- Kim Cương…
Doanh Thừa Phong nói từng chữ một, từ trên người hắn dâng lên một ý chí chiến đấu vô cùng mãnh liệt không gì so sánh nổi.
Khẽ vung cánh tay lên, bụi khói tràn ngập trong không trung lập tức rơi
hết xuống đất, giống như là ở dưới mặt đất có một sức mạnh nào đó hút
lấy, khiến toàn bộ những vật nhỏ bị hút xuống mặt đất.
Kim Cương vương lạnh lùng nhìn Doanh Thừa Phong, hai cặp mặt to lớn của
nó chớp chớp làm ánh lên ánh hào quang khiến lòng người kinh hãi.
Tuy nhiên, so với sự cuồng bạo lúc trước, sự yên tĩnh lúc này của Kim Cương vương khiến người ta càng sợ hơn.
- Con người kia, ngươi rất lợi hại, là một trong số những người mạnh nhất mà ta từng gặp.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, truy đuổi con quái vật này lâu như vậy, đây là lần đầu tiên nghe nó mở miệng nói chuyện.
Thật ra, bất cứ sinh vật nào đạt đến Tử Kim Cảnh, cho dù là linh thú
bình thường, cũng sẽ khai thông trí tuệ, có được năng lực giao tiếp với
con người. Con quái vật Tử Kim cảnh linh tinh thú vương này có thể nói
chuyện thì cũng không có gì lạ, nhưng liên tưởng đến biểu hiện cuồng bạo không thể tin được lúc trước của nó, khiến cho người ta cảm thấy kinh
ngạc.
Ý thức vừa thay đổi, Hàn băng trường kiếm lại một lần nữa tỏa ra ánh
sáng mãnh liệt, ánh sáng đó bao phủ lấy Doanh Thừa Phong vào bên trong.
Chỉ cần con Kim Cương này có bất kỳ động tĩnh nào, nó có thể ngay lập tức giúp Doanh Thừa Phong trốn thoát.
- Ta với ngươi không thù không oán, hãy để ta rời khỏi đây, ngươi thấy sao ?
Doanh Thừa Phong trì hoãn nói.
Lúc đầu hắn nghĩ, dựa vào Sơn Hà Đồ trong tay có thể dễ dàng bắt sống
được nó, nhưng sự thật luôn tàn khốc, nó giống với Ác long đầu ảnh đến
từng hơi thở, kháng trụ sự nghịch thiên của Sơn Hà Đồ một cách cứng
rắng, khiến cho Doanh Thừa Phong không còn một chút hy vọng giành chiến
thắng.
- Ha ha
Kim Cương vương cười một tiếng dài nói:
- Con người kia, ngươi vào trong này với mục đích gì
Doanh Thừa Phong do dự một chút, thành thực mà nói:
- Thu hoạch Linh hạch
- Linh hạch từ đâu mà có
- Từ trên người của linh tinh thú
Kim Cương vương nắm chặt hai tay, cười híp mắt nói:
- Nếu như ngươi muốn giết linh tinh thú, vậy thì ta đành giết ngươi trước vậy.
Trên mặt nó mặc dù là cười rất nhẹ nhàng, nhưng nhìn kỹ lại thì dữ tợn
vô cùng. Ngay sau đó, hai nắm đấm đem lại bao nhiêu phiền phức cho Doanh Thừa Phong lại một lần nữa nện xuống.
Có thể là do cô đơn, cũng có thể là do đối đầu với một tiểu tử mới đạt
đến Hoàng Kim cảnh, nhưng lại có được năng lực mạnh mẽ, cho nên Kim
Cương vương phá lệ nói hai câu.
Tuy nhiên, sau khi nói hai câu này, nó ngay lập tức trở mặt vô tình, sát khí trên người nhiều hơn, so với lúc mới gặp còn mạnh hơn ba phần.
“Hừ” Doanh Thừa Phong hừ nhẹ một tiếng, thân hình nhoáng lên một cái,
hồng quang bao quanh người hắn lại lần nữa bay lên giữa không trung.
Đoạn Tầng Điệp Gia bí pháp uy lực vô song, lại cộng thêm Tử kim cảnh của Hàn băng trường kiếm, tính đến nay, hắn đã có thể sử dụng tầng thứ 7
của Điệp Gia bí pháp rồi.
Dưới sức mạnh bá đạo của Điệp Gia, tốc độ của kiếm quang nhanh đến mức không gì so sánh được
Mặc dù tốc độ này vẫn chưa thể hóa giải được toàn bộ sức mạnh bộc phát
của Kim Cương nhưng tránh được công kích của nó thì khá dễ dàng.
Hào quang giữa không trung không ngừng lóe sáng, mặc cho Kim Cương vung
hai nắm đấm như thế nào, cũng không có cách nào động đến được đây, trong mắt nó sự tồn tại của tên tiểu tử kia giống như là ruồi bọ vậy.
Trí Linh chuyển động ở tốc độ cao, nhất cử nhất động của Kim Cương đều nằm trong tầm kiểm soát của nó.
Nếu từ xa nhìn lại, kiếm quang này đã vô số lần lâm vào nguy hiểm, nhưng trên thực tế, Doanh Thừa Phong lần nào cũng hóa nguy thành an, vĩnh
viễn không để cho nắm đấm kinh khủng kia đánh trúng mình.
- Ha ha, cũng chỉ thế mà thôi.
Doanh Thừa Phong không che dấu chút nào cười lên một tràng dài, trong tiếng cười đó chứa đựng mùi vị của châm biếm.
Thật ra, khả năng tính toán của Trí Linh tuy rằng thiên hạ vô địch, hắn ở trong này cũng không sợ nguy hiểm gì. Nhưng tiếng vù vù của nắm đấm vẫn hướng đến cạnh hắn, cũng không phải là chuyện tốt đẹp gì. Cho nên, hắn
cố ý làm như vậy, chính là muốn chọc giận con cự thú kia, muốn nhìn xem
nếu nó tức giận, sẽ làm ra cái gì đó có lợi cho hắn.
Nhưng, khiến hắn cảm thấy thất vọng chính là, con cự thú này lúc ban đầu mặc dù biểu hiện hung tàn thô bạo, nhưng một khi xác định được đối thủ
hùng mạnh, thì trong lúc chiến đấu nó lại rất bình tĩnh, nên là nó cũng
không bị lời khiêu khích của hắn làm cho thay đổi.
Trí tuệ của nó, đã vượt xa khỏi cực hạn của quái thú Tử kim cảnh.
Doanh Thừa Phong hít một hơi thật sâu, một bên tránh né, một bên rút ra Hắc Chướng Kỳ
Ở trong tay hắn, có hai đại sát khí, Sơn Hà Đồ chẳng qua chỉ là một trong số đó, còn một thứ khác chính là Hắc Chướng Kỳ.
Ở bên trong này, có thể cất giấu hàng ngàn Hoàng Kim cảnh quỷ binh.
Hoàng Kim cảnh quỷ binh, chỉ cần đạt đến số lượng một trăm, là có thể
giết chết Tử Kim cảnh rồi. Như vậy, hàng ngàn Hoàng Kim cảnh, thì sẽ có
uy lực to lớn đến nhường nào.
Đại kỳ tung bay, trong cái cờ đó xuất hiện một đạo tử khí màu đen, những tử khí này bay lượn một vòng trong không trung, lập tức biến thành
những quỷ binh với bộ dạng không giống nhau.
Số lượng quỷ binh này cực kỳ lớn, có khoảng hơn 900 con, mà trên người chúng lại lộ ra hơi thở hùng mạnh của Hoàng Kim cảnh.
Lúc mà hơn 900 Hoàng Kim cảnh quỷ binh tập hợp lại, hơi thở của chúng
cực kỳ khủng khiếp, trong nháy mắt đã khống chế được Kim Cương vương.
Cái mắt to như chuông đồng của Kim Cương vương nháy vài cái, rất hiển
nhiên, là ngay đến cả nó cũng không nghĩ đến, trong cái lá cờ nhỏ kia
của Doanh Thừa Phong lại ẩn chứa nhiều sát khí như vậy.
- Giết
Doanh Thừa Phong quát lên một tiếng lớn, hơn 900 Hoàng Kim cảnh quỷ binh kia xông lên giống như là nuốt phải xuân dược vậy, chúng mở to cái
miệng máu, vương nanh vuốt sắc nhọn, lao thẳng tới Kim Cương vương không chút lưu tình.
Kim Cương vương thân thể to lớn, số lượng quỷ binh nó đối mặt mỗi khắc, đều nhiều hơn so với nhiều người lúc bình thường.
Dù rằng hai chưởng lớn của nó đang vần vũ như cối xay gió, phàm là quỷ
binh đụng phải song chưởng này đều giống như những con ruồi bị đánh văng ra ngoài. Nhưng số lượng quỷ binh quá là nhiều, chúng nó rốt cuộc cũng
nhào lên được người của Kim Cương vương. Dùng đến những móng vuốt sắc
nhọn của chúng hung hăng bám vào người của Kim Cương vương.
“Grào…..”
Kim Cương vương phát ra tiếng gầm gừ thống khổ, trên người nó xuất hiện
vô số các đốm trắng, hơn nữa lại còn có một vài sợi lông rơi xuống.
Con cự thú này gọi là Kim Cương, là do thân thể nó cứng như Kim Cương,
Doanh Thừa Phong sử dụng Hàn băng trường kiếm khống chế Đoạn Tầng Điệp
Gia bí pháp cũng chưa từng để lại một vết thương nào dưới song chưởng
của nó. Mà chỉ có một số Hoàng Kim cảnh quỷ binh này, tất nhiên là cũng
không thể đem đến vết thương chí mạng nào.
Tuy nhiên, Doanh Thừa Phong cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm.
Dồn toàn lực Hoàng Kim cảnh quỷ binh lại, thì vẫn có thể để lại 1 dấu ấn nào đó trên người Kim Cương vương.
Chỉ cần có thể làm nó bị thương, cho dù là chỉ một chút thôi, nhưng theo câu kiến tha lâu đầy tổ thì có thể tiêu diệt được con cự thú này.
Thế mà, ý nghĩ vừa nổi lên, mặt liền biến sắc.
Kim Cương vương gầm lên giận dữ, tiếng gầm của nó làm khắp mọi nơi tràn ngập sự phẫn nộ.
Mà theo sau âm thanh vang vọng thiên địa đó, bùn dưới chân nó bắt đầu tràn lên trên.
Doanh Thừa Phong rõ ràng cảm nhận được, đây chính là sức mạnh đến từ
lòng đất, dường như chỉ cần chỗ mà Kim Cương giẫm lên, thì có thể có
được sức mạnh và sinh mệnh vô biên.
Hơn nữa, đây mới chỉ là sự khởi đầu.
“Vù vù vù…”
Những âm thanh quỷ dị từ dưới chân vang lên, lúc mà thân hình Doanh Thừa Phong lay động thì đã bị đẩy lùi đến mấy trượng, hắn không muốn bị con
quái vật này đánh trúng.
Tuy nhiên, sức mạnh mà Kim Cương vương phóng ra vẫn chưa dừng lại.
Cái âm thanh vù vù từ dưới đất đã truyền tới, vô số bùn đất và sỏi đá
trào lên theo thân hình Kim Cương vương, những thứ đó nhanh chóng biến
thành một tấm áo giáp bằng đá. Như một sinh vật sống bao bọc lấy người
của Kim Cương vương.
Doanh Thừa Phong nhìn mà trợn mắt líu lưỡi ( ngạc nhiên ), đây không ngờ lại là một linh tinh thú có thể tự luyện chế áo giáp.
Tuy rằng hiện giờ lớp đất đá trên người Kim Cương vương vô cùng đơn sơ,
nhưng lại là linh giáp chân chính. Nhưng đẳng cấp năng lực như thế này
lại là độc nhất vô nhị.
“Tùng tùng tùng…”
Đòn công kích của đám quỷ binh vẫn tiếp tục rơi xuống người Kim Cương
vương, nhưng khác với lúc nãy là, lần này thân thể Kim Cương vương lại
không xuất hiên bất kỳ vết thương nào.
Sức mạnh to lớn của Hoàng Kim cảnh quỷ binh, không ngờ cũng không thể
xuyên qua được lớp đất đá dính trên người Kim Cương vương, bị đẩy hoàn
toàn xuống dưới.
- Ha ha ha
Kim Cương vương hưng phấn gào thét, nó vươn một bàn tay ra, nhẹ ngành
vung lên, giống như là đuổi ruồi vậy, khiến những con quỷ binh trước mặt bị đánh bay ra ngoài.
Con quỷ binh này bị một sức mạnh không tưởng đánh tới, cả người đều bay ra ngoài, hơn nữa còn suýt mất đi căn nguyên.
Kim Cương vương phát ra một tiếng cười dài, mỗi lần đánh ra, nó đều cười to một tiếng, đãm quỷ binh ngã dưới quyền cước của nó càng ngày càng
nhiều, hơn nữa thương thế cũng càng ngày càng nặng.
Đứng lên, Kim Cương vương đại phát thần uy, hai tay bắt chặt lấy một con Hoàng Kim cảnh quỷ binh.
Nó dùng sức xé, lập tức xé rách con quỷ binh đó. Đồng thời nó mở cái
miệng khổng lồ ra, cái miệng đó đột nhiên phát ra lực hút vô tận, hút
lấy tử khí màu đen trong cơ thể con quỷ binh này vào trong.
Con quỷ binh đó phát ra một tiếng kêu thảm thiết. Ngay sau đó thân thể nó cũng rung lên, rồi cứ thế biến mất.
Mà gần như cùng lúc, những điểm sáng đại diện cho quỷ binh trong đầu Doanh Thừa Phong cũng giảm đi một cái.
Cái con vật đáng sợ này, không ngờ có được khả năng giết người ghê gớm như vậy.
Trong lòng hắn nháy mắt đã hiện lên vô số suy nghĩ, cuối cùng thì tinh thần cũng căng thẳng, phất đại kỳ lên, quát lớn:
- Trở về
Ngay lập tức, những con quỷ binh vây quanh người Kim Cương vương, bắt đầu bỏ chạy mà không thèm quay đầu lại.
Đại kỳ của Doanh Thừa Phong tung bay, đã thu hết bọn chúng vào bên trong.
Nhìn kỹ lại thân hình của Kim Cương vương, trong lòng hắn lập tức dâng lên một tia chua xót.
Hoàng Kim cảnh quỷ binh do chính mình phái ra, lại không thể làm rách nổi tấm da trên người nó.
Thực lực của Hoàng Kim cảnh quỷ binh vô cùng to lớn, nhưng trước mặt của Kim Cương vương, thì lại biến thành trò cười. Ngay cả cái áo giáp của
đối phương cũng không phá được. Dù số lượng có nhiều hơn nữa, cũng không có tác dụng gì.
Con Kim Cương đáng sợ này, đã không còn có thể dựa vào số lượng to lớn mà giành chiến thắng nữa rồi.
Kim Cương cười một tiếng dài, tiếng cười đó ầm ầm vang lên. Nó bước những bước rộng, hướng tới Doanh Thừa Phong mà đi tới.
Mặt Doanh Thừa Phong trầm xuống như nước, hắn hừ lạnh một tiếng, nhẹ
nhàng phất Hắc Chướng Kỳ, thế là, từ nơi đó dâng lên 2 luồng tử khí màu
đen vô cùng mạnh mẽ
Song Đầu, Hắc Đao, sánh vai nhau xuất hiện phía sau hắn.
Nhẹ nhàng vung tay lên, Hàn băng trường kiếm hóa thành kiếm quang như
trước vờn quanh hắn, và trong tay hắn xuất hiện thêm 1 cây trường thương màu máu đỏ.
Doanh Thừa Phong nhìn nó không một chút sợ hãi.
- Có người nói chỉ cần năm vị Tử Kim cảnh hợp lực thì có thể chiến thắng cấp bậc cường nhân như ngươi, hôm nay hãy để ta thử xem sao.