Long Hoàng nhẹ nói, càng giống như tự quyết định, nhưng mà nghe vào trong nội tâm Khương Tư Nam, lại có một phen tư vị khác.
Khương Tư Nam nhìn khuôn mặt quen thuộc chung quanh, nhìn hết thảy quen thuộc trong Đại Hoang Bí Cảnh, đến cuối cùng ánh mắt dần dần kiên định.
- Ta cả đời này Tu Chân luyện đạo, đầu tiên là vì thủ hộ người ta yêu nhất, chỉ về thế mà chiến; thứ hai là vì leo tu đạo đỉnh phong, đi liếc mắt nhìn phong cảnh không biết kia, nhưng nếu đến cuối cùng côi cút một người, coi như đạt đến đỉnh phong, lại coi là cái gì...
- Ta tu đích, là thủ hộ chi đạo, đường ta phải đi, coi như là muôn vàn khó khăn, ta cũng nhất định phải đi hết!
- Mà ta, nhất định sẽ trở lại!
Thời điểm trời sắp sáng, Khương Tư Nam mang theo Lý Kim Long cùng một chỗ, đi ra Bí Cảnh.
Hắn đã từ Càn Nguyên Tông Huyền Nguyên Chân Nhân, nhận được một tấm bản đồ, ghi lại tình hình chung quanh Càn Nguyên vực.
Chân Cương đại lục quá lớn, lớn đến vô biên vô hạn, có 3000 địa vực khổng lồ.
Càn Nguyên vực chỉ xem như nhỏ nhất trong đó, hẻo lánh hoang vu nhất, chỉ có phương viên mấy vạn dặm.
Mà nghe nói đại địa vực, mênh mông vô cương, không biết mấy nghìn vạn dặm!
Địa đồ trong tay Khương Tư Nam chỉ ghi lại hai địa phương, một cái là Càn Nguyên vực lớn cỡ hạt vừng, cái khác là Đại La vực ở phía tây nam Càn Nguyên vực.
Đại La vực lớn hơn Càn Nguyên vực vô số lần, từ trên bản đồ ghi lại, nếu muốn đạt tới Đại La vực, nhất định phải xuyên việt Đại Hoang Sơn mạch bao la vô tận, đi mấy chục vạn dặm, mới có thể tới.
- Thiếu gia, không nghĩ tới Đại Hoang Sơn mạch, chỉ là một nhánh nhỏ ở Càn Nguyên vực, không biết Đại Hoang Sơn chính thức sẽ lớn bao nhiêu!
Lý Kim Long cũng rất hưng phấn, một chút cũng không có cảm giác có nguy hiểm gì, ngược lại cảm giác lúc này đây thiếu gia chỉ mang theo mình, nói rõ coi mình là tâm phúc.
Khương Tư Nam nhìn địa đồ, cũng gật đầu nói:
- Chúng ta dọc theo Đại Hoang Sơn mạch, hướng về phương hướng tây nam, tiến lên 50 vạn dặm, đại khái có thể đến Đại La Vực rồi!
Trong ánh mắt của Khương Tư Nam có một tia chờ mong, không biết Đại La vực kia lại là một chỗ thần kỳ thế nào.
- Tiểu tử, tuy lão tử chưa từng đi Đại La vực, nhưng mà ở trên Chân Cương đại lục lắc lư qua một thời gian ngắn, chờ ngươi đến sẽ biết, Càn Nguyên vực so sánh với Đại La vực, giống như tiểu sơn thôn cùng Ngọc Kinh Thành, chênh lệch thiên địa khác biệt!
Long Hoàng nói.
- Như vậy mới có khiêu chiến!
Khương Tư Nam nói nhẹ, mỉm cười, dưới chân kiếm quang lập loè, cùng Lý Kim Long xông về trong Đại Hoang Sơn vô tận.
Núi hoang bao la mờ mịt, dãy núi vạn khe xanh um tươi tốt, tản ra một cỗ khí tức mênh mang bao la.
Vô tận Hoang Thú ở trong đó gào rú, trong Đại Hoang Sơn tràn đầy nguy cơ, cũng có rất nhiều bảo tàng, ví dụ như Linh Dược trân quý, Linh Thạch chôn dấu dưới chân núi...
Rất nhanh, hơn mười ngày trôi qua, hai người cũng đi về phía trước mười mấy vạn dặm, tuy Hoang Thú trong Đại Hoang Sơn cường đại, nhưng tối đa chỉ là Hoang Thú Cửu phẩm, đã có được linh trí nhất định, vừa cảm thụ đến khí tức của Khương Tư Nam, liền nghe hơi mà chạy, bởi vậy đoạn đường này ngược lại coi như bình tĩnh.
Hơn nữa, thời điểm tiện đường, Khương Tư Nam cũng hái một tí Linh Dược, hơi có thu hoạch.
Nhưng mà, sau khi đi mười mấy vạn dặm, hào khí phía trước đã thời gian dần trôi qua có chút không đúng rồi.
Một cỗ khí tức bao la mờ mịt, mênh mông, cổ xưa đập vào mặt, phía trước vậy mà tất cả đều là núi cao mấy ngàn trượng, hơn vạn trượng khổng lồ, thoạt nhìn nguy nga đồ sộ.
Mà tiếng gào thét trong những núi cao kia, cũng bắt đầu để cho Khương Tư Nam cảm thấy áp lực, thậm chí có chút ít còn để cho hắn sinh ra cảm giác tim đập nhanh.
- Long Hoàng, phía trước chỉ sợ không dễ đi a? Sơn mạch tới gần Đại La vực, chỉ sợ sẽ có Yêu thú tồn tại!
Thanh âm của Khương Tư Nam có chút ngưng trọng.
Hoang Thú Cửu phẩm có thể so với Chân Thiên Cảnh hậu kỳ cùng viên mãn, mà Hoang Thú đạt đến Cửu phẩm, hướng lên trên đột phá nhất định phải kinh nghiệm Thiên Địa Lôi kiếp tẩy lễ, giống như nhân loại Pháp Thiên Cảnh ngưng kết thần thông Kim Đan, Hoang Thú muốn ngưng tụ Yêu Đan, mới có thể đột phá tới Yêu thú.
Trí tuệ của Yêu thú, đã không yếu hơn nhân loại bao nhiêu, thậm chí có chút ít Yêu tộc có thể hóa thành hình thái nửa người nửa yêu, thực lực đại trướng, tu vi có thể so với nhân loại Pháp Thiên Cảnh.
Long Hoàng cà lơ phất phơ nói.
- Đó là đương nhiên, tuy Yêu tộc chúng ta tu luyện khó khăn, không giống nhân loại các ngươi gặp may mắn, nhưng mà một khi đột phá, tu vi vô cùng cường đại, không kém các ngươi bao nhiêu, ở đây đã sớm đã đi ra Càn Nguyên vực, đến khu vực lưỡng vực, khẳng định sẽ có Yêu thú qua lại!
Long Hoàng nghĩ nghĩ lại tiếp tục nói:
- Hắc hắc, bất quá ngươi cũng không cần lo lắng, Yêu thú ở đây phần lớn đều là tiểu yêu, không biết hệ thống thần thông pháp môn gì, cũng không có Linh khí, ngươi đối phó có lẽ rất dễ dàng!
Khương Tư Nam thoáng yên tâm, nhưng mà Long Hoàng kế tiếp một câu, lại để cho lòng hắn nhấc lên.
- Nhưng mà nha, tiểu yêu thì thôi, nếu đạt đến cấp độ Đại Yêu, có thể so với cao thủ Anh Thiên Cảnh, ngươi cũng chỉ có chạy! Phía trước yêu khí cuồn cuộn, xem ra có lẽ có không ít Yêu thú, coi như là Đại Yêu cũng không ít!
Khương Tư Nam nghe ra một cỗ hương vị nhìn có chút hả hê nồng đậm.
- Kim Long, chúng ta bay thấp một chút, thu liễm khí tức toàn thân, cẩn thận đi về phía trước!
Lý Kim Long cũng cảm thấy khí tức quỷ dị, cẩn thận nhẹ gật đầu, khí tức toàn thân lập tức trở nên như có như không, phảng phất như không tồn tại.
Khương Tư Nam có chút ít đỏ mắt, Lý Kim Long tu luyện Thần Phù Kinh, đến Chân Thiên Cảnh đã hiện ra địa phương bất phàm, có thể sơ bộ bắt chước được các loại công hiệu của linh phù cấp thấp.
Ví dụ như hiện tại, cả người Lý Kim Long giống như một viên Liễm Tức phù, ở trong Đại Hoang Sơn, Yêu thú căn bản phát hiện không được hắn.
- Hắc hắc, hiện tại tuy tiểu tử này chiến lực không được, nhưng mà bàn về công phu bảo vệ tánh mạng, là so với ngươi còn mạnh hơn không ít!
Long Hoàng cười nói.
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long phi hành về phía trước, bay qua hơn 1000 dặm, lướt qua một ngọn núi nhỏ, cũng cảm giác được một cổ khí tức áp lực.
- Ầm ầm!
Lôi Đình lập loè, ở phía xa trong một mảnh hoang vu loạn thạch, Thiên Địa lờ mờ, từ trên tầng mây, hạ xuống quang điện như thùng nước, tản ra khí tức khủng bố, oanh về phía dưới.