Tạp Đồ

Chương 246: Chương 246: Chấn nhiếp




Trần Mộ nhíu mày từ trong thần bí tạp phiến đi ra ---- bởi vì Ba Cách Nội Nhĩ đã trở về. Từ khi cầm tiền và cùng Lô Tiểu Như rời đi, mãi cho đến hôm nay hắn mới trở về. Trần Mộ cũng rất muốn xem kết quả của hắn, Ba Cách Nội Nhĩ có lẽ không là loại người khoa trương.

Duy A liếc mắt một cái, liền thu hồi ánh mắt, lực chú ý lại dời đến trên thính thị huyễn tạp. Chó béo lười biếng nằm rạp trên mặt đất, từ khi Duy A mang nó về đây, nó càng lười.

Ba Cách Nội Nhĩ dẫn về hai mươi người.

Trần Mộ do đã kinh nghiệm, nên liền nhìn ra hai mươi người này lợi hại. không người nào yếu kém, ánh mắt đều lợi hại, trong đó có mấy người rất có khí thế, càng làm người khác kinh hãi.

- Ngươi tìm được nhiều cao thủ như vậy ở đâu?

Trần Mộ có chút tò mò hỏi.

- Chiêu mộ tại các thành thị cũng có vài người là quen biết.

Ba Cách Nội Nhĩ đã thay trang phục, rực rở hẳn lên. Râu ria trên mặt đã được cạo sạch để lại một mãng xanh. Tóc cũng cắt ngắn khiến tinh thần thư thái rất nhiều, luồng khí thế bức người biến mất, giống như một trung niên bình thường.

Nghe Ba Cách Nội Nhĩ nói có vẻ nhẹ nhàng, nhưng Trần Mộ lại biết rằng việc này khó khăn bao nhiêu. Những người này, chắc rằng đều là cao thủ, trong đó có mấy người không hề kém hơn Lô Tiểu Như. Phải biết rằng, Trung Châu tập đoàn vì thu dụng nàng đã phải tốn hao rất nhiều! Những cao thủ này không thể chỉ dựa vào tiền là có thể hấp dẫn. Số còn lại mặc dù không bằng, nhưng cơ mẫn lão luyện, vừa nhìn liền biết là những tạp tu có kinh nghiệm phong phú.

Ba Cách Nội Nhĩ có thể mời được nhiều cao thủ trong thời gian như thế, đủ biết thủ đoạn hắn lợi hại vô cùng. Hơn nữa lại dễ dàng nhìn ra hai mươi người này khá kính nể Ba Cách Nội Nhĩ, ngay cả Lô Tiểu Như cũng không ngoại lệ.

- Sau này, nhiệm vụ mọi người là bảo vệ ông chủ.

Ba Cách Nội Nhĩ xoay người lớn tiếng với những người này.

Hai mươi người này nhất lọat nhìn Trần Mộ, ánh mắt trầm ổn, không người nào thắc mắc. Ba Cách Nội Nhĩ cũng không giải thích, đều hùng cứ một phương, hắn không cần nhiều lời, lập tức vung tay lên:

- Nói ngắn gọn, làm việc đi.

Hai mươi người vẫn im lặng. Không người nào hỏi mình phải làm cái gì, bọn họ an tĩnh nhưng lại lập tức tách ra hành động. Những người này tốc độ cực nhanh, có người biến mất vào một nơi bí mật gần đó, có người canh giữ ở trước cửa, có người bắt đầu bố trí một ít tạp giới nhỏ hình thù kì lạ quái, có người thì bắt đầu dò xét cả tòa nhà.

Đột nhiên. Một cỗ năng lượng ba động cực nhỏ đảo qua. Trần Mộ bỗng nhiên cả kinh.

Ba Cách Nội Nhĩ vừa nhìn thấy ánh mắt Trần Mộ liền nói:

- Không cần lo lắng, đây là cảm ứng dò xét của Song Nhãn Ưng. Chúng ta có thể biết được động tĩnh trong phạm vi hai ngàn thước, một khi có gì dị thường, chúng ta có thể lập tức phát hiện. Kì thật trên lý luận mà nói, phạm vi lớn nhất hẳn là mười km

Hắn vuốt vuốt cằm:

- Bất quá trong thành thị hoàn cảnh rất phức tạp, hai km là đã khá tốt. Song Nhãn Ưng thực lực không tồi.

Chuyên nghiệp quả nhiên không tệ, Trần Mộ không khỏi trong lòng cảm khái.

Có ba người vẫn đứng tại chỗ không nhúc nhích, thấy ánh mắt Trần Mộ, Ba Cách Nội Nhĩ lại một lần nữa mở miệng:

- Ba người này am hiểu kỹ thuật cận vệ. Có một người là cận chiến tạp tu. Hai người còn lại là chuyên gia phòng thủ, am hiểu lồng năng lượng. Bọn họ trước kia đã làm cận vệ cho rất nhiều nhân vật thương lưu của Minh chính khu, nếu không có chút quan hệ, thật đúng là khó mời bọn họ.

- Ta không cần cận vệ.

Nghĩ đến lúc nào bên người luôn luôn đi theo ba người, Trần Mộ cảm thấy cả người không được tự nhiên.

Ba người tựa hồ không có nghe thấy Trần Mộ phản đối, thần sắc dửng dưng đứng bảo vệ xung quanh hắn.

Ba Cách Nội Nhĩ vuốt càm. Vô tư nói:

- Yên tâm đi. Bọn họ rất chuyên nghiệp, sẽ không gây ảnh hưởng đến công việc và sinh hoạt của ngươi.

Rất hiển nhiên. Vì an toàn Hắn sẽ không cho phép Trần Mộ có thời gian sinh hoạt riêng tư.

Trần Mộ vừa định phản đối, bất quá suy nghĩ lại một chút vẫn nhịn xuống. Từ động tác những người này liền biết bọn họ phi thường chuyên nghiệp. Đã như vầy, Trần Mộ đơn giản đem việc này giao cho Ba Cách Nội Nhĩ.

Hắn đang chuẩn bị tiếp tục rèn luyện độ linh mẫn cảm giác.

Đột nhiên, độ nghi trên tay Ba Cách Nội Nhĩ nhẹ nhàng chấn động, hắn nhếch miệng cười:

- Không ngờ mới đây đã có sinh ý tới nhà!

Cùng lúc đó, ba hộ vệ mới của Trần Mộ độ nghi trên tay cũng đồng thời chấn động, ánh mắt bọn họ lập tức cảnh giác, ba người tuy không nói gì, nhưng lại lập tức thu nhỏ phạm vi phòng hộ. Trần Mộ phát hiện loại chấn động này là ám hiệu báo động của bọn họ.

Nguy cơ tới nhanh hơn so với hắn tưởng tượng!

…….

Bên tai gió tạt vù vù, Đến Quả dù đang bay nhanh vẫn đắc ý. Năng lực tình báo của Hồ Tử, rất đáng tin cậy. Lần này cấp trên đối với việc Trung Châu tập đoàn không mặn mà lắm khiến hắn hắn có chút nghi hoặc, nhưng nếu như đem được vị chế tạp sư hạng nhất này về tổ chức, chính xác là một công lao lớn nhất.

Nghĩ tới đây, hắn quay đầu nhìn thoáng qua Tiểu Man bên cạnh. Trong lòng thầm hạ quyết tâm, nhất định phải đem chế tạp sư thần bí bắt về, như vậy thì tâm nguyện của Tiểu Man cũng có thể hoàn thành. Hắn đã sớm phát hiện Tiểu Man mấy ngày này vẫn đối với 007 nhớ mãi không quên, nhà đấu giá ngưỡng thị ra giá tài liệu quá cao, Pháp Á không thể đáp ứng. Đến lúc đó bắt chế tạp sư này một lần nữa chế tạo 007 mới, hoặc là tạp phiến nào tốt nhất cũng được.

Sẽ không sai là công lao lần này cũng đủ để cho Tiểu Man được thưởng một tạp phiến xuất sắc. Trong tổ chức tạp phiến xuất sắc cũng không thiếu, nhưng những tạp phiến này tổ chức cũng không thể tùy tiện cấp phát cho mọi thành viên, nhiều khi nó là một loại khen thưởng. Công lao càng lớn, có thể nhận được tạp phiến tính năng càng xuất sắc, đây là tục lệ.

- Mục tiêu chính là tòa nhà năm tầng phía trước.

Gã dẫn đường chỉ vào một tòa tầng năm tầng xa xa.

Đến Quả lập tức bừng tỉnh, gật đầu:

- Ngươi đi về đi.

Gã kia vội vàng bay về, chuyện kế tiếp, hắn biết nếu ở lại chỉ gây vướng chân vướng tay.

- Hành động ra sao?

Tiểu Man tiếp cận lại hỏi.

Đến Quả trầm ngâm nói:

- Trước hết dùng lợi dụ hoặc, chúng ta cứ việc ra giá cao, xem có thể lay động hắn không. Như vậy tốt nhất, hai bên không thương tổn hòa khí vì sau này chúng ta còn cần đến hắn.

Tiểu Man gật đầu, nhưng lập tức hỏi:

- Nếu như thuyết phục không được thì sao?

Đến Quả quyết đoán:

- Thì động thủ!Ngươi trước hết xuất thủ cản trở nữ tạp tu kia, ta sẽ bắt hắn.

- Được!.

Tiểu Man gật đầu, sau đó hướng năm tên tạp tu phía sau thấp giọng phân phó.

Nhìn chăm chú vào tòa nhà xa xa, Đến Quả trong lòng âm thầm thấy kì lạ, hắn không biết Tào Đông vì sao lại cố gắng ẩn danh. Vị trí tòa nhà này nếu như không có người chỉ ra, hắn tuyệt đối không ngờ rằng người chế tạo seri tạp phiến chấn động toàn liên bang, lại trú ngụ trong một tòa nhà thấp kếm đến vậy. Vị trí tòa nhà này rất hẻo lánh, người đi đường rất thưa thớt.

Điều này rất hợp với tâm ý Đến Quả, hắn cũng không muốn mình gây chú ý.

Gió đêm dần dần mang theo hơi lạnh.

- Hành động!

Đến Quả khẽ quát một tiếng.

Năm người cao tốc hướng tòa nhà phi thẳng đến. Đột nhiên, Đến Quả biến sắc, trong lòng chợt cả kinh.

- Cẩn thận!

Giọng nói còn chưa dứt, hắn đã phát hiện đám người của mình đã bị cảm giác của đối thủ nắm bắt!

Đang phi hành tốc độ cao mà chợt ngừng thì rất khó, quán tính vẫn đẩy bọn họ vọt tới trước tòa nhà.

Năm người khó khăn định trụ thân hình, bọn họ trôi nổi giữa không trung cách tòa nhà chỉ ước chừng chừng năm trăm thước, sắc mặt mọi người trắng bệch. Tòa nhà vẫn im ắng, theo bóng đêm dần dần buông, hình dáng của nó cũng bắt đầu mơ hồ hẳn lên. Song bọn bảy người Đến Quả giống như bị đóng đinh giữa không trung, không người nào dám động.

Ít nhất mười lăm đạo cảm giác đem bọn họ tập trung, những cảm giác này tính chất khác nhau, song cùng một đặc điểm, đó chính là tràn ngập sát khí! Không người nào hoài nghi, nếu như nhích tới. Tiếp đón bọn họ sẽ là một hỏa lực rợp trời!

Tòa nhà không thu hút này, trong mắt mọi người, chợt giống như một con báo đang co người, vận sức chờ thời cơ phát động một kích trí mạng!

Nguy hiểm! cảm giác nguy hiểm mãnh liệt vô cùng không cách nào át chế từ trong nội tâm sâu thẳm phát ra, Tiểu Man, cũng không nhịn được sắc mặt khẽ biến. Trấn định nhất vẫn là Đến Quả, hắn đứng ở giữa không trung, nửa bên mặt nạ màu bạc vẫn óng ánh dù là trong màn đêm.

Tình báo có sai lầm! Đến Quả trong đầu hiện lên suy nghĩ này, trong tòa nhà này có ít nhất mười lăm tạp tu, hơn nữa bên trong còn có mấy nhân vật lợi hại, năng lượng dao động như ẩn như hiện làm cho hắn không dám có chút buông lỏng! Mới vừa rồi hắn chợt cảm giác thấy một tia cực năng lượng dao động rất nhỏ mới phát hiện khác thường. Hắn lúc ấy liền biết mình đã xông vào khu vực đối phương đã đặt cảnh giới.

“Tào Đông là hạng người gì? Sao nơi này xuất hiện nhiều cao thủ như thế? Hơn nữa loại kiểm soát này, chỉ có tổ chức lớn như quân đội, hoặc một vài tạp tu đoàn cực lớn mới sử dụng loại báo động này. Không ngờ lại gặp phải nơi này, cao thủ này lai lịch như thế nào?”

Vô số nghi hoặc như tia chớp hiện ra trong đầu hắn, mặt ngoài vẫn trấn định nhưng Đến Quả vô cùng hoảng sợ, cho dù mình dốc hết lực lượng vốn có tại La Dữu thành đến đây, khả năng thành công cũng chỉ năm năm. Mà muốn không làm cho người khác chú ý, căn bản khó có khả năng!

Hơn mười một cao thủ ẩn nấp trong một tòa năm tầng, lực lượng phòng thủ như vậy thật sự là kinh khủng! Cũng có nghĩa là đội hình đối phương rất dày đặc, hắn rất muốn sử dụng chùm ánh sáng đem oanh khích building này thành cặn bã, quang cức tạp của hắn có thể oanh kích bao trùm hơn nữa diện tích tòa nhà này, nhưng hắn cứng rắn khắc chế xúc động. Phe mình chỉ có bảy người, đối phương nhân số hơn xa, huống chi hiện tại chiếm tiên cơ không phải là mình.

Sắc mặt nhóm người Đến Quả càng ngày càng khó coi.

Tòa nhà im ắng, đen kịt một mảnh, không một tia sáng. Nhưng lại phát ra hơn mười đạo cảm giác vững vàng đem bọn họ tập trung, tạo nên cảm giác nguy hiểm mãnh liệt làm cho tóc gáy bọn họ đều dựng đứng!

Một phút trôi qua, trong tòa nhà không có chút nào động tĩnh, phảng phất như đây là một tòa nhà hoang.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.