Khương Tư Nam không khỏi cười khổ một tiếng, hắn biết rõ cái này nhất định là tránh không thoát.
Bất quá chỉ là một Hắc Nha đánh mất thần trí, hắn cũng không có để vào mắt, ngược lại là Tiểu Hồng Điểu lại để cho hắn sinh ra hứng thú rất lớn.
Oanh!
Hắc Nha há miệng, một cột sáng màu đen tản ra sát cơ lạnh thấu xương, cực tốc phóng về phía Khương Tư Nam, muốn trực tiếp đuổi giết hắn.
- Cũng dám ra tay với ta?
Khóe miệng của Khương Tư Nam nở nụ cười, hắn không tránh không né, trên quyền mang kim quang sáng chói, lập tức một quyền oanh qua!
Oanh!
Quyền cương kim sắc cùng hắc quang chạm vào nhau, lập tức như một vòng thần dương nổ tung, hào quang sáng chói, đạo hắc quang kia trực tiếp bị phá vỡ, mà thân hình Khương Tư Nam không thay đổi, niết quyền ấn, đánh về phía Hắc Nha.
- Oa!
Hắc Nha kêu một tiếng, con ngươi càng lạnh như băng, móng vuốt màu đen vô cùng sắc bén, lóe ra ô quang rét lạnh, chộp tới đầu của Khương Tư Nam, hai cánh cực lớn nhấc lên cuồng phong, cát bay đá chạy, che khuất bầu trời.
- Nghiệt súc!
Khương Tư Nam quát to một tiếng, trên quyền mang kim quang hừng hực, hơn nữa có Lôi Xà kim sắc lập loè, lập tức liền tránh khỏi móng vuốt của Hắc Nha, một quyền oanh lên thân thể Hắc Nha, lôi mang kim sắc nổ tung, cánh chim trên người Hắc Nha lập tức vỡ vụn.
Mà Hắc Nha thì bị một quyền oanh rơi xuống đại địa, ném ra một cái hố to.
Hôm nay lực lượng của Khương Tư Nam cường hãn hạng gì? Chỉ là lực lượng thân thể liền không dưới ngàn vạn cân, ngay cả vạn trượng Thần Sơn cũng có thể một quyền oanh bạo, Hắc Nha này tuy rất cường đại, nhưng mà dù sao không phải Vương giả, hơn nữa không có linh trí, sao có thể là đối thủ của Khương Tư Nam?
- Oa oa!
Hắc Nha từ trên đại địa lao tới, trong ánh mắt hung mang càng tăng, cánh chim toàn thân như thần kiếm màu đen nổ bắn ra, hắc quang bắt đầu khởi động, hung hãn không sợ chết đánh về phía Khương Tư Nam.
Nhưng kết quả nhất định là bi kịch, Khương Tư Nam quyền mang kinh thiên, kim quang mênh mông, lực lượng bàng bạc làm Đại Sơn ở chung quanh long long run rẩy, cũng không lâu lắm, Hắc Nha đã bị Khương Tư Nam một quyền oanh bạo, hóa thành huyết vụ màu đen.
Vèo!
Hắc Nha vừa chết, thậm chí có một đạo hắc khí quỷ dị, lập tức bắn vào trong cơ thể Khương Tư Nam, tốc độ nhanh đến cực hạn, coi như là Khương Tư Nam, cũng không kịp ngăn cản.
- Đây là cái gì?
Trong nội tâm Khương Tư Nam khẽ động, hắn cảm giác được đó là một cỗ sát khí âm lãnh, mặc dù đối với mình không có tổn thương gì, nhưng lại một mực chiếm giữ ở trên người mình, trong thời gian ngắn không cách nào loại trừ.
Mà Long Hoàng lại bỗng nhiên nghĩ tới điều gì, biến sắc nói:
- Tiểu tử, ngươi vẫn là tranh thủ thời gian trốn chạy để khỏi chết a! Hắc Nha này chính là Bạch Hổ sát khí biến thành, Hắc Nha vốn là điềm xấu, hơn nữa bình thường đều là quần cư, ta nghĩ đây nhất định là sau khi Hắc Nha chết để lại dấu hiệu trên người ngươi, nếu những Hắc Nha khác chạy đến, chỉ sợ sẽ cực kỳ phiền toái!
Phảng phất như muốn nghiệm chứng lời của Long Hoàng, trên bầu trời đột nhiên hắc phong đại tác, ở phía xa xuất hiện một mảnh Hắc Vân nồng đậm đến mức tận cùng.
- Không tốt!
Khương Tư Nam chứng kiến phiến Hắc Vân kia, ánh mắt biến đổi, cảm giác được da đầu run lên, không cần suy nghĩ, thân hình hóa thành một đạo kim quang sáng chói, cấp tốc bay về phía trước.
Cái kia ở đâu là Hắc Vân, rõ ràng là một mảnh Hắc Nha, rậm rạp chằng chịt không biết có mấy vạn con, hơn nữa Khương Tư Nam cảm giác được mỗi một Hắc Nha khí tức đều không kém con mình chém giết.
Phải biết rằng mặc dù Hắc Nha không có thần trí, nhưng mà luận chiến lực là có thể so với nửa bước Yêu Vương, mấy vạn nửa bước Yêu Vương, coi như là Vương giả chính thức ở chỗ này cũng nuốt hận, một khi bị bầy Hắc Nha cuốn lấy, Khương Tư Nam là hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
Tốc độ của Khương Tư Nam nhanh đến cực hạn, tựa như một đạo tia chớp kim sắc vạch phá bầu trời, hơn nữa hắn lập tức liền thi triển Kỳ Tật Như Phong, tốc độ đột nhiên tăng lên gấp 10 lần, ngay cả thần thức cũng bắt không đến thân hình của hắn.
- Tiểu gia hỏa, đi theo ta!
Khương Tư Nam bay đến bên cạnh Tiểu Hồng Điểu, ôm Tiểu Hồng Điểu vào trong ngực, cuời cười ôn hòa, sau đó liền bay nhanh về phía xa.
- Rầm rì!
Tiểu Hồng Điểu mới đầu còn có chút đề phòng, nhưng mà khi nó ngửi thấy khí tức trên thân Khương Tư Nam, phảng phất như có một loại cảm giác rất quen thuộc, trong ánh mắt linh động xuất hiện một tia nghi hoặc, thời gian dần trôi qua trong ánh mắt nhìn Khương Tư Nam liền tràn ngập một tia thân mật, ghé vào trong ngực của hắn không động đậy nữa.
Oanh!
Khương Tư Nam tốc độ cực nhanh, cơ hồ vượt qua Vương giả toàn lực phi hành, rất nhanh liền bỏ qua bầy Hắc Nha ở sau lưng rồi.
Nhưng mà ở trong thần hồn của Khương Tư Nam cảm giác, đám Hắc Nha kia như giòi trong xương, theo sát phía sau hắn, phảng phất như quyết tâm nhất định phải đánh chết hắn.
- Vẫn là đạo ấn ký kia đang tác quái!
Trong nội tâm Khương Tư Nam tưởng tượng, liền nghĩ thông suốt nguyên do, tuy trong khoảng thời gian ngắn không cách nào loại trừ đạo ấn ký trên người, nhưng mà hắn có Già Thiên Bí Thuật, liền tranh thủ thu liễm khí tức toàn thân, hơn nữa trong tay kết ấn, tạo thành một mảnh trận pháp phù văn, phong ấn ấn ký.
Cứ như vậy, Khương Tư Nam bay qua mấy vạn dặm, rốt cục bay ra phiến Bạch Hổ sát địa, cũng bỏ qua đám Hắc Nha sau lưng.
- Phiến Bạch Hổ sát địa này thật đúng là quỷ dị, thậm chí có nhiều Hắc Nha như vậy, nếu không phải tốc độ của ta nhanh, còn có Già Thiên Bí Thuật, lúc này đây khẳng định liền nằm ở đó rồi!
Khương Tư Nam dừng bước, cười khổ một tiếng, nhẹ giọng lẩm bẩm.
- Rầm rì, rầm rì!
Tiểu Hồng Điểu chớp cánh, từ trong ngực Khương Tư Nam bay ra, quanh thân một mảnh đỏ thẫm, cánh chim vô cùng tinh xảo, lưu động lấy hào quang hoa mỹ, tuy chỉ cỡ lòng bài tay, nhưng lại xinh đẹp không tưởng nổi.
Ánh mắt nó linh động, tràn đầy vẻ vui mừng, vây quanh Khương Tư Nam gọi không ngừng.
- Tiểu gia hỏa, chúng ta đã thoát khỏi đám Hắc Nha kia, ngươi đi nhanh lên, về sau không cần đi vào trong đó nữa!
Khương Tư Nam đối với Tiểu Hồng Điểu khẽ cười nói.
Tuy Tiểu Hồng Điểu này rất thần kỳ, tốc độ cực nhanh, không kém Hắc Nha, nhưng mà tu vi rất yếu, có lẽ cũng coi là một Linh thú, linh tính mười phần.
Nghe được Khương Tư Nam nói, trong ánh mắt Tiểu Hồng Điểu vậy mà lộ ra một tia lo lắng, vỗ cánh vội vàng chui vào trong ngực Khương Tư Nam, phảng phất như sợ Khương Tư Nam vứt bỏ nó.