nhận được rất nhiều chí bảo mà Thái Sơ Thiên đế lưu lại, đó chính là Thiên đế Tiên giới a, chỉ cần tùy tiện được đến một kiện, liền đủ cho mình phi thăng Tiên giới.
Vậy nên với đại cơ duyên lần này, tất cả mọi người đều nóng lòng muốn thử.
Nhưng trong ánh mắt Khương Thái Nhất và đám người Khương Tộc lại toàn là vẻ lo lắng.
Bọn họ há có thể không nhìn ra được? Chỉ e là bảo vật động nhân tâm, ba vị Chân Tiên này khó miễn sinh tâm ngấp nghé với Khương Tư Nam, bọn họ chỉ biết mong đợi Khương Tư Nam ngàn vạn đừng về lại Thiên Đế Sơn vào lúc này, bằng không chắc sẽ rơi vào trong tay ba vị Chân Tiên đây.
Tu vị ba người Mộ Dung Chân, Cơ Huyền và Tổ Ma Đao đều đạt tới Chân Tiên đỉnh phong, chỉ trút giận thôi đã có thể diệt đi một vị Chí Tôn, căn bản không phải là đối tượng mà bọn họ có khả năng đối đầu.
Nếu không phải Tiên giới chỉ có thể hàng lâm cường giả cấp bậc Chân Tiên, lần này e là sẽ có cường giả càng khủng bố hàng lâm.
...
Cùng lúc đó, trong một nơi sơn mạch cách Thiên Đế Sơn ngàn vạn dặm.
Một con thỏ to tướng lông lá dày mượt, nhìn qua rất là béo mập, hai lỗ tai dỏng lên cao cao, trong miệng có được đôi răng nanh cực dài, tán phát ra hàn quang trắng như tuyết.
Lúc này, con thỏ to lớn đó tay cầm một gốc vương phẩm linh dược tràn ngập linh khí, nhai nuốt ngon lành, một đứa trẻ mập mạp ngồi chiễm chệ trên vai nó, tròng mắt to sáng trong suốt, rất là khả ái.
- Thỏ gia, chúng ta thật có thể tiến vào trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp ư? Phải biết, còn mấy chục ngày nữa nó mới mở ra!
Đứa trẻ nhìn con thỏ to lớn, nghi hoặc nói.
- Hắc hắc, ngươi yên tâm đi! Thỏ gia ta đã lúc nào lừa ngươi chưa? Ta rất quen với khí linh trong Hồng Mông Tạo Hóa tháp, là bạn bè cũ, nó nhất định sẽ thả chúng ta tiến vào! Đợi sau khi chúng ta đi vào, liền cuốn đi hết bảo vật trong đó, không để lại thứ gì cho đám Chân Tiên thượng giới kia!
Thỏ gia nhai nuốt linh dược trong tay, cười bỉ ổi nói.
- Ngươi không gạt ta đấy chứ? Từ lúc nào mà Hồng Mông Tạo Hóa tháp lại có khí linh? Lão cha ta nói, trong Hồng Mông Tạo Hóa chẳng có khí linh nào cả!
Đứa trẻ hồ nghi nhìn thỏ gia, tay nắm chặt hai lỗ tai của thỏ gia, hỏi.
Thỏ gia không đáng nói:
- Tiểu tử Khương Tư Nam kia chẳng có kiến thức gì sất, hắn thì biết cái gì? Bảy tầng đầu của Hồng Mông Tạo Hóa tháp đúng là không có khí linh, bởi vì khí linh chỉ tỉnh giấc khi chín tầng tháp hợp nhất viên mãn! Ngươi cứ nhìn đi, chúng ta nhất định có thể tiến vào! Ha ha ha... Phải biết, kia bên trong có rất nhiều linh dược, dược vương, dược tiên nơi nơi đều có, ngay cả tiên dược cũng có không ít, đến lúc đó ta bảo đảm ngươi và ta đều có thể đạp đất thành tiên!
Nói đến cuối cùng, miệng thỏ gia thậm chí chảy ra nước miếng, bộ dáng cực kỳ mong đợi.
Đứa trẻ nháy nháy tròng mắt to, nói:
- Ta mới không cần ăn linh dược, lần này nếu chúng ta có thể trước một bước tiến vào, liền giúp lão cha tìm ra cấm chế hạch tâm của Hồng Mông Tạo Hóa tháp, đến lúc đó để lão cha ta luyện hóa luôn Hồng Mông Tạo Hóa tháp, trấn áp hết thảy đám Chân Tiên rắm chó kia!
- Ha ha ha... Trẻ ranh nhà người xấu xa thật đấy, nhưng mà ta thích!
Thỏ gia cũng cười lên bỉ ổi, như tên rời cung, cực tốc bay vút tới tiền phương.
Hướng kia, chính là nơi Hồng Mông Tạo Hóa tháp xuất hiện.