Lời đồn đại này có liên quan đến Bạch tổng quản, nghe nói Bạch tổng quản chính là người chế tạo ra dãy số tạp phiến! Lời đồn đại này vừa mới bắt đầu được khơi ra thì không có ai tin. Bạch tổng quản rõ ràng là một vị tạp tu, làm sao có thể trở thành chế tạp sư? Rồi qua thời gian, người tin tưởng vào nó càng ngày càng nhiều.
Tạp tu đích xác không thể trở thành chế tạp sư, đó là nói với tạp tu bình thường. Tại thời cổ đại, tạp tu cùng chế tạp sư tuy hai mà một, chỉ sau khi hệ thống Vincent Van được thành lập, tạp tu cùng chế tạp sư mới phân ra rõ ràng. Nhưng bản thân Hyner Vincent Van lại chính là một vị tuyệt thế cường giả thân kiêm hai chức nghiệp.
Bạch tổng quản là tạp tu bình thường sao? Đương nhiên không phải! Hắn chính là truyền nhân của sát thần Tây Trạch, làm sao có thể là tạp tu bình thường được?
Điều này vẫn chưa thể khiến kẻ khác tin phục nhưng ngay sau đó, những chứng cứ không ngừng xuất hiện, dường như sự tình càng trở nên khiến cho người ta nửa tin nửa ngờ. Tiểu điếm chỗ Trân Ni Đặc không lâu sau đó liền nổi tiếng hẳn, các nàng tận mắt nhìn thấy thành phẩm Bạo Đạn số 29 trong dãy số tạp phiến. Đây là tấm tạp phiến chưa bao giờ xuất hiện trước chúng nhân. Có điều ngay khi số liệu của Bạo Đạn được công bố, mọi người ngoài sự ồn ào thì không còn ai hoài nghi, phải chăng tấm tạp phiến này rốt cuộc thuộc về dãy số tạp phiến.
Số liệu kinh người như thế, hoàn toàn như trước đây là tạp phiến cấp thấp, nếu không phải thuộc dãy số tạp phiến, chỉ sợ không ai tin tưởng.
Vẻn vẹn chỉ mấy cái này thôi vẫn chưa đủ, điều này này chỉ có thể nói rằng người chế tạo dãy số tạp phiến đã tới thành Đông Thụy.
Nhưng nào ngờ không bao lâu sau, tạp phiến mà tạp tu thủ hạ được xưng là “Đả thủ” của Bạch tổng quản bị lộ ra ngoài ánh sáng, chính là Bạo Đạn 029 đang lan truyền xôn xao. Mà điểm này cũng có rất nhiều tạp tu của gia tộc Thái Thúc có thể chứng minh, bọn họ miêu tả sinh động như thật, “Đả thủ” đã điên cuồng như thế nào trong phòng huấn luyện, uy lực bạo tạc kinh người kia với số liệu được công bố ra ngoài của Bạo Đạn cực kỳ ăn khớp.
Nếu điều này chỉ có thể tính là phán đoán, vậy người tới trấn Abies khảo sát hiện trường sẽ không nghĩ như vậy. Hố to cháy khét lẹt, rừng cây ngả nghiêng, các tạp tu nào đủ chu đáo thì liếc mắt liền có thể phán đoán ra đây là loại tạp phiến nào tạo thành!
Kết luận chỉ có một, đích xác là Bạo Đạn trong tay Bạch tổng quản!
Từng sự việc ăn khớp được nối lại, mọi người từ lúc ban đầu chỉ cười nhạt, đến về sau bán tín bán nghi. Suốt cả quá trình, Bạch tổng quản không nói đến một câu, không làm sáng tỏ sự kiện, đến ngay cả tạp tu thủ hạ của hắn cũng không có người nào lộ diện. Gia tộc Thái Thúc cung cấp thông tin cho phía chính phủ rằng Bạch tổng quản đang chuyên tâm huấn luyện tạp tu mới chiêu mộ.
Đồng thời vào lúc này có người tra được gia tộc Thái Thúc đang theo con đường cực kỳ bí mật thu mua lượng lớn tài liệu chế tạp.
Hai ngày sau, có tạp tu mới gia nhập đưa tin. Gia tộc Thái Thúc vừa mới trang bị cho hắn một tấm tạp phiến hoàn toàn mới với uy lực cực kỳ kinh người. Nhưng cùng ngày, vị tạp tu này truyền ra tin tức này liền bị trục xuất khỏi gia tộc Thái Thúc. Tấm tạp phiến kia cũng bị thu hồi.
Lần này không ai còn ngồi yên được!
Đám tạp tu bàng quan ngồi chờ liền ra sức kéo đến gia tộc Thái Thúc. Dưới sự thổi phồng trắng trợn tại các nơi, việc Bạch tổng quản giết toàn bộ đoàn truy sát được nhận định là “Không có khả năng thành công” khiến Liên bang không ai không biết. Mà Bạch tổng quản cũng từ vị thế truyền nhân của Tây Trạch liền trở thành một vì sao mới chói sáng nhất cả Liên bang. Có thể nói là một trận chiến thành danh!
Mọi người nhắc tới hắn thì phản ứng đầu tiên cũng không còn vì hắn là truyền nhân của Tây Trạch nữa.
Bởi vì trong mắt mọi người, hắn khác hoàn toàn với Tây Trạch.
Tây Trạch giết chóc thành tính. Bạch tổng quản mặc dù cũng tàn nhẫn, nhưng tuyệt không giống Tây Trạch vui buồn bất thường như vậy. Hơn nữa, khác với sự quái gở riêng biệt của Tây Trạch, Bạch tổng quản càng sẵn có khí chất lãnh tụ, chiến thuật hắn dày công tu dưỡng cực cao, điểm này những thế lực ngầm quan sát đã sớm tìm hiểu rõ. Xem khí chất tạp tu của gia tộc Thái Thúc trước sau hoàn toàn bất đồng là có thể nhìn ra được một chút.
Nhưng có một điểm giống Tây Trạch y chang, đó là khí phách! Khí phách Tây Trạch không cần phải nói, mà Bạch tổng quản cũng chẳng kém hơn sư phụ hắn chút nào. Đối mặt với địch nhân cường đại hơn mình mấy lần mà hắn không ngờ dám chủ động xuất kích! Đối diện với con quái vật khổng lồ Liên Bang Tổng Hợp học phủ mà hắn không hề thu liễm cử chỉ và nét mặt, ngược lại gióng trống khua chiêng chiêu mộ nhân thủ! Sự hùng cường không hề sợ sệt hắn biểu hiện ra đã giành được kính trọng của rất nhiều tạp tu!
Hắn có phải là người chế tạo ra dãy số tạp phiến hay không rất khó nói, song quan hệ giữa hắn và người đó không phải tầm thường, điều này không ai hoài nghi.
Nếu có thể nhìn lên bầu trời liên bang, sẽ phát hiện vô số tạp tu giống như thủy triều nhắm hướng thành phố Đông Thụy vọt tới.
Vũ Tự quân đoàn.
Đàm Vũ sắc mặt tái nhợt, nàng cực kỳ phẫn nộ hỏi:
- Điều tra được tin tức này là ai tiết lộ ra ngoài chưa?
Mặc dù nàng từng dùng điểm người chế tạo dãy số tạp phiến này để uy hiếp Trần Mộ, nhưng nàng chưa từng nghĩ rằng tin tức này lại được công bố ra. Nàng không ngốc, một khi tin tức này bị tiết lộ, thế lực như Lục Đại tuyệt sẽ không buông tha Bạch tổng quản, thế nào cũng không tới phiên nàng được chỗ tốt.
Nhưng nàng ngàn suy vạn nghĩ cũng tuyệt không ngờ rằng có một ngày tin tức này bị tiết lộ ra!
- Không có.
Cơ Trí Hạo cũng không còn dáng vẻ cao thâm đối phó được mọi tình huống như thường ngày, sắc mặt hắn cực kỳ trầm trọng:
- Việc này hơi kỳ quặc. Nếu không phải tiểu thư, ta cũng tuyệt đối không thể tưởng được hắn chính là người chế tạo dãy số tạp phiến. Ta không tin những người khác có thể nhận thấy được điểm này. Hơn nữa, tiểu thư, chẳng biết ngài có chú ý tới một điểm không?
- Điểm gì? - Đàm Vũ áp chế sự bực dọc trong lòng, tình thế đã vượt ra khỏi phạm vi khống chế của nàng.
- Tiểu điếm chỗ Trân Ni Đặc phát hiện điểm này. Ta đã vặn hỏi Trân Ni Đặc, nàng nói vẫn chưa nói với bất luận kẻ nào, hơn nữa khẳng định tin tức không phải lộ từ phía bọn họ. Từ biểu hiện này mà xét, người chế tạo dãy số tạp phiến xuất hiện ở tiểu điếm đó với Bạch tổng quản chính là một, giữa hai người không tồn tại bất cứ liên quan ăn khớp nào. Có thể trong thời gian ngắn như vậy tìm được sự liên hệ giữa hai người, ta không tin có ai có thể làm được. - Cơ Trí Hạo tỉnh táo nhìn xa trông rộng nói.
Đàm Vũ hít một hơi thật sâu, cố gắng làm cho đầu óc mình trở nên tỉnh táo:
- Ý của ngươi là…?
- Ta hoài nghi tin tức này rất có khả năng là chính Bạch tổng quản loan ra! - Cơ Trí Hạo quả quyết.
- Chính hắn loan ra?
Đàm Vũ toát ra sự hoảng sợ, theo phản xạ thốt lên:
- Vì sao?
Cơ Trí Hạo ánh mắt sâu kín, trấn tĩnh mà thấu đáo:
- Tạo thế cục!
Không đợi Đàm Vũ hỏi, hắn phối hợp luôn:
- Hắn để tạo thế cho mình, từ việc hắn không kiêng nể chiêu mộ tạp tu là có thể nhìn ra vài mánh khóe! Hắn dường như ý thức được nguy cơ, muốn trong thời gian cực ngắn khuếch trương thế lực. Không tính thân phận truyền nhân Tây Trạch trước đó, hắn bất quá cũng chỉ là tạp tu hơi lợi hại, đối với tạp tu thì sức hấp dẫn của hắn chỉ bình thường.
Mạch suy nghĩ dần dần rõ nét, hắn càng nói nhanh.
- Nhưng thuận theo việc hắn bất ngờ chủ động xuất kích, giết hết đoàn truy sát, hắn liền một bước nhảy vọt trở thành ngôi sao của Liên Bang, lúc này hắn đã có được thế cục! Có điều hắn cảm thấy thế này còn chưa đủ, liền truyền ra lời đồn đại kia, để tăng vị thế! Hiện tại xem ra hiệu quả này quả thật quá tốt! Dựa trên số liệu Vưu đội trưởng báo cáo, việc tuyển mộ của chúng ta đã lâm vào thế bế tắc, tất cả tạp tu đều chú ý toàn bộ vào hắn cả. Hơn nữa, khiến kẻ khác tán thưởng nhất chính là một chiêu này của hắn đã biến bị động thành chủ động! Chúng ta rốt cuộc không có biện pháp động đến hắn. Hắn xem như đặt mình vào hiểm địa, trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích, nhưng thực tế lại an toàn vô cùng. Trước khi tình thế chưa rõ, sẽ không ai động đến hắn. Ngược lại Sương Nguyệt Hàn Châu sẽ bảo vệ hắn.
Lợi hại! Thật sự lợi hại!
Cơ Trí Hạo càng nghĩ càng thấy tuyệt, không kìm được vỗ tay tán thưởng.
Đàm Vũ ngược lại cứ hít hơi lạnh suốt, trong chớp mắt, vị trí song phương liền phát sinh biến hóa long trời lở đất, nàng trong lòng vừa kinh vừa sợ. Nàng tuyệt đối không ngờ rằng nam tử nhìn như luôn luôn bình tĩnh lãnh đạm kia vậy mà có thủ đoạn lợi hại như thế!
Cơ Trí Hạo bỗng nhiên chau mày, nói với vẻ khó hiểu:
- Thế nhưng ta có chút không rõ, Bạch tổng quản này trước sau thay đổi lớn như thế, nếu là hai người riêng biệt. Chẳng lẽ trong khoảng thời gian này đã xảy ra chuyện gì? Hay là hắn vẫn luôn che dấu cực kỳ kín kẽ? Đúng là tâm cơ thâm trầm mà! Không đúng, nhất định là đã xảy ra biến hóa gì đó mà chúng ta không biết. Những thủ đoạn này, xảo diệu thì xảo diệu, nhưng lại có vẻ hơi cuống cuồng, hắn gấp cái gì chứ?
Đàm Vũ im lặng, nàng vừa mới trong kinh ngạc khôi phục lại, trong đôi mắt đẹp chớp chớp ánh sáng kỳ lạ, không ai có thể đoán được ra tâm tư của nàng.
Thái Thúc Dong đứng trước mặt Trần Mộ, đến cả thở mạnh cũng không dám. Mấy ngày này, hắn quả thực đã được kiến thức một phen thủ đoạn của Bạch tổng quản, hắn vạn lần không ngờ vị Bạch tổng quản này vậy mà lợi hại như thế! Mặc cho hắn vừa gian trá vừa giảo hoạt, cũng không dám tiếp tục giả dối với người ta. Hơn nữa là trưởng tộc nên hắn cực kỳ thức thời. Xét đến thủ đoạn của Bạch tổng quản mấy ngày nay, nam tử nhìn trông hiền lành này tuyệt không phải là người không ôm hoài bão lớn.
- Hôm nay tuyển được bao nhiêu người? - Trần Mộ hỏi.
Thái Thúc Dong cung kính trả lời:
- Tạp tu tới nhiều lắm, phù hợp điều kiện hôm nay có bảy trăm năm mươi sáu người. Trong đó có sáu tạp tu cấp bảy, nhưng bọn hắn muốn tự bàn bạc với ngài.
Nói đến đây hắn không kìm lòng nổi mặt mày tươi rói. Việc chiêu mộ mấy ngày này thật sự quá sôi động, số người mỗi ngày đến báo danh cơ hồ chen chúc chật như nêm. Bởi vì người báo danh quá nhiều nên bọn họ có rất nhiều cơ hội chọn lựa, tố chất tạp tu được chiêu mộ đều rất tốt.
Tạp tu được tuyển dụng cơ bản đều có cảm giác cấp sáu trở lên. Mà một số tạp tu trẻ tuổi tư chất thiên phú xuất sắc cũng được nhận vào. Khiến cho người ta bất ngờ là tạp tu có cảm giác cấp bảy, thế nhưng những tạp tu này đều muốn tự đàm luận với Bạch tổng quản.
Yêu cầu này không tính là hà khắc, tạp tu cấp bảy nếu đặt ở tạp tu đoàn cỡ lớn giống Tuyết Hoa tạp tu đoàn thì đều là nòng cốt.
Trần Mộ gật gật đầu:
- Tốt, ta sẽ nói chuyện với bọn họ.
Hắn biết những người này hướng tới cái gì, đại đa số bọn họ là nhằm vào tạp phiến mà đến, hướng tới thân phận chế tạp sư dãy số tạp phiến của hắn mà đến.
- Còn có một việc.
Thái Thúc Dong liếc nhìn Trần Mộ, tiếp:
- Sương Nguyệt Hàn Châu phái người đến rồi.
“Ồ.”
Trần Mộ hơi bất ngờ:
- Bao nhiêu người?
- Một người.
Trần Mộ ngẩn ra, hỏi theo phản xạ:
- Một người?
- Ừ, là Bách Nguyệt, đệ nhất cao thủ trong giới trẻ Sương Nguyệt Hàn Châu. - Thái Thúc Dong khó nén vẻ hưng phấn, Sương Nguyệt Hàn Châu phái ra Bách Nguyệt, đủ để nói rằng bọn họ coi trọng gia tộc Thái Thúc. Căn cơ cuối cùng của gia tộc Thái Thúc tại khu Thiên Đông Lý, thái độ của Sương Nguyệt Hàn Châu sẽ trực tiếp ảnh hưởng đến tương lai của gia tộc Thái Thúc.
- Bách Nguyệt… - Trần Mộ hơi thất thần lẩm bẩm, trong đầu hiện ra một cô gái lạnh lùng mà xinh đẹp như thiên tiên. Bách Nguyệt trong trận đại chiến lần trước với Mạc Doanh Song Tử Tinh đã để lại trong hắn ấn tượng sâu đậm, trong thời gian rất dài thì đó là cuộc chiến đấu cấp bậc cao nhất mà hắn được biết.
Chỉ có điều hiện tại hắn đã có thể rất thong dong đối mặt với chiến đấu cấp bậc này, trong lúc bất tri bất giác, mình đã phát triển đến bước này sao?
Cảm giác nói không nên lời nảy sinh trong lòng, hắn miễn cưỡng trấn định tâm thần:
- Khi nào nàng đến?
- Ước chừng bảy ngày sau. - Thái Thúc Dong nói.
- Ừm, ta biết. - Trần Mộ gật gật đầu, Thái Thúc Dong thức thời liền lui ra ngoài, vội vàng rời đi.
Duy A vô thanh vô tức xuất hiện bên cạnh Trần Mộ.
- Duy A, có chút mệt nhọc a. - Trần Mộ lộ ra thần sắc mệt mỏi rã rời, tất cả bố trí mấy ngày này đã làm hao hết tâm lực của hắn.
- Đầu gỗ, ngươi làm rất khá. - Giọng điệu của Duy A rất tán thành.
Tinh thần Trần Mộ hơi phấn chấn, hắn chợt cười khổ:
- Thật không? Trong lòng ta thật ra thấy không yên tâm lắm, nhưng nhìn qua vận khí cũng không tệ.
- Ngươi rất sốt ruột. - Duy A nói chuyện luôn ngắn gọn mà đi thẳng vào vấn đề.
- Đúng vậy, sao có thể không sốt ruột chứ?
Ánh mắt Trần Mộ hiện lên một chút lo lắng:
- Chúng ta mất liên lạc với Ba Cách Nội Nhĩ đã rất nhiều ngày, tình cảnh bọn họ nhất định rất nguy hiểm, chúng ta phải gia tăng tốc độ.
Hai người đồng thời im lặng.
Từ sau lần liên lạc trước, bọn họ rốt cuộc không còn liên lạc được với nhóm Ba Cách Nội Nhĩ nữa. Điều này làm cho Trần Mộ rất lo lắng, nhưng hắn biết có lo lắng cũng chẳng ích gì, thời gian lãng phí cho lo lắng không bằng làm một số việc hữu dụng!
Cho nên hắn không chạy trốn, mà suy nghĩ hết các biện pháp, hao tất cả tâm lực tìm sơ hở của đoàn truy sát. Không liên lạc được với Ba Cách Nội Nhĩ, hắn không có ai có thể thương lượng cùng, chỉ có thể tự mình trầm tư suy nghĩ, tính toán suy diễn lặp đi lặp lại. Không ai ngờ rằng kế hoạch nhìn như viển vông này của hắn đã khiến hắn hao phí bao nhiêu tâm lực cuối cùng mới định ra.
Nhưng ngay cả như vậy, trong lòng hắn vẫn không yên tâm, đây là lĩnh vực hắn cực kỳ lạ lẫm.
Thời gian, bọn họ đang chạy đua với thời gian, có thể hoàn thành kế hoạch của hắn sớm một chút là áp lực lên Ba Cách Nội Nhĩ sẽ giảm một chút. Lòng hắn nóng như lửa đốt, nhưng không thể không ép mình phải tĩnh tâm, bởi vì mỗi quyết định của hắn quan hệ đến sinh tử cũng không phải một mình hắn!
Áp lực, áp lực ép tới khiến hắn không thở nổi, ép cho hắn cơ hồ như sắp sụp đổ, chỉ có một mình hắn đảm đương. Thần kinh hắn mỗi ngày đều căng như dây đàn!
Nhưng hắn không lùi bước, trong mắt rất nhiều người, hắn hiền lành như khúc gỗ, nhưng mà lúc này sự ngoan cường của hắn cứng như đá.
Áp lực thúc đẩy người ta phát triển!
Trong khoảng thời gian ngắn, dưới tác dụng áp lực cực lớn, dưới vô số sự chú ý hoặc minh hoặc ám, tốc độ trưởng thành của Trần Mộ thật kinh người, đã lột xác!
Hít vào một hơi thật sâu, lại nặng nề thở ra, ánh mắt hắn một lần nữa trở nên trấn tĩnh lạnh lùng, không nhìn ra được chút mệt nhọc vừa rồi.
- Duy A, chúng ta đi gặp mặt tạp tu cấp bảy thôi!