Doanh Thừa Phong đang định nói, nhưng nhìn thấy nét mặt của Đan Lô Khí linh nên lại thôi.
Tên này dường như cũng đang tiến vào trạng thái vong ngã, nếu đã như thế thì cứ để cho nó hưởng thụ một trận đi.
Đảo mắt một vòng, Doanh Thừa lẳng lặng đánh giá bốn phía.
Bỗng nhiên, ánh mắt của hắn vừa động, bước lên bước dài, đi tới bức tường phía trước. Đưa tay ra, nhẹ nhàng chọc vào vách tường.
Lập tức, ngón tay của hắn lún sâu vào tường, đến khi hai khớp xương xuyên vào hẳn bên trong mới tiếp xúc được với vách tường kiên cố.
Sắc mặt hơi đổi, Doanh Thừa Phong không kìm nổi đảo hít một hơi khí lạnh.
Hắn trầm ngâm một chút, ống tay áo vung lên, một luồng chân khí hùng hậu lập tức phóng xuất ra, bắn thẳng vào bức tường.
Ngay lập tức, vô số tro bụi từ trên vách đá rơi xuống, một mặt của bức tường vang lên một tiếng ầm lớn, mặt ngoài bức tường độ dày nửa thước không ngờ nhất tề rơi xuống.
Trong thính đường lập tức tràn ngập bụi đất, đến cả tầm mắt cũng bị che khuất.
Đương nhiên, lúc này trong phòng vốn không có người bình thường, bất luận là Doanh Thừa Phong, Đan Lô khí linh, hay là hơn trăm Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh đều không bị ảnh hưởng gì.
Mà Đan Lô khí linh và Quỷ Binh Hoàng Kim Cảnh lại kinh ngạc nhìn Doanh Thừa Phong, không biết hắn đang giở trò quỷ gì.
Nhưng mà, chỉ có Doanh Thừa Phong mới biết được, lúc này trong lòng hắn đang rung động đến mức nào.
Vật kiến trúc trong di tích dày thực và kiên cố như thế nào, đó là chuyện rõ như ban ngày, trước đây Doanh Thừa Phong và kẻ khác giao đấu, dù cho dốc hết sức lực, cũng không hy vọng gì việc để lại một nửa dấu vết ở trên tường.
Kể cả Bá Vương thương thăng tiến lên Tử Kim cấp, dùng toàn lực nổ tung, cũng mới chỉ đâm được một nửa đầu cây thương vào tường mà thôi.
Nhưng, dùng toàn lực của Bá Vương thương, chỉ đâm được một nửa đầu cây thương vào vách tường thôi.
Một cơn gió lốc tinh thần ngang qua, không ngờ bức tường của thính đường lại bị phá huỷ mất một tầng, uy năng hiển hách này thật khó có thể tưởng tượng.
Cũng may là, trên người có hai siêu phẩm khí linh chủ động hộ chủ, nếu không thì hậu quả sẽ khó mà tưởng tượng nổi.
- Hô…
Một tiếng hô dài, chứa đầy tiếng thở dài từ miệng Đan Lô khí linh phát ra.
Nó vỗ bụng, nói:
- Đã lâu lắm rồi không được ăn lực lượng tinh thần tinh thuần như vậy rồi, nếu như có thể được ăn vài lần, nhất định sẽ nâng cao ta khôi phục tốc độ.
Trong lòng Doanh Thừa Phong có chút động, nói:
- Ngươi cũng bị thương?
Nhưng hắn xem kỹ thế nào cũng không nhìn thấy thương tổn gì trên lò luyện đan.
Đan Lô Khí linh gật đầu, nói:
- Không sai, ta đã bị thương rất nặng, cho nên phải từ từ khôi phục.
Doanh Thừa Phong đảo mắt một vòng, cười nói:
- Khí linh huynh, thực ra loại lực lượng tinh thần này được ngưng tụ trong ảo cảnh, nếu như tiến vào ảo cảnh đó, không biết có giúp được gì cho ngươi không.
- Ảo cảnh.
Mắt của Đan Lô khí linh liền nhấp nháy như vì sao, nó gật đầu liên tục, nói:
- Nếu như ảo cảnh do lực lượng tinh thần ngưng tụ mà thành thì chắc chắn đối với ta có sự trợ giúp rất lớn, nơi đó ở đâu?
Doanh Thừa Phong cười khà khà, nói:
- Chuyện này nói ra thì phức tạp, ta cũng không thể khẳng định chắc chắn có tiến vào đó, cho nên tạm thời không đề cập đến nữa.
Đan Lô khí linh vò đầu bứt tai, lòng không hề muốn. Nhưng, nó không muốn làm Doanh Thừa Phong tức giận, đành phải gắt gao ngậm miệng lại, nhưng lại để lộ ra sự bất mãn trong lòng.
Doanh Thừa Phong cười ha hả, nói:
- Khí linh huynh, ta hứa với ngươi, nếu như có thể, nhất định sẽ đến chỗ đó một lần.
Đan Lô Khí linh lúc này mới đổi giận thành vui, nó liên tục gật đầu, nụ cười thoả mãn hiện rõ trên mặt.
- Pa…
Đột nhiên, trong lò luyện đan phát ra một tiếng nổ vang.
Đan Lô khí linh nhẹ nhãng vung tay lên, nắp của lò luyện đan lập tức tự động xốc lên, một ánh sáng màu đen từ trong đó phát ra, sau khi xoay chuyển trong không trung hai vòng, thì từ từ rơi xuống mặt đất.
Ánh mắt Doanh Thừa Phong ngưng lại, linh giáp này đã hoàn toàn hồi phục, nhìn qua thì giống y hệt như trước. Nhưng, khi lực lượng tinh thần của hắn phân hình, lại phát hiện ra có một chỗ không giống.
Trong linh giáp dường như chứa một tầng lực lượng khác, luồng lực lượng này mơ hồ kháng cự lại lực lượng tinh thần của chính bản thân nó.
Trong lòng hắn khẽ động, nói:
- Gió lốc tinh thần?
- Không sai.
Đan Lô khí linh ngạo nghễ nói:
- Tấm linh giáp này sau khi bị gió lốc tinh thần tấn công, tuy rằng sắp bị tiêu diệt, nhưng không ngờ lại hồi phục trở lại, vậy thì có thêm một chút kháng lực tinh thần cũng vô cùng bình thường.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, nhưng trong lòng hắn đánh giá Đan Lô khí linh cao hơn một bậc.
Có thể làm cho linh giáp Tử Kim Cảnh nhanh chóng hồi phục như vậy đã là một chuyện không đơn giản chút nào, lại còn lợi dụng lực lượng tinh thần còn sót lại trên linh giáp, khiến cho linh giáp tăng thêm một tầng kháng tính, thủ đoạn này có thể nói là nghịch trời.
Doanh Thừa Phong tin, dù cho Phong Huống kinh nghiệm chu đáo cũng tuyệt đối không làm được, nhưng Đan Lô Khí linh chỉ miêu tả sơ sài thì đã làm được.
Tuy Doanh Thừa Phong sớm đã được chứng kiến những điều bất phàm từ Đan Lô Khí linh, nhưng lần này vẫn cảm thấy khiếp sợ.
Ống tay áo vung lên, thu tấm linh giáp lại, Doanh Thừa Phong lại lấy ra một ít vật liệu thép tinh, hắn nói:
- Khí linh huynh, xin hãy giúp ta luyện thành nước.
Đan Lô khí linh xem xét Lang Vương Thuẫn trong tay Doanh Thừa Phong, đột nhiên nói:
- Trên tấm thuẫn bài này, cũng có một chút lực lượng còn sót lại của gió lốc tinh thần, ngươi có bằng lòng chuyển hoán không?
Doanh Thừa Phong nghe vậy mừng rỡ, liên tục gật đầu, nói:
- Đương nhiên đồng ý rồi.
- Được, hãy giao cho ta.
Đan Lô khí linh nhẹ nhàng phất tay, một đường lân quang bay lên, làm cho tài liệu trên mặt đất quấn vào trong lò luyện đan, lửa lân tinh đột nhiên trở nên cuộn trào mãnh liệt mênh mông.
Doanh Thừa Phong chậm rãi gật đầu, do dự một chút, nói:
- Ngươi dạy cho ta cách thức, ta sẽ đích thân ra tay.
Đan Lô khí linh tuy hiểu được rất nhiều loại dị năng, khiến hắn được mở rộng tầm mắt, nhưng có những năng lực được đích thân học, và nắm vững thì vẫn tốt hơn.
Cha có mẹ có, chi bằng tự mình có sẽ tốt hơn, câu nói này Doanh Thừa Phong hiểu rất rõ.
Đan Lô khí linh kinh ngạc nhìn hắn, nói:
- Ngươi thật sự muốn học sao?
- Đương nhiên, có gì không ổn sao?
Doanh Thừa Phong chậm rãi hỏi.
Đan Lô khí linh đứng thẳng hai vai, trông rất giống tướng người, nó nói:
- Những người mà trước đây ta gặp đều là đưa đồ cho ta chế luyện, chứ muốn học kiến thức luyện đan chế dược từ ta, thì chỉ lác đác vài người, có thể đếm trên đầu ngón tay.
Doanh Thừa Phong không kìm được cười, nói:
- Người ta là người ta, ta là ta, đương nhiên sẽ không giống nhau rồi.
- Nhưng tinh lực của một người chung quy cũng chỉ hữu hạn, ngươi học càng nhiều thứ thì sẽ càng phức tạp, sau này khả năng tinh tiến sẽ ít đi.
Đan Lư Khí linh nghiêm túc nói:
- Ta đã từng gặp rất nhiều thiên tài, thiên phú của họ cực cao, vốn dĩ rất có tiền đồ, nhưng vì giữa đường phân tâm, cho nên không tài nào bước đến bước quan trọng nhất được…
Nó nhìn Doanh Thừa Phong, nói:
- Ta đề nghị ngươi hãy chuyên tâm tu luyện trước, đợi đột phá được Tử Kim Cảnh xong, rồi hãy nghĩ đến chuyện nghiên cứu những thứ khác.
Nếu như là trước đây, Đan Lô khí linh tuyệt đối sẽ không nói với Doanh Thừa Phong những lời này.
Nhưng, đến bây giờ nó chẳng những hấp thu rất nhiều lực lượng tinh thần thuần khiết, hơn nữa lại còn nhận được lời hứa từ Doanh Thừa Phong, sau này muốn dẫn nó đến nơi ảo cảnh ẩn chứa càng nhiều lực lượng tinh thần.
Cho nên, nó đã đưa ra một quyết định quan trọng, trước khi đến địa điểm kia, nó sẽ dốc hết sức để giúp Doanh Thừa Phong.
Sắc mặt Doanh Thừa Phong khẽ biến, hắn trầm tư nói:
- Ta biết rồi, có điều vẫn muốn học một chút.
Đan Lư Khí linh bất đắc dĩ lắc đầu, tuy nhiên nó cũng đã khuyên rồi, còn quyết định như thế nào thì đó là việc của Doanh Thừa Phong.
- Ngươi hãy nghe cho kỹ, muốn dung nhập một chút gió lốc tinh thần còn sót lại này vào trong linh khí, và muốn trở thành năng lực kháng tính của chúng, thì nhất định phải dựa vào mỗi Đạo Linh Vân để chia năng lượng thật đều. Đây là một quá trình tỉ mỉ, phải cảm ngộ được lực lượng tinh thần, phải tiến hành tổng thể, tuyệt đối không phải là một chuyện đơn giản.
Nó lại vung tay lên lần nữa, đóng nắp lại, bên trong là nước đang nóng bỏng.
Doanh Thừa Phong nhẹ gật đầu, ghi nhớ một lần nữa những lời của Đan Lô khí linh, đồng thời, Trí Linh ở trong đầu cũng đã hoàn thành cảnh tượng chế luyện đó đến mấy chục lần.
Đương nhiên, tất cả đều chỉ có một mình hắn biết rõ, cho dù là Đan Lô khí linh cũng không thể nhìn ra được chút manh mối nào.
- Cảm ứng, di bổ, bố cục…
Trong miệng Doanh Thừa Phong thì thào, ý niệm tinh thần của hắn phóng ra ngoài, từ từ cảm ứng tấm thuẫn, cùng với mỗi phần lực lượng ở trên.
Chỉ vẻn vẹn trong chốc lát, Doanh Thừa Phong đã cảm ứng được, trong tấm thuẫn quả nhiên có một lực lượng dị chủng.
Đây là lực lượng còn sót lại sau khi gió lốc tinh thần tấn công, luồng lực lượng này cũng không thuộc về Lang Vương Thuẫn, về sau sẽ dần dần tiêu tan.
Nhưng, chuyện mà Doanh Thừa Phong cần làm lúc này, chính là đưa luồng lực lượng này dung nhập vào trong hệ thống của tấm thuẫn, khiến nó trở thành một kháng tính đặc thù.
Hắn có thể khẳng định, sau khi có luồng kháng tính này, năng lực phòng ngự của Lang Vương Thuẫn chắc chắn sẽ tiến bộ hơn một bước.
Thở một hơi thật dài, Doanh Thừa Phong vẫy vẫy tay.
Một luồng chân khí từ bên trong tuôn ra, chất lỏng bên trong lò luyện đan giống như bị một lực lượng vô hình nâng lên, biến thành một dòng nước suối nhỏ, dũng mãnh đổ lên tấm tấm thuẫn.
Có điều, khi hắn cố ý khống chế, tốc độ của dòng nước lỏng lại rất chậm, đặc biệt là lúc đến gần tấm tấm thuẫn, chỉ chảy từng giọt từng giọt một.
Mà càng đặc thù hơn là, dung lượng của mỗi giọt dịch lỏng không giống nhau.
Chúng có giọt to giọt nhỏ, nhưng, thời khắc mà chúng rơi xuống một khe nứt, thì cũng vừa khéo nối liền khe nứt lại.
Trong quá trình này, dung lượng của dịch lỏng không bị nhiều hơn một phân, cũng không ít hơn một chút nào, giống như được dùng dụng cụ tinh mật nhất trên thế giới để khống chế vậy, đạt đến một trình độ khó có thể hình dung nổi.
Tốc độ rơi xuống của chất lỏng cực nhanh, hoặc có thể nói Doanh Thừa Phong ra tay cực nhanh, chẳng mấy chốc, dịch lỏng trong lò luyện đan đã hoàn toàn hao hết, mà lúc này, cái khe trên tấm thuẫn cũng hoàn toàn được lấp đầy.
Cổ tay Doanh Thừa Phong run lên, Hàn Băng trường kiếm xuất hiện trong tay, nhẹ nhàng lay động, một luồng hàn ý tràn ngập ra, làm cho chất lỏng khe nứt tất cả đều đông cứng lại.
Nhìn lò luyện đan rỗng tuếch, cùng với Lang Vương Thuẫn được tu bổ hoàn hảo không một vết tích, Đan Lô khí linh trợn tròn mắt, khuôn mặt không thể tin nổi.
Dù là Đan Lô khí linh lai lịch khó lường lần này cũng bị cảnh tượng này làm cho sợ ngây người.
Nó đang hoài nghi, đây rốt cuộc là trùng hợp hay là kế hoạch mà Doanh Thừa Phong đã tính toán sẵn từ trước.
Nếu như từ trước thì cũng thôi nhưng nếu như là sau…
Nhìn thấy Doanh Thừa Phong chuyên chú tu bổ linh khí, Đan Lô khí linh đột nhiên toát lên một ý niệm cực kỳ quỷ dị trong đầu.
Người này, rốt cuộc là một quái thai như thế nào!