Trên bầu trời bao la có một tầng mây mù màu đen.
Mảnh mây mù này
rất khác biệt so với những đám mây lơ lửng trên trời. Chúng như bị đóng
đinh ở trên trời, mặc cho từng trận gió gào thét tới, cũng chưa từng
dịch chuyển mảy may.
Ở nơi đây, bọn họ nhỏ bé giống như những con kiến trên mặt đất, căn bản là không lo bị kẻ nào nhìn chăm chú tới.
Doanh Thừa Phong ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, thì thào nói:
- Tiền bối, ngài có chắc là chúng ta đang đi đúng đường không?
Con chim lớn màu trắng mở rộng đôi cánh ra, vỗ lên người Doanh Thừa Phong một cái, nói:
- Ngươi không được nghi ngờ bổn tọa. Hừ, bổn tọa nắm trong tay quy luật
thời gian và pháp tắc không gian, cho nên có thể nhìn thấu được bản chất của sự vật.
Nó quơ cánh, hoa chân múa tay vui sướng nhìn lên phía trên, nói:
- Ta cam đoan với ngươi, mảnh mây mù màu đen kia thật ra chính là đầu mối then chốt nắm trong tay Long tộc luyện ngục. Chỉ cần ngươi hủy nó đi,
như vậy đại trận khóa không gian của Long Tộc luyện ngục cũng sẽ bị ảnh
hưởng. Ha ha, khi đó đừng nói là các ngươi, ngay cả các nhóm dị tộc đang sinh hoạt ở trong Long Tộc luyện ngục cũng đều có cơ hội ngàn năm có
một chạy đi đấy.
Trong giọng điệu nó lộ ra vẻ hả hê, điều này khiến đám người Doanh Thừa Phong cảm thấy trong lòng lạnh run lên.
Doanh Thừa Phong chần chờ một chút rồi nói:
- Tiền bối, ý của ngài là chỉ cần ta phá hủy mảnh mây đen kia, chẳng khác nào là hủy đi Long Tộc luyện ngục, đúng không?
Long Tộc luyện ngục bị vô số cường giả gọi là dị tộc tuyệt cảnh bởi vì ở
không gian bên ngoài luyện ngục này có đại trận khóa khoảng không do tự
tay Long thần bố trí.
Trận pháp này có tác dụng bảo vệ rất tốt.
Ngoại trừ cường giả Long tộc sử dụng bí pháp không gian, do đó có thể hô ứng tới lẫn nhau, có thể tự do ra vào. Những chủng tộc còn lại muốn
vượt qua đại trận do thần linh bố trí này, chính là vô cùng khó cùng khó khăn.
Nhưng một khi đại trận khóa không gian này trở nên vô dụng, e rằng ở nơi đây sẽ xảy ra vô số phản ứng dây chuyền đáng sợ.
Các tiền bối Long tộc vì việc rèn luyện của các hậu bối, cho nên khi gặp
phải kẻ thù, bọn chúng cũng không đuổi giết tận tuyệt, mà là đưa một
phần dị tộc tiến vào trong luyện ngục, trở thành vật thí luyện cho con
cháu đời sau của mình.
Nơi này có rất nhiều cường giả dị tộc. Hơn nữa, những kẻ được tiền bối Long Tộc coi trọng, đều có thực lực khá hùng mạnh đấy.
Doanh Thừa Phong có thể khẳng định, chỉ cần đại trận khóa khoảng không tại
nơi này biến mất, như vậy với thực lực của bọn họ, chắc chắn có thể mượn cơ hội này thoát khỏi nơi đây trong khoảng thời gian cực ngắn.
Mà một khi dị tộc rời đi, như vậy Long Tộc luyện ngục này cũng liền mất đi ý nghĩa tồn tại.
Không biết phải trải qua bao nhiêu năm lắng đọng, mới có thể khiến cho nó lại phồn vinh lần nữa.
Con chim màu trắng cường ha hả, liên tục gật đầu, nói:
- Tiểu tư nhà ngươi đoán không sai.
Nó ngửa đầu nhìn lên bầu trời, nói:
- Chỉ cần đánh nát vật ấy, như vậy sẽ có vô số cường giả dị tộc chạy thoát khỏi miệng rồng.
Doanh Thừa Phong do dự một chút rồi nói:
- Tiền bối, ngài xem như thế này có được không.
Hắn chỉ tay lên phía trên, nói:
- Ngài ra tay đánh nát vật ấy, chúng ta sẽ ở bên ngoài canh gác giúp ngài.
Một nơi quan trọng như thế này nhất định là được canh phòng nghiêm ngặt.
Thực lực của hắn mới chỉ là Đại Công Tước mà thôi. Nếu quả thật phải đi
thì đây tuyệt đối là dùng bánh bao đập đá, có đi mà không có về rồi.
Con chim màu trắng tức giận quát:
- Nếu ta có thể đánh vỡ phòng ngự nơi này thì còn cần ngươi ra tay sao?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hỏi:
- Ngài không thể phá vỡ được sao?
Con chim lớn màu trắng than nhẹ một tiếng, bất đắc dĩ nói:
- Từ phía dưới nhìn xung quanh, các ngươi chỉ thấy được tầng mây mù thật
lớn ở trên đỉnh đầu. Nhưng trên thực tế, tầng mây mù này chỉ là một ít
thuật che mắt mà thôi.
Nó ngẩng đầu lên, chậm rãi nói:
- Ở phía trên này chính là một dãy núi lớn.
- Dãy núi sao?
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, quay đầu nhìn về phía Kim Cương Vương.
Nó cũng do dự một chút rồi nói:
- Đúng vậy, ta cũng cảm nhận được khí tức thổ hệ mãnh liệt ở phía trên này.
Trong lòng Doanh Thừa Phong âm thầm kinh sợ. Không ngờ ngay cả Kim Cương Vương cũng cảm nhận được.
- Sau khi Long thần phát hiện ra chỗ không gian này, vì muốn tạo ra căn
cứ vĩnh cửu cho con cháu đời sau, cho nên đã lấy ra hạch tâm đại địa từ
chỗ sâu trong thế giới này, dốc hết tâm huyết chế tạo thành một kiện Bán Thần khí siêu cấp cực kỳ hùng mạnh.
Thời Không Vương cảm thán nói:
- Long Thần ra tay phá hủy thế giới này và từ trường trong không gian hư
vô, tạo thành cơn gió lốc không gian cường đại. Từ đó về sau, ngoài Long tộc ra, những chủng tộc khác rất khó có thể ra vào rồi.
Trong mắt của Doanh Thừa Phong đã hiện lên một tia hâm mộ. Lực lượng thần linh quả nhiên hùng mạnh tới mức không thể tin nổi.
Lấy hạch tâm đại địa ra, rèn thành Bán Thần Khí.
Chuyện này nghe quá huyền diệu, vượt ra khỏi sức tưởng tượng của hắn.
- Tiền bối, làm thế nào mới có thể phá hủy được Bán Thần Khí này?
Bá Vương hơi lo lắng hỏi:
- Có phải muốn cho Khí Linh Hàn Băng và Khí Linh Bá Vương thương liên kết không?
Con chim lớn màu trắng tức giận trừng mắt nhìn Bá Vương, nói:
- Hừ, ngươi cho rằng chỉ cần hai tên tiểu tử kia liên kết là có thể áp chế dãy núi ngưng tụ khí linh kia sao?
Bá Vương không dám cãi lời, nhưng trong miệng cũng khẽ thì thầm:
- Đây là hai khí linh mà, chẳng lẽ lại không so được với một cái hả?
Thời Không Vương vừa buồn cười, vừa tức giận nói:
- Chệnh lệch về sức chiến đấu của cường giả cùng cấp không thể tính bằng lẽ thường.
Ánh mắt nó thoáng nhìn Kim Cương Vương, nói:
- Tên này và ngươi đều là Đại Công Tước, nhưng ngươi có thể so với nó được sao?
Bá Vương lập tức lắc đầu giống như một cái trống bỏi.
Đây không phải là nói giỡn sao? Kim Cương Vương là tên biến thái, có thể
chiến thắng cả cường giả Vương cấp. Nếu Bá Vương tiến lên một bước, hiển nhiên sẽ lập tức đối phương chà đạp đấy.
Con chim màu trắng nghiêm mặt, nói:
- Sau khi bị rèn thành Bán Thần Khí, hạch tâm dãy núi vẫn hút vào lực
lượng của thế giới này. Hơn nữa, nó có được số mệnh toàn bộ thế giới,
cho nên thực lực sâu không lường được.
Nó dừng lại một chút, nói:
- Ở trong thế giới này, thực lực của nó đã có thể so sánh với thần linh chân chính rồi.
Sắc mặt của Doanh Thừa Phong khẽ biến, nói:
- Tiền bối, ngươi nói là chỉ có cách phá hủy vật ấy thì chúng ta mới có thể rời khỏi Long Tộc luyện ngục sao?
- Đúng vậy.
Thời Không Vương liên tục gật đầu nói:
- Bán Thần Khí này chính là chí bảo trấn áp một phương thế giới này. Chỉ
có cách đánh vỡ nó mới có thể khiến cho không gian nơi đây loạn lưu, các ngươi mới có thể thuận lợi rời khỏi.
Khóe miệng của Doanh Thừa Phong hơi nhếch lên, nói:
- Tiền bối, vật này cường đại như thế, chúng ta đi phá hủy nó chẳng phải là không biết lượng sức sao?
Thật ra, trong lòng đám người Doanh Thừa Phong lúc này vẫn còn cảm thấy nghi ngờ, liệu kẻ này có phải là đang muốn mượn đao giết người không?
Nhưng sau khi ngẫm lại thực lực sâu không lường được của đối phương, quả thật nếu như nó có sát ý thì cần gì phải phiền toái như thế.
Con chim màu trắng ngóc đầu lên, nói:
- Nếu dùng thủ đoạn thông thường thì giống như con kiến rung cây, không biết tự lượng sức.
Bá Vương thấp giọng nói:
- Đã như vậy, ngài còn mang chúng ta tới đây làm gì?
Nó nhìn tầng mây mù thật lớn làm ngươi ta tuyệt vọng kia, chậm rãi nói:
- Ngài muốn chúng ta từ bỏ ý định rời khỏi nơi này sao?
Con chim màu trắng cười ha hả, nói:
- Yên tâm, nếu đã đưa các ngươi tới đây, dĩ nhiên ta có cách phá hủy nó. Nhưng…
Ánh mắt nó dừng lại ở trên người Doanh Thừa Phong, nói:
- Việc này nhất định phải tự ngươi ra tay, nếu không hết thảy ngừng nói.
Doanh Thừa Phong sửng sốt. Sau khi suy nghĩ một chút, sắc mặt hắn biến hóa, vội nói:
- Thần thông thuật.
- Đúng vậy, chính là thần thông thuật.
Đôi mắt của Thời Không Vương lập tức sáng lóe lên. Nó nói:
- Bán Thần Khí cấp bậc này đã hòa cùng toàn bộ thế giới làm một thể rồi.
Cho dù thần linh bậc thấp tự mình giáng lâm, cũng đừng hòng làm gì được
nó. Tuy nhiên, thần thông thuật lại khác. Đây chính là kỹ năng nghịch
thiên. Chỉ cần có thể thi triển thần thông, như vậy cho dù không thể phá hủy nó hoàn toàn thì cũng có thể khiến cho nguyên khí của nó trọng
thương, rơi vào trạng thái hôn mê. Hắc hắc…
Nó mở miệng cười lạnh, trong tiếng cười ẩn chứa hương vị âm hiểm độc ác.
- Chỉ cần nó rơi vào hôn mê, như vậy không gian vờn quanh bên ngoài thế
giới này sẽ loạn lưu. Những cường giả tước vị trở lên bị nhốt trong cái
thế giới này cũng có thể dễ dàng rời đi ngay lập tức.
- Không thể nào.
Kim Cương Vương lắc đầu, nói:
- Nếu không thể sử dụng truyền tống trận, làm sao có thể thoát khỏi nơi đây?
Tuy cường giả tước vị có thể lĩnh ngộ lực không gian, nhưng lực lượng cá nhân vẫn là rất nhỏ bé.
Ngoại trừ bậc tồn tại nghịch thiên như Thời Không Vương, những người còn lại
nếu muốn xuyên qua thế giới, nhất định phải sử dụng Truyền Tống trận.
- Ngươi an tâm đi.
Con chim màu trắng cười lớn nói:
- Thế giới này không giống bình thường. Sau khi không gian loạn lưu, ở
trong thời gian ngắn sẽ cung cấp cho thế giới này nguồn lực lượng không
gian hùng mạnh. Cho nên chỉ cần là cường giả có năng lực phá vỡ được
không gian, là có thể dễ dàng mượn nguồn lực lượng đó để rời khỏi nơi
này.
Lúc này Kim Cương Vương mới hiểu ra. Nếu xét về lực không
gian, những người này cộng lại so ra cũng không thua kém Thời Không
Vương đấy.
Doanh Thừa Phong mím môi, đắn đo trong lòng nhanh chóng bị loại bỏ.
Đột nhiên, hắn cảm nhận được một đôi mắt nóng rực đang chăm chú nhìn vào mình.
Hắn liền quay đầu nhìn lại, thấy Khấu Minh và Bá Vương đều đang trợn tròn
tròng mắt, nhìn mình chằm chằm, giống như là nhìn một con quái vật đặc
thù.
- Các ngươi làm sao vậy?
Doanh Thừa Phong kinh ngạc hỏi.
Khấu minh hít sâu vào một hơi, thu liễm tâm thần, nói:
- Đại sư, ngài có thể sử dụng thần thông thuật sao?
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Chỉ hiểu qua một chút thôi, chưa thể nói là tinh thông.
Khấu Minh gật mạnh đầu một cái, nói:
- Tại hạ đã rõ.
Y lùi lại phía sau một bước rồi rút ra một con dao găm, rồi chợt đâm vào cánh tay của mình, máu tươi lập tức tràn ra.
Sắc mặt của đám người Doanh Thừa Phong đều biến hóa, không hiểu y đang làm cái gì.
Khấu Minh vẻ mặt nghiêm nghị, nói:
- Tại hạ xin lập lời thế. Nếu như tiết lộ việc này ra ngoài, tại hạ sẽ hồn bay phách tán, đau khổ ngàn năm.
Tới lúc này, Doanh Thừa Phong mới biết thâm ý sâu xa của y.
Doanh Thừa Phong liền vội vàng tiến lên một bước rút dao găm ra. Bạch quang
trong tay hắn chớp động, một nguồn lực lượng quang minh nhanh chóng vay
quanh miệng vết thương của Khấu Minh.
Sau một lát, miệng vết thương trên tay Khấu Minh đã khép lại hoàn toàn.