Tạp Đồ

Chương 334: Chương 334: La bàn




Trong cốc sào, kho hàng rộng lớn chỉ có một mình Trần Mộ, chung quanh hắn linh kiện chất đống như núi.

Trước mặt hắn, là bán thành phẩm của mấy ngày liên tục thử nghiệm. Bất quá cho tới bây giờ, còn chưa thành công tác phẩm nào. Trình độ cơ khí của hắn chỉ bình thường, làm sao sánh với A Phương Tác.

Nếu như có A Phương Tác ở đây, nhất định sẽ đem mấy thứ này sử dụng hết. Trần Mộ thầm nghĩ, nhìn bán thành phẩm xấu xí trước mặt, hắn không nhịn được cười khổ.

Hắn buông lỏng toàn thân ngã người nằm ngửa bên đống linh kiện. Cuộc sống hiện tại hắn rất thích thú, và hắn đặc việt thích nhất loại này công việc nghiên cứu này.

Nghĩ đi nghĩ lại, khóe miệng Trần Mộ dần dần hơi hơi nhếch lên, hắn nhớ lại đoạn thời gian cùng Lôi Tử làm tạp ảnh, thật sự là một đoạn thời gian tốt đẹp a! Cũng không biết Lôi Tử thế nào? Suy nghĩ tùy ý tung bay, hắn không có dã tâm, cũng không có chí hướng, nếu như cuộc sống đơn giản giống như trước đây cái này thật tốt a!

Lý tưởng của chính mình, cũng chỉ bất quá là trở thành một chế tạp sư mà thôi.

Đột nhiên trong đầu hắn một đạo linh quang hiện lên, tựa hồ nắm được một vấn đê mấu chốt! Hắn ngồi bật dậy, tóc rối bồng bềnh, cặp mắt thần kỳ lóe sáng!

Chế tạp sư! Mình làm sao quên đi mình là một chế tạp sư? Những linh kiện trước mắt này chẳng qua là những vật chết mà thôi, chúng nó nhìn như không cách nào phối hợp, kì thật chẳng qua là mình không nắm giữ chính xác phương pháp. Linh hồn một kiện tạp giới là cái gì? Là tạp phiến bên trong!

Chính mình vì sao không theo đặc điểm linh kiện để chế tạo tạp phiến chứ?

Nghĩ thông xong, Trần Mộ cảm thấy vô cùng thông suốt. Mấy ngày này. Hắn vẫn ngâm mình trong đống linh kiện, đặc điểmcủa chúng hắn đã sớm khắc sâu trong lòng, cơ hồ trong chớp mắt, hắn liền đại khái có vài phương án.

Pháp Á từng động tác đều làm động tâm vô số người. Toa xe chiến đấu có rất nhiều khuyết điểm, như trọng lượng nặng nên không linh hoạt bằng tạp tu. Một toa xe chiến đấu khi gặp phải một trung cấp tạp tu xác suất thất bại cỡ tám mươi phần trăm trở lên.

Nhưng toa xe chiến đấu có thể sản xuất hàng loạt, người lái chỉ cần là người bình thường, hai đặc điểm này liền làm cho chúng nó chiếm thượng phong tuyệt đối. Tính từ thành phẩm, hai cái này hoàn toàn không thể so sánh.

Trừ bỏ lục đại, các thế lực khác cũng không hề cố kị, đơn đặt hàng giống như tuyết ào ạt gữi tới. Mà Pháp Á quả nhiên uy tín, không ngừng bán hàng cho các thế lực khác.

Lục đại luống cuống trước tình huống này!

Loại đề tài toa xe chiến đấu này, lục đại phần lớn đều có, nhưng lại không ai thành công. Trong đó khó khăn lớn nhất là huyễn tạp phải sản xuất hàng loạt. Phải biết rằng, cho tới bây giờ, chỉ có nhất tinh năng lượng tạp mới có thể sản xuất hàng loạt.

Toa xe chiến đấu phóng xuất ra năng lượng thể mặc dù uy lực không lớn, nhưng chính là ba sao huyễn tạp. Pháp Á có năng lực sản xuất hàng loạt ba sao huyễn tạp, đây mới sự kiện rung động nhất. Điều này có nghĩa là gì? Nghĩa là thị trường giá ba sao huyễn tạp thẳng tắp giảm xuống. Cũng có nghĩa rất nhiều chế tạp sư bị thất nghiệp.

Ba sao huyễn tạp có thể sản xuất hàng loạt. Vậy bốn sao, năm sao huyễn tạp thì sao?

Tương lai sẽ biến thành cái dạng gì, ai cũng không biết, nhưng trước mắt nhất định sẽ phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất, mà vận mệnh thế giới cũng không ngoại lệ.

Đây là một thời đại mới.

Trước mặt Trần Mộ đặt một kiện tạp giới hình thù hết sức quái dị, đây là tác phẩm mới nhất của hắn.

Một cái vòng tròn kim loại, đường kính ước chừng hai mươi li, toàn bộ do kim loại sáng trắng chế tạo mà thành. cái nhìn đầu tiên khi Trần Mộ chứng kiến cái linh kiện này, hắn liền nghĩ tới cao túc viên ném ra đĩa sa la quay. Bất quá bởi vì nó rất nhẹ, Trần Mộ không nghĩ đến việc chế tạo nó thành một loại vũ khí.

Do trọng lượng nhẹ nên nó có thể tiêu hao rất ít năng lượng khi phi hành. Vì vậy, Trần Mộ linh cơ vừa động, liền chế tạo thành một máy dò xét. Trong cấu tạo của nó, có khí lưu tạp, lẫn dò xét tạp đơn giản, còn có thông tin tạp cực kì đơn giản, ba loại này song song tương liên nhau.

Thông tin tạp làm cho máy dò xét có thể liên thông với một thông tin tạp chuyên dùng trong độ nghi của Trần Mộ. Như vậy hắn có thể thông qua hình ảnh mà độ nghi phát ra để dò xét xung quanh. Hơn nữa hắn còn có thể thông qua độ nghi điểu khiển thiết bị này.

Đây là tác phẩm đầu tiên mấy ngày qua Trần Mộ hoàn thành. Nhìn máy dò xét an tĩnh nằm trên mặt đất. Trần Mộ suy nghĩ một chút, quyết định gọi nó là la bàn.

Bất quá. La bàn chưa qua thử nghiệm, hiệu quả thế nào vẫn chưa biết được. Trần Mộ có chút kích động khi chuẩn bị thử nghiệm. Đối với hắn mà nói, đây là niềm vui lớn nhất của hắn

Kích hoạt độ nghi, Trần Mộ cẩn thận dùng cảm giác khống chế thông tin tạp trong độ nghi.

Hô!

La bàn nhẹ nhàng phập phềnh giữa không trung, hơn nữa còn đứng yên. trong mắt Trần Mộ hiện lên một tia vui mừng, không hề chần chừ, cảm giác phát động.

La bàn vù một tiếng vọt ra khỏi cửa sổ, bay lên trời, trước mặt Trần Mộ hình ảnh không ngừng biến ảo. La bàn càng bay càng cao, vượt qua sơn cốc, xuyên qua mây trắng, tự do ngao du trong không trung.

Xem tuyết sơn băng nguyên như bức tranh trải ra trước mặt, loại cảm giác này, nói vui vẻ thoải mái khó tả. La bàn vốn đã nhẹ mà tốc độ lại cực nhanh, vượt xa bất cứ toa xe nào, thậm chí còn nhanh hơn so với tạp tu phi hành.

Bay gần nửa giờ, Trần Mộ muốn thử xem phạm vi khống chế xa nhất của la bàn là bao xa.

Đột nhiên, Trần Mộ thấy trên quang mạc xuất hiện rất nhiều điểm đen. Hắn sửng sốt, vội vàng khống chế la bàn chuyển hướng, hạ thấp gần, hình ảnh trên quang mạc lập tức rõ ràng rất nhiều.

Là một chi tạp tu bộ đội! Di, phương hướng bọn họ tiến lên đúng là hướng sơn cốc! Trần Mộ đột nhiên cả kinh, khi hắn nhìn thấy Văn Tá Phu, hắn nhất thời hiểu được chuyện gì sắp xảy ra.

Lập tức, không để ý đến la bàn, hắn lao ra khỏi phòng hô to:

- Khương Lương!

Thanh âm của hắn cực lớn, cả sơn cốc đều vang vọng, tất cả đội viên đều ngừng động tác, ngạc nhiên nhìn ông chủ. Bọn họ chưa bao giờ thấy qua ông chủ hô hoán như thế.Vì đây là phong cách điển hình của Ba Cách Nội Nhĩ.

- Ông chủ!

Khương Lương lập tức bước nhanh tới.

Trần Mộ lập tức nói:

- Văn Tá Phu mang theo một chi bộ đội hướng tới chỗ chúng ta!

Khương Lương thoáng rùng mình, nhưng cũng không bối rối:

- Ông chủ, tin tức có cụ thể hay không? Bọn họ cách chúng ta bao xa? Có bao nhiêu người?

Trần Mộ lúc này mới nhớ tới la bàn, vội vàng mở quang mạc, hắn thở phào một bởi vì la bàn không bị hắn điều khiển, vẫn phập phềnh tại giữa không trung.

Hình ảnh xuất hiện rõ ràng trên quang mạc, Khương Lương thoáng tò mò, bất quá hắn cũng biết tình huống khẩn cấp. Vội vàng chuyên tâm quan sát.

- Hẳn là có một ngàn năm trăm tạp tu, cao thủ đại khái khoảng hai trăm. Dựa theo tốc độ bọn họ, còn cách chúng ta khoảng hai giờ đích lộ trình. Di, toa xe này là cái gì?

Khương Lương liếc mắt một cái liền nhìn ra trong đội ngũ này có rất nhiều toa xe, không khỏi nghi hoặc hỏi.

Trong chiến đấu bình thường, toa xe căn bản không có tác dụng, trái ngược. lại là một cái trói buộc, chúng nó rất trì trệ. Lần này Văn Tá Phu lại mang theo nhiều toa xe như vậy lại đây, trong đó nhất định có vấn đề.

Đang ở lúc này, trên tay Khương Lương độ nghi kêu vang.

- Là Hề chủ quản.

Khương Lương có chút ngoài ý muốn, Hề Bình bình thường có chuyện gì đều trực tiếp bàn bạc cùng ông chủ Hoặc là sẽ cùng Ba Cách Nội Nhĩ thảo luận. làm gì phải gọi hắn chứ?

- Mau tiếp, lão Hề bên kia tình huống thế nào?

ánh mắt Trần Mộ âm trầm. Hề Bình bên người chỉ có một mình Tiếu Ba bảo vệ, một khi có chuyện gì xảy ra, vậy......

Khương Lương lập tức tiếp thông, vừa tiếp xúc thì Hề Bình vẻ mặt hoảng sợ cấp bách, nói nhanh:

- Khương Lương, ông chủ đâu? Ta không gọi cho hắn được! Mau gọi ông chủ đến, có chuyện lớn!

Trần Mộ lúc này mới nhớ tới, do cần thử nghiệm nên đã gỡ thông tin tạp xuống, hiện tại đang dùng chính là la bàn thông tin tạp. Hắn đi tới trước quang mạc:

- Lão Hề. Ngươi bên kia không có việc gì sao!

Nhìn thấy Trần Mộ, Hề Bình thở dài một hơi:

- Ông chủ, ta không có việc gì.

Ánh mắt hắn chợt kích động hẳn lên:

- Ông chủ, xảy ra chuyện lớn! Pháp Á làm ra một loại vũ khí mới rất lợi hại. Ai, ta cũng nói không rõ sở, các ngươi nhìn là biết.

Hề Bình lập tức truyền đến một đoạn hình ảnh.

Đoạn hình ảnh này ghi lại cảnh toa xe chiến đấu của Pháp Á đang dùng hỏa lực đích, bắn nát tạp tu bộ đội đích của liên bang tổng hợp học phủ. Mấy ngày này. đoạn hình ảnh này đã truyền đi như điên.

Trần Mộ và Khương Lương bị đoạn hình ảnh này chấn kinh! Năm vạn toa xe chiến đấu tạo thành đội ngũ quả thực chính là một đạo sắt thép đẫm máu. Mà hoả lực dày đặc phô thiên cái địa, cơ hồ làm cho hai người đều đình chỉ hô hấp!

- Ông chủ. Pháp Á vừa ra thông báo mới, họ nói, bất luận kẻ nào cũng có thể mua sắm loại tạp giới này.

Hề Bình nói.

Trần Mộ lúc này đã tỉnh táo lại:

- Pháp Á chúng ta không xen vào. Lão Hề, ngươi chú ý bảo vệ tốt chính mình, ngươi cùng Tiếu Ba đi trước tị nạn. Xuyên hạ liên minh đang tới gấn sơn cốc chúng ta, bọn họ dẫn theo một ngàn năm trăm tạp tu, và mấy trăm cái toa xe loại này.

Mặt Hề Bình thoáng cái trắng không còn chút máu.

- Ngươi bên kia bảo vệ tốt chính mình.

Dặn dò một câu, Trần Mộ liền bảo Khương Lương đóng cửa thông tấn khí.

- Ngươi có biện pháp nào?

Trần Mộ khôi phục thần sắc, ánh mắt của hắn chăm chú nhìn Khương Lương. Ba Cách Nội Nhĩ không có ở đây này, Khương Lương là người duy nhất hắn có thể tin cậy.

Khương Lương đứng thẳng tắp, ánh mắt sắc bén, trầm giọng nói:

- Ông chủ, chúng ta chỉ có thể liều mạng. Chúng ta dĩ dật đãi lao, đây là ưu thế. Hơn nữa chúng ta biết bọn họ, mà bọn họ không biết chúng ta, cũng không biết chúng ta đã phát hiện, đây là tiên cơ thứ hai.

Dừng một chút, hắn lẩm nhẩm đầu mối, tiếp tục nói:

- Cái loại toa xe chiến đấu này số lượng phải đạt quy mô nhất định, mới có thể hình thành uy lực, mấy trăm cái quá ít. Hơn nữa chúng ta có địa lợi, có hải tinh bảo có thể ỷ lại. Ông chủ, thỉnh ngài lập tức đem tình huống này cấp báo Kiều Phi, như vậy một khi chúng ta có thể chế trụ bộ đội bọn họ, vậy bọn họ sẽ xong đời. Kiều Phi nhất định rất thích lúc này đâm Văn Tá Phu một đao.

Khương Lương nói trầm thấp mà lạnh lẽo, nhưng cũng làm cho Trần Mộ nhất thời tỉnh ngộ.

Quả nhiên, chuyên nghiệp cùng phi chuyên nghiệp đúng là không giống nhau. Hắn quyết định thật nhanh:

- Ngươi là tổng chỉ huy, mọi người, bao gồm ta cùng Duy A đều chịu ngươi chi phối.

Khương Lương ánh mắt không thay đổi, chỉ hành lễ:

- Nhất định không phụ ông chủ tin cậy.

Cả sơn cốc chuyển mình, Không khí đột nhiên trở nên giương cung bạt kiếm, sát khí tràn ngập!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.