Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1045: Chương 1045: Thanh quang cùng Cự Thú




Nếu không phải Khương Tư Nam cực lực công giết, lực lượng thân thể bá tuyệt hoàn vũ, đánh nát cành cây chạy trốn, chỉ sợ đã trở thành khẩu phần lương thực của cổ thụ.

Ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, Khương Tư Nam gặp được quái hoa xun xoe chạy như điên, gặp được Thần Sơn có thể biến ảo hình người, gặp được hung thú vô cùng cường đại. . . Hết thảy hết thảy cảnh tượng kỳ dị, để cho hắn thoáng như đặt mình trong thế giới khác.

Khương Tư Nam dựa vào Già Thiên Bí Thuật, còn có Hồng Mông Tạo Hóa Tháp mấy lần biến nguy thành an, nhưng dù như vậy, cũng đụng phải trọng thương thật lớn, cơ hồ sắp chết.

Khương Tư Nam rốt cục minh bạch vì sao Cấm Ma Sơn Mạch này khủng bố như thế rồi, không nói những vật khác, chỉ cần là những hung thú kia, mỗi một con đều không kém Chí Tôn, thậm chí có chút ít còn mạnh hơn Chí Tôn, chiến lực khủng bố như vậy, coi như là Chí Tôn đến đây cũng chỉ có thể nuốt hận.

Khương Tư Nam thế mới biết mình may mắn như thế nào, nguyên lai mình gặp được hung thú như Địa Long Thú kia chỉ là yếu nhất, nếu không gặp được hung thú chí cường nào đó, chỉ sợ mình sớm trở thành lương thực rồi.

Cứ như vậy, Khương Tư Nam lại đi về phía trước mấy ngày, khi hắn chứng kiến phía trước dần hiện ra một mảnh thanh quang, trong ánh mắt lập tức lộ ra thần sắc kích động.

- Chẳng lẽ đã đến lối ra?

Ánh mắt của Khương Tư Nam tỏa sáng, hắn đối với thế giới này đã cực kỳ kiêng kị, hận không thể lập tức ly khai.

- Ồ?

Đi về phía trước hơn mười dặm, thanh quang càng ngày càng sáng, nối liền thiên địa, phảng phất như Thiên Mạc, tản mát ra hào quang để cho người hoa mắt thần mê, ánh mắt của Khương Tư Nam bỗng nhiên chấn động, hắn chứng kiến phía trước thanh quang, vậy mà ngồi hơn một ngàn hung thú cực kỳ lớn!

Những hung thú kia mỗi một con đều vượt qua ngàn trượng, tựa như từng ngọn núi, toàn thân tản mát ra sát khí khủng bố, một hít một thở tầm đó, thậm chí nhấc lên khí lưu cuồng bạo, để cho bầu trời chung quanh run rẩy.

Trong những con hung thú này, có sài lang hổ báo, có hoa điểu trùng sâu, có chim bay cá nhảy. . . Nhưng lại như kích hoạt lên Viễn Cổ huyết mạch, cả đám khổng lồ hư không tưởng nổi.

Chúng đều ngồi xổm ở đó, cực kỳ yên tĩnh.

Khương Tư Nam chứng kiến, trong ánh mắt những hung thú cực lớn này, tuy tràn đầy thần mang khát máu, nhưng thiếu khuyết một tia điên cuồng, nhiều hơn một phần thanh minh, thậm chí còn ngẫu nhiên lóe ra một tia kích động.

Khương Tư Nam cảm giác được, những con hung thú này thậm chí muốn nhảy vào trong thanh quang, nhưng trong ánh mắt lại tràn đầy sợ hãi, không dám qua Lôi Trì một bước.

Cảnh tượng như vậy cực kỳ quỷ dị, để cho tất cả mọi người sờ không được ý nghĩ.

- Chẳng lẽ trong thanh quang thật là bên ngoài Cấm Ma Sơn Mạch sao? Mà những con hung thú này đều bị lực lượng kỳ dị hạn chế, không cách nào ly khai?

Khương Tư Nam tâm niệm vừa động, âm thầm suy tư.

Hắn nhìn về Cương Phong tàn sát bừa bãi phía trước, cùng với hơn một ngàn hung thú khủng bố, trong nội tâm không khỏi nổi da gà.

Tuy hắn thật rất muốn đi vào phiến thanh quang nhìn xem, nhưng nơi này có hơn một ngàn hung thú, cả đám khí tức vô cùng cường đại, sát khí bàng bạc, Khương Tư Nam phải nhờ Hồng Mông Tạo Hóa Tháp để ngăn cản, bằng không mà nói Nguyên Thần đã bị phai mờ.

Mỗi một hung thú đều cường đại hơn Tề Thiên Giáo giáo chủ, nói cách khác, hơn một ngàn tôn hung thú ở đây, ít nhất có thể so với hơn một ngàn cường giả Chí Tôn, thậm chí nói không chừng cảnh giới càng mạnh hơn nữa.

Mặc dù Khương Tư Nam rất có lòng tin với Già Thiên Bí Thuật, nhưng vạn nhất bị phát hiện, chỉ sợ những hung thú kia thổi một hơi, hắn ngay cả cặn bã cũng không thừa.

- Không được, nếu như chỗ đó là lối ra, ta phải đi ra ngoài!

Khương Tư Nam cắn răng, chuẩn bị mạo hiểm một lần, tuy hắn biết rõ vạn nhất xảy ra vấn đề, rất có thể là kết cục tử vong.

Nhưng tiếp tục ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, không có Linh khí, không có có sinh linh, có chỉ là sát khí vô tận và hung thú, tiếp tục như vậy, hắn sớm muộn gì cũng sẽ chết ở chỗ này.

Khương Tư Nam đã vận chuyển Già Thiên Bí Thuật tới cực hạn, toàn thân hắn bao phủ sương mù màu xám, không khí trầm lặng, không có một tia sinh cơ, tận lực điều chỉnh mình đến trạng thái vô hỉ vô bi, đi về phía trước từng bước một.

Một vạn trượng. . . Chín ngàn trượng. . . Tám ngàn trượng. . .

Khương Tư Nam từng bước một tới gần, hắn thậm chí có thể cảm giác được Cương Phong rét thấu xương, cảm giác được thanh âm hô hấp của hung thú khổng lồ chung quanh, chứng kiến bộ lông trên người hung thú như cây cối phập phồng.

Khương Tư Nam lựa chọn tuyến đường, là giữa một hung thú sư tử cùng một hung thú Hắc Lang, hắn không dám lựa chọn con đường bên người hung thú thực vật hệ, trải qua khoảng thời gian này, hắn đã biết ở trong Cấm Ma Sơn Mạch, hung thú thực vật hệ mới là tồn tại đáng sợ nhất.

Tương đối mà nói, hung thú bình thường tuy cường đại, nhưng lại không có năng lực quỷ dị như hung thú thực vật hệ, có lẽ không cách nào phát hiện Khương Tư Nam ngụy trang.

Sáu ngàn trượng. . . 5000 trượng. . . 4000 trượng. . . 3000 trượng. . .

Trước mắt thanh quang càng ngày càng rõ ràng, rực rỡ tươi đẹp chói mắt, tựa như Tiên quang, hào quang kỳ dị, theo càng ngày càng tới gần thanh quang, trong nội tâm Khương Tư Nam cũng bắt đầu kích động.

Oanh!

Ngay thời điểm Khương Tư Nam chạy tới cách thanh quang mấy trăm trượng, hung thú sư tử cùng hung thú Hắc Lang chậm rãi rủ đầu xuống, con ngươi như huyết nguyệt bỗng nhiên bắn ra hào quang lạnh như băng, rơi vào trên người Khương Tư Nam.

Toàn thân Khương Tư Nam cứng đờ, cũng không có dừng bước lại, mà cắn răng một cái, không nhanh không chậm đi lên phía trước, nhưng giờ phút này phía sau lưng hắn đã ướt đẫm rồi.

Hắn đánh bạc, đánh bạc hai hung thú kia sẽ không ra tay với hắn.

Khoảng cách mấy trăm trượng, Khương Tư Nam cảm giác phảng phất như đi một vạn năm, mãi cho đến thời điểm hắn va chạm vào thanh quang, ánh mắt của hai hung thú mới chậm rãi thu trở lại.

Khương Tư Nam rõ ràng cảm giác được, trong ánh mắt hai hung thú này mang theo một tia mê mang cùng nghi hoặc, chúng không nghĩ ra con sâu cái kiến như Khương Tư Nam làm sao lại tới đây, nhưng quan sát một lúc, chúng liền buông tha, mất đi hứng thú với Khương Tư Nam.

Khương Tư Nam đối với chúng mà nói, nhỏ yếu như con sâu cái kiến, căn bản không đáng chú ý.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.