Tạp Đồ

Chương 328: Chương 328: Sinh ý tới nhà




Khôi phục tình trạng bình thường Trần Mộ lúc này mới giải thích:

- Là máy phân tích kim loại, quặng tử huỳnh này thành phần rất phức tạp, ít nhất có bốn năm chục loại. Ta năng lực có hạn, chỉ có thể tách ra bên trong nhiều nhất mười loại. Bất quá xem ra quặng tử huỳnh này bên trong thành phần hữu dụng rất ít a, nguyên khối quặng mỏ lớn như vậy, chỉ có thể lấy ra một ít chất lỏng nhnư vầy.

- Úc, đây là quặng tử huỳnh tách ra sao?

Hề Bình bừng hiểu, lại nhìn linh kiện tùy ý tán lạc, hắn rốt cuộc hiểu được Ông chủ mấy ngày này đang làm cái gì.

Bất quá, là năm triệu a! Đây chính là năm triệu a! Ở lúc khẩn yếu này, không chỉ năm triệu, dù là một hai nghìn vạn đều là tương đương trọng yếu.

Lại nhìn xem trong ống nghiệm chất lỏng kim loại ít đến thương cảm, Hề Bình trong lòng vẫn cảm thấy là không đáng giá. Bất quá hắn cũng không thể trách cứ Ông chủ, nói đến cùng, số tiền này đều là Ông chủ kiếm được, nghĩ muốn xài như thế nào, nọ vậy cũng là chuện của Ông chủ.

Hề Bình thầm cân nhắc, nhất định phải đi hỏi thăm chuyện quặng tử huỳnh. Cho dù kiếm không được bao nhiêu, nhưng tiền này nếu đã phí đi, có thể lấy lại một điểm cũng là một điểm.

Trong đại sảnh quặng tử huỳnh đã bị Trần Mộ tiêu hao không còn gì, đoạt được chất lỏng kim loại vẫn chỉ có chút ít. Nhìn số chất lỏng kim loại, Hề Bình cảm giác được mình lại hy vọng vào số chất lỏng ít ỏi này thật sự quá hoang đường.

Một lần nữa trở lại sắc lặc thị Hề Bình lập tức đầu nhập vào công việc. Làm một gã thương nhân xuất sắc, tiến vào một thương trường hoàn toàn mới để buôn bán cũng không phải là chuyện đơn giản, hắn phải làm rất nhiều công việc. Về phần vài giọt chất lỏng, A, ôi trời, mang theo thôi.

Vài hôm sau. Ô vũ mang theo một cái rương chạy tới chỗ Hề Bình.

- Sao ngươi lại tới đây? Ông chủ có cái gì phân phó hay sao?

Hề Bình kì quái đích hỏi. Nói đại khái, có rất ít tạp tu lại chạy đến chỗ hắn. Trong sơn cốc tạp tu đến sắc lặc thị, phần lớn đều đã đi theo Ba Cách Nội Nhĩ, mặc dù hai người là sát vách.

- Ông chủ bảo ta đem cái này đưa tới.

Ô Vũ thật thà trả lời.

- Đây là cái gì?

Hề Bình chỉ vào cái rương.

Ô vũ lắc đầu. Ồm ồm trả lời:

- Không biết.

Hề Bình nghi hoặc mở rương ra. Chỉ thấy bên trong an tĩnh đặt nằm năm ống nghiệm. Trong đó nhiều nhất chính là chất lỏng kim loại phát sáng màu tím đầy ống, mà ít nhất chính là màu đỏ,chỉ non nửa ống.

Vừa nhìn đến số chất lỏng kim loại này, hắn liền nhớ tới Ông chủ với cái máy phá của xấu xí vô cùng, còn làm cho hắn đau lòng thật lâu, một phát năm triệu a!

Xem thành quả ít đến thương cảm này, Hề Bình lại một lần nữa nghĩ đến năm triệu! Bất quá, thành quả dù tốt xấu, chỉ hy vọng bán được chút tiền, gia tăng thu vào.

- Ta biết rồi.

Hề Bình gật đầu.

- Ta đây đi trở về.

Ô vũ chân thành địa trả lời, nói xong liền hướng Hề Bình cáo từ.

Suy nghĩ một chút. Hề Bình cũng không mù quáng mà đi tìm người hỏi, mà là ra lệnh thủ hạ phát động thu thập hết thảy thông tin liên quan đến quặng tử huỳnh. Cũng may theo hắn tới đây nhân viên cũ của nhà đấu giá có không ít, có đám thủ hạ lão luyện này, áp lực công việc giảm đi không ít. Nếu không, chỉ bằng vào hắn một người, hắn đã chết vì mệt mõi.

Hề Bình cảm thấy, chút đồ vật ít ỏi này. Nếu như chạy đi hỏi người khác, không chừng bị người ta chê cười, không bằng chính mình dò xét trước cho minh bạch.

………….

Ánh mắt Văn Tá Phu âm trầm. Tuyết tia trùng sơn cốc xuất hiện một bọn người không rõ lai lịch, hơn nữa thực lực lại cao cường. Hắn phái đi ra mười tên ám vụ tạp tu không người nào quay về.

Có khả năng ăn tươi mười tên ám vụ tạp tu, đủ để nói rõ đối phương lực lượng cường đại. Hắn không hiều, rõ ràng có thực lực thế này, chạy đến một cái sơn cốc nhỏ để làm cái gì? Bất quá. Đối phương nhất định nỗ lực tương đối lớn. Mười tên ám vụ tạp tu. Đặt ở nơi nào đều là lực lượng cực kì đáng sợ.

Làm cho tâm tình của hắn trở nên càng tồi tệ là, ngày thứ hai sáng sớm. Kiều Phi lại đến sơn cốc. Bọn họ nói cái gì Văn Tá Phu không biết, nhưng Kiều Phi có chủ ý gì, hắn biết rất rõ ràng.

Điều này cũng làm hắn càng thêm kiên quyết sớm giải quyết đám người này. Một khi bọn họ vững vàng, vậy người thứ nhất xui xẻo tuyệt đối là hắn. Một Kiều Phi cũng đã làm cho Văn Tá Phu phiền muộnn, giờ lại thêm một tên lợi hại nữa, vậy chẳng phải là không cho hắn đường sống?

Văn Tá Phu không phải đứa ngốc, mười tên ám vụ tạp tu không ai trốn ra được, là lời cảnh báo cho hắn. Đối phương nếu như dựa vào địa lợi, muốn ngạnh công, bên mình nhất định bị thương thảm trọng, việc này chỉ giúp cho Kiều Phi tiện nghi.

- Đại ca, vừa mới thu được tin tức, đám người sơn cốc có động tác mới, bọn họ tựa hồ đăng ký một tạp tu đoàn, kêu là tuyết tia trùng tạp tu đoàn. Ta đang âm thầm điều tra một chút, bọn họ đăng ký nhân số có hai trăm người. Buồn cười nhất là, bọn họ không có bất cứ gì lí lịch, phài từ bậc một bắt đầu.

Y Tùng chế nhạo báo cáo.

Văn Tá Phu tâm trạng mày động:

- Bọn họ đăng ký tạp tu đoàn?

- Đúng vậy! Bọn họ lựa chọn là không ký danh đăng ký, chẳng lẽ là thực lực của bọn họ quá yếu?

Y Tùng nghi hoặc nói.

Không ký danh đăng ký thủ tục đơn giản rất nhiều, hơn nữa không cần kể lại rõ chi tiết đích tư liệu đoàn đội, nhưng khuyết điểm là, nó thăng cấp càng thêm khó khăn một ít, phải hoàn toàn dựa vào hoàn thành ủy thác và khẳng định thực lực.

Văn Tá Phu cười lạnh:

- Đồ đần, bọn họ là muốn ẩn giấu thực lực. Không ký danh đăng ký, chỉ cần bọn họ là tạp tu đoàn, vậy là tốt rồi làm. Muốn cùng ta đấu, bọn họ còn kém xa lắm!

Y Tùng vội vàng nói:

- Đúg vậny, đúng vậy, bọn họ xách giày cho đại ca cũng không xứng!

…………

Ba Cách Nội Nhĩ ngồi ở doanh địa, tạp tu đoàn đã đăng ký xong hết rồi. Đối với việc này, hắn rất quen thuộc, bất quá cho tới bây giờ, còn chưa có nhận được việc gì. Cũng khó trách, bọn họ hiện tại chỉ là tạp tu đoàn bậc một, làm gì có người đến tìm bọn họ ủy thác.

Hắn cùng Hề Bình cách nhau bức tường, Hề Bình lão tặc làm được sinh động, hắn bên này lại còn chưa ai mở hàng, điều này làm cho hắn càng buồn bực.

Tạp tu đoàn thăng cấp thường rất khó. Bình thường bậc một tạp tu chỉ có thể nhận được một ít thù lao rất thấp vừa lại rất khó ủy thác, đây là những uỷ thác mà trung cao cấp tạp tu đoàn không muốn tiếp nhận. Muốn từ bậc một tạp tu đoàn tăng lên tới ba cấp tứ cấp, bình thường phải mất năm sáu năm thời gian.

Mà yếu điểm lớn nhất của bọn họ là trình độ thành viên quá thấp, mà sáo tạp chiến thuật hắn lại không thể khoe ra, cho nên mới rơi vào tình trạng xấu hổ này.

Đúng lúc này, đột nhiên có người gõ cửa.

- Xin hỏi đây phải là tuyết tia trùng tạp tu đoàn không?

Ba Cách Nội Nhĩ tinh thần rung lên, vội vàng bảo thủ hạ mở cửa, ở cửa đứng một vị nữ tử gương mặt lạnh lùng. Thân mặc áo đai bó ngực, ống quần tơ lụa màu đen. Đôi mi gầy tinh tế, đôi mắt đẹp hẹp dài, một trắng hồng tựa hồ mang theo lãnh ý.

- Chúng ta chính là tuyết tia trùng tạp tu đoàn.

Ba Cách Nội Nhĩ thấy mỹ nữ, tinh thần lập tức phấn chấn hết sức, đôi mắt trông mong chạy đến trước mặt đối phương:

- Có cái gì có thể vì ngài nỗ lực,xin cứ việc phân phó!

Chú ý thấy Ba Cách Nội Nhĩ mê đắm ánh mắt, trong mắt lãnh diễm nữ nhân thoáng qua một tia chán ghét, nhưng nàng chợt khôi phục bình tĩnh:

- Nghe nói quý đoàn thực lực rất mạnh, chúng ta vừa lúc muốn một nhóm người trợ thủ, nên đi nhìn một chút. Bất quá, xem bộ dáng quý đoàn thực lực rất bình thường a, ngay cả một vị tạp tu cảm giác vượt qua cấp năm cũng không có.

Thấy quả nhiên là sinh ý tới nhà, Ba Cách Nội Nhĩ nhất thời mừng rỡ, vội vàng phản bác:

- Tiểu thư nói không đúng, hiện tại các tạp tu đoàn sinh ý khó khăn a, không có thực lực chúng ta nào dám đứng ở nơi này?

Nói xong hắn không hề báo trước điên cuồng hét lên:

- Tiểu tiếu, lại đây!

nhiệm vụ Tiếu Ba là phụ trách an toàn cho Hề Bình, nhưng hắn ngụ ở sát vách, Ba Cách Nội Nhĩ rống lên tự nhiên hắn nghe rất rõ. Tiếu Ba trong đoàn đội, sợ nhất vài người, ngoại trừ Trần Mộ, Duy A và Hề Bình còn lại là Ba Cách Nội Nhĩ.

Hắn vội vàng leo tường mà qua, trong miệng reo lên:

- Chủ quản, chuyện gì a?

Khi hắn thấy lãnh diễm mỹ nữ bên cạnh Ba Cách Nội Nhĩ, nhất thời hai mắt tỏa ánh sáng, bất quá trên mặt lại giả bộ nghiêm chỉnh, trừ bỏ thỉnh thoảng ánh mắt loé ra tặc tâm.

- Khụ!

Ba Cách Nội Nhĩ hop lụ khụ, làm bộ nói:

- Tiểu tiếu a, vị tiểu thư này đối với thực lực tuyết tia trùng tạp tu đoàn chúng ta không đủ tin tưởng, ta cân nhắc một chút, chúng ta cũng không có thể quá mức vô danh như vậy. À, ngươi cho tiểu thư này xem thử khả năng.

Tiếu Ba mừng rỡ, có thể ở trước mặt mỹ nữ biểu diễn tài nghệ, hắn muốn tìm cũng không thấy, bất quá trên mặt nhưng lại ra vẻ nghiêm túc:

- Vâng.

Vừa dứt lời, chung quanh thân thể hắn độ nhiên phát ra sương mù màu xanh nhạt như ẩn như hiện.

Gương mặt lạnh lùng mà anh tuấn, trong sương mù Tiếu Ba giống mũi thương đứng thẳng, tóc dài màu trắng, dây cột tóc đỏ tươi khiến cho hắn nhìn qua anh tuấn mười phần.

Sương mù chung quanh thân thể hắn chợt tụ chợt tán, như có như không, làm cho cả người hắn trên dưới bao phủ một loại cảm giác thần bí.

Vị lãnh diễm mỹ nữ không khỏi lộ ra vẻ ngoài ý muốn, ánh mắt bị hấp dẫn. Thấy 0mỹ nữ chú ý, Tiếu Ba nhất thời sảng khoái vô cùng, bất quá trên mặt vẫn giả bộ giữ vẻ nghiêm túc. Tạp phiến này trước giờ hắn vẫn sử dụng, chỉ là Trần Mộ thoáng cải biến một chút, hiệu quả càng mạnh. Vì tại trước mặt mỹ nữ biểu diễn, hắn không chút do dự lựa chọn tạp phiến sở trường nhất này.

Cũng không thấy hắn có động tác gì, sương mù vây quanh thân thể hắn đột nhiên phát sinh biến hóa.

Một nhúm sương mù đột nhiên hóa thành một con chim nhỏ, con chim nhỏ này cực kì giống như thật, trừ bỏ thân thể là sương trắng nhàn nhạt, còn lại cùng một con chim nhỏ giống nhau như đúc.

Chim nhỏ bay lượn trong sương mù, vui sướng bay quanh thân thể Tiếu Ba hai vòng, cuối cùng dừng lại trên vai Tiếu Ba. Cho dù đứng ở Tiếu Ba đầu vai, nó cũng có vẻ linh động dị thường, thỉnh thoảng dùng cái mỏ nhỏ nhắn ruc rúc gãi.

Mỹ nữ bị lần biểu diễn này hoàn toàn hấp dẫn, thấy vậy nhìn không chớp mắt.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.