- Cơ hội tốt !
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, giờ phút này cũng bất chấp thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp công giết đám người Khổng Lan, trong lòng của hắn giờ phút này tất cả đều là kiêng kị với Đế Nhất Thánh Tử, không bao giờ muốn dừng lại ở đây nữa.
Ông!
Trong tay Khương Tư Nam, một linh phù hình kiếm màu đen lập tức hóa thành lưu quang, trực tiếp xông về Thiên Kiếm Tiên Sơn trên chín tầng trời, đồng thời Tiên quang sáng chói tràn ngập ra, trực tiếp lôi cuốn lấy Khương Tư Nam cùng Mộng Thương Sinh, biến mất ở trong hư không!
- Bản Nguyên Chi Hỏa... Thiên Kiếm Lệnh... Không thể không nói, ngươi càng để cho ta mong đợi...
Thần sắc của Đế Nhất Thánh Tử như trước rất bình tĩnh, trong ánh mắt lộ ra một tia kỳ dị, cũng không có bởi vì khí cơ giữa đoạn thân tháp thứ tám cùng Hồng Mông Tạo Hóa Tháp bị cắt đứt mà uể oải, phảng phất như bất cứ chuyện gì cũng không thể ảnh hưởng tâm tình của hắn.
Mà bọn người Khổng Lan, Khổng Huyền, Yêu Thừa nhìn nhau, đều thấy được phẫn nộ trong ánh mắt đối phương, cả đám sắc mặt vô cùng tái nhợt, như nhận lấy nhục nhã lớn lao.
Vốn cho rằng, Khương Tư Nam là một con sâu cái kiến tiện tay có thể bóp chết, nhưng ai có thể nghĩ đến con sâu cái kiến này vậy mà giả heo ăn thịt hổ, chẳng những có thể khống chế Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, hơn nữa trên người còn có Thiên Kiếm Lệnh, gặp chuyện không thể làm, càng lập tức bỏ chạy vào trong Thiên Kiếm Tiên Sơn.
- Phụ thân, ta cũng tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn, vô luận như thế nào Hồng Mông Tạo Hóa Tháp kia đều là của chúng ta!
Khổng Huyền liếc nhìn Đế Nhất Thánh Tử cùng Thái Nguyên chưởng giáo, truyền âm nói với Khổng Lan.
- Nhưng tiểu tử kia có thể thúc dục Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, ngươi làm sao là đối thủ của hắn?
Trong ánh mắt Khổng Lan lộ ra một tia lo lắng.
- Phụ thân yên tâm, muốn đạt được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp không nhất định cần động thủ, bởi vì trong tay ta có người Khương Tư Nam muốn!
Khổng Huyền chậm rãi nói, trong ánh mắt lộ ra một tia tự tin.
- Ngươi nói là...
Ánh mắt Khổng Lan lóe lên, như nghĩ tới điều gì, một lát sau hắn gật đầu nói:
- Vậy được rồi, ngươi có thể tiến vào trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, nhưng mọi sự cẩn thận!
- Phụ thân yên tâm!
Khổng Huyền lại nhìn thoáng qua Đế Nhất Thánh Tử, lặng yên nói:
- Phụ thân, xem ra đoạn thân tháp thứ tám của Hồng Mông Tạo Hóa Tháp ở trên người Đế Nhất Thánh Tử, vô luận như thế nào chúng ta cũng phải đoạt lại, đợi đến lúc chúng ta nhận được Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, chưa hẳn không có cơ hội từ trong tay hắn cướp được đoạn thân tháp thứ tám!
- Chớ có lên tiếng!
Khổng Lan truyền âm quát lạnh một tiếng, quay đầu nhìn thoáng qua Đế Nhất Thánh Tử, phảng phất như không có gì phát giác, lúc này mới nhìn Khổng Huyền âm thầm nhẹ gật đầu, Khổng Huyền hiểu ý, quay người rời đi.
- Yêu huynh, Khương Tư Nam đã tiến vào Thiên Kiếm Tiên Sơn, chẳng lẽ ngươi đối với Hồng Mông Tạo Hóa Tháp còn chưa từ bỏ ý định sao?
Khổng Lan liếc nhìn Yêu Thừa, tựa như trào phúng cười nói.
- Không tốn Khổng huynh quan tâm, ta đều có ý định!
Sắc mặt Yêu Thừa tái nhợt nhìn Khổng Lan, sau đó cùng Thái Nguyên chưởng giáo, Đế Nhất Thánh Tử chung một chỗ rời đi.
...
Thiên Kiếm Tiên Sơn mở ra, tựa như một hồi phong bạo, lập tức mang toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới.
Trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, chẳng những có Chân Tiên Kiếm đạo truyền thừa, càng có cơ duyên thành Tiên, chỉ cần không có gì bất ngờ xảy ra, người từ trong Thiên Kiếm Tiên Sơn đi ra, cơ hồ đã độ kiếp phi thăng rồi.
Lực lượng cường đại, cùng với cơ duyên trường sinh bất tử, đưa tới tất cả mọi người điên cuồng.
Nhưng số lượng Thiên Kiếm Lệnh rất ít, đại thể bị một ít Thánh Địa, tông môn, đại gia tộc cầm giữ, bởi vậy đại đa số Tu Chân giả, chỉ có thể nhìn Thiên Kiếm Tiên Sơn trên chín tầng trời, một mình than thở.
Thiên Kiếm Tiên Sơn, ngàn năm mở ra, mỗi một lần mở ra ba năm, người có thể tiến vào trong đó, đều đã nhận được cơ duyên khó có thể tưởng tượng.
Một ngày này đến, có vô số đạo lưu quang bay vào trong Thiên Kiếm Tiên Sơn, các thiên tài dưới Chí Tôn, đều mơ tưởng từ trong đó tìm được cơ duyên thuộc về mình.
Thiên Kiếm Tiên Sơn mở ra, có thể nói là sự tình toàn bộ Thái Sơ Đại Thế Giới chú mục, bởi vậy trận đại chiến phát sinh ở Huyền Không Sơn, ngoại trừ vài người có ý chí chú ý, thì không có gây ra quá lớn oanh động.
...
Trong trời đất bao la mờ mịt, phảng phất như Hư Không là bất động, chung quanh tất cả đều là Hỗn Độn sương mù, thần bí mà tường hòa.
Trong đó ngồi xếp bằng hai thân ảnh, khí tức cường đại, thâm bất khả trắc, để cho hư không chung quanh đều ông ông tác hưởng, một hít một thở đều tác động thiên địa đại thế.
Vừa lúc đó, Thái Nguyên chưởng giáo cùng với Đế Nhất Thánh Tử từ trong không trung đi đến, lập tức liền dung nhập đến trên thân hai người này.
- Đồ nhi, ngươi thật sự yên tâm kiện bảo vật kia như vậy sao? Sẽ không sợ xuất hiện cái gì ngoài ý muốn?
Một thanh âm già nua ở trong hư không vang lên.
- Không ngại! Hồng Mông Tạo Hóa Tháp chín tầng thân tháp, hôm nay còn kém một tầng cuối cùng, những năm này ta tính toán như thế nào cũng tính toán không ra, có lẽ chỉ có tiểu tử kia mới có thể tìm ra tầng thân tháp thứ chín, đến lúc đó ta lại đến lấy là được!
Trong miệng một thân ảnh khác phát ra thanh âm bình tĩnh.
- Ngươi quá tự tin rồi! Cẩn thận lật thuyền trong mương!
Thanh âm già nua mỉm cười nói.
- Sư tôn, thế giới này người có thể làm cho ta lật thuyền chỉ sợ sớm đã không có, nếu như không phải vì Hồng Mông Tạo Hóa Tháp, ta đã sớm rời đi thế giới này! Nhưng thời gian của ta không có uổng phí, xem ra thời gian ta ở lại thế giới này đã không lâu rồi!
Một giọng nói khác nhàn nhạt vang lên, trong thanh âm tản ra tự tin mãnh liệt.
- Ngươi nói không sai! Đã nhiều năm như vậy, cũng nên kết thúc...
Tiếng thở dài ở trong hư không vang lên, bay rất xa.
...
- Nơi này chính là Thiên Kiếm Tiên Sơn sao?
Khương Tư Nam nhìn rừng cây mênh mông bốn phía, dưới chân tràn đầy lá khô, có chút nghi hoặc nói.
- Có lẽ đúng vậy! Chỉ sợ Thiên Kiếm Tiên Sơn này quá lớn, coi như là chúng ta cũng không cách nào dò xét ra tất cả cảnh sắc của nó!
Mộng Thương Sinh đứng chắp tay, đứng ở bên người Khương Tư Nam, áo dài bồng bềnh, như một vị quân tử đọc đủ thứ thi thư nho nhã, trong ánh mắt lộ ra vẻ tươi cười ôn hòa.
Khương Tư Nam nhẹ gật đầu, Thiên Kiếm Lệnh trực tiếp đưa hai người bọn họ đến nơi này, nhưng thần trí của bọn hắn ngay cả phiến rừng cây này cũng bao trùm không hết, để cho Khương Tư Nam hơi có chút nghi hoặc, bởi vậy mới hỏi như vậy.
- Đại sư huynh, những năm này ngươi vẫn ở Thái Sơ Đại Thế Giới phiêu bạt bốn phía sao? Sương nhi tỷ tỷ như thế nào? Còn có đám người Tiểu Hàn vẫn tốt chứ?
Khương Tư Nam nhịn không được hỏi.
Mộng Thương Sinh khẽ mĩm cười nói:
- Đời ta Tu Chân giả, chỉ có không ngừng ma luyện bản thân, không ngừng khiêu chiến thiên địa vạn vật, mới có ngày đụng chạm đến Đại Đạo! Ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì, ta cùng Sương nhi xác thực đã trải qua trùng trùng điệp điệp trắc trở, nhưng chúng ta không muốn tư thủ cả đời như vậy, chúng ta đều muốn vĩnh viễn ở chung một chỗ, ngươi hiểu không? Có lẽ chỉ có đến Tiên giới, ta cùng Sương nhi mới có thể chính thức đứng nhìn tế thủy trường lưu, nhưng bây giờ còn chưa được!