Tạo Thần

Chương 210: Chương 210: Một thiên tài




- Hắn là ai vậy?

- Người này trước kia chưa từng thấy qua, hắn là ai vậy?

Những tiếng nói thầm liên tiếp vang lên, những kẻ sau khi thi triển tinh thần lực lượng để công kích cũng có được thời gian nghỉ ngơi. Hơn nữa lúc này thời gian ngươi kia phóng thích tinh thần lực lượng so với Doanh Thừa Phong còn lâu hơn một ít, nhưng mà một khi hắn đem cỗ lực lượng đó phóng xuất ra ngoài sẽ tạo thành hiệu quả rất mạnh.

Vị Linh Sư của Thánh Đường thoáng liếc mắt nhìn hắn, khẽ tán thưởng:

- Tiểu tử này không tồi, có thể học được bí pháp chất chồng, hơn nữa vận dụng theo ý của mình vô cùng tốt.

Đại đa số mọi người ở xung quanh sắc mặt đều hơi thay đổi, ngoại trừ một ít người sớm đã nhận ra loại kỹ xảo này, những người còn lại thì không khỏi mắng thầm trong lòng.

Lần khảo hạch này chẳng những xuất hiện một tên quái thai tu vi bát tầng chân khí có được tinh thần lực lượng tiêu chuẩn Linh Sư, hơn nữa còn có một tên nắm giữ bí pháp chất chồng.

Bí pháp chất chồng là kỹ xảo tương đối khó khăn khi Linh Sư phải sử dụng lực lượng tinh thần.

Loại kỹ xảo này là đem lực lượng tinh thần của bản thân mình chia làm từng đoạn dự trữ, thời điểm cần dùng tới nó thì đem tất cả xếp lại cùng một chỗ rồi trong nháy mắt bùng nổ.

Cũng chính bởi vì loại kỹ xảo đặc thù này cho nên trong nháy mắt bạo phát ra tinh thần lực lượng hơn xa so với người bình thường rất nhiều.

Nam thanh niên nay sử dụng loại kỹ xảo khó tin đó tạo thành lực tấn công không hề kém hơn Doanh Thừa Phong.

Trong lúc khắc đồ án linh văn vào cao giai linh khí đều cần phải thường xuyên sử dụng loại kỹ xảo này. Mà phàm là những Linh Sư nắm giữ kỹ xảo này thì có thể thấy rằng khả năng điều khiển tinh thần lực lượng của bọn họ đã đạt tới trạng thái cực kỳ tỉ mỉ, đối với tu luyện Linh Đạo sẽ có chỗ tốt rất lớn.

Chẳng qua, những kẻ nắm giữ được loại kỹ xảo này đều có tiếng tăm lừng lẫy, được công nhận là có khả năng trở thành những Linh Sư đỉnh phong.

Còn giống như bọn họ ngay cả danh hiệu Linh Sư chính thức cũng chưa nhận được thì rất khó xuất hiện một nhân vật như thế.

Một khi xuất hiện trường hợp đặc biệt này đã nói lên người kia có thiên phú dị bẩm, thành tựu ngày sau không thể ước lượng được.

Nam thanh niên hướng về phía vị Linh Sư của Thánh Đường khẽ khom người, nói:

- Đa tạ tiền bối khen ngợi.

Vị Linh Sư của Thánh Đường chậm rãi gật đầu, cuối cùng không nhịn được hỏi:

- Ngươi tên là gì?

Đây là lần đầu tiên từ lúc hắn hiện thân mở miệng hỏi tên người khác, có thể thấy được trong lòng hắn coi trọng thanh niên này như thế nào?

Còn như Doanh Thừa Phong thì tình huống hoàn toàn khác, hắn trước khi tham gia khảo hạch đã quấy đảo dư luận, vị Linh Sư của Thánh Đường đã sớm biết thân phận và dung mạo của hắn, tự nhiên sẽ không hỏi thêm làm gì.

Nam thanh niên chần chờ một chút, nói:

- Tạ hạ là Lâm Phong.

- Lâm Phong.... - Kinh Đào trong lòng thất kinh, thấp giọng nói:

- Không thể tưởng được, thật không nghĩ tới a.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình, nói:

- Kinh huynh! Chuyện gì mà không thể tưởng được?

Kinh Đào cười khổ một tiếng, nói:

- Doanh huynh đệ! Khí Đạo Tông chúng ta lần này tham gia khảo hạch ngoại trừ ngươi ra không ngờ lại còn một vị thiên tài tuyệt thế như vậy.

Doanh Thừa Phong ngạc nhiên nói:

- Hắn chính là nhân tuyển của Lâm gia sao?

- Không sai. Nghe nói hắn là không thông qua Lâm gia, tự mình tới đây báo danh, ai cũng không biết Lâm gia có chuyện gì xảy ra, vì sao lại muốn che dấu một thiên tài tuyệt diễm như vậy.

Trong lòng Doanh Thừa Phong khẽ động, tuy rằng hắn cũng không nghĩ ra lý do, nhưng hắn cảm thấy được quan hệ của người này và Lâm gia không hề bình thường.

- Lâm Phong? Tốt lắm. Lực lượng tinh thần của ngươi có thuộc tính tương đối hiếm thấy, thiên về Thủy, Thổ cùng với Lôi hệ. Nếu như có thể vận dụng thích đáng thì thành tựu ngày sau không thể đo lường được. - Vị Linh Sư của Thánh Đường chậm rãi nói.

Lâm Phong nhẹ giọng nói:

- Vãn bối hiểu, đa tạ tiền bối chỉ điểm.

Đối với thái độ của hắn, vị Linh Sư này dường như hết sức hài lòng, cười a a nói:

- Hôm nay ngươi là người thứ ba có tu vi võ sĩ mà đạt được tư cách khảo hạch, lão phu rất xem trọng ngươi, nỗ lực lên.

- Vâng. - Lâm Phong không thay đổi sắc mặt hướng về phía đối phương thi lễ một cái, rồi lui xuống.

Mọi người ở phía dưới mặc dù không có nói gì, nhưng trong ánh mắt lại tràn ngập vẻ đố kỵ khó có thể che dấu.

Thủy, Thổ là hai loại thuộc tính tầm thường, ở trong này cũng có không ít người có lực lượng tinh thần thiên về chúng. Nhưng Lôi hệ thuộc tính thì lại khác, loại thuộc tính này cùng với sát khí trời cho ẩn giấu trong tinh thần lực lượng của Doanh Thừa Phong có vài phần tương tự. Nếu như có thể bồi dưỡng cho nó lớn mạnh thì sau này vận dụng chế tạo và quán linh binh khí sẽ có tác dụng vô cùng lớn.

Chỉ bằng vào thuộc tính đặc thù này Lâm Phong ở trên phương diện Linh Đạo đã có được ưu thế nhất định.

Ngoài ra, hắn không ngờ lại chẳng phải là một võ sư, mà chỉ là một tên võ sĩ mà thôi.

Tố chất thân thể mới chỉ võ sĩ, khả năng khống chế tinh thần lực lượng tinh diệu, một thân thiên phú như thế thật là đáng sợ.

Vương Quân Bằng hít sâu một hơi, nói:

- Võ sĩ! Hóa ra hắn mới chỉ là võ sĩ a. - Quay đầu lại nhìn về phía Doanh Thừa Phong, hắn thấp giọng nói:

- Doanh huynh đệ! Xem ra cuối cùng có người không muốn cho ngươi giành hết danh tiếng rồi.

Tuy rằng vòng khảo hạch thứ nhất vẫn chưa chấm dứt, nhưng tất cả mọi người đều có một dự cảm.

Ở trong đám khảo hạch này, cũng chỉ có duy nhất có thiên tài như vậy mới có thể so sánh được với Doanh Thừa Phong.

Đương nhiên, các đệ tử xuất thân từ thế gia đều có được công pháp bí truyền, nhưng ở giai đoạn võ sĩ có thể có được tinh thần lực lượng đạt tiêu chuẩn Linh Sư thì trăm người không được một.

Dưới sự chủ trì của vị Linh Sư của Thánh Đường, vòng khảo hạch tiếp tục được tiến hành.

Chỉ có điều, trải qua biểu hiện kinh người của hai người Doanh Thừa Phong và Lâm Phong, những người khác đi lên đều khiêm tốn hơn rất nhiều.

Kỳ thực, nếu nói riêng về cường độ tinh thần thì Doanh Thừa Phong và Lâm Phong không thể đứng ở nhóm đầu, ở trong hơn trăm người này nếu như toàn lực thi triển thì khó nói là không thể đè bọn họ một đầu.

Nhưng mà, hai người này thể chất lại chưa đạt tới cảnh giới võ sư, nếu chờ thể chất bọn họ có thể đột phá, lực lượng tinh thần nhất định có thể nhảy vọt.

Tất cả mọi người đều tự biết giờ có đè bọn họ bậc thì cũng không có ý nghĩa gì đáng nói.

Hơn nữa, khi biết được hai người kia một kẻ thì trời sinh sát khí ẩn chứa trong tinh thần lực lượng, còn một kẻ thì tinh thần lực lượng thiên về Lôi thuộc tính. Cho dù là người có hùng tâm bừng bừng thì cũng như bị chậu nước lạnh dội vào đầu, bỗng nhiên trở nên nhụt chí.

Cạnh tranh với những kẻ biến thái như thế này khiến cho bọn họ chịu đựng áp lực tương đối lớn.

Nửa ngày sau, vòng khảo hạch thứ nhất đã chấm dứt, trải qua một vòng sàng lọc của Linh Trụ, hơn nữa trăm người thì có tới hai mươi người đã bị đào thải.

Ở trong những người này, mười phần thì gần như là thập tầng chân khí, tuy nhiên trong số đó cũng có vài người có tố chất thân thể của cảnh giới võ sư có tinh thần lực lượng đạt tiêu chuẩn, nhưng do tâm lý nên phát huy không tốt thực lực của mình mà bị đánh trượt.

Chẳng qua, thông qua sàng lọc được giữ lại hơn chín mươi người thì trong đó có ba người tu vi vẫn là võ sĩ.

Bởi vậy có thể thấy được, lực lượng tinh thần mạnh yếu và tố chất thân thể quả thực có quan hệ rất lớn, nhưng ở một số trường hợp khác nhau cũng xuất hiện khả năng đặc biệt.

Vị Linh Sư của Thánh Đường chợt vỗ tay nói:

- Các vị! Vòng khảo hạch thứ nhất chấm dứt, người đạt tiêu chuẩn mời tiến lên tầng thứ năm, những người còn lại theo bổn tọa đi xuống.

Theo chỉ thị của hắn, Doanh Thừa Phong ở trước ánh mắt hâm mộ của những kẻ đố kỵ đi tới bậc thang dẫn lên tầng thứ năm.

Chỉ có điều trước khi bước đi, ánh mắt mọi người vẫn thoáng đảo qua về phía cây Linh Trụ một lần.

Cây cột này có ma lực vô cùng, dường như có thể đem tâm hồn bọn họ hút vào bên trong. Nói cách khác, tất cả mọi người nơi này muốn vĩnh viễn đứng ở đây để chiêm ngưỡng nó.

Bởi vì bọn họ đều biết rằng, ở trong này tu luyện thu hoạch chỗ tốt sẽ đạt tới mức không thể tưởng tượng nổi.

Nhưng đáng tiếc chính là, bọn họ căn bản không có đặc quyền ở trong hoàn cảnh đặc thù này để tu luyện.

Mỗi một tầng của Linh Tháp cũng không hề thấp, dọc theo bậc thang đi lên, một lúc sau đoàn người mới lên tới tầng thứ năm.

Nơi này không ngờ lại là một chiếc sân cực kỳ trống trải, ở trong chiếc sân trống rỗng này không có một ai.

Đám người Doanh Thừa Phong sau khi đi tới nơi này thì thoáng trao đổi ánh mắt với nhau, hơi cảm thấy có chút lo lắng.

Ở trong bọn họ, những người lần đầu tiên tới tham gia khảo hạch Linh Đạo Thánh Đường chiếm đa số. Nhưng mà, trưởng bối sư môn của bọn hắn lúc trước cũng có dặn dò qua, cho nên bọn họ đối với tình cảnh nơi đây không quá xa lạ.

Thế nhưng, trong toàn bộ quá trình khảo hạch, ngoại trừ thí nghiệm tinh thần lực lượng và hiện trường quán linh là hạng mục không thể thay thế ra, những hạng mục khác chẳng có người nào biết trước được.

Tuy nhiên, trải qua vô số lần tổng kết, trắc nghiệm hạng mục gì đều có ít nhiều một chút dấu vết.

Giờ phút này, nhìn thấy chiếc sân trống trơn, trong lòng mọi người xuất hiện hai suy nghĩ.

Huyễn cảnh, ý chí trùng kích.

Hai loại khảo hạch này đối với tuyệt đại đa số người mà nói thì đều là những hạng mục đau đầu không muốn gặp nhất.

Két.....

Ở trong một góc sân có tiếng mở cửa vang lên, từ trong đó một vị lão giả tóc bạc trắng cười tủm tỉm bước vào.

Hai mắt Doanh Thừa Phong trợn tròn lên, khi nhìn thấy mặt lão giả này hắn đã nhận ra thân phận của người tới.

Trong Thư Các, vị lão nhân này từng bị hắn dùng hai cái đề mục hỏi mẹo để làm khó lão, không ngờ giờ lão lại đột ngột xuất hiện ở đây. Hơn nữa nhìn bộ dạng của lão thì dường như là muốn khảo hạch bọn họ mà tới đây.

- Các vị! Hoan nghênh các ngươi đến với Linh Đạo.... - Lão nhân tủm tỉm cười nói:

- Kế tiếp đây lão phu là người phụ trách giám sát, không biết các vị có gì dị nghị không?

Thời điểm nói câu này, ánh mắt lão thoáng vui vẻ nhìn về phía Doanh Thừa Phong.

Doanh Thừa Phong có chút bất đắc dĩ liếc mắt xem thường, hắn lập tức biết câu nói đùa của lão nhân này chính là dùng để nói với hắn.

Mà lúc này trên mặt của mọi người hoặc là mang theo nụ cười lấy lòng, hoặc là mặt không chút thay đổi, cho dù là kẻ kiêu ngạo đi nữa thì bây giờ cũng không ai dám có dị nghị gì.

Người ta là giám khảo phụ trách giám sát, còn bọn họ chẳng qua chỉ là thí sinh mà thôi.

Thí sinh ngay cả có một bụng tức giận với giám khảo thì ở trước mặt đối phương cũng không dám nói một câu nghi ngờ. Ngược lại, bọn họ còn muốn tranh thủ được ấn tượng tốt nhất của đối phương.

Nếu ai không nghe lời mà bị giám khảo ghi nhớ, mạnh mẽ loại bọn họ khỏi cuộc thi, bọn họ cũng chẳng thể làm được gì a.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.