- Nhưng mà Chân Cương giới chúng ta chỉ là Trung Thiên Thế Giới, tài nguyên cằn cỗi, Thánh Tử cùng Cửu Linh Hoàng tới đây là vì cái gì? Truyền Tống Trận vượt giới theo ta được biết, coi như là Thái Sơ Đại Thế Giới muốn bố trí ra, ít nhất cũng cần trận đạo Chí Tôn mới có thể, hơn nữa cần tiêu hao vô số thiên tài địa bảo!
Một trưởng lão của Đan Khí Tông có chút nghi hoặc nói.
Dịch Thiên Cơ lắc đầu, lại gật đầu nói:
- Ngươi nói không sai, bố trí Truyền Tống Trận vượt giới hoàn toàn chính xác rất gian nan, nhưng mà tòa Truyền Tống Trận vượt giới này cực kỳ cổ xưa, tồn tại chỉ sợ không dưới ngàn vạn năm, không phải những người kia bố trí ra, chẳng lẽ rất sớm liền tồn tại, chỉ là trùng hợp bị bọn hắn phát hiện mà thôi! Về phần Thánh Tử có ý đồ gì, sợ là chúng ta không được biết rồi, hiện tại vấn đề là, chúng ta nên xử lý tòa Truyền Tống Trận vượt giới này như thế nào?
Thần sắc mọi người khác nhau, trong lúc nhất thời đều có chút cầm bất định chủ ý.
Đây chính là Truyền Tống Trận vượt giới a, nếu như thông qua tòa đại trận này, có thể tiến về Thái Sơ Đại Thế Giới, kiến thức thiên địa mênh mông vô tận kia, không thể nói trước còn có thể có được cơ duyên Tiên đạo.
- Chư vị, ta biết rõ mọi người muốn đi Thái Sơ Đại Thế Giới, nhưng mà có một chuyện các ngươi phải hiểu rõ ràng, một bên khác của tòa Truyền Tống Trận này, rất có thể là hang ổ của Thánh Tử, nếu chúng ta đi qua, chỉ sợ sẽ lập tức bị bắt được!
Dịch Thiên Cơ có chút thở dài.
Tất cả mọi người thần sắc trì trệ, Dịch Thiên Cơ nói không sai, nếu thật sự tùy tiện tiến về trước, chỉ sợ sẽ không có kết cục tốt gì.
- Lão gia hỏa, ngươi trực tiếp nói ý nghĩ của ngươi đi!
Diệp Cương trừng mắt liếc hắn một cái, cười mắng, hắn và Dịch Thiên Cơ tương giao đã lâu, tự nhiên biết rõ giờ phút này Dịch Thiên Cơ nhất định là có ý nghĩ của mình.
- Đúng vậy, Thiên Cơ Trận Vương nói nên làm sao bây giờ?
Hôm nay Trọng Lê Trận Vương chết, chỉ còn lại có Dịch Thiên Cơ là Trận Đạo Vương giả có quyền lên tiếng nhất, bởi vậy tất cả mọi người khẽ mĩm cười nói.
- Hủy!
Dịch Thiên Cơ nhìn mọi người, chậm rãi nói.
- Cái gì?
Tất cả mọi người cả kinh, thật không ngờ Dịch Thiên Cơ lại muốn hủy Truyền Tống Trận vượt giới.
- Chư vị, thứ cho ta nói thẳng! Thánh Tử cùng Cửu Linh Hoàng đã có thể tới, nhưng mà hiện tại bọn hắn chết rồi, chỉ sợ thế lực của bọn hắn đã biết, nếu bọn họ phái người càng mạnh hơn nữa đến, thử hỏi chúng ta ở đây ai có thể ngăn cản? Chân Cương giới phong bế nhiều năm, chúng ta ở đây mạnh nhất cũng không quá đáng là Vương giả, nhưng mà Thái Sơ Đại Thế Giới chính là thiên địa mênh mông ngay cả Chí Tôn cũng có, cho nên ta cảm thấy, trước khi người của thế lực kia tới, chúng ta nhất định phải hủy tòa Truyền Tống Trận vượt giới này!
Dịch Thiên Cơ chậm rãi quét mắt nhìn mọi người, rất nghiêm túc nói.
- Thế nhưng mà. . . nếu chúng ta hủy Truyền Tống Trận vượt giới, coi như có thể phòng ngừa người bên kia tới, nhưng chẳng phải chúng ta cũng vĩnh viễn không đi được Thái Sơ Đại Thế Giới sao?
Một Vương giả có chút không cam lòng nói, bọn họ đều là một đời cường giả, tự nhiên không hy vọng dừng bước ở Vương Thiên Cảnh, muốn leo cảnh giới rất cao, thậm chí đi chạm đến Tiên đạo chi cảnh.
- Vậy cũng không nhất định!
Dịch Thiên Cơ mỉm cười, cuối cùng nhìn về phía Khương Thiên Tuyệt cùng Khương Địa Diệt, lên tiếng nói:
- Hai vị tiền bối đã có thể đến Chân Cương giới, ta nghĩ chẳng lẽ có bảo vật nào đó có thể ghé qua hư không loạn lưu? Không biết thời điểm đi về, có thể mang một ít người tới Thái Sơ Đại Thế Giới hay không?
Dịch Thiên Cơ là sư tôn của Khương Tư Nam, hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt ngược lại không có cự tuyệt, khẽ mĩm cười nói:
- Hư không loạn lưu ở giữa hai giới, coi như là Hoàng giả cũng không dám ở trong đó thời gian dài, chỉ có cường giả Chí Tôn cường đại mới có thể đi ngang qua lưỡng giới, chúng ta tới nơi này là dựa vào Hư Không cổ thuyền, thời điểm ra đi ngược lại có thể mang đi một ít người!
Dịch Thiên Cơ nhìn mọi người chậm rãi nói:
- Cho nên ý nghĩ của ta là, Truyền Tống Trận vượt giới này tuyệt không có thể lưu, nhất định phải lập tức hủy diệt! Mà chư vị có thể phái một ít đệ tử thiên tài của tông môn, đi theo hai vị tiền bối tiến về Thái Sơ Đại Thế Giới, chỉ cần đệ tử của các vị có thể ở Thái Sơ Đại Thế Giới đứng vững bước chân, đến lúc đó lại nghĩ biện pháp câu thông lưỡng giới, khi đó chúng ta mới có thể tiến về trước, đây là phương pháp ổn thỏa nhất, chư vị nghĩ như thế nào?
Mọi người nhìn nhau, mặc dù có chút không cam lòng, nhưng mà cũng biết đây quả thật là biện pháp tốt nhất rồi.
Cuối cùng Diệp Cương, Phong Thiên Quân, Ứng Long, Đoan Mộc Cuồng cùng Võ Chiếu quyết định, lập tức hủy diệt Truyền Tống Trận vượt giới.
Dùng tạo nghệ trận pháp của Dịch Thiên Cơ hôm nay, tuy không cách nào bố trí Truyền Tống Trận vượt giới, nhưng mà làm một ít cải biến rất nhỏ vẫn có thể, Dịch Thiên Cơ dùng một tí thủ đoạn, ngăn cách tọa độ giữa lưỡng giới, phá hủy một ít trận pháp phù văn rất nhỏ, mục đích làm như vậy, là về sau nếu có cơ hội, vẫn có thể chữa trị lại.
Sau khi phá hủy Truyền Tống Trận vượt giới, trái tim của mọi người mới xem như để xuống.
- Chư vị, hôm nay Chân Cương giới chỉ còn lại có sáu đại tông môn, sáu đại tông môn từng tông môn có thể có mười danh ngạch, chờ ta xử lý xong một sự tình, chúng ta liền tiến về Thái Sơ Đại Thế Giới!
Cuối cùng do Khương Tư Nam thay thế hai vị lão tổ Thiên Tuyệt Địa Diệt, khẽ cười nói với các vị chưởng giáo.
- Mười danh ngạch sao? Vậy là đủ rồi!
Ngũ đại chưởng giáo đều mỉm cười, lần này chủ yếu là đi Thái Sơ Đại Thế Giới thăm dò, cũng không cần quá nhiều người, bọn họ đều ước định thời gian, đến lúc đó tề tụ Đại La Thiên Tông, cùng một chỗ tiến về Thái Sơ Đại Thế Giới.
Đồng thời ngũ đại chưởng giáo cũng hơi có chút cảm khái, hôm nay Khương Tư Nam đã trưởng thành đến tình trạng đủ để cùng bọn họ bình khởi bình tọa, hơn nữa có Khương tộc thần bí làm hậu thuẫn, thậm chí đã trở thành tồn tại mọi người nhìn lên.
Bọn hắn ở Chân Cương giới xem như tông môn đỉnh cấp, nhưng đến Thái Sơ Đại Thế Giới chỉ sợ cái gì cũng không tính, mà Thiên Đế Sơn của Khương tộc chính là Thánh Địa của Thái Sơ Đại Thế Giới, không thể nói trước đến lúc đó còn cần Khương Tư Nam chăm sóc.