Tạo Thần

Chương 599: Chương 599: Thủ ấn thần thông




Doanh Thừa Phong ngại ngùng cười, nói:

- Khí linh huynh quá khen, nếu so sánh với huynh, tiểu đệ vẫn kém xa.

Khí Linh Đan Lô suýt nhảy dựng lên, khí tức trên thân nó bắt đầu khởi động, nhưng sau một lúc lâu, nó thở ra một hơi, uể oải nói:

- Lúc này ngươi không làm được, nhưng sau này nhất định có thể. hài, một chút vốn liếng của ta, đều bị ngươi khai thác hết rồi.

Trong lòng Doanh Thừa Phong rất đắc ý, nhưng thần sắc trên mặt vô cùng khiêm tốn.

Tuy nhiên hắn cũng biết, mình có thể làm đượcnhư vậy, không phải do thiên phú hơn người, mà là dựa vào năng lực của Trí Linh.

Nếu là sự việc cảm tính, tất nhiên Trí Linh không xuất sắc gì. Nhưng luyện đan chế dược thì...

Ở kiếp trước, dù cho công nhân kỹ thuật hay tay nghề có tốt hơn nữa, rốt cuộc cũng sẽ bị máy móc thay thế. Sự thật này đã chứng minh một việc, đó là trong một số lĩnh vực, con người không thể bằng máy móc.

Luyện đan chế dược, thật ra cũng là một quá trình lặp đi lặp lại.

Có lẽ khi sáng tạo, cần một chút linh cảm hào phóng. Nhưng, khi hắn tiến hành luyện chế theo phương pháp của Khí Linh Đan Lô, Trí Linh có thể bộc lộ khả năng lớn nhất mà khó có thể tưởng tượng.

- Hài...

Khí Linh Đan Lô đột nhiên thở dài, nói:

- Doanh Thừa Phong, ngươi đúng là một thiên tài, sau này ta sẽ từ từ truyền thụ phương pháp luyện đan và chế tạo binh khí cho ngươi, hy vọng một ngày nào đó, ngươi có thể vượt qua...

Thanh âm của nó khoáng đạt một chút, ngẩng đầu nói:

- Nếu như thực sự có ngày ngươi có thể vượt qua hắn ta, nhất định ta sẽ dẫn ngươi đến một nơi, khiến cho thành tựu của ngươi vô cùng vinh quang.

Doanh Thừa Phong nháy nháy mắt, kinh ngạc nói:

- Nơi nào thế?

Khí Linh Đan Lô lắc đầu không nói, nhưng trong mắt lại rất khao khát.

Khi nó mạnh mẽ nhất, là một nhân vật vĩ đại. Tuy hiện giờ tinh thần sa sút, nhưng nhãn lực vẫn không hề suy giảm.

Linh Sư chế khí luyện đan, xét đến cùng đều là một quá trình tinh luyện và ngưng tụ linh lực. Chẳng qua trong quá trình này, có người làm rất tốt, cũng có người làm không tốt mà thôi.

Nếu như làm thật tốt, có thể luyện chế ra tinh phẩm, nhưng nếu như không nắm chắc thì thành phẩm chính là đồ bỏ đi.

Có thể nói, việc khống chế năng lượng tốt hay không tốt, chắc chắn là nhân tố lớn nhất đối với việc một Linh Sư có đạt tới đỉnh cao chuyên ngành hay không.

Mà biểu hiện của Doanh Thừa Phong, chứng minh trình độ khống chế linh lực của hắn đã không thể tin nổi. Nhân vật như vậy, nếu có thể kiên trì tu luyện, ngày sau có thể đạt được những thành tựu to lớn.

Ánh mắt Doanh Thừa Phong lóe lên, nhưng trong lòng thì cuồn cuộn không ngừng.

Hắn mơ hồ cảm thấy, lời nói của Khí Linh Đan Lô rất sâu sắc. Chỉ có điều, cấp bậc hiện tại của hắn quá thấp. Cho nên căn bản là không thể tiếp xúc mà thôi.

Khí Linh Đan Lô vỗ ngực. Nói:

- Chúng ta sẽ ở lại đây, dùng hết khả năng để tinh luyện Băng Mê Hoặc, nếu như bỏ lỡ cơ hội này, cũng không biết lần sau còn có cơ duyên như thế này nữa hay không.

Doanh Thừa Phong hơi giật mình. Chần chừ nói:

- Nhưng ta có ước hẹn với người khác, phải đến một nơi.

Khí Linh Đan Lô liên tục xua tay, nói:

- Ngay cả ở bên trong Thánh Vực, Băng Mê Hoặc cũng là bảo vật khiến mọi người thèm nhỏ dãi, ngươi định từ bỏ sao?

Doanh Thừa Phong do dự một chút, nói:

- Mất bao nhiêu thời gian?

- Ta và ngươi liên kết, lâu nhất là nửa tháng là có thể tinh luyện hết sức mạnh nơi này.

Ánh mắt Khí Linh Đan Lô rạng rỡ, dường như thân thể hư vô sáng lên:

- Tinh luyện linh lực loại này rất tốt cho việc nâng cao năng lực bản thân, tin ta đi, cứ ở lại đây.

Nhìn ánh mắt khẩn cầu của nó, Doanh Thừa Phong chỉ chần chờ một chút, liền gật đầu đáp ứng rồi.

Tuy hắn đã ước hẹn với Hứa phu nhân. Nhưng tính toán ngày tháng tiến vào Động Tiên, hắn còn có đủ thời gian để làm một số chuyện của bản thân.

Huống chi, trải qua trận chiến với lão Ông thần bí, Doanh Thừa Phong càng khát vọng thực lực hùng mạnh. Hiện giờ có cơ hội tốt như vậy, tất nhiên hắn sẽ không chịu bỏ qua.

- Được!

Doanh Thừa Phong vỗ mạnh nắm tay, nói:

- Vậy thì bắt đầu đi!

Sau khi được hắn đồng ý, Khí Linh Đan Lô hoan hô một tiếng. Đột nhiên nó khẽ vươn tay cầm lấy Băng Mê Hoặc do Doanh Thừa Phong ngưng luyện, ném nhanh vào khay phía dưới lò luyện đan.

Doanh Thừa Phong kinh ngạc nhìn nó, không biết nó đang giở trò quỷ quái gì.

Khí Linh Đan Lô lẩm bẩm trong miệng, lập tức cái khay hơi đỏ lên. Mà viên băng cũng dần dần tan chảy, đầu tiên là hòa tan. Sau đó biến thành sương mù, nhưng sương mù mới sinh ra lại bị lò luyện đan hấp thu toàn bộ, không để lọt ra ngoài chút nào.

Sau đó, vẻ mặt Khí Linh Đan Lô nghiêm nghị vươn hai tay hư ảo ra, bắt đầu chuyển động trong hư không.

Cánh tay của nó múa may như không có kết cấu gì, nhưng giữa những động tác, từng hơi lạnh thấu xương nhanh chóng ngưng tụ về nơi đó.

Doanh Thừa Phong trợn tròn hai mắt, ánh mắt hắn hơi sáng lên, trong miệng thì thào tự nói. Hắn biết rằng sắp tiếp xúc với một cơ duyên to lớn.

Mà lúc này, Trí Linh cũng hoạt động mạnh trong não, ghi nhớ thật kỹ tất cả động tác của Khí Linh Đan Lô.

Không phải Khí Linh Đan Lô múa may lung tung, mà đang thi triển thủ ấn bí pháp huyền ảo, bên trong thủ ấn này ẩn chứa đạo lý đất trời huyền ảo nào đó.

Sau khi Doanh Thừa Phong quan sát hồi lâu, thân thể đột nhiên run lên, ánh mắt cũng hoảng hốt.

Thủ ấn bí pháp loại này thật sự quá huyền diệu đối với một tu sĩ đỉnh cao Hoàng Kim Cảnh, căn bản là hắn không thể giải thích vì sao, cho dù đứng một bên quan sát, cũng đã tạo thành áp lực cực lớn đối với hắn.

Nếu như người bình thường ở vào trạng thái như thế này thì mười phần đều đã ngất xỉu. Tuy nhiên, mặc dù thân thể Doanh Thừa Phong lắc lư, ánh mắt mê man, vẫn nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của Khí Linh Đan Lô.

Rốt cục, Khí Linh Đan Lô cũng thi triển xong thủ ấn bí pháp, nó khẽ quát một tiếng, điểm nhẹ về phía lò luyện đan, hàn ý thấu xương vô cùng vô tận dũng mãnh truyền vào trong đó.

"Oanh..."

Đột nhiên vang lên tiếng nổ thật lớn, sức mạnh trong lò đan thật sự quá lớn, tuy lò luyện đan có năng lực khó tin, nhưng cũng phát run.

Tuy nhiên, tất cả đều nằm dưới sự khống chế của Khí Linh Đan Lô, trong miệng của nó phát ra tiếng cười "khặc khặc " quái dị, một lượng lớn hàn ý nhanh chóng nén lại trong lò đan, và cuối cùng biến thành một khối băng to gấp ba đầu người.

Sở dĩ nó nói với Doanh Thừa Phong, chỉ cần nửa tháng là có thể hấp thu hoàn toàn hàn ý ở nơi này, là vì nó có thủ đoạn thông thiên. Nếu không như vậy, chăc chắn nó sẽ không khoe khoang khoác lác rồi.

Quay đầu nhìn lại, Khí Linh Đan Lô hơi ngẩn ra, lập tức sắc mặt thay đổi.

Nó đã nhìn thấy ánh mắt hoảng hốt của Doanh Thừa Phong, dường như rất kỳ lạ.

Tâm niệm vừa chuyển, Khí Linh Đan Lô kêu lên:

- Không hay!

Kinh nghiệm của nó vô cùng phong phúi, tất nhiên hiểu được tại sao đột nhiên Doanh Thừa Phong lại biến thành bộ dạng như thế này.

Rõ ràng chính là biểu hiện lao lực quá mức.

Tên tiểu tử này, không biết tự lượng sức lại đi học thủ đoạn thông thiên. Nhưng biện pháp này đã được xưng là thông thiên, người bình thường làm sao có thể nghiên cứu được.

Sở dĩ nó có thể thi triển, là vì lấy Băng Mê Hoặc do Doanh Thừa Phong vừa mới ngưng luyện ra để làm nguyên liệu thiêu đốt, và dùng luồng sức mạnh này làm mồi dẫn mới có thể hấp thu hàn ý nhiều hơn. Ngưng tụ ra khối băng lớn hơn.

Có thể nói, thần thông loại này chắc chắn đã vượt qua Hoàng Kim Cảnh, thậm chí là một loại năng lực khủng bố đã vượt qua cực hạn của Tử Kim Cảnh.

Tiểu tử Doanh Thừa Phong mới nhìn được một nửa liền tiêu hao hết tinh lực. Rơi vào trạng thái bán hôn mê. Tuy nhiên, khiến Khí Linh Đan Lô bất ngờ chính là, tiểu tử này lại không té xỉu. Mà vẫn đứng thẳng tại chỗ.

Sự chịu đựng và ý chí kiên định khiến nó xúc động.

Tuy nhiên, tất cả những gì phát sinh sau đó, lại khiến cho Khí Linh Đan Lô trợn tròn hai mắt, rung động khó có thể khôi phục lại.

Doanh Thừa Phong mở to đôi mắt đờ đẫn, dường như ánh sáng trong đôi mắt xa xôi không có tiêu cự.

Nhưng mà, trong trạng thái như vậy, hắn lại vươn hai tay ra, cánh tay chuyển động theo đường cong kỳ lạ mà thần diệu huyền ảo.

Cùng với động tác của hắn, lập tức linh lực trời đất xung quanh nổi lên từng trận dao động năng lượng cường đại.

- Đây. Đây là...

Khí Linh Đan Lô ngạc nhiên kêu lên, ánh mắt của nó di chuyển theo cánh tay của Doanh Thừa Phong, ánh mắt gần như đã biến thành một đường thẳng tắp.

"Oanh, oanh, oanh..."

Dần dần, xung quanh cánh tay của Doanh Thừa Phong bắt đầu quanh quẩn từng vòng năng lượng khổng lồ, những năng lượng này tụ tập không ngừng. Giống như bị sức mạnh thần bí nào đó tác động, điên cuồng bay vào nơi đây.

Khí Linh Đan Lô quan sát bốn phía, sắc mặt lộ vẻ sầu thảm, nhưng không dám đánh ngã Doanh Thừa Phong khi hắn đang tiến vào trạng thái vong ngã.

Nó hú lên quái dị, thân hình dừng lại. nhanh như bay ôm lấy bộ phận chính của lò luyện đan, chui vào giữa hai chân Doanh Thừa Phong.

Hai tay ôm bộ phận chính của lò luyện đan. Nó sợ hãi quan sát sự biến hóa của linh lực trời đất xung quanh.

Lúc này, sức mạnh cường đại mà Doanh Thừa Phong ngưng tụ lại, đã vượt rất xa cực hạn mà hắn có thể chịu đựng. Loại sức mạnh này, đừng nói là Hoàng Kim Cảnh, cho dù là Linh Tháp chân nhân và Võ lão cũng không thể ngưng tụ, lại càng không thể phóng thích ra.

Nhưng, trong tay của Doanh Thừa Phong đã thể hiện ra loại sức mạnh này.

"Vù vù vù..."

Cuồng phong gào thét, tiếng gió lăng liệt, Doanh Thừa Phong và Khí Linh Đan Lô giống như một con thuyền nhỏ trong lốc xoáy trên biển rộng, lại giống như ánh nến trong cuồng phong mưa rào, dường như bất cứ lúc nào cũng có thể bị lật chìm hoặc bị thổi tắt.

Mà trên thực tế, chỉ cần dấu tay của Doanh Thừa Phong hơi lệch một chút, thì hai người bọn họ sẽ bị luồng sức mạnh kinh khủng này nghiền nát.

Lúc này, trong lòng của Khí Linh Đan Lô vô cùng hối hận, nó lại thi triển thủ đoạn thông thiên trước mặt Doanh Thừa Phong, đúng là tự tìm đường chết.

Rốt cục, Doanh Thừa Phong cũng ngừng lại, hai tay hắn buông xuống, học theo bộ dạng của Khí Linh Đan Lô, chỉ xuống phía dưới.

Lập tức hàn ý mãnh liệt mênh mông trào vào trong lò luyện đan.

"Oanh..."

Sau một tiếng nổ, lò luyện đan nổ tan nát, không để lại một dấu vết nào.

Mà Doanh Thừa Phong và Khí Linh Đan Lô đều bị sóng xung kích khủng bố thổi bay đi thật xa.

Đang ở giữa không trung, Khí Linh Đan Lô phát ra tiếng kêu thê lương, nhìn vào ánh mắt Doanh Thừa Phong đang nằm bên cạnh, nó vô cùng kinh hãi.

“Tiểu tử này, hắn thành công rồi?”

Đây... rốt cuộc là quái thai gì vậy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.