Trong ánh mắt của hắn có một tia cảm kích nhàn nhạt lóe lên rồi biến mất, lập tức đã bị nịnh nọt nồng đậm che dấu.
- Ồ? Như thế nào cảm thấy một cỗ khí tức đồng loại nhỉ?
Long Hoàng ghé vào trên Càn Khôn Lô giơ đầu lên, thì thầm một câu.
Khương Tư Nam không để ý đến hắn, đối với Lý Kim Long ôn hòa cười nói:
- Vẫn là may mắn có Ẩn Thân Phù của ngươi, bất quá ba Đại Điện Chủ kia thẳng đến cuối cùng còn cho rằng ta là người Càn Nguyên Tông, chỉ sợ lúc này đây Càn Nguyên Tông có phiền toái!
Khương Tư Nam cùng Lý Kim Long nhìn nhau cười hắc hắc, nhớ tới sự tình ở trong Tinh Thần Sơn, đều cảm giác được một hồi thoải mái.
Hai vị lão gia tử cũng nhìn thấy Khương Tư Nam, trên mặt đều mang theo dáng tươi cười ân cần.
Khương Tư Nam bước nhanh đi tới, dáng tươi cười vô cùng sáng lạn, chứng kiến hai vị lão gia tử thích ý như thế, biết rõ trong nhà có lẽ không có chuyện gì, trong nội tâm thầm thở dài một hơi.
Mà Lý Kim Long vừa nhìn thấy lão gia tử cùng Lãnh Phi, con mắt lập tức sáng lên, bước nhanh đi tới, đối với hai lão gia tử trực tiếp quỳ xuống dập đầu mấy cái, trên mặt treo dáng tươi cười sáng lạn.
- Lý Kim Long bái kiến Trấn Quốc Võ Thành Vương, bái kiến Lãnh quản gia, chúc hai vị lão gia tử phúc như Đông Hải, thọ tỷ Nam Sơn, càng già càng dẻo dai, Long Mã tinh thần, tu vi tinh tiến, uy chấn thiên hạ. . .
Một đống lớn từ ca ngợi để Khương Tư Nam cũng không đành lòng nhìn thẳng, Lý Kim Long mặt không đổi sắc nói.
- Tư Nam, vị này là?
Lão gia tử thoải mái an lòng, nhìn Khương Tư Nam hỏi.
- Thằng này trước kia là một Bang chủ bang hội, bây giờ là tùy tùng ta mới thu, gia gia không cần coi hắn là ngoại nhân!
Khương Tư Nam thản nhiên nói, nhưng mà nghe vào trong tai Lý Kim Long, trong nội tâm lại ấm áp.
- Hảo hảo hảo, bình yên vô sự trở lại là tốt rồi, ngươi đi mấy ngày nay, chỉ sợ cũng xảy ra không ít chuyện a, cùng ta nói đi!
Lão gia tử nhìn Khương Tư Nam cười nói.
Khương Tư Nam vẫn không nói gì, Lý Kim Long liền chui ra, mặt mũi tràn đầy tươi cười nói:
- Lão gia tử, thiếu gia dọc theo con đường này mạo hiểm vô số, ta cảm giác ta nói là phù hợp nhất rồi, ngài cũng không biết a, đi theo thiếu gia ra ngoài, lúc này đây ta là mở rộng tầm mắt. . .
Lý Kim Long mặt mày hớn hở, hoa chân múa tay vui sướng nói kinh nghiệm chuyến này.
Nghe mà sắc mặt hai vị lão gia tử đều vô cùng chấn động, nhất là nói đến Khương Tư Nam ở trong Tinh Thần Sơn, càng làm cho hai vị lão gia tử lộ ra thần sắc lo lắng.
- Về phần chuyện sau khi thiếu gia thu ta lại, ta cũng không phải rất rõ ràng, nhưng mà có thể khẳng định chính là, thiếu gia đại sát tứ phương, uy chấn thiên hạ, cuối cùng nhất định là ba Đại Điện Chủ kia chạy trối chết!
Lý Kim Long chẳng biết xấu hổ, cười hắc hắc nói.
Khương Tư Nam không có biện pháp cầm kẻ dở hơi này, tiếp tục nói, cũng không nói sự tình Long Hoàng cùng Hoàng Thiên Y đại chiến, chỉ nói mình mượn nhờ Ẩn Thân Phù, xảo diệu tránh ba Đại Điện Chủ đuổi giết.
- Tư Nam, ngươi mấy ngày nay kinh nghiệm thật đúng là hung hiểm, nhưng mà vạn hạnh ngươi bình an trở lại, hơn nữa tu vi còn đạt đến Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng, ngươi vẫn chưa tới mười lăm tuổi có thể có tu vi như thế, vượt xa đám người phụ thân ngươi, chúng ta những lão gia hỏa này già rồi!
Lão gia tử mặt mày hồng hào, thoạt nhìn hết sức cao hứng.
Khương Tư Nam cười nhạt một tiếng nói:
- Gia gia ngài cùng Lãnh gia gia là càng già càng dẻo dai, hơn nữa lúc này đây ta đã tìm được Tinh Thần Quả, kế tiếp ta bế quan luyện đan, chỉ cần luyện chế ra Trúc Cơ Linh Đan, mọi người nhất định có thể đột phá đến Chân Thiên Cảnh!
Hai vị lão gia tử nghe xong, đều ánh mắt sáng ngời.
Nhưng mà giờ phút này, Lý Kim Long bỗng nhiên quỷ kêu một tiếng, hai mắt tỏa ánh sáng ở trước mặt Khương Tư Nam hét lớn:
- Cái gì? Thiếu gia vậy mà mới 14 tuổi thì đến Tiên Thiên cảnh Cửu Trọng đỉnh phong? Ông trời của ta, loại tuyệt thế thiên tư này, chỉ sợ coi như là ở trong Tam đại tiên môn cũng không ai có thể siêu việt, ta quyết định nhất định phải ôm chặt đùi thiếu gia!
Lý Kim Long một bộ trung thành và tận tâm, nói với Khương Tư Nam:
- Thiếu gia, xin nhận lấy đầu gối của ta!
Tất cả mọi người lập tức cười ha hả.
Cũng không lâu lắm, biết rõ Khương Tư Nam về, bọn người Khương Tử Thanh, Khương Vân Thiên, Khương Vũ Điệp cùng Phương Tình Tuyết đều trước sau chạy đến.
Trong hậu hoa viên, lão gia tử phân phó buổi tiệc, vô số thịt Hoang Thú trân quý làm thành món ngon, linh quả quý hiếm, màu sắc óng ánh, phát ra linh quang sáng chói, hơn nữa thơm nức mũi, cộng thêm Hầu Nhi tửu của Khương Tư Nam, mọi người ăn uống linh đình, đều hết sức cao hứng.
Trong khoảng thời gian này lão gia tử là triệt để yên lòng, tuy Đức Tông Hoàng Đế chết, nhưng mà ở dưới Khương Tử Thanh cùng Khương Vân Thiên thống trị, hết thảy ngay ngắn rõ ràng, những phiên vương cùng hoàng thất thân tộc ý đồ mưu phản ở các nơi, đều bị Khương Tử Thanh trấn áp.
Đương nhiên những Hoàng tộc ủng hộ lão Vương gia đều được ủy thác trách nhiệm, dù sao Khương thị nhất tộc khống chế Đại Càn Vương Triều vạn dặm lãnh thổ, tổng cần tộc nhân của mình đến quản lý nha.
- Tiểu tử ngươi ngược là thanh nhàn, vốn ngôi vị hoàng đế là của ngươi, kết quả một mình ngươi chạy mất, trong khoảng thời gian này để cho Đại ca ta mệt chết đi được!
Khương Vân Thiên mặt như quan ngọc, một thân áo trắng bồng bềnh, vô cùng tiêu sái, giờ phút này đi đến trước mặt Khương Tư Nam, mang theo cười khổ trừng mắt liếc hắn một cái.
Khương Tư Nam lại cười hì hì nói:
- Đại ca lời này liền không đúng, cái gọi là người tài giỏi luôn có nhiều việc phải làm, Đại ca ngươi văn võ song toàn, mưu lược vô song, nếu ngồi lên ngôi vị hoàng đế tự nhiên có thể thống trị tốt Đại Càn Vương Triều, ta thì không được, chỉ là ở con đường tu luyện có chút thiên phú, ta đời này đã lập chí truy tìm Tiên đạo phiêu miểu, cho nên Đại ca, ở đây liền dựa vào ngươi a!
Khương Vân Thiên bất đắc dĩ nhìn hắn một cái, cũng biết Khương Tư Nam nói đúng, nếu nói Khương gia thích hợp làm hoàng đế nhất, cũng chỉ có Khương Vân Thiên hắn.
Lão gia tử cùng phụ thân của mình hôm nay đã là Tiên Thiên Cửu Trọng đỉnh phong, chờ Khương Tư Nam luyện chế ra Trúc Cơ Linh Đan, đột phá đến Chân Thiên Cảnh, cũng không thể can thiệp sự tình thế tục rồi, chỉ có thể là thủ đoạn che dấu của Đại Càn Vương Triều.