Hành cung Ái Lệ Ti điện hạ vẫn xa hoa như trước, tràn đầy cảm giác tươi đẹp đặc biệt tựa như ảo mộng.
Dù sao nữ Kỵ Sĩ Vương Điện Hạ cũng có chút khác biệt, cho dù lúc đầu bà
tiếp quản Thánh Điện cũng không thèm để ý những điểm này, nhưng sau khi
trải qua năm rộng tháng dài, bản tính ưa cái đẹp liền lộ ra trên một số
chi tiết nhỏ.
Ngay trước khi Doanh Thừa Phong ngồi xe loan cấp
đại sư đi vào hành cung, Ái Lệ Ti điện hạ không bắt hắn phải chờ, mà đã
đợi ở ngoài cung từ lâu.
Với thân phận hiện giờ của Ái Lệ Ti điện hạ, cho dù là Phi Lâm điện hạ cũng không được đãi ngộ như vậy.
Có lẽ, ngoại trừ Giáo Tông Bệ Hạ và Lão Cường Ni, không ai có thể khiến bà làm như vậy. Cho nên, khi Ái Lệ Ti điện hạ chờ đợi ngoài cửa cung, cũng không biết có bao nhiêu con mắt kinh ngạc nhìn vào.
Sau khi hai người gặp lại, Ái Lệ Ti điện hạ mời hắn vào điện.
Doanh Thừa Phong đi lại trong cung điện quen thuộc, trong lòng hơi bùi ngùi.
Lần đầu tiên hắn tới nơi này, Ái Lệ Ti điện hạ không đích thân ra nghênh
đón, chỉ phái Hắc Mai Quế ra đón. Mà hiện giờ, hắn được đãi ngộ giống
như Giáo Tông Bệ Hạ.
Chỉ trong mấy năm mà lại thay đổi nhiều như thế, khiến cho người ta như đang ở trong mộng.
Không lâu sau, Ái Lệ Ti điện hạ dừng lại, bà nhẹ nhàng vung tay lên, cho tùy
tùng lui xuống, ánh mắt thoáng nhìn Doanh Thừa Phong, mơ hồ lộ ra vẻ khó xử.
Lúc này, sau lưng Doanh Thừa Phong không chỉ có Khấu Minh, còn có Bá Vương và Kim Cương Vương.
Nếu như mấy năm trước, cho dù bọn họ tấn thăng đến cảnh giới Đại Công Tước, Ái Lệ Ti điện hạ cũng không cảm thấy khó xử chút nào. Nhưng chỉ trong
ba năm ngắn ngủi, những người này lại thăng tiến đến cấp Vương, thực lực không hề thua kém bà.
Cho nên, cho dù đi tới trung tâm hành cung, bà cũng ngại khi mở miệng đuổi người.
Doanh Thừa Phong khẽ mỉm cười, hiểu được ý của bà, nói:
- Khấu huynh, hành cung của điện hạ rất đặc sắc, ngươi dẫn Bá Vương và Kim Cương đi thăm một chút đi!
Bá Vương nháy mắt nhỏ, nói:
- Chủ nhân, ở đây có gì hay mà tham quan.
Kim Cương Vương tức giận trừng mắt nhìn nó, quát khẽ:
- Câm miệng!
Bá Vương liền ngậm chặt miệng lại, cả đời này nó sợ nhất Kim Cương
Vương, đây là phản ứng tự nhiên sau khi bị ức hiếp hơn một ngàn năm. Nếu Kim Cương Vương đã mở miệng, đương nhiên nó không dám tranh luận.
Khấu Minh bật cười khanh khách, nói:
- Vâng, tuân mệnh!
Bá Vương hung tợn nhìn Khấu Minh, nhưng Khấu Minh không thèm để ý. Bởi vì sau khi trải qua hành trình trong luyện ngục Long Tộc, gã đã hiểu Bá
Vương khá rõ.
Tuy nhìn nó giống hung thần ác sát, nhưng khá coi trọng đồng bọn, chắc chắn sẽ không đấu tranh nội bộ.
Ái Lệ Ti điện hạ cười cảm kích Doanh Thừa Phong, nói:
- Doanh đại sư, lần trước khi tham ngộ Thánh Thú Đại Đạo, Bá Vương và Kim Cương Vương chưa thăng tiến cấp Vương, mà hiện giờ thăng tiến thành
công, chi bằng lại đi Diện Bích tu luyện một lần nữa.
Bà mỉm cười nói:
- Ta nghĩ lần này nhất định bọn họ có thể cảm ngộ nhiều hơn.
Đôi mắt Doanh Thừa Phong hơi sáng lên, vội vàng nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, xin đa tạ!
Lập tức Bá Vương mặt mày hớn hở, tuy nó đã tìm hiểu một lần, nhưng cơ hội này có nhiều hơn nữa, nó cũng không chê ít.
Ái Lệ Ti điện hạ dặn dò, tất nhiên có người dẫn ba người bọn họ rời khỏi.
Thánh Thú Đại Đạo không có tác dụng đối với Khấu Minh, nhưng hành cung Ái Lệ
Ti đã tồn tại vô số năm, bảo vật và sách quý nhiều vô kể, những điển
tích sẽ khiến Khấu Minh mở rộng tầm mắt.
Đối với Khấu Minh vừa mới thăng tiến cấp Vương mà nói, không có việc gì hấp dẫn hơn việc này.
Nhìn thấy Ái Lệ Ti điện hạ an bài thỏa đáng cho những người tùy tùng đi theo hắn, bất giác trong lòng Doanh Thừa Phong rất khâm phục, hắn biết rằng
lần này Ái Lệ Ti điện hạ thật sự nghiêm túc.
Ho nhẹ một tiếng, hắn nói:
- Ái Lệ Ti điện hạ, hẳn là ngài đã rõ mục đích chuyến viếng thăm lần này của ta.
Ái Lệ Ti điện hạ hơivui vẻ, nói:
- Doanh đại sư, đa tạ sự trợ giúp của ngài!
Doanh Thừa Phong xua tay liên tục, nói:
- Điện hạ khách khí quá.
Hắn nhìn gương mặt xinh đẹp của đối phương, nghiêm mặt nói:
- Mặc dù gia cố sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện không dễ dàng, nhưng tất cả đại sư trong Thánh giáo đều có thể thực hiện. Ngài lựa chọn Doanh
mỗ, chính là việc tốt của Doanh mỗ ta.
Ái Lệ Ti điện hạ cười khổ một tiếng, nói:
- Doanh đại sư không biết, Khí linh Thánh Điện cao quý vô cùng, trong
vòng một trăm năm, nhất định phải mời đại sư đúc luyện gia tăng sức mạnh ít nhất một lần. Nếu như gia tăng thành công, có thể khiến Khí linh
Thánh Điện vừa lòng, nó sẽ tiếp tục ẩn núp, phù hộ Thánh Điện trăm năm.
Nhưng, nếu nó không hài lòng...
Nói đến đây, Ái Lệ Ti điện hạ bất đắc dĩ cười khổ.
Doanh Thừa Phong hơi giật mình, hoài nghi hỏi:
- Điện hạ, không lẽ sẽ có hậu quả khôn lường à?
Ái Lệ Ti điện hạ chậm rãi gật đầu, nói:
- Đúng vậy, nếu Khí linh Thánh Điện không hài lòng về sự gia tăng của đại sư đúc luyện, thì nó sẽ đuổi điện chủ ra ngoài.
Doanh Thừa Phong há to miệng, hắn chưa từng nghe nói chuyện này.
Do dự một chút, hắn hỏi:
- Nếu cung điện mất đi chủ nhân, thì sẽ thế nào?
Ái Lệ Ti điện hạ nhìn sâu vào mắt hắn, nói:
- Bên trong Thánh giáo, cường giả cấp Vương giao chiến với dị tộc ngoài
chiến trường nhiều không kể xiết, nếu có một điện chủ bị Khí linh Thánh
Điện đuổi đi, Giáo Tông Bệ Hạ sẽ tổ chức thi đấu, người thắng cuộc được
quản lý Thánh Điện.
Doanh Thừa Phong tỉnh ngộ, hắn nói:
- Nếu đã như vậy, vì sao Uông Kiệt không nói?
Ái Lệ Ti điện hạ than nhẹ một tiếng, nói:
- Doanh đại sư, đây là bí mật lớn nhất của các điện, trừ phi là điện chủ, hoặc là đại sư đúc luyện gia tăng sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện,
ngoài ra không có ai biết.
Ánh mắt của bà sáng ngời, chậm rãi nói:
- Ngày xưa, khi chúng ta vừa mới tiếp quản Thánh Điện, hoàn toàn không
biết gì cả. Nhưng khi sắp đến một trăm năm, Khí linh Thánh Điện mới chủ
động báo tin. Ha hả, Thánh Điện đổi chủ thường xuyên nhất chính là một
trăm năm đầu khi điện chủ quản lý hành cung.
Doanh Thừa Phong
chậm rãi gật đầu, nếu như là Kỵ Sĩ Vương thông thường tiếp quản Thánh
Điện, hơn nữa lại không biết bí mật này, vậy thì khi ngày đó đến gần,
quả thật chưa chắc có thể tìm được đại sư đúc luyện thích hợp.
-
Doanh đại sư, mặc dù Thánh giáo Quang Minh có hơn mười vị đại sư đúc
luyện. Nhưng, có thể được các vị điện chủ mời gia tăng sức mạnh cho khí
linh thánh điện lại chỉ có năm người mà thôi.
Ái Lệ Ti điện hạ chậm rãi nói:
- Cho dù đại sư bình thường xung phong đảm nhận, chúng ta cũng không dám đáp ứng.
Doanh Thừa Phong nhẹ nhàng gật đầu, đương nhiên hắn hiểu được đạo lý này.
Đối với người đứng đầu một điện mà nói, chức vụ điện chủ chính là nền tảng
của họ. Nếu đánh mất vị trí này, chẳng khác nào từ vị thế quyền binh vô
thượng biến thành con số không.
Mặc dù thực lực bản thân sẽ không bị ảnh hưởng quá lớn, nhưng sức ảnh hưởng trong Thánh giáo sẽ xuống thấp cực điểm.
Cho nên, không ai dám đùa cợt với chuyện này, cho dù muốn tìm đại sư đúc luyện, cũng phải là đại sư hàng đầu.
Ái Lệ Ti điện hạ giải thích xong, bà vươn cánh tay xanh nhạt nhẹ nhàng đặt lên trên cửa đá trước mặt.
Tay của bà giống như tấm giấy thông hành, cửa đá cao lớn từ từ mở ra.
Cùng với tiếng "Két kẹt" rất nhỏ, cửa chính lộ ra một khe hở. Sau đó, một luồng khí tức cổ xưa liền đập vào mặt.
Doanh Thừa Phong hơi rùng mình, nhưng sắc mặt không hề thay đổi.
Ái Lệ Ti điện hạ luôn chú ý quan sát nét mặt của Doanh Thừa Phong, thấy
thái độ điềm tĩnh của hắn vào lúc này, trong lòng càng yên tâm.
Rốt cuộc cửa chính mở rộng hoàn toàn, Doanh Thừa Phong đảo mắt, bên trong
là một căn phòng rộng lớn và trống trải. Thứ duy nhất khiến người khác
chú ý chính là một cái bàn nhỏ đặt ở giữa phòng.
Ái Lệ Ti điện hạ ra dấu mời, đi vào trong đó trước.
Doanh Thừa Phong nhấc chân, thận trọng đi theo.
Khí tức trong phòng này cao quý cổ xưa, giống như có một vị cự thú viễn cổ chiếm cứ, khiến người ta không tự chủ mà kính sợ.
Doanh Thừa Phong than nhẹ một tiếng, Thánh Điện quả nhiên là danh bất hư
truyền, hắn chưa nhìn thấy Khí linh Thánh Điện, cũng đã cảm nhận được áp lực mãnh liệt như thế.
Đương nhiên, áp lực này không thể so sánh với khí linh hạch tâm đại địa.
Cho dù lúc này Doanh Thừa Phong không thi triển thuật Thần Thông, quanh
người không có sức mạnh thần thông phòng hộ, nhưng đối với kẻ đã từng
giao chiến với khí linh hạch tâm đại địa như hắn, một ít áp lực này
không đáng để nhắc tới.
Ái Lệ Ti điện hạ nhìn trộm hắn, sau khi
cửa chính mở rộng, đối mặt với áp lực khí thế dũng mãnh mà Doanh Thừa
Phong vẫn thờ ơ, bà mới hoàn toàn yên tâm.
Kỳ thật, đại sư đúc luyện lần đầu tiên gia tăng sức mạnh cho Khí linh Thánh Điện, thường là loại người trợ thủ.
Cho dù là Nặc Y Nhĩ, người được xưng là đại sư đúc luyện số một trong Thánh Điện, khi ra tay lần đầu tiên, cũng có người dẫn dắt.
Nhưng, thiên phú đúc luyện của Doanh Thừa Phong thật sự rất xuất sắc, hơn nữa Ái Lệ Ti điện hạ lại láng máng nghe tin đồn .
Vị đại sư đúc luyện trẻ tuổi này chỉ có cảnh giới cấp Vương, lại có thể rèn được Thánh Khí Thiên Kỵ vòng thứ tư.
Mặc dù không ai có thể chứng thực tin đồn này, nhưng không có lửa làm sao
có khói. Khi Doanh đại sư còn ở cấp Tước Vị, có thể rèn được Thánh Khí
Thiên Kỵ vòng thứ ba, thì sau khi thăng tiến cấp Vương, đúc luyện vòng
thứ tư cũng không phải là việc không thể.
Hơn nữa sau khi tin tức Phi Lâm điện hạ bế quan đột ngột và vô cùng coi trọng Doanh Thừa Phong
lan truyền rộng rãi, khiến cho mọi người khắp nơi nghi ngờ.
Chính vì đủ loại duyên cớ, cho nên lần này Ái Lệ Ti điện hạ mới sảng khoái
đánh cuộc, không mời thêm đại sư đúc luyện có kinh nghiệm.
Mà lúc này, sau khi nhìn thấy dáng vẻ điềm tĩnh tự nhiên của Doanh Thừa Phong, trong nội tâm bà thầm kêu may mắn.
Quả nhiên mình không nhìn lầm người.
Hai người sóng vai đi tới trước bàn, Ái Lệ Ti điện hạ chắp tay thi lễ, cung kính nói:
- Mời khí linh đại nhân hiện thân!
Lập tức, toàn bộ căn phòng đều phát sáng, vô số ánh sáng từ mọi ngóc ngách
trong gian phòng bắn nhanh ra, giống như chúng có sinh mạng, tập trung
tại trung tâm của cái bàn, từ từ ngưng tụ thành một viên ngọc lớn rất
đẹp.