- Ngươi... Ngươi đối với ta làm cái gì?
Khương Tư Nam lạnh lùng cười nói:
- Không có gì, chỉ là một chút thủ đoạn mà thôi, đa tạ ngươi cáo tri hạ lạc của phụ mẫu ta, hiện tại ngươi có thể an tâm lên đường!
Hà Trạch còn muốn nói tiếp cái gì, nhưng mà Phong Lôi Kiếm lóe lên tử quang, đầu lâu của Hà Trạch xông lên không trung, trong ánh mắt mang theo thần sắc không cam lòng cùng kinh khủng.
Đồng thời Lý Kim Long còn tế ra một tấm linh phù, lóe lên phù văn huyền ảo, bao phủ không gian nơi đây, phảng phất như ẩn nấp dấu vết gì đó.
- Ồ, Loạn Không Phù? Trên người tiểu tử này bảo vật còn thật không ít, chẳng lẽ là trộm mộ của lão gia hỏa nào đó? Thật là thú vị a!
Long Hoàng hơi ngửa đầu, hắc hắc cười quái dị một tiếng, lập tức lại tiềm nhập trong nước biển.
Đầu lâu của Hà Trạch cùng Tiêu Thiên Đức bị bày ở trước mộ vợ chồng Khương Tử Hiên, mà đầu lâu của A Bố Nhĩ Tư bị bày ở trước mộ Khương Tử Dũng.
Chờ mọi người tế bái một phen xong, trong tay Khương Tư Nam dâng lên một đoàn Chân Hỏa, đốt những thi thể này thành tro bụi.
- Phụ thân, mẫu thân, ta nhất định sẽ tìm được các ngươi, dù đi khắp Chư Thiên vạn giới, dù trải qua trăm ngàn năm, ta cũng nhất định sẽ tìm được các ngươi!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lóe ra hi vọng nồng đậm, hào quang sáng chói, phảng phất như nhìn thấu phiến hư không này.
Sau khi Hà Trạch nói xong, hắn liền tin tưởng vững chắc cha mẹ của mình khẳng định không có chết, coi như sa vào hư không loạn lưu, hắn cũng một mực tin tưởng vững chắc.
Hồng Mông Tạo Hóa Tháp là mẫu thân lưu cho hắn, có thể có được chí bảo như thế, mẫu thân khẳng định không phải người bình thường, hắn tự nói với mình.
Đây là một loại tín niệm, cũng là một loại hi vọng.
Có thể chèo chống hắn ở trên tu đạo chi lộ đi tiếp, đi thẳng đến phiến thiên địa hắn nhìn không tới kia.
Ở trong chính sảnh của Võ Thành Vương Phủ.
Lão gia tử dung quang toả sáng, nếp nhăn trên mặt cũng biến mất không ít, long hành hổ bộ tầm đó, càng mang theo khí tức để cho người ghé mắt.
Hiển nhiên, biết được con của mình còn có thể chưa chết, để cho trong nội tâm lão gia tử dấy lên hi vọng cực lớn.
- Gia gia, Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh nguyên vẹn của Khương gia ta các ngươi cũng bắt đầu tu luyện rồi, chín đại Thiên Cảnh các ngươi cũng biết, mà không gian kia phải tới Vương Thiên Cảnh mới có thể chạm đến, ta nghĩ cha mẹ đã bị một đoàn quang mang bao vây lấy tiến vào hư không loạn lưu, nhất định là đi đến thế giới khác, chỉ cần ta không ngừng tu luyện, tu vi đạt tới tuyệt đỉnh, khẳng định có thể tìm đến tung tích của bọn hắn!
Khương Tư Nam đối với lão gia tử chậm rãi nói.
Lão gia tử vui mừng nhẹ gật đầu, có chút ân cần nói:
- Tư Nam, ngươi đã trưởng thành, hiện tại cũng có chủ kiến của mình, gia gia ta rất yên tâm. Chỉ là lúc này đây ngươi làm ra động tĩnh lớn như thế, Càn Nguyên Tông Huyền Nguyên Chân Nhân gì kia lại cổ quái như này, ở trong đó có thể có âm mưu gì hay không?
Khương Tử Thanh cũng chậm rãi nói:
- Đúng vậy, Tư Nam, ngươi giết Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão, Huyền Nguyên Chân Nhân cũng không có ra tay với ngươi, ngược lại mở ra điều kiện hậu đãi như thế, ta nghĩ coi như là ngươi giúp hắn đi Không Gian Bí Cảnh gì đó lấy được đồ vật, cũng khó giữ được hắn sẽ giết người diệt khẩu, không thể không đề phòng!
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng nói:
- Gia gia cùng đại bá lo lắng, kỳ thật ta cũng nghĩ qua, không bài trừ Huyền Nguyên Chân Nhân sẽ có âm mưu gì, cho nên việc cấp bách, ta cảm giác quan trọng nhất là tăng lên thực lực của mọi người chúng ta, chỉ cần thực lực của chúng ta đạt tới tình trạng để cho Tam đại tiên môn nhìn thẳng vào, vậy mặc kệ có âm mưu quỷ kế gì, cũng tự sụp đổ.
- Khương thị nhất tộc chúng ta dựa vào cái gì chỉ có thể thống lĩnh một Vương Triều thế tục? Vì sao không thể trở thành đại gia tộc của Tu Chân giới? Gia gia, đại bá, nhà của chúng ta bí truyền kinh văn chắc hẳn các ngươi cũng có thể phỏng đoán ra, Khương thị nhất tộc ta rất có thể là người của Tu Chân giới, thậm chí còn là thế lực không nhỏ, đã như vầy, chúng ta nên nghênh khó mà lên, khôi phục vinh quang của tổ tiên!
- Nói rất hay! Ha ha ha...
Lão gia tử thoải mái cười to, trong ánh mắt lộ ra thần sắc vô cùng thoả mãn.
- Tư Nam, ngươi có thể nghĩ như vậy, đương nhiên là tốt, nhưng mà ngươi phải biết rằng muốn đặt chân Tu Chân giới, chính yếu nhất đúng là công pháp, Linh Thạch cùng Linh Sơn động phủ, những vật này trong thời gian ngắn chúng ta căn bản không chiếm được a?
Lão gia tử hứng thú hỏi.
Khương Vân Thiên cũng gật đầu nói:
- Đúng vậy, chỉ dựa vào ở trong Đại Hoang Sơn săn giết Hoang Thú, đối với cao thủ Hậu Thiên cảnh cùng dưới Tiên Thiên cảnh tứ trọng rất có chỗ tốt, nhưng mà đối với trên Tiên Thiên cảnh tứ trọng, nhất là đã đến Chân Thiên Cảnh, nhất định phải có Linh Thạch đến tu luyện, hơn nữa mặc dù chúng ta có Thuần Dương Ngọc Hoàng Kinh, nhưng đây là căn bản của Khương thị nhất tộc ta, người bình thường nhất định là không thể truyền thụ, nhất định phải có những công pháp Tu Chân khác!
Khương Tư Nam tự tin cười cười, lên tiếng nói:
- Gia gia yên tâm, những chuyện này ta đều nghĩ kỹ, các ngươi nhìn xem những công pháp thần thông này!
Trong tay Khương Tư Nam lóe lên hào quang, xuất hiện hơn mười cuốn sách vở phong cách cổ xưa, còn có một chút ngọc phù linh quang sáng chói, ghi lại các loại thần thông pháp môn.
- Càn Nguyên Quyết, Liệt Dương chân quyết, Tinh Thần Quyết, Tứ Tượng thần quyền, Tinh Hà thần quang, Phong Lôi Vô Song Kiếm Quyết, Phong Lôi Đạp Vân Bộ... Khá lắm, không nghĩ tới ngươi vậy mà có nhiều đạo pháp thần thông như vậy?
Lão gia tử thuộc như lòng bàn tay, đối với những vật này đều rất hiểu rõ, biết rõ những cái này là thần thông pháp môn của Tinh Thần Điện cùng Càn Nguyên Tông, trong ánh mắt lộ ra thần sắc khiếp sợ, nhưng mà nghĩ lại, cũng hiểu.
Lúc này đây Khương Tư Nam bố cục, giải quyết nhiều người như vậy, nhất là Tinh Thần Điện Ngũ Điện Chủ cùng Càn Nguyên Tông Đại trưởng lão, trên người bảo vật phần đông, có rất nhiều công pháp Linh quyết, tất cả đều tiện nghi Khương Tư Nam.
- Đã có pháp quyết, không có Linh Thạch sơn môn thì làm sao bây giờ?
Ánh mắt của Khương Tử Thanh lóe lên hào quang, phảng phất như thấy được hi vọng nào đó, cũng có chút kích động.
Khương Tư Nam cười hắc hắc, trong tay bay ra một tấm da cừu phong cách cổ xưa.