Tạo Thần

Chương 320: Chương 320: Ép hỏi






Đường Tử hơi sửng sốt, hắn cười khổ nói: - Trách không được ngươi lại không giết chết ta, hóa ra là muốn có được cơ mật này, ha ha

Doanh Thừa Phong hừ lạnh một tiếng, mũi thương xoay mình, lập tức một cơn đau nhức thấu tâm can khiến Đường Tử run lên

Tuy ở ngoài mặt Doanh Thừa Phong rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại không ngừng nghi ngờ.

[CHARGE=2.1]

Sau khi Bá Vương thương trải qua nhiều lần rèn luyện đã biến thành một hung Binh siêu cấp hại người ích ta. Đặc điểm hùng mạnh nhất của nó chính là có thể hấp thụ sức lực sinh mệnh và chân khí từ trong máu thịt của địch nhân.

Khu vực não bộ trong Khôi Lỗi Nhân nguyên bản vẫn uể oải, sau khi hút được một chút sức lực không ngờ lại dần dần phát ra một chút sức sống.

Giống như một đóa hoa héo rũ sau khi được chăm sóc tỉ mĩ đã ra cành non, bắt đầu nẩy mầm sinh trưởng.

Tuy nhiên sức lực sinh mệnh của nhân loại dù sao cũng là có hạn, Đường Tử chẳng qua chỉ là võ sĩ có chân khí tầng mười mà thôi, hắn tuyệt đối không thể có sức lực sinh mệnh biến thái giống như rồng đất sáu chân được.

Nhưng điều khiến Doanh Thừa Phong cảm thấy khó hiểu chính là từ lúc Bá Vương thương bắt đầu hấp thu sức lực sinh mệnh lần đầu đến tận lúc này, tốc độ hấp thụ sức lực sinh mệnh chẳng những không chậm dần mà còn tăng lên rất nhiều. Giống như là ở trong cơ thể Đường Tử có sức lực sinh mệnh khổng lồ, hơn rồng đất sáu chân rất nhiều lần.

Điểm này khẳng định không hề bình thường.

- Đường Tử, nếu ngươi không muốn đau khổ thì nói hết tất cả những gì ngươi biết ra đi. Doanh Thừa Phong trầm giọng nói.

Đường Tử khó khăn gật đầu một cái nói: - Nếu như đã rơi vào trong tay ngươi thì Đường mỗ đã không để ý gì nữa. Aiz, cách để kết nối với linh hồn tháp Truyền Thừa chính là bí mật bất truyền của Đường gia ta, nhưng đã đến nước này thì cho dù có cho ngươi biết cũng không sao cả.

Sắc mặt của Doanh Thừa Phong hơi bớt giận nói:

- Tốt, ngươi biết điều thế là tốt, nói đi.

Hai tay hắn ổn định như núi, chỉ cần Đường Tử không làm chuyện gì khác thường thì sẽ không run tay. Nhưng nếu câu trả lời của hắn làm mình không hài lòng, hoặc là phát hiện hắn âm thầm đùa giỡn mình thì chỉ cần nhẹ nhàng xoay một cái cũng đủ làm đối phương đau tận xương cốt rồi.

Đường Tử hít vài hơi thật sau, dường như là muốn giảm bớt đau đớn kịch liệt chỗ hõm vai, sau đó mới chậm rãi nói: - Doanh huynh, linh hồn của tháp Truyền Thừa chính là sự tồn tại mạnh nhất của cả tòa tháp Truyền Thừa , tuy rằng nó chỉ là một Tử Linh nhưng lại nắm tất cả các cơ quan của toàn bộ tháp Truyền Thừa cho nên nó có được thực lực cường đạt đến mức có thể giết chết mọi người trong tháp chỉ trong nháy mắt, trong quá trình trao đổi cùng nó nhất định không được làm nó tức giận.

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng gật đầu một cái, nói: - Tốt, nói cho ta biết Tế Đàn ở chỗ nào?

Lời nói của Đường Tử quả thật có đạo lý nhưng lỳ thật chính là một đống vô nghĩa.

Đang ở trong tháp Truyền Thừa mà hắn lại làm linh hồn của tháp Truyền Thừa tức giận sao? Loại người như vậy không phải là ngu ngốc thì cũng chính là kẻ điên.

Đường Tử nói như vậy, chỉ có khả năng duy nhất chính là hắn đang kéo dài thời gian. Tuy nhiên, bất kể là hắn xuất phát từ mục đích gì thì Doanh Thừa Phong đều vui vẻ giúp hắn hoàn thành.

Đây là bởi vì hắn cảm thấy sự hấp thụ sức lực sinh mệnh trong cơ thể Đường Tử cuồn cuộn không dứt, không hề có một chút ú đọng.

Cho nên Doanh Thừa Phong mới có thể hy vọng Đường Tử tiếp tục giảng giải, nếu như có thể giúp Khôi Lỗi Nhân khôi phục hoàn toàn, thậm chí còn tiến thêm được một bước thì không còn gì tốt hơn.

Đường Tử cười khổ nói: - Doanh Thừa Phong, sau khi huynh từ đây tiến vào tòa đại sảnh, đi thẳng dọc đường chính, ở nơi cuối cùng sẽ thấy một tòa Tế Đàn nổi bật.

- Phải như thế nào mới có thể khai thông.

- Lấy quang minh chi thạch ra, nhẹ nhàng đặt ở trên tế đàn là được rồi. Đường Tử thở dài một hơi, nói:

- Trên người của ta có hai khối quang minh chi thạch thuần khiết, có thể kết nối với linh hồn của tháp Truyền Thừa hai lần. Nhưng điều đáng tiếc chính là mỗi người chỉ có thể có một cơ hội kết nối với tháp Truyền Thừa .

Tâm niệm Doanh Thừa Phong thay đổi thật nhanh, cười lạnh nói: - Nếu như mỗi người chỉ có một cơ hội thì vì sao ngươi phải mang theo hai quang minh chi thạch.

Đường Tử ngẩn ra, nói: - Doanh huynh, tiểu đệ phát hiện có hai khối ở trong động của Huỳnh Quang trùng. Vật này ngoại trừ có thể kết nối với linh hồn tháp Truyền Thừa ra thì còn có nhiều tác dụng vô cùng kỳ diệu khác. Nếu như tiểu đệ đã phát hiện ra hai khối thì không thể chỉ lấy có một khối được.

Mí mắt Doanh Thừa Phong hơi hơi nhảy lên, hắn liên tiếp hỏi ra rất nhiều vấn đề như làm sao bắt đầu tế điện, thậm chí là phương pháp làm sao để kết nối với linh hồn tháp Truyền Thừa cũng hỏi thăm rất rõ ràng vài lần.

Hơn nữa đến mỗi thời khắc mấu chốt hắn đều khiến trường thương run run khiến Đường Tử không thể dừng lại suy nghĩ vì quá mức đau nhức.

Dưới phương pháp ép hỏi quỷ dị này, Đường Tử căn bản không dám nói dối hoặc giấu diếm bất kỳ điều gì.

Bởi vì chỉ cần Doanh Thừa Phong phát hiện ra một chút không ổn liền không chút lưu tình mà thi hành thủ đoạn độc ác, cảm giác bị thanh trường thương quấy rối trên vai đủ để khiến bất kỳ một người bình thường nào cũng đều nổi điên.

Nhưng Đường Tử dù sao cũng là đệ nhất cường nhân hậu bối Đường gia, lực ý chí kiên cường không gì so sánh nổi, cho nên đến tận lúc này cũng là có hỏi là đáp, cắn răng kiên trì đau khổ.

Tuy nhiên hắn càng kiên trì lại càng khiến Doanh Thừa Phong thêm cảnh giác.

Nếu như thay đổi là một người khác, cho dù có ý chí kiến cường thì dưới hoàn cảnh ác liệt không hề có hy vọng còn sống thì sợ là cũng sẽ sụp đổ.

Nhưng cho dù Đường Tử có nhận thêm nhiều đau khổ thì hắn đều cắn chặt răng chịu đựng, hơn nữa Doanh Thừa Phong còn mơ hồ có một loại cảm giác, tuy rằng Bá Vương thương không ngừng hấp thụ sức lực sinh mệnh trên người hắn nhưng sức sống trong cơ thể hắn vẫn dần dần hùng mạnh.

Chuyện này không hề không hợp với lẽ thường khiến hắn không thể hiểu được.

Nhưng Doanh Thừa Phong vô cùng tin tưởng, chỉ cần Bá Vương thương đâm vào trên người hắn thì cho dù hắn có chuẩn bị gì ở phía sau đều không thể tìm được đường sống. Nhưng vì phòng ngừa chuyện gì xảy ra nên Doanh Thừa Phong vẫn vụng trộm cầm một tờ bùa chú trong tay.

Sau khi Đường Tử giải thích xong tất cả, hít một hơi nói: - Doanh huynh, điều cần nói ta cũng đã nói, tiểu đệ biết không nên đánh lén huynh, nếu như huynh có thể tha cho tiểu đệ một mạng, tiểu đệ nguyện ý báo đáp.

Doanh Thừa Phong cười lạnh một tiếng, nói: - Ngươi thì có gì để báo đáp ta?

- Huynh và linh hồn tháp Truyền Thừa chỉ có thể kết nối được một lần nên chỉ có thể đạt được một chỗ tốt trong tay nó. Nếu như có thể để tiểu đệ ra mặt thì có thể sẽ đạt được hai chỗ tốt. Trong đôi mắt Đường Tử hiện lên một tia mong đợi, nói: - Ta cam đoan chỗ tốt mà linh hồn tháp Truyền Thừa đưa ra tuyệt đối sẽ khiến ngươi động tâm.

Kỳ thật lúc này trong lòng Đường Tử cũng như có lửa đốt.

Hắn còn một bí mất rất lớn không hề để lộ ra, cho dù Doanh Thừa Phong dùng bất cứ phương pháp gì gợi mở thì hắn vẫn không đề cập tới.

Ở trong nơi trong không gian này tràn ngập sức lực sinh mệnh khổng lồ.

Loại sức lực này sẽ không sinh ra bất kỳ tác dụng gì với một sinh mạng bình thường, tiến hành tinh lọc đối với người hoặc sinh vật có được sức lực hắc ám, mà đối với vật thể hay sinh mạng bị trọng thương sẽ tự động đưa đến sức lực sinh mệnh khổng lồ để tiến hành trị liệu.

Sau khi hắn trọng thương do bị Doanh Thừa Phong tập kích, chân khí trong cơ thể đã bị nhiễu loạn.

Nhưng sau khi trải qua khoảng thời gian này, sức lực sinh mạng bên ngoài không ngừng tràn vào cơ thể nên đã khiến hắn đã khôi phục được hơn một nửa.

Ngoại trừ miệng vết thương chỗ hõm vai ra thì lúc này hắn đã có thể hành động thoải mái.

Nhưng hắn chẳng những không có bất kỳ sung sướng gì mà ngược lại còn sợ hãi trong lòng.

Bởi vì theo như các trưởng bối đã nói thì với thương thế của hắn đã sớm có thể khôi phục bình thường ở trong này, nhưng trên thực thế thì thương thế của hắn lại chỉ khôi phục lại gần ba thành tả hữu mà thôi.

Cái đó cũng không phải vì sức lực quang minh nơi này không đủ mà là vì trong trường thương xuyên thủng hõm vai của hắn dường như có một ma lực không thể hình dùng được đang lấy hết sức sống trong cơ thể hắn. Nếu như không phải hắn ở trong nơi này thì sợ là biến thành người chết bị hút cạn máu thịt.

Cho nên tuy lúc này hắn đã có thể đấu một trận tử chiến nhưng vẫn không dám phát động.

Hơn nữa hắn còn một chờ đợi lớn, nếu Doanh Thừa Phong có thể đáp ứng thỉnh cầu của hắn thì trước khi hắn và linh hồn tháp Truyền Thừa kết nối, tính mạng của hắn sẽ không gặp nguy hiểm. Mà một khi hắn và tháp Truyền Thừa kết nối thì hắn sẽ ra một điều kiện là lập tức lấy tính mạng của Doanh Thừa Phong.

Kể từ đó, bất kể Doanh Thừa Phong lấy được chỗ tốt gì thì cuối cùng cũng sẽ biến thành vật trong bàn tay hắn.

Doanh Thừa Phong trầm ngâm, mày hắn nhẹ nhàng nhíu lại, dường như có chút động lòng với đề nghị của y.

Sau một lát hắn nói: - Linh hồn tháp Truyền Thừa sẽ cho chúng ta cái gì vậy?

Đôi mắt Đường Tử sáng ngời, trong lòng đầy ngập kỳ vọng còn sống, hắn lập tức nói: - Chỉ cần đưa quang minh chi thạch cho linh hồn tháp Truyền Thừa, nó sẽ xuất hiện và kết nối với ngươi, và sẽ đưa ra bốn loại truyền thừa, linh khí, linh thảo và đan dược cho ngươi lựa chọn. Dừng một chút, hắn lại nói: - Trong đó hạng truyền thừa đầu tiên sẽ dựa vào thiên phú và tư chất của ngươi mà trao tặng, còn ba hạng khác cũng là tùy cơ hội lựa chọn, về phần ngươi muốn lựa chọn cái gì thì phải do ngươi tự đến quyết định.

Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng gật đầu một cái nói: - Đúng vậy, quả nhiên là đồ tốt.

Đường Tử liên tục gật đầu, nói:

- Doanh huynh, truyền thừa do linh hồn tháp Truyền Thừa đưa ra không cần nhắc đến nữa, nhưng dinh khí, linh thảo và đan dược đều là kỳ trân có một không hai, chỉ cần có thể có được một trong số đó thì chuyến đi đến tháp Truyền Thừa thí luyện cũng không tệ.

Doanh Thừa Phong nhấp nháy môi, như thể lầu bầu nói: - Cơ hội này nếu mà bỏ lỡ thì sẽ rất đáng tiếc.

Đường Tử nói: - Đúng vậy, Doanh huynh, chỉ cần huynh có thể tha cho tiểu đệ một mạng, bất kể huynh muốn gì thì tiểu đệ nhất định sẽ mang tới cho huynh.

Trên mặt của Doanh Thừa Phong lộ ra mỉm cười, nói: - Thế thì thật là tạ ơn Đường huynh.

Trong lòng Đường Tử mừng như điên, nói: - Sao thế được, phải là tiểu đệ đa ta.. Ách Thanh âm của hắn đột nhiên dừng lại, đôi mắt trừng thật lớn, vươn tay ra bắt được cán thương, không thể tin nhìn người thanh niên đối diện.

Nụ cười trên mặt Doanh Thừa Phong đã chuyển thành vẻ trào phúng lạnh như băng, Bá Vương thương đột nhiên tuôn ra chân khí mãnh liệt, trong nháy mắt phá hủy tất cả sức sống trong cơ thể Đường Tử.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.