Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 342: Chương 342: Thiên Đạo Điện




Khương Tư Nam không thèm để ý, pháp lực toàn thân khẽ động, kim sắc quang mang sáng chói chói mắt, Càn Khôn Lô lập tức bay lên hỏa diễm.

Thanh Vân tiên chi thoạt nhìn óng ánh lập lòe, trôi nổi ở trong hư không, trên đỉnh có ba đạo mây mù, hình thành vân vụ, tản ra khí tức sinh mệnh cường đại.

Khương Tư Nam sắp sửa thi triển một loại thủ pháp luyện đan, cần nhờ lực lượng của Long Hoàng, đi khống chế pháp trận trong Càn Khôn Lô, còn có kích hoạt lực lượng của Bản Nguyên hỏa chủng.

Loại phương thức này, cần Long Hoàng tuyệt đối tín nhiệm Khương Tư Nam, mới có thể hoàn toàn cấp lực lượng cho Khương Tư Nam, nếu không có một tia mâu thuẫn, thần hồn của hai người đều sẽ chịu trọng thương.

Trong ánh mắt của Khương Tư Nam có một tia ngưng trọng, thần hồn xếp bằng ở trên không Càn Khôn Lô, nói với Long Hoàng:

- Chuẩn bị xong chưa?

- Hắc hắc, không có vấn đề, đến thử xem lực lượng bá khí của lão tử a!

Long Hoàng cười quái dị một tiếng, thân hình uy vũ hùng tráng ở trong hư không tịch cuốn, Long Uy mênh mông tràn ngập, lập tức hóa thành một đạo lưu quang chui vào trong mi tâm Khương Tư Nam.

Oanh!

Một cỗ lực lượng mênh mông vô tận bộc phát, Khương Tư Nam cảm giác được trong nháy mắt này, lực lượng của mình tăng lên ngàn vạn lần, bị cất cao đến đỉnh, phảng phất như thiên địa này có thể đụng tay đến, chỉ cần tâm thần mình khẽ động là có thể hủy thiên diệt địa, có thể khống chế hàng tỉ người sinh tử, loại cảm giác này thật sự là quá mỹ diệu.

- Tiểu tử, không nên bị lực lượng khổng lồ mê hoặc, hiện tại luyện đan quan trọng hơn!

Thanh âm của Long Hoàng lập tức vang lên ở trong đầu Khương Tư Nam, tâm thần của Khương Tư Nam chấn động, chậm rãi thanh tỉnh lại, trong ánh mắt để lộ ra một tia thần mang vô cùng sắc bén.

- Linh Đan Tuyệt phẩm, hiện tại bắt đầu đi!

Thanh Vân tiên chi theo thần niệm của Khương Tư Nam khẽ động, lập tức hóa thành một đạo lưu quang, tiến nhập trong Càn Khôn Lô.

Oanh!

Càn Khôn Lô lập tức nổi hẳn lên, một đạo khí tức huyền ảo mênh mông mang tất cả bát phương, kim quang sáng chói, khí lành bốc hơi, những văn lạc ở mặt ngoài Càn Khôn Lô giống như muốn sống lại, lóe ra dị tượng kinh người, như vũ hóa phi tiên, bốc lên Thiên Địa.

Mà Bản Nguyên hỏa chủng dùng thực lực của Khương Tư Nam hiện tại, vốn chỉ có thể thúc dục đệ nhị trọng, nhưng mà tăng thêm Long Hoàng, hỏa diễm đệ ngũ trọng lập tức bốc lên, mang theo một loại nhiệt độ cao khủng bố, bao vây cả Càn Khôn Lô.

Toàn thân Khương Tư Nam một trăm lẻ tám không gian huyệt khiếu toàn bộ lóe lên, pháp lực vô tận mãnh liệt, toàn bộ dũng mãnh vào trong Càn Khôn Lô.

Nhưng mà hết thảy dị tượng biến hóa, đều không có ảnh hưởng Khương Tư Nam.

Trong tay hắn kết ấn, lập tức biến hóa ngàn vạn, Thanh Vân tiên chi chậm rãi dung thành Bản Nguyên tinh hoa nhất, ở trong ngọn lửa phất phới, lóe ra phù văn sáng chói.

Thời gian trôi qua từng phút từng giây, mãi cho đến ba ngày sau, Khương Tư Nam mới chậm rãi mở hai mắt ra.

Trong ánh mắt của hắn tràn đầy mỏi mệt, khí tức toàn thân suy yếu, lực lượng thần hồn ảm đạm, mà Long Hoàng trong Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, cũng trợn trắng mắt nằm ở đó, một bộ nửa chết nửa sống.

- Tiểu tử, luyện chế một viên Linh Đan Tuyệt phẩm vậy mà tốn sức như vậy, lão tử tân tân khổ khổ khôi phục lực lượng thần hồn, cái này lại tiêu hao hơn phân nửa!

Long Hoàng ục ục thì thầm phàn nàn, khóc không ra nước mắt.

Khương Tư Nam không có phản ứng đến hắn, tuy mỏi mệt, nhưng mà sắc mặt lại hết sức cao hứng, trong tay lại xuất hiện hai viên Thanh Vân đại đan sáng chói chói mắt, như hai viên tinh thần thanh sắc, rực rỡ tươi đẹp, mờ mịt lấy mây mù mờ ảo, mùi thuốc xông vào mũi, để cho người phiêu phiêu dục tiên.

Dùng cảnh giới của hắn hôm nay, coi như là tăng thêm lực lượng của Long Hoàng, luyện chế Thanh Vân đại đan cũng cực kỳ miễn cưỡng, chỉ luyện chế ra hai viên Thanh Vân đại đan.

Nhưng mà phẩm chất đều là Cực phẩm!

Khương Tư Nam cũng không có vội vã đi ra ngoài, lấy ra Linh Thạch, hao phí mấy canh giờ khôi phục tinh khí thần tới đỉnh phong, lúc này mới chậm rãi đi ra.

Bên ngoài, Lý Kim Long, Vân Thông, Vân Hi còn có Đại Phi ca đều đứng ở nơi đó, vừa nhìn thấy Khương Tư Nam, trong ánh mắt lập tức lóe ra vẻ vui thích.

- Tiểu sư đệ, nghe nói ngươi cầm Linh Dược Tuyệt phẩm Thanh Vân tiên chi đi luyện đan, lão đầu tử cũng bị chọc tức, nói ngươi không biết trời cao đất rộng phung phí của trời, lão nhân gia bảo ngươi vừa ra liền đi tìm hắn, ngươi cẩn thận một chút!

Đại Phi ca chạy đến trước mặt Khương Tư Nam, nháy mắt ra hiệu, nhỏ giọng nói.

- Sư tôn xuất quan?

Khương Tư Nam kinh ngạc, cái tiện nghi sư tôn này cầm Tinh Thần Thần Thai chạy, mấy ngày nay liền biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi, không nghĩ tới nhanh như vậy liền xuất quan.

- Lão gia hỏa ngay ở trong Thiên Đạo Điện, đây vốn là địa bàn của ta, nhưng mà sau khi lão gia hỏa xuất quan liền cưỡng chế đá ta ra, một người chiếm đoạt Thiên Đạo Điện, tiểu sư đệ, ngươi nhất định phải giúp ta kiến một tòa cung điện, so với Thiên Đạo Điện càng khí phái, tức chết lão gia hỏa kia!

Đại Phi ca hừ hừ nói, cực kỳ khó chịu.

- Nghĩ muốn loại hình cung điện gì, đi tìm Lý Kim Long giúp ngươi u kiến, ta trước đi bái kiến sư tôn thoáng một phát!

Khương Tư Nam mỉm cười, sau đó gọi Vân Thông và Vân Hi thoáng một phát, cùng một chỗ đi về phía Thiên Đạo Điện.

Đại Phi ca lập tức mặt mày hớn hở, lôi kéo Lý Kim Long kề vai sát cánh, nói nhỏ đi xây dựng cung điện của mình.

- Hai người các ngươi đừng lo lắng, ở chỗ này chờ ta thoáng một phát, yên tâm, Thanh Vân đại đan đã luyện chế thành công rồi!

Khương Tư Nam nhìn Vân Thông cùng Vân Hi có chút tâm thần bất định, an ủi bọn hắn thoáng một phát, sau đó lại để cho bọn hắn ở cửa ra vào chờ, một mình tiến vào Thiên Đạo Điện.

Cái tiện nghi sư tôn này thật đúng là không chịu trách nhiệm, cầm đồ vật của đồ đệ bỏ chạy, Khương Tư Nam còn không có chính thức bái sư, cũng không có từ chỗ Dịch Thiên Cơ học được cái gì.

Trong lòng của hắn không khỏi đối với Dịch Thiên Cơ có chút mắng thầm.

Trong Thiên Đạo Điện, Dịch Thiên Cơ thân mặc Thủy Hỏa đạo bào rộng thùng thình, nằm ở trên giường, nghiêng chân thích ý.

Hắn vừa nhìn thấy Khương Tư Nam đến, lập tức liền ngồi nghiêm chỉnh, vẻ mặt uy nghiêm, đối với Khương Tư Nam mắng xối xả một trận.

- Tiểu tử ngươi thật sự là bổn sự tăng trưởng a, vài ngày không thấy, Thiên Đạo Phong của vi sư đã bị ngươi khiến cho loạn thất bát tao, làm nhiều đồ vật loè loẹt như vậy, Tu Chân giả phải thanh tâm quả dục, nhất tâm hướng đạo biết không? Đừng cho những tục vật này làm mất phương hướng của ngươi, lại nói ngươi xây xong những cung điện tinh xá này, xây xong liền xây xong, nhưng mà ngươi vậy mà không để cho vi sư một cung điện, còn có để vi sư vào mắt hay không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.