Khương Ngọc Khanh biến sắc, nhìn chằm chằm vào Tổ Tân, chậm rãi nói:
- Tướng quân, không biết có gì phân phó?
- Ta xem các ngươi tu vi cũng tạm được, phá lệ cho các ngươi gia nhập Hống Thiên Quân, cùng ta rời đi!
Trong thanh âm của Tổ Tân mang theo một cỗ kiên quyết chân thật đáng tin.
- Cái gì?
Khương Ngọc Khanh biến sắc, ánh mắt của Khương Yên Nhi cùng Khương Thiết cũng lạnh xuống.
- Tướng quân, cái này chỉ sợ không hợp quy củ a? Người đi vào Thái Dương Thánh Thành, có thể lựa chọn gia nhập quân đội, hoặc là một mình hành động, hảo ý của tướng quân chúng ta tâm lĩnh, nhưng chúng ta không muốn gia nhập quân đội!
Khương Ngọc Khanh thản nhiên nói, trên mặt cung kính qua loa cũng đã biến mất, Khương tộc cùng Tổ tộc vốn thế như nước lửa, hôm nay Tổ Tân lai giả bất thiện, đã như vầy, hắn cũng không cần nói thêm cái gì.
- Lớn mật!
Vừa lúc đó, trong bầy đệ tử trẻ tuổi của Tổ tộc có người thần sắc lạnh như băng lớn tiếng nói:
- Các ngươi cũng không nên rượu mời không uống muốn uống rượu phạt, Hống Thiên Quân có thể vừa ý các ngươi, cho các ngươi gia nhập, cái này là phúc khí của các ngươi, ở trước mặt Tổ Tân tướng quân, các ngươi cũng dám cự tuyệt, chẳng lẽ là kháng lệnh bất tuân, muốn chết phải không?
Thần sắc của Tổ Tân như trước rất nhạt, nhưng Khương Tư Nam cảm giác được, đại bộ phận lực chú ý của Tổ Tân giống như đều đặt ở trên người mình, để cho toàn thân hắn rùng mình.
- Không nên nói cái gì kháng lệnh bất tuân, hôm nay chúng ta còn không có gia nhập quân đội, dù muốn gia nhập, cũng sẽ gia nhập quân đội của Khương tộc ta, người Tổ tộc không thấy các ngươi quản quá nhiều sao?
Khương Thiết lạnh lùng quét mắt nhìn người Tổ tộc, chậm rãi nói.
- Dĩ vãng xác thực có thể tự do lựa chọn, nhưng hôm nay Ngoại Vực dị tộc tiến công Thái Dương Thánh Thành, tất cả mọi người phải gia nhập quân đội, coi như các ngươi cũng không thể cự tuyệt!
Tổ Tân đạm mạc nói, nhãn quang như Huyết Nguyệt, tản mát ra một cỗ hào quang để cho người mê huyễn.
Ông!
Vừa lúc đó, trong tay Tổ Tân có một ngọc cuốn triển khai, tản mát ra quang mang bạch sắc, phía trên có thể chứng kiến vô số danh tự rậm rạp chằng chịt thoáng hiện.
- Đây là phong thần sách của Hống Thiên Quân ta, các ngươi lạc ấn Nguyên Thần ấn ký lên, sau này sẽ là người của Hống Thiên Quân ta!
Tổ Tân lạnh lùng nói, trong thanh âm nhiều hơn rất nhiều sát khí, hơn nữa theo thanh âm của hắn vang lên, mấy chục Hoàng giả mặc chiến giáp phía sau hắn đều cất bước đi ra, phóng ra Hoàng đạo uy áp cuồng bạo, trấn áp về phía đám người Khương Tư Nam.
Cái này là muốn lấy thế đè người rồi!
Coi như là Khương Ngọc Khanh, trong ánh mắt cũng lộ ra vẻ phẫn nộ.
Hắn thật không ngờ người Tổ tộc càn rỡ như vậy, vậy mà ở Truyền Tống Trận chặn đường bọn hắn, mà một khi Nguyên Thần ấn ký của bọn hắn khắc vào phong thần sách, vậy bọn họ là người của Hống Thiên Quân, về sau liền bị Tổ Tân tiết chế cùng quản hạt.
Nói như vậy, tuy đại quân ở dưới tám Đại Nguyên Soái, ba mươi sáu Đại thống lĩnh tướng quân cũng không có gì khác nhau, nhưng lặng yên nhận quy tắc ngầm là, người mỗi một Cổ Tộc đều tụ tập thành quân, do cường giả bổn tộc thống lĩnh.
Dù sao tánh mạng người bổn tộc, tự nhiên không có khả năng yên tâm giao cho Cổ Tộc khác.
Thực tế như Tổ tộc cùng Khương tộc là sinh tử cừu địch, tự nhiên không thể cho đệ tử của mình xuất hiện ở trong quân đội của đối phương.
Nếu như đám người Khương Tư Nam thật sự bị buộc tiến vào Hống Thiên Quân, chẳng những về sau sinh tử đều nắm giữ ở trong tay Tổ Tân, càng là nhục nhã của Khương tộc.
Cái này đối với Khương tộc coi trọng vinh quang mà nói, tự nhiên là so với chết còn khó chịu hơn.
- Ngọc Khanh Đại ca, ở chỗ này có thể động thủ sao?
Thanh âm nhàn nhạt của Khương Tư Nam bỗng nhiên truyền đến trong đầu Khương Ngọc Khanh, để cho Khương Ngọc Khanh sợ hãi kêu lên một cái.
- Tư Nam, trong Thái Dương Thánh Thành thủ vệ sâm nghiêm, không thể tùy ý động thủ, nhất là Tổ Tân là một trong ba mươi sáu Đại thống lĩnh, nếu chúng ta động thủ, là dĩ hạ phạm thượng, hắn sẽ có cớ giết tất cả chúng ta!
Khương Ngọc Khanh vội vàng nói, sợ Khương Tư Nam nhịn không được ra tay, đến lúc đó chỉ sợ thật là làm thỏa mãn ý đồ của Tổ Tân.
Hơn nữa coi như Khương Tư Nam có thể giết Tổ Tân, Thái Dương Thánh Thành có tám Đại Nguyên Soái tọa trấn, đây chính là bát đại cường giả Chí Tôn, đến lúc đó Tổ tộc nổi giận, coi như là Khương tộc chỉ sợ cũng khó bảo vệ hắn.
- Tư Nam, trước không nên gấp, hôm nay hắn áp bách chúng ta, nhưng lại không dám hạ tử thủ với chúng ta, vừa rồi ta đã liên hệ hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt, bọn hắn cũng là Đại thống lĩnh, chờ bọn hắn đã đến, Tổ Tân cũng không dám càn rỡ như vậy nữa!
Khương Ngọc Khanh truyền âm trấn an nói.
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam lộ ra hàn mang, Tổ tộc này thật đúng là âm hồn bất tán, đã đến Thái Dương Thánh Thành cũng không kiêng nể gì cả như thế.
Khương Ngọc Khanh nhìn chằm chằm vào Tổ Tân đang cầm phong thần sách, chậm rãi nói:
- Đa tạ Tướng quân hảo ý, dù chúng ta gia nhập, cũng sẽ gia nhập Thiên Tuyệt quân cùng Địa Diệt quân, Hống Thiên Quân chúng ta trèo cao không nổi, cáo từ!
Nói xong đám người Khương Tư Nam muốn ly khai nơi đây.
Oanh!
Nhưng mười mấy Hống Thiên Quân Hoàng giả vẫn ngăn ở trước mặt bọn họ, khí tức như uyên như biển, tản mát ra một cỗ khí tức thiết huyết sát phạt.
Phảng phất như chỉ cần Tổ Tân ra lệnh một tiếng, bọn hắn sẽ lập tức ra tay giết người.
- Ha ha ha ha... Tốt! Tiểu tử Khương tộc thật đúng là có chút ít dũng khí, nhưng coi như Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt đều ở đây thì như thế nào? Hôm nay mấy người các ngươi, Hống Thiên Quân ta muốn định rồi, cùng ta rời đi!
Toàn thân Tổ Tân tản mát ra hào quang rừng rực, khí tức như sông lớn mãnh liệt, hắn ngang trời mà đến, trong tay áo tản mát ra một lực hấp dẫn ngập trời, tựa như thông hướng một thế giới thần bí, muốn thu đám người Khương Tư Nam vào.
- Tụ Lý Càn Khôn?
Ánh mắt của Khương Tư Nam chấn động, thật không ngờ cường giả Tổ tộc lại có được loại thần thông vô thượng này.
- Không phải Tụ Lý Càn Khôn nguyên vẹn, Tổ tộc cũng là vận khí tốt, ở trong Thượng Cổ di tích lấy được Tụ Lý Càn Khôn không trọn vẹn truyền thừa, nhưng dù như thế, cũng là cực kì khủng bố rồi!
Khương Ngọc Khanh giải thích nói, giờ phút này sắc mặt hắn rất khó coi, thật không ngờ Tổ Tân sẽ không kiêng nể gì như thế, ở chỗ này cũng dám động tay.