Nhưng mà thần sắc của hắn lại không có biến hóa, trên mặt lộ ra nụ cười ôn hòa nói:
- Hùng đạo hữu, ta trước kia một mực ở trong núi sâu dốc lòng tu luyện, cho đến hôm nay mới xuất quan, không biết cái này là xảy ra chuyện gì, nhiều cường giả Yêu tộc như vậy lao về phương bắc, hẳn là nơi đó có di tích gì sao?
Trên mặt Hùng Bá Thiên lộ ra dáng tươi cười chất phác, lên tiếng nói:
- Giang đạo hữu, ngươi đã đoán đúng, phương Bắc xác thực có một Thượng Cổ di tích xuất thế! Hơn nữa nghe nói lúc này đây Thượng Cổ di tích có chút không đơn giản, ba ngày trước mở ra, cường giả mấy tông môn đỉnh cấp còn đại chiến một hồi, bọn ta đây cũng là vừa nhận được tin tức, cho nên liền ngựa không dừng vó đuổi qua, nhưng mà ta suy đoán, thứ tốt khẳng định đều bị những tông môn đỉnh cấp kia nhận được, chúng ta chỉ là đi theo kiếm chút chất béo!
Hùng Bá Thiên không có giấu diếm, một bên cùng Khương Tư Nam phi hành, một bên nói cho Khương Tư Nam căn nguyên sự tình.
Dựa theo Hùng Bá Thiên nói, Thượng Cổ di tích kia cách nơi đây bất quá mấy vạn dặm, cùng vị trí mà ngọc giản ghi lại vừa vặn, cũng nghiệm chứng Khương Tư Nam suy đoán.
Hắc Hùng Tinh này thoạt nhìn có chút chất phác, để cho Khương Tư Nam nhớ tới Hùng Nhị, bất quá tên kia cùng đám người Đại Thốc Tử hỗn chung một chỗ, đã sớm vô cùng giảo hoạt rồi.
Hai người một đường nói chuyện với nhau, rất nhanh liền trở nên quen thuộc, bắt đầu xưng huynh gọi đệ.
- Hùng đại ca, cây Lang Nha bổng này của ngươi là nơi nào đến? Thật đúng là kỳ lạ!
Sau khi Khương Tư Nam cùng Hùng Bá Thiên quen thuộc, tùy ý hỏi một câu.
Hùng Bá Thiên hơi sững sờ, lập tức cười khổ một tiếng nói:
- Ngươi nói là cây Lang Nha bổng này sao? Huynh đệ ta biết rõ ý của ngươi, ta xác thực lăn lộn có chút thảm, chủ yếu là vì mấy ngày trước động phủ của ta bị một Huyết Nguyệt Lang Vương chiếm cứ, tên kia là nửa bước Yêu Vương, ta đánh không lại hắn, tất cả thứ tốt đều bị hắn vơ vét, cây Lang Nha bổng này là ta hai ngày nay tự luyện chế, xác thực có chút không được a!
Tuy Hùng Bá Thiên chất phác, nhưng mà không ngốc, hắn cũng biết mình mang theo một cây Lang Nha bổng ngay cả Linh khí cũng không tính là rất mất mặt, nhưng mà hắn lại không biết luyện khí, chỉ dựa vào pháp lực Yêu Hỏa của mình dung hợp một ít bảo khoáng lại với nhau mà thôi.
Lúc này đây đi Thượng Cổ di tích, hắn là muốn tìm chút trang bị tốt.
Cường giả Yêu tộc am hiểu luyện khí luyện đan có thể nói là vạn trong không một, đại bộ phận Yêu tộc đều chỉ có thể sử dụng Linh khí do Nhân tộc luyện chế.
Cho nên mỗi một lần xuất hiện di tích, những tán tu Yêu tộc kia là cao hứng nhất.
Khương Tư Nam cẩn thận nhìn Lang Nha bổng một chút, khẽ cười nói:
- Hùng đại ca, Lang Nha bổng của ngươi dùng chất liệu không tệ, đều là Tuyệt phẩm bảo khoáng, chờ có thời gian ta có thể giúp ngươi luyện chế lại một lần!
- Ồ? Giang huynh đệ ngươi vậy mà hiểu được luyện khí? Vậy ta thật đúng là phải đa tạ ngươi rồi!
Hùng Bá Thiên hơi có chút kinh ngạc, nhưng mà không có coi là chuyện quan trọng, ở hắn xem ra tu vi của Khương Tư Nam còn không bằng mình, như mình là tán tu Yêu tộc, coi như hiểu chút luyện khí da lông, khẳng định cũng cường không đi nơi nào.
- Thượng Cổ di tích đã đến!
Bỗng nhiên, sắc mặt Hùng Bá Thiên vui vẻ, nhìn địa phương phía xa bị hào quang bao phủ, trong ánh mắt lộ ra thần sắc kích động.
Khương Tư Nam cũng ngẩng đầu lên, phát hiện phía trước hào quang lập loè, sương mù đằng đằng, có Linh khí vô cùng nồng đậm phát ra, không gian nhộn nhạo ra gợn sóng nhàn nhạt, mơ hồ có thể chứng kiến, đó là một Không Gian Chi Môn.
- Xông lên a! Linh khí Linh Đan trong Thượng Cổ di tích, tất cả bảo bối đều là của ta!
Lập tức thì có Yêu tộc nhịn không được, kích động rống to, cũng bắt đầu lao đi.
Ầm ầm!
Đại địa run rẩy, vô số cổ thụ che trời đều bị nghiền ép nổ tung, thần quang tung hoành, Yêu khí cuồn cuộn, những Yêu tộc kia khí huyết thao thiên, cả đám đều gấp đỏ mắt, phóng về phía Thượng Cổ di tích.
- Giang huynh đệ, chúng ta cũng vào đi thôi!
Hùng Bá Thiên có chút sốt ruột, thúc giục Khương Tư Nam nói.
- Tốt!
Ánh mắt của Khương Tư Nam lóe lên, nhìn địa phương hào quang bao phủ trước mắt, cùng Hùng Bá Thiên đi theo đằng sau một đám cường giả Yêu tộc, cũng tiến vào Thượng Cổ di tích.
Thời điểm tiến vào bạch quang, trước mắt chói sáng, cái gì cũng thấy không rõ lắm, hắn phảng phất như lọt vào trong sương mù phi hành, thật lâu sau, mới cảm giác được dưới chân đạp ở trên thổ địa cứng rắn.
Vừa lúc đó, Khương Tư Nam cảm giác được một cỗ gió tanh đập vào mặt, hắn không cần suy nghĩ, trực tiếp oanh ra một quyền.
Phanh!
Đó là một con chuột ba thước màu đen, da lông đen nhánh, răng nanh sắc bén, nhưng lại bị Khương Tư Nam một quyền oanh bạo, hóa thành huyết vụ.
Thẳng đến lúc này, Khương Tư Nam mới ngẩng đầu dò xét Thượng Cổ di tích.
Địa phương hắn xuất hiện là một sơn cốc, xa xa là từng ngọn núi cao vút trong mây, cổ thụ che trời mọc lên san sát như rừng, ở giữa thiên địa Linh khí vô cùng dồi dào, thậm chí dịch hóa thành linh dịch, có một cỗ khí tức Mãng Hoang đập vào mặt.
Mà Hùng Bá Thiên giờ phút này lại biến mất không thấy, chỉ có Khương Tư Nam.
- Quả nhiên là tùy cơ hội truyền tống!
Khương Tư Nam cười khổ một tiếng, trong tay hắn lóe lên hào quang, xuất hiện địa đồ.
- Thượng Cổ di tích này tên gọi là Tinh Tuyệt Cổ Thành sao?
Khương Tư Nam thì thào tự nói, trong ánh mắt có một tia hào quang sáng chói, cái ngọc giản địa đồ này cho hắn kinh hỉ rất lớn.
Bản đồ trên ngọc giản chẳng những cho thấy, Thượng Cổ di tích này tên là Tinh Tuyệt Cổ Thành, hơn nữa tinh tường biểu hiện ba bộ phận trong Tiểu Thế Giới.
Bộ phận thứ nhất là phiến núi rừng này, trong vòng nghìn dặm, có rất nhiều bảo khoáng Linh Dược, nhưng mà cũng có Yêu thú cường đại, tràn đầy nguy cơ cùng kỳ ngộ.
Bộ phận thứ hai là Tinh Tuyệt Cổ Thành chân chính, bên trong có Tàng Bảo Các, Thần Thông điện… các loại Thượng Cổ truyền thừa, trên bản đồ đều đánh dấu nhất thanh nhị sở.
Bộ phận thứ ba thần bí nhất, trên bản đồ cũng chỉ đại khái nói thoáng một phát, nghe nói đến thời điểm đặc biệt, gây ra điều kiện đặc biệt, sẽ xuất hiện hạch tâm chính thức của Tinh Tuyệt Cổ Thành.
- Cái này thật đúng là một bảo địa a! Bất quá ta cần Thuần Dương chi khí, đại lượng Thuần Dương chi khí, mới có thể chèo chống ta đột phá, những Linh Dược cùng bảo khoáng kia với ta mà nói, lại không có trọng yếu như vậy!