Tạo Hóa Tiên Đế

Chương 1392: Chương 1392: Tuyệt sát chi lực




Khắp người Khương Tư Nam như được khoác lên một tầng vảy rồng vàng óng, phong mang không gì sánh bằng, lúc này hắn mắt như thiểm điện, hờ hững nói:

- Đế Nhất, ngươi nói không sai! Đều nhờ ngươi, nhờ có ngươi nên ba năm qua ta mới có thể không ngừng trưởng thành, nhưng ta biết, ta vẫn chưa tới cực hạn, mà ngươi thì đã đến cực hạn!

- Ngươi là sinh linh thời gian bản nguyên dựng dục ra, tuy ngươi có lực lượng vô cùng nghịch thiên, nhưng lại cũng bị thiên địa đại đạo hạn chế, thế nên tu vị ngươi vĩnh viễn không cách nào đột phá đến cảnh giới phàm trần Chân Tiên, nếu không e là ngươi sớm đã phi thăng Tiên giới! Thế nên hơn chín ngàn năm qua, ngươi sớm đã đạt tới cực hạn, không cách nào tiếp tục trưởng thành!

- Nhưng ta lại khác!

Thần sắc Khương Tư Nam rất bình tĩnh, từng câu từng chữ phảng phất như trọng chùy nện vào lòng Đế Nhất, khiến sắc mặt hắn càng dần trở nên khó coi.

- Giờ ta mới chỉ tham ngộ được đến chút da lông của Tổ Long bảo thuật, thậm chí còn chưa được tính là tiểu thành, nhưng ta đã có thể đánh ngang tay với ngươi! Đợi đến ta tham ngộ đại thành Tổ Long bảo thuật, tất sẽ chém giết ngươi!

Không thể không nói, lời của Khương Tư Nam đã nói vào tận tâm khảm Đế Nhất.

Mất đi thời gian bản nguyên chi lực liền bằng với mất đi căn bản vô địch, cho dù hiện tại thực lực hắn vẫn là vô địch, nhưng Khương Tư Nam cũng không phải là đối tượng mà hắn muốn giết là có thể giết được. Hơn nữa Khương Tư Nam còn đang không ngừng trưởng thành, rồi có một ngày, sẽ trưởng thành đến trình độ mà ngay cả hắn đều không cách nào át chế.

Tổ Long bảo thuật, được xưng vạn giới đệ nhất công phạt chi thuật, cũng là đại thần thông tuyệt thế của Thần Đạo, tu luyện tới cực trí, đồ Tiên Ma Thần, dù là Đế Nhất cũng vô cùng kiêng sợ.

- Tưởng muốn giết ta, chỉ bằng ngươi? Cho dù ta chết, ta cũng sẽ lôi ngươi đi cùng!

Đế Nhất cười lạnh một tiếng, nháy mắt liền ra tay.

Ầm ầm!

Không gian trong thức hải như hóa thành một mảnh hỗn độn, hai người đều ra tay nhanh như thiểm điện, lực độ lớn đến cực trí, đặc biệt là giao chiến giữa nguyên thần với nhau, điều đó cực hung hiểm, chỉ cần nhất thời không cẩn thận liền sẽ dẫn tới hồn phi phách tán, triệt để tiêu vong.

Ở trong thức hải Khương Tư Nam, tuy nguyên thần Khương Tư Nam thập phần cường đại, nhưng Đế Nhất cũng là chí cường giả, hiểu được rất nhiều đại thần thông, khiến Khương Tư Nam đều cảm thấy khá là vướng tay.

Hơn nữa, Đế Nhất chẳng những hiểu được tiên đạo thần thông, còn tu hành rất nhiều bảo thuật tuyệt thế của Thần Đạo, tỷ như Bạch Hổ bảo thuật, Đằng Xà bảo thuật, tuy chỉ là bảo thuật tàn khuyết, nhưng cũng có thể bạo phát ra lực lượng vô cùng khủng bố.

Hống!

Cả người Khương Tư Nam như chợt hóa thành một tôn thái cổ Tổ Long, long lân vàng rực khắp người bén nhọn không gì sánh nổi,

Mỗi một kích đều ẩn chứa long uy vô cùng cường đại, chấn đãng thiên địa.

Khương Tư Nam và Đế Nhất đều giao thủ rất điên cuồng, cả hai đều biết, giờ không phải ngươi chết, thì là ta mất mạng, sự quan sinh tử tồn vong, không người nào dám lưu thủ.

- Không được, nếu cứ tiếp tục thế này, dù cuối cùng ta có thể đánh bại Đế Nhất, thì thức hải cũng sẽ bị tổn thương nặng nề!

Khương Tư Nam âm thầm tự nhủ, giao chiến thần hồn kiểu này gây ra xung kích lực quá mạnh, dù thức hải Khương Tư Nam kiên cố đến mấy, nhưng trải qua ba năm không ngừng đánh nhau, cũng khó miễn gánh chịu không ít tổn thương.

- Còn có cách nào không? Khoa Phụ bảo thuật ư?

Ánh mắt Khương Tư Nam chợt lóe, đột nhiên nghĩ đến giọt Khoa Phụ tâm huyết trước ngực.

Nhưng lúc trước khi giọt Khoa Phụ tâm huyết giao chiến cùng Đế Nhất đã bị tổn hại rất nặng, không biết giờ còn có thể dùng được hay không. Nếu không cầm cố được Đế Nhất, Đế Nhất chó cùng rứt giậu tự bạo nguyên thần, khi ấy e là Khương Tư Nam không gánh được.

Hiện nay, bởi Đế Nhất còn ôm lấy một tia hi vọng chém giết được Khương Tư Nam, cho nên mới chưa tự bạo nguyên thần.

- Di?

Đột nhiên nội tâm Khương Tư Nam chợt động, hắn cảm giác được lúc này lực lượng giọt Khoa Phụ tâm huyết trước ngực tuy vẫn rất nhỏ yếu, nhưng so với ba năm trước đã thì mạnh hơn nhiều, phảng phất chính đang hấp thu lực lượng nào đó, dần dần khôi phục.

Khương Tư Nam thử phân ra một tia nguyên thần, khống chế giọt Khoa Phụ tâm huyết, lập tức cảm giác được tốc độ khôi phục của loại lực lượng kia tăng cường rất nhiều.

- Có hiệu quả!

Khương Tư Nam không khỏi vui mừng, nếu thế, đợi lúc Khoa Phụ tâm huyết khôi phục như xưa, phát động một lần thời gian tĩnh chỉ chi lực, triệt để cầm cố nguyên thần Đế Nhất, khi đó mình liền có thể cắn nuốt đối phương.

- Việc này vạn vạn không thể để Đế Nhất phát giác!

Khương Tư Nam thầm nghĩ trong lòng, tinh thần càng phấn chấn, thi triển Tổ Long bảo thuật chiến đấu kịch liệt cùng Đế Nhất.

Ầm ầm!

Đại chiến kịch liệt vẫn đang được duy trì.

Một tháng, hai tháng, ba tháng...

Thẳng cho đến hai năm sau.

Hai năm qua, cuộc chiến giữa Khương Tư Nam và Đế Nhất vẫn rất ngang bằng, nhưng năng lực lĩnh ngộ của Khương Tư Nam ở Tổ Long bảo thuật càng lúc càng phi phàm, đã gần đạt đến cảnh giới tiểu thành, lực công kích vô cùng cường đại, càng thêm thần bí khó lường.

Hơn nữa, dưới sự khống chế của Khương Tư Nam, giọt Khoa Phụ tâm huyết đã khôi phục ba thành lực lượng, đủ giúp Khương Tư Nam lần nữa thi triển thời gian tĩnh chỉ chi lực.

Cuối cùng đợi đến ngày này, trong lòng Khương Tư Nam lại càng thêm bình tĩnh.

- Nếu nói đây chính là túc mệnh giữa hai chúng ta, vậy để cho ta kết thúc hết thảy ở đây thôi!

Khương Tư Nam thầm nhủ trong lòng.

Về phần Đế Nhất, lúc này hắn đã hoàn toàn mất đi bình tĩnh, trở nên càng lúc càng nôn nóng, càng lúc càng điên cuồng, trải qua mấy năm đại chiến không nghỉ, nguyên thần hai người đều trở nên mệt nhọc bất kham, và cũng đều gánh chịu thương thế không nhẹ.

Đế Nhất phảng phất cảm giác được trong tối tăm có loại lực lượng nào đó đủ sức thương hại mình sắp xuất hiện, thế nên càng trở nên mất kiên nhẫn và điên cuồng.

- Ta vốn là thời gian bản nguyên, nhờ tạo hóa thiên địa mới đản sinh linh trí, nhưng lại bị trời cao đố kỵ, mới có ma chú vạn năm thọ nguyên!

Thần tình Đế Nhất cực hung tợn, ánh mắt lạnh như băng:

- Nhưng ta không cam tâm!

- Lấy thiên tư tuyệt thế của ta, lại chưởng khống thời gian bản nguyên, chỉ cần cho ta đủ thời gian trưởng thành, ta liền có thể bước lên đỉnh phong, chưởng khống Chư Thiên vạn giới!

- Dựa vào cái gì mà ta bị hạn chế thọ nguyên!

- Dựa vào cái gì mà ta trù mưu gần vạn năm, mắt thấy sắp thành công lại đổ hết xuống sông xuống bể!

- Ta không cam tâm!

Trong mắt Đế Nhất chớp qua một tia điên cuồng, hắn nhìn Khương Tư Nam nói:

- Nếu ta đã không cách nào giết được ngươi, vậy ta cũng phải lôi kéo ngươi cùng chết chung!

Thanh âm Đế Nhất mang đầy vẻ băng hàn và không cam tâm, nháy mắt cả người như được bao phủ bởi một tầng hỏa diễm thần bí, ngang trời vọt tới nguyên thần Khương Tư Nam.

- Lúc này ngươi mới nhớ tới muốn liều mạng ư? E là muộn rồi!

Khương Tư Nam nhàn nhạt nói, trong mắt chớp hiện một tia quang mang thần bí.

Oanh!

Vừa lúc đó, Khương Tư Nam dứt khoát phát động Khoa Phụ bảo thuật, lập tức trên lồng ngực hắn như có một vầng mặt trời nhỏ thiêu đốt, một cỗ thời quang ba động kinh khủng xuyên qua mi tâm Khương Tư Nam, tiến vào trong thức hải hắn.

Lập tức, trong thức hải ngận tràn thiên uy, chỉ sát na nguyên thần Đế Nhất liền bị cỗ thời gian chi lực kia cầm cố.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.