- Còn muốn chạy?
Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, lộ ra một tia giễu cợt, dưới chân bước ra một bước, đuổi theo Hàn Diệt Hồn.
- Giang huynh, này thật đúng là... Lợi hại!
Yến Thanh Hồng cũng gần như đều ngây ngẩn cả người, hắn cũng không hề nghĩ tới, Khương Tư Nam chỉ bằng hai quyền mà đã giết chết nhiều thiên tài của Đại Hàn tiên quốc đến vậy, hơn nữa còn đuổi cho Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma chạy trốn tứ phía.
Hơn nữa, Yến Thanh Hồng phát hiện, Khương Tư Nam hiện tại cũng chưa đột phá, lại vẫn là lục tinh cổ thần đỉnh phong, tương đương với huyền tiên viên mãn, chiến lực khủng khiếp như vậy, khiến cho hắn cảm thấy không bằng ....
Vèo!
Hàn Diệt Hồn và Từ Long Ma chia ra chạy trốn ở hai phương hướng, hơn nữa đều thi triển đại na di thuật, Khương Tư Nam không chút suy nghĩ, một đường bay tới đuổi theo Hàn Diệt Hồn.
Hắn ngược lại cảm thấy vô cùng hứng thú với Hỗn Nguyên Di Thiên Trận Đồ của Hàn Diệt Hồn, ở trong mắt hắn, xem ra Từ Long Ma chẳng qua chỉ là một nhân vật nhỏ mà thôi.
Hai người một đuổi một chạy, tốc độ nhanh đến cực hạn, trong nháy mắt đã mấy ngàn dặm.
Gào!
Vừa lúc đó, phía trước, ở sâu bên trong sơn mạch, bỗng nhiên truyền đến một tiếng gầm giận dữ kinh thiên động địa.
Ầm ầm!
Mặt đất chấn động, cát bay đá chạy, thần quang nóng hừng hực từ phía trước bạo phát, ở sâu bên trong sơn mạch xuất hiện một đám đệ tử thiên tài khí tức cường đại, đang bao vây tấn công một vị hoang thú kỳ dị đặc biệt lớn.
Hoang thú thoạt nhìn như bò lại cũng giống như hổ, toàn thân tản ra khí tức hung hãn ngập trời, lông tóc giống như kim thép, trên người có đôi cánh khổng lồ, trên trán có hai sừng rồng màu vàng nhạt.
Nó thoạt nhìn chỉ cao có mấy trượng, con ngươi rừng rực giống như mặt trời, lúc này sát cơ bốn phía, hướng khắp nơi mà gầm thét giận dữ.
Tiếng gầm của nó chấn động hồn phách, khiến nguyên thần của người ta đều như thể muốn bị chấn vỡ.
- Không ngờ là... Cùng Kỳ?!
Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, phát hiện vị hoang thú trước mắt này, chính là thần thú Cùng Kỳ mà sách cổ ghi lại, toàn thân tản ra uy áp vô cùng cường đại.
- Không ngờ tới đây lại là một vị thần thú Cùng Kỳ cấp đại la Kim Tiên khác, trong đám người bao vây tấn công nó có Xích Lạc Lạc, Huyền Vô Mệnh, còn có ba vị cường giả của các Tiên Quốc lớn khác?
Yến Thanh Hồng cũng đuổi theo, sau khi nhìn thấy thần thú Cùng Kỳ, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ vô cùng khiếp sợ.
- Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh sao?
Ánh mắt Khương Tư Nam lóe lên, liền thấy một nam một nữ bao vây tấn công mãnh thú Cùng Kỳ, y phục người nam màu trắng như tuyết, phong thần như ngọc, cầm trường kiếm trong tay, toàn thân tản ra một tia khí tức sắc bén băng hàn.
Người nữ lại là một tiểu nữ hài mười ba mười bốn tuổi, thân mặc quần áo đỏ rực, làn da nõn nà, tươi cười yểu điệu, thân hình di chuyển như một đạo hỏa quang, thỉnh thoảng lại trêu chọc thần thú Cùng Kỳ một chút, khiến cho thần thú Cùng Kỳ rống to liên tục.
- Nhị ca, cứu ta!
Lúc này Khương Tư Nam bị thần thú Cùng Kỳ thu hút lực chú ý, ánh mắt Hàn Diệt Hồn nhất thời sáng lên, trong nháy mắt bay về phía một đám người Đại Hàn tiên quốc.
Ở nơi đó có một người trẻ tuổi dáng người khôi ngô, thân mặc hoàng bào màu đen, trong con mắt dường như có hai vòng xoáy sâu không lường được.
Hắn chính là nhị hoàng tử của Đại Hàn tiên quốc - Hàn Sát Sinh, cũng là cường giả viên mãn Kim Tiên.
- Xảy ra chuyện gì?
Hàn Sát Sinh nhìn thấy Hàn Diệt Hồn chật vật như vậy, khẽ nhíu mày, trong ánh mắt lộ ra một tia hàn quang.
- Nhị ca, ta bị Yến Thanh Hồng và Giang Nam tính kế, tên Giang Nam này quá biến thái, không ngờ hắn lại tu luyện Tổ Long bảo thuật đến mức cường đại cực kỳ...
Hàn Diệt Hồn oán hận liếc nhìn Khương Tư Nam, kể ra ngọn nguồn sự tình.
- Phế vật!
Hàn Sát Sinh sau khi nghe Hàn Diệt Hồn nói xong, trong miệng lạnh lùng phun ra một câu.
- Có điều, tiểu tử này mà cũng dám động thủ đối với người của Đại Hàn tiên quốc ta sao, chẳng lẽ thật sự đã cho rằng Đại Hàn tiên quốc của ta không có ai sao?
Trong lòng Hàn Diệt Hồn thầm cười lạnh một tiếng, nhị ca của mình rõ ràng là đã động tâm với Tổ Long bảo thuật, lại hết lần này tới lần khác vẫn nói như thế, quả nhiên là dối lòng.
Chỉ có điều, nếu như có thể bắt được Yến Thanh Hồng và Khương Tư Nam, coi như cũng xả được mối hận trong tim mình.
Gào!
Rất nhiều đệ tử thiên tài, đa phần đều có tu vi viên mãn Kim Tiên, hơn nữa tất cả đều đang nắm giữ Tiên Thiên Linh Bảo vô cùng cường đại, cho dù là thần thú Cùng Kỳ đạt tới cảnh giới Đại La, cũng có chút chịu không nổi bao vây tấn công như vậy.
Dù sao nó cũng không có khả năng là thần thú thật sự, chẳng qua là có huyết mạch Cùng Kỳ mà thôi, tối đa có thể xem như là một con thái cổ dị chủng.
Trải qua thời gian dài đại chiến, Cùng Kỳ không có cách nào thoát khỏi đám người, nhưng nó bất chợt nhìn thấy Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng ở phía trước, ngay lập tức trong ánh mắt liền lóe lên hung quang, trong nháy mắt nhào tới phía hai người.
Ở trong Đại Hoang Cổ Giới, sau khi hoang thú cắn nuốt cường đại cường giả, nó liền có thể thu được lực lượng, nâng cao tu vi.
Nhưng mấy người đuổi giết nó thật sự không hề dễ chọc, ngược lại hai cái kẻ trước mặt này, thoạt nhìn tu vi có chút yếu.
- Cửu hoàng tử cẩn thận!
Tốc độ của Cùng Kỳ quá nhanh, trong nháy mắt đã đến trước mặt hai người Khương Tư Nam, trong đám thiên tài, chỉ có một thiếu nữ xinh đẹp thân mặc trang phục màu xanh lam lớn tiếng hô lên một tiếng.
Nàng là tiểu công chúa Tề Uyển Nhi của Đại Tề Tiên Quốc, có quen biết Yến Thanh Hồng, hơn nữa quan hệ với Yến Thanh Hồng cũng không tệ, bởi vậy mới nhắc nhở.
- Tiểu Ngũ, không cần chúng ta động thủ! Gặp phải Cùng Kỳ, hai người này hẳn sẽ phải chết không thể nghi ngờ!
Ánh mắt Hàn Sát Sinh lóe lên, lộ ra một nụ cười lạnh nói.
Khi tất cả mọi người đều cho rằng Khương Tư Nam và Yến Thanh Hồng sẽ bị Cùng Kỳ cắn nuốt, bọn họ ấy vậy mà lại không có phát hiện, thần sắc của Khương Tư Nam từ đầu tới cuối đều rất bình tĩnh.
- Súc sinh, thật sự coi chúng ta là trái hồng mềm sao?
Khương Tư Nam cười lạnh một tiếng, từ trong miệng chợt bộc phát ra một tiếng rống lớn kinh thiên động địa.
Bạch hổ khiếu thiên quyền!
Sóng âm cuồng bạo cuốn bay tất cả, chấn động tâm hồn người ta, một vị thái cổ thần thú bạch hổ như thể bước ra từ trong hư không, tản ra khí tức hung hãn ngập trời.
Ầm!
Ngay khi sóng âm này bạo phát, Khương Tư Nam đồng thời đánh ra một quyền!
Một quyền này ẩn chứa lực lượng đỉnh phong hiện tại của Khương Tư Nam, giống như một ngôi sao chí tôn, lướt ngang qua bầu trời đánh tới trên người Cùng Kỳ.
Ầm!
Trong ánh mắt của Cùng Kỳ vốn chứa đầy sự khát máu và thần sắc trêu tức, nhưng sau một khắc khi một quyền này đánh xuống, ánh mắt của nó bỗng nhiên chấn động, cảm giác được một lực lượng vô cùng khủng khiếp đánh vào trên người của nó.
Thân thể nó cứ như vậy trực tiếp bị một quyền của Khương Tư Nam đánh bay, trực tiếp nện ở trên một ngọn núi phía xa xa, vòm trời chấn động ầm ầm, ngọn núi này trực tiếp biến thành bột mịn.
- Cái gì?!
Lúc này không chỉ có Hàn Diệt Hồn và Hàn Sát Sinh, ngay cả ánh mắt của đám người Xích Lạc Lạc cũng đều là lộ ra thần sắc chấn động vô cùng.
Bọn họ đều khó có thể tưởng tượng được, Khương Tư Nam lại có thể dùng một quyền mà đánh bay Cùng Kỳ?
Phải biết rằng, Cùng Kỳ mặc dù là thái cổ dị chủng, nhưng lại có huyết mạch của thần thú, lực lượng toàn thân vô cùng khủng khiếp mới là căn bản của nó, ngay cả đám người Xích Lạc Lạc và Huyền Vô Mệnh cũng không dám cứng đối cứng với nó, chỉ ở một bên bao vây tấn công.
Bọn họ từ trước đến nay không hề nghĩ tới, có ai lại có thể dùng một thân nhục thể thắng được Cùng Kỳ!
Hơn nữa, thoạt nhìn Khương Tư Nam, tu vi chẳng qua mới viên mãn huyền tiên, ngay cả cường giả Kim Tiên đều chưa đạt được, làm sao có thể có lực lượng thân thể cường đại đến như vậy?&