Thiên Địa chi Kỵ, đó là một loại lực lớn khủng bố khôn cùng.
Đây là lực lượng của trời và đất, là lực lượng của ông trời đâu đâu cũng có, cái gì cũng biết.
Uông Kiệt tuy không phải là rèn đại sư gì, nhưng y cũng nhiều lần nhìn
thấy sự sinh ra của Thiên Kỵ Thánh Khí. Kể cả Nặc Y Nhĩ đại sư, khi đang rèn Thiên Kỵ Thánh Khí, dường như cũng không thể sử dụng bí thuật để
che lấp thiên cơ.
Nhưng, nhìn tầng mây dần dần tiêu tan kia, Uông Kiệt dù cho không biết
đi nữa, cũng hiểu rõ Doanh Thừa Phong dùng một loại mật pháp không tên
để nhiễu loạn thiên cơ, tạo thành dấu vết kỳ lạ mà Thiên Địa chi Kỵ
không thể sinh ra.
Loại thủ đoạn này nếu như truyền ra ngoài, e là toàn thiên haj đều sẽ chấn động.
Nhìn thân thể cũng không thể tính là cao lớn của Doanh Thừa Phong, trong mắt Uông Kiệt cuối cùng toát ra một tia kính phục.
Nếu như nói vừa bắt đầu Doanh Thừa Phong lấy thủ đoạn này để y tự động
trở thành người tuỳ tùng, sâu thẳm trong đáy lòng Uông Kiệt vẫn có một
chút không cam tâm, như vậy thì lúc này, y thật sự tâm phục khẩu phục
Doanh Thừa Phong, không còn một chút ý nghĩ nào khác nữa.
Đại sư đến cả thiên cơ cũng có thể che lấp, nhân vật như thế này tuyệt đối đáng được y cống hiến toàn bộ lòng trung thành.
Doanh Thừa Phong tự nhiên không biết, kết quả mà hắn tuỳ tay ném đá Định Vị vào trong lò luyện đan, chính là giúp hắn đón được lòng trung thành
tuyệt đối của một cường nhân cấp Vương.
Lúc này, toàn bộ tinh thần của hắn đã tập trung vào trong lòng luyện
đan, cùng với Đan Lô Khí Linh, cẩn thận quan sát hết thảy sự biến hoá
bên trong.
Đá Định Vị tử vong không hổ là quỷ dị nhất trong tất cả đá Định Vị, cũng là một viên hùng mạnh nhất.
Doanh Thừa Phong vừa mới bỏ đá Định Vị vào trong lò luyện đan, thứ đồ
này liền có cảm ứng ngay, đồng thời phóng thích ra một loại năng lực
cùng loại với lĩnh vực, phong toả hết xung quanh lại.
Sau khi phát hiện ra điểm này, bất kể là Doanh Thừa Phong hay là Đan Lô Khí Linh đều cảm thấy bất ngờ và khó giải quyết.
Tình huống như vậy, đừng nói là Doanh Thừa Phong, kể cả Đan Lô Khí Linh cũng chưa từng gặp bao giờ.
- Không tốt, viên đá Định Vị này quá mạnh.
Đan Lô Khí Linh cười khổ nói:
- Trong không gian của nó, có quá nhiều hài cốt và máu của cường nhân,
không chỉ vẻn vẹn toàn bộ không gian trở nên tử khí nặng nề, tử khí này
ngưng tụ quá độ, thậm chí có khả năng sinh ra Tử Linh.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi biến, hắn trầm giọng nói:
- Đá Định Vị cũng có thể sinh ra khí linh sao.
Đá Định Vị là sự tồn tại của tiểu thế thới gộp lại, nó cũng không phải
là Thánh Khí bình thường, mà tồn tại gần như Thánh Vực Thiên Địa của thế giới bên ngoài.
Tuy rằng lực lượng của hai bên chênh lệch nhau một trời một vực, đá Định Vị có thể coi như là ngựa bị thúc roi, cũng đừng mơ vượt qua được lực
thiên địa ở thánh vực cấp số này.
Nhưng, về bản chất hai bên lại giống nhau.
Sự tồn tại hùng mạnh như vậy, theo lý mà nói không có khả năng sinh ra trí tuệ.
Bởi vì nếu như toàn bộ trời đất đều sinh ra trí tuệ, như vậy trí tuệ này căn bản không khỏi có chút đáng sợ.
Đan Lô Khí Linh lắc đầu, nói:
- Nó cũng không phải thật sự sinh ra trí tuệ, chỉ có một tia dấu hiệu mà thôi.
Doanh Thừa Phong chậm rãi nói:
- Sự tồn tại của cấp số này, hẳn là không thể sinh ra trí tuệ.
Đan Lô Khí Linh tức giận nói:
- Ngươi thấy những thi thể và biến máu kia sao?
- Đương nhiên.
Doanh Thừa Phong nói:
- Trừ phi không có cách nào tiến vào không gian, nếu không sao có thể không nhìn thấy?
Hài cốt và huyết hải bên trong không gian đá định Vị tử vong, chỉ cần là người sở hữu lực lượng tinh thần, thì không thể nào không cảm ứng được.
- Sinh thời những hài cốt này, đều là cường nhân cấp cao nhất, cho nên
sau khi họ tử vong nhiều năm như vậy, vẫn có thể bảo đảm sự tồn tại của
hài cốt, đồng thời uy áp tinh thần còn lưu lại trên hài cốt, đã đủ để
khiến các ngươi rút lui.
Đan Lô Khí Linh thở dài một tiếng, nói:
- Sự tồn tại hùng mạnh nhiều như vậy, nếu như thật sự buông xuống tiểu
thế giới này, như vậy ở đây tuyệt đối không thể chịu đựng.
Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ nhúc nhích, nói:
- Ngươi nói đúng, tiểu thế giới này là có người cố ý luyện chế.
- Không sai, đại năng vô hạn thần thông của người luyện chế, thủ đoạn
nghịch thiên của người đó rèn ra vật này. Nhưng, chính vì vật này không
nên tồn tại trên đời này, cho nên mới khiến đá Định Vị sinh ra một tia
linh trí gần như là bản năng.
Đan Lô Khí Linh bất đắc dĩ giải thích.
Doanh Thừa Phong thở dài một hơi, nói:
- Như vậy bây giờ phải làm thế nào?
Sau khi nghe sự phân tích của Đan Lô Khí Linh, Doanh Thừa Phong lần đầu tiên mất đi lòng tin vào việc luyện đá Định Vị tử vong.
Tuy rằng hắn và Trí Linh phối hợp, trong đạo rèn mọi việc vẫn luôn thuận lợi. Nhưng, dù cho lòng tin của hắn nhiều gấp mười lần, cũng không dám
nói bản thân có thể rèn ra vật báu hùng mạnh như vậy.
Đan Lô Khí Linh ngẫm nghĩ, chậm rãi nói:
- Đâm lao thì phải theo lao!
Lúc này, lực lượng mà đá Định Vị kia phóng thích ra đã khống chế không
gian mấy chục trượng xung quanh, mà càng khiến hai người cảm thấy bất
đắc dĩ hơn là, nơi trung tâm nhất của không gian này, Bá Vương thương
chẳng những không sợ hãi chút nào, mà ngược lại phóng ra từng đạo huyết
quang, quấn quanh phía trên đá Định Vị.
Mà đá Định Vị cũng như thế không bài xích luồng lực lượng này, tuy không đến nỗi như Long Tinh kia lập tức tước vũ khí đầu hàng, nhưng khí tức
tử vong mà nó phóng thích ra lại không tạo ra chút thương tổn nào cho Bá Vương thương.
Dường như lực lượng giữa họ sinh ra một loại cộng hưởng thần bí nào đó, do đó dần dần hợp lại một chỗ.
Đến bước này, sự tình đã thoát khỏi sự khống chế của Doanh Thừa Phong và Đan Lô Khí Linh, lúc này, bọn họ dù là muốn dừng tay, cũng không cách
nào làm được.
Hung hăng cắn răng một cái, Doanh Thừa Phong tức giận nói:
- Khí linh huynh, khởi công đi!
- Cái gì?
Đan Lô Khí Linh ngẩn ra, sau đó hiểu ý của hắn, bóng người từ hư ảo đi ra kia run rẩy kịch liệt, nói:
- Ngươi điên rồi!
Doanh Thừa Phong trầm giọng nói:
- Bây giờ Bá Vương khí linh và viên đá Định Vị tử vong này đã bắt đầu
tương dung, đây là quá trình không thể chống lại. Nếu như thành công, sự hùng mạnh của Bá Vương thương sẽ không có gì sánh bằng, nhưng nếu như
thất bại, Bá Vương thương nhất định sẽ bị đá Định Vị cắn nuốt, từ nay về sau biến mất.
Hắn dừng lại một chút, nói:
- Nếu chúng ta đã không có sự lựa chọn, vậy tại sao không giúp Bá Vương thương khí linh một tay đi.
Đan Lô Khí Linh do dự một chút, nói:
- Nếu như chúng ta không ra tay, chỉ ở bên cạnh đứng nhìn, như vậy bất
luận kết quả như thế nào, hẳn là cũng sẽ không có tổn thương gì.
Gã dừng lại một chút, lại nói:
- Nhưng, nếu như chúng ta ngông cuồng nhúng tay vào, như vậy một khi thất bại, chỉ e là sẽ gặp phải sự ảnh hưởng của oanh kích.
Thứ này giống với uy lực thiên địa, linh lực của Doanh Thừa Phong và Đan Lô Khí Linh đối với nó mà nói không quan trọng gì, giống như con voi sẽ không để ý đến con kiến bình thường, tuyệt đối không thể cố ý nhằm vào
bọn họ.
Nhưng nếu như bọn họ không thức thời, ra tay khiêu khích, như vậy con
voi tuyệt đối sẽ không ngần ngại giẫm chết mấy con kiến không biết trời
cao đất dày là gì.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Khí linh huynh, ta đều đồng ý đánh cược một lần, ngươi còn lo lắng gì.
Đan Lô Khí Linh hừ hừ nói:
- Bản thể của ta có thể tương đối yếu ớt, không thể chịu đựng sự công kích của thứ này.
Doanh Thừa Phong tươi cười chân thành nói:
- Khí linh huynh, ngài là tổ tiên vô cùng, sẽ không ngay cả một chút lực lượng phòng hộ cũng không có chứ.
Nhìn thấy Doanh Thừa Phong ở bên trong Đan Lô Khí Linh sử dụng nét mặt
tươi cười mà lực lượng tinh thần ngưng tụ ra, Đan Lô Khí Linh run sợ nửa ngày, thở dài nói:
- Được rồi, có điều hành động điên cuồng như vậy, nhất định là lần cuối cùng.
Doanh Thừa Phong liên tục gật đầu nói, không kịp đáp lại.
Kỳ thực, hắn cũng biết, bản thân đối với sự tồn tại của cấp bậc này căn
bản hoàn toàn không biết gì cả, nếu như không có sự giúp đỡ của Đan Lô
Khí Linh, như vậy ngay cả hắn muốn nhúng ta vào, cũng bất lực. Nhưng,
tên Đan Lô Khí Linh này lai lịch thần bí khó lường, có trời mới biết đã
sống bao nhiêu năm, đối với tri thức về các phương diện đều có tìm hiểu.
Có nó ở một bên tương trợ, tuyệt đối là “làm ít công to” (làm việc không tốn nhiều công sức nhưng hưởng lợi rất nhiều).
Cuộc nói chuyện của hai người bọn họ ở trong lò luyện đan, trong thời gian ngắn nhất đã kết thúc.
Mà lúc này, ngoài lò luyện đan ra, Uông Kiệt đã khó khăn bước đi. Y đứng trước Doanh Thừa Phong, cầm trường kiếm, ánh sáng chỗ mũi kiếm loé ra,
toàn lực đề phòng lò luyện đan.
Nhưng mà, thân thể của y lại hơi phát run, trong mắt hiện đầy vẻ kinh sợ.
Y lúc này, làm gì còn có chút phong độ và sức mạnh của cường nhân cấp Vương.
Dựa vào kiến thức của y, đương nhiên hiểu được luồng lực lượng khủng bố
thình lình như thế nhất định là từ trong lò luyện đan phát ra.
Chỉ có điều, đến y cũng không biết, tại sao lại sinh ra lực lượng quỷ dị mãnh liệt như thế.
Không gian hơn mấy chục trượng xung quanh dường như bị một loại lực
lượng thần bí và hùng mạnh phong toả, trên người y như thể phủ bởi một
chiếc gông xiềng thật dày, không chỉ vẻn vẹn là đi đứng khó khăn, mà đến cả chân khí dường như cũng bị luồng lực lượng này áp chế hơn phân nửa.
Tình huống như vậy, y đã từng thể nghiệm một lần.
Nhưng, lúc đó người mà y đối mặt, là sự tồn tại mà y không thể hy vọng đuổi kịp.
Cho dù là hiện tại, y đã thăng tiến lên cường nhân cấp Vương, cũng không dám có một chút ý niệm nào chống lại sự tồn tại của người đó.
Cho nên, sau khi y cảm nhận luồng áp lực này, lòng y lập tức ngã xuống
thung lũng, bởi vì y biết, nếu như người mà bản thân đối mặt, là sự tồn
tại ở cấp bậc này, như vậy y căn bản không có chút cơ hội còn sống sót
nào.
Chỉ có điều, y nghĩ thế nào cũng không thông, chỉ trong một lò luyện đan bé nhỏ, rốt cuộc có vật đáng sợ gì, lại có thể phóng thích ra lực lượng không thể tin nổi như vậy.
- Ầm…
Đột nhiên, một ánh sáng lung linh mờ mờ đỏ thẫm loé lên trên lò luyện
đan, lực lượng quỷ dị tràn ngập trong không gian đó lập tức phát sinh ra sự thay đổi cực kỳ tinh tế.
Cảm giác áp bức hùng mạnh dường như thiếu đi một chút xíu như vậy, nhưng không trung lại bắt đầu tràn ngập một mùi máu tanh.
Trong lò luyện đan, Doanh Thừa Phong và Đan Lô Khí Linh yên lặng phối hợp với nhau.
Hai người bọn họ cùng nhau rèn Thánh Khí đã trải qua thời gian rất dài, thời gian như vậy, đủ để bồi dưỡng ra sự ăn ý.
Từng sợi lực lượng hùng mạnh tuôn vào trong Bá Vương thương dập dờn
huyết quang, sau đó càng nhiều lực lượng tuôn vào, huyết hải kia càng
cuồn cuộn, trong đó thậm chí có thể nhìn thấy một tia ảo ảnh cực lớn lúc ẩn lúc hiện.
Mà khiến họ cảm thấy vui mừng chính là: theo sự gia tăng của lực huyết
hải, lực lượng của đá Định Vị tử vong lại chầm chậm bắt đầu chuyển hoán. Lực tử vong hùng mạnh, uy nghiêm, không thể chống lại kia, không ngờ
lại dùng phương thức thong thả mà dịu dàng này, bị Bá Vương thương dần
dần hút ra và hấp thu.
Mặc dù tốc độ này cực chậm, nhưng chỉ cần quá trình này không ngừng, như vậy Bá Vương thương có thể có khả năng luyện hoá đá Định Vị.
Hai người bọn họ từ lo lắng đề phóng đến mừng rỡ như điên, tuy không
hiểu viên đá Định Vị này tại sao lại hậu đãi Bá Vương thương khí linh
như thế, nhưng lại là một chuyện tốt khó mà có được.
Cứ như vậy, bọ họ chậm rãi duy trì, ở đây tổn hao đủ thời gian nửa
tháng, mới chuyển hoán được hung uy khủng bố mà đá Định Vị phóng thích
ra được hơn phân nửa.