Tạp Đồ

Chương 598: Chương 598: Vụ sa y




Vĩnh Viễn Chi Dạ đứng vị trí thứ ba trong tất cả các tạp phiến Trần Mộ có.

Đứng thứ nhất là tấm tạp phiến được đại sư La Sâm Bác Cách làm ra, tấm tạp thiến thần bí. Tuy tấm tạp phiến này vẫn còn có nhiều bí ẩn, nhưng tầm quan trọng của tấm tạp phiến này đối với Trần Mộ không cần nói cũng biết. Có thể nói, không có tấm tạp phiến này thì không có Trần Mộ ngày hôm nay. Chế tạp, phương pháp rèn luyện cảm giác, các kỹ thuật tăng cường thể chất, mức độ quan trọng của mỗi hạng mục trong tấm tạp phiến thần bí đều là không thể không nhắc đến.

Các đệ tử của La Sâm Bác Cách vì muốn tấm tạp phiến này tránh được sự truy tìm của Hải Nạp Phạm Sâm Đặc mà ngụy trang nó thành một tấm năng lượng tạp một sao. Các đệ tử của đại sư giờ đã hóa thành người thiên cổ biến mất trong dòng sông năm tháng. Ý định ban đầu của bọn họ không thể nào đoán được, nhưng bọn họ đại khái cũng không thể tưởng tượng được, tấm tạp phiến mà bọn họ hao tổn tâm cơ để truyền lại cho đời sau, lại thần kỳ làm ra một chuyện truyền kỳ đến vậy.

Trong tất cả các tấm tạp phiến của Trần Mộ, vị trí thứ nhất của tấm tạp phiến này không tạp phiến nào có thể lay động được.

Đứng thứ hai là tấm tạp phiến bảy sao Tà Quân Đồng mà Tây Trạch tặng cho hắn. Tấm tạp phiến này là tấm tạp phiến thành danh của Túc Hàn Đạo, chưởng môn của Mạc Doanh ngày trước, nó cũng là một tấm tạp phiến bảy sao duy nhất của Mạc Doanh. Nó có uy lực mạnh mẽ, là loại tạp phiến chùm tia sáng loại cực cực đỉnh, trong tất cả các tạp phiến của Trần Mộ, nó xếp thứ hai.

Vĩnh Viễn Chi Dạ đứng thứ ba, tuy nó không thể được như Tà Quân Đồng đứng trong hàng ngũ những tạp phiến cực đỉnh, nhưng được đánh giá sáu sao cũng làm cho nó trở thành tấm tạp phiến gần nhất với các tạp phiến bảy sao truyền thuyết. Hơn nữa nó thuộc loại tạp ảo tạp hiếm thấy, làm đối thủ khó lòng phòng bị.

Tạp phiến thần bí không phải là tạp phiến chiến đấu, cho nên hai tấm tạp phiến này đã trở thành vũ khí cực mạnh trong tay Trần Mộ, so với bao tay năng lượng thì mạnh mẽ hơn nhiều. Cũng bởi vậy, vì muốn sử dụng thành thạo hai tấm tạp phiến này, hai năm vừa qua hắn đã tiêu phí vô số tâm tư cho chúng. Cục diện trước mắt đã chứng thực chuyện Trần Mộ tiêu phí tâm tư cho hai tấm tạp phiến này không phải là không có tác dụng.

Đối phương có tốc độ ghê gớm, sức mạnh kinh người, kỹ xảo tuyệt vời, linh mẫn siêu việt dường như không chê vào đâu được. Chỉ cần sơ hở một chút, cành hoa hồng đen bóng kia sẽ nháy mắt xuyên thủng thân thể của chính mình. Nếu trước kia, chuyện này khá khó giải quyết, thì đối với Trần Mộ hiện tại mà nói, lại vẫn có thể phản kích.

Trần Mộ vẻ mặt trở nên chăm chú, cảm giác giống như đôi tay cực kỳ linh hoạt, nhẹ nhàng kích thích điểm tụ năng lượng trong độ nghi.

Vĩnh Viễn Chi Dạ Vụ Sa Y!

Lấy Trần Mộ làm trung tâm, một cỗ dao động vô hình giống màn khí sương mù biến ảo nhòe nhòe xuất hiện.

Duy Tư Lý đang bám sát ngay sau Trần Mộ dưới chân hơi bị khựng lại, trên khuôn mặt âm ngoan yêu dị lộ ra vẻ mờ mịt. Nhưng vẻ mờ mịt này chỉ như chợt lướt qua, ngay cả 0,1 giây cũng không tới gã đã khôi phục thanh tỉnh. Trong con mắt lại lộ ra ánh dữ tợn, không một chút chần chừ, gã tiếp tục nhằm hướng Trần Mộ đánh tới.

Nếu có tạp tu ở đây quan sát, nhất định sẽ nhận ra không gian xung quanh Trần Mộ bị dị biến. Cỗ dao động vô hình biến ảo méo mó, không gian xung quanh Trần Mộ hình thành một khu vực mắt thường không thể nhìn xuyên được, đó là Vụ Sa Y, kỹ xảo tự sáng chế!

Trong thực chiến Trần Mộ phát hiện sóng ngắn do Vĩnh Viễn Chi Dạ phát ra tuy có thể ảnh hưởng tới đại não con người mà sinh ra ảo giác, nhưng đối với những người có tâm chí kiên định thì lực sát thương cũng không lớn như tưởng tượng. Hắn ở trong thực chiến phát hiện, đối phó với dã thú cường đại bằng Vĩnh Viễn Chi Dạ thì rất khó làm ra vết thương chí mạng. Tương tự như với đám cường giả hàng đầu, tinh thần bọn họ vững vàng như đá khối, khó có thể lay động được.

Do vậy hắn đơn giản đem Vĩnh Viễn Chi Dạ chuyển thành tạp phiến phụ trợ. Sóng ngắn do nó phát ra tuy không đủ sát thương, nhưng nếu dùng để quấy nhiễu địch nhân thì cũng tốt. Phải biết rằng, nếu không có tạp phiến thì Trần Mộ không phải trở nên không còn thủ đoạn nào khác, Hư Không kĩ, tơ năng lượng đều là những kỹ xảo giết người tuyệt tốt.

Bởi vậy mới có Vụ Sa Y, luồng sóng ngắn này tựa như chiếc áo sương mù mặc trên người vậy. Vô số dã thú đã ngã xuống dưới một chiêu này. Đối Trần Mộ mà nói, một sơ hở cho dù cực nhỏ, cũng là một cơ hội cực tốt để giết chết địch nhân.

Xoay người quyết giết cho bằng được, Trần Mộ không hề né tránh, bao tay năng lượng bắn ra mười tia nhỏ, tựa như mười con rắn độc rời hang, hướng đối phương mà bay tới như chớp.

Leng keng đinh!

Liên tiếp những tiếng va chạm bén nhọn dày đặc như mưa rền gió giật vang lên, vô số hoa lửa giống như những hạt mưa ở chỗ hai người bắn tung toé, ánh hoa lửa lúc sáng lúc tối chiếu lập lòe lên khuôn mặt hai người. Các nhu khách ở xung quanh, vô luận là người Hắc Uyên hay thủ hạ của Mạc Tang, tất cả đều đần mặt mà nhìn, không một ai dám bén mảng.

Từ khi thoát khỏi Bách Uyên tới nay, đây là lần đầu tiên có người bức Trần Mộ đến tình trạng như vậy. Tinh thần Trần Mộ tập trung chưa từng có, trang thái Linh Thức được hắn phát huy đến mức tận cùng, các tính toán liên tiếp tựa hoa tuyết xẹt qua trong đầu hắn, không khí nát vụn, tia năng lượng bay lượn vũ động thành vệt trong không gian. Tần suất công kích của Duy Tư Lí nhanh đến mức không có gì sánh nổi, cành hoa hồng đen bóng trong tay gã xuất quỷ nhập thần, tùy tâm sở dục đến mức như một bộ phận thân thể của gã vậy, có thể phát ra công kích từ bất cứ góc độ nào.

Mà cái cành hoa rất nhỏ kia lại tựa như một vũ khí cứng rắn và hung hãn nhất, là sự kết hợp hoàn mỹ giữa lực lượng cùng kỹ xảo!

Khóe miệng Duy Tư Lý nhếch lên cười nhe hàm răng trắng. Gã tinh tế cảm nhận được đối phương đã sa vào tiết tấu chiến đấu của mình. Tần suất công kích của gã càng lúc càng nhanh, khoái cảm của việc nắm giữ tiết tấu làm cho mỗi tế bào của gã đều run rẩy, run rẩy đến mức gã gần như muốn rú lên.

Đối phương chết chắc rồi!

Nhưng đúng vào lúc này, đồng tử của gã đột nhiên giãn ra, khuông mặt hơi có vẻ hoảng hốt, động tác tuy không ngừng nhưng đã chậm lại.

Bang!

Tiếng chấn động vang lên trong trẻo, trước ngực của gã bị trúng một chiêu của Trần Mộ, lập tức da tróc thịt bong, máu thịt bay tứ tung.

Chiêu này được gia tăng đến mười phần lực đạo, trước ngực gã thậm chí có thể nhìn thấy những đốm trắng của xương sườn dày đặc lộ ra. Nhưng Duy Tư Lí lại vẫn như vô sự, trên mặt không thấy lộ ra vẻ đau khổ, thân hình chỉ thấy dừng lại một chút, rồi ngay lập tức gã lại hướng Trần Mộ đánh tới.

Trần mộ không khỏi lộ ra vẻ giật mình. Thương thế như vậy dẫu là thân thể mạnh mẽ của vô tạp lưu cũng không thể động được, nhưng Duy Tư Lí lại cứ như không có việc gì. Một điều kỳ quái khác chính là, miệng vết thương lớn như vậy, đáng lẽ phải phun máu như mưa giống như hắn khi dính vết thương như vậy mới đúng. Lăn lộn trong Bách Uyên, bị thương là chuyện bình thường, thậm chí đôi khi hắn phải chịu thương để đổi lại kết quả giành thắng lợi. Cũng chính bởi vì vậy, nên Trần Mộ đối với các loại hình dáng vết thương cực kỳ quen thuộc. Vậy mà miệng vết thương trên người Duy Tư Lí lại bắt đầu se miệng. Thật không hiểu được! Một cỗ hàn ý đột nhiên tràn ra.

Không lâu sau, Duy Tư Lí lại xuất hiện sơ hở, ba tia năng lượng nhỏ tựa như con rắn độc rình đã lâu, đột nhiên chui đi vào!

Phốc!

Ba tia năng lượng trong nháy mắt xuyên thủng ngực Duy Tư Lí, Trần Mộ trong lòng yên tâm hơn một chút. Với vết thương như vậy tuyệt đối không thể sống sót. Vụ Sa Y phối hợp với bao tay năng lượng là một trong những thủ đoạn mà hắn sử dụng cực kỳ thành thục. Để cho đối phương không cảnh giác, cường độ của Vụ Sa Y đã được giảm rất thấp, như vậy mới càng tăng tính ẩn dấu.

Duy Tư Lí trừng mắt thật lớn, miệng há to như muốn nói cái gì đó mà không nói được. Đám người Hắc Uyên xung quanh không tin nhìn Duy Tư Lý đang bất động, đại não của bọn họ trống rỗng. Ở trong lòng bọn họ, năm đại thống lĩnh đều là chưa bao giờ thất bại!

Ngay tại thời điểm mọi người đang khiếp sợ, cành hoa đen bóng vô lực đang hạ xuống của Duy Tư Lí bỗng nhiên giơ lên, đâm thẳng.

Không có cách nào hình dung nổi một kích này. Một vệt tia sáng đen bóng loáng lên trong tầm nhìn của Trần Mộ, kích thích khiến hắn theo bản năng muốn nhắm mắt lại.

Cảm giác dựng hết cả lông tóc chợt phủ kín toàn thân, không kịp suy nghĩ, Trần Mộ bỗng dưng quát lên một tiếng lớn, mười ngón tay mạnh mẽ phun ra.

Cheng!

Mười sợi tơ năng lượng đồng thời tan biến hóa thành mấy trăm đoạn, nhắm phía trước mà bắn tới!

Hự!

Một âm thanh nặng nề, Duy Tư Lí tựa như bị một toa xe đâm thẳng trước mặt, toàn thân bay tung lên trời, nặng nề ngã về phía sau.

Trần Mộ sợ hãi nhìn Duy Tư Lý thành thật không nhúc nhích nằm trên mặt đất. May mắn vừa rồi hắn vẫn chưa luông lỏng cảnh giác, nếu không trên mặt đất bây giờ chính là chính mình. Duy Tư Lí thật sự quỷ dị, cú vồ cuối cùng trước khi chết đúng là sắc bén đến cực điểm, làm người ta kinh hãi.

Cánh hoa hồng đỏ sậm trên trán Duy Tư Lí dần dần nhạt đi, những điểm hoa hồng trên người cũng dần dần biến mất, miệng vết thương bắt đầu điên cuồng mà phun máu ra ngoài. Chỉ trong chớp mắt, dưới thân của gã đã là một vũng máu lớn.

Nếu nói công kích mạnh, phải là tạp tu của liên bang, nhưng nếu nói dị biến quỷ quyệt, lại phải nói đến nhu khách của Bách Uyên phủ, đủ các loại năng lực ly kỳ cổ quái làm cho Trần Mộ cảm thấy phải kiêng kỵ. Còn nếu nói cường lực thân thể, lại phải nhắc đến Ma Cáp Địch vực, nơi sinh ra Duy A cái loại không phải là người. Nói thật lòng, Trần Mộ cũng muốn tới đó.

Thời điểm Duy Tư Lí chết là ranh giới chuyển biến của trận chiến. Thấy Tố đang thi triển tầng tầng lớp lớp các thủ đoạn quỷ dị, Trần Mộ cảm thấy cận chiến không phải là lựa chọn tốt, lập tức dùng Tà Quân Đồng.

Trên bầu trời, một con mắt đỏ tươi xuất hiện.

Một chùm hồng quang từ không trung bắn thẳng xuống, chính xác vô cùng bắn trúng Tố!

Tấm màn trắng bảo vệ Tố chỉ có thể cản trở đạo hồng quang này một giây. Đáng tiếc, khả năng vận động của Tố kém Duy Tư Lí rất xa, nếu không thì với một giây này đã có thể giúp gã đào thoát!

Hai đại thống lĩnh chết đột tử, làm cho sĩ khí của đám người Hắc Uyên rơi xuống đáy trong nháy mắt. Nhưng dưới tình huống như vậy, bọn họ vẫn còn không bị tan vỡ khiến cho Trần Mộ thực sự ngạc nhiên. Tốc độ hy sinh của đám nhu khách thủ hạ của Mạc Tang vẫn như cũ cao hơn đối phương, nhưng là thắng lợi đã theo thời gian mà rời xa đám người Hắc Uyên rồi.

Trong ánh mắt kính sợ của đám nhu khách, Trần Mộ bay khỏi bãi đất trôi nổi trong không trung, hắn ở đó tìm kiếm thân ảnh của Trát Lạp.

Trát Lạp chống lại Uyên, gã thống lĩnh cực giỏi ám sát, có thể nói là bàn chải thép đọ với lông voi, nhưng Trần Mộ vẫn tuyệt đối tin tưởng vào nàng. Hai năm chưa hề gián đoạn chiến đấu cường độ cao vừa qua đã thao luyện ra một Trát Lạp hoàn toàn khác, con người cũ năm xưa sớm đã không thể so sánh được.

Quả nhiên, không bao lâu khi Trần Mộ tìm được Trát Lạp, trên người nàng có tổn hại đôi chút nhưng hoàn toàn không bị thương.

Thấy Trát Lạp đứng ở một chỗ trên đồi nhìn chiến trường hỗn loạn phía dưới, Trần Mộ bay đến kế bên rồi hạ xuống mặt đất.

- Giải quyết xong rồi?

- Ừ.

Trát Lạp yên lặng thờ dài một tiếng. Một lát sau, nàng bỗng nhiên nói:

- Xong chuyện này chúng ta quay về liên bang đi.

- Quay về liên bang?

Trần Mộ hơi kinh ngạc:

- Cô biết đường?

Trát Lạp:

- Biết hướng đại khái.

- Ừ, tốt.

Trần Mộ mạnh mẽ đáp lời. Hắn bỗng nhiên có chút nhớ nhung các chiến hữu. Nhớ Lôi Tử, nhớ Ba Cách Nội Nhĩ, nhớ Hề Bình, nhớ Tô Lưu Triệt Nhu,..

o0o

Căn cứ Khe Núi lớn đang được đề phòng sâm nghiêm, sắc mặt tất cả mọi người trong phòng họp ngưng trọng.

Kính Song thông tới Ma Cáp Địch vực đã bị chiếm, bọn họ căn cứ vào lời khai của tù binh lấy được tin tức, chiếm lĩnh Kính Song chính là Vương của Ma Cáp Địch vực.

Đối bọn họ mà nói, không nghi ngờ gì hết, đây là một tin tức cực xấu. Điều này cũng có ý nghĩa, bọn họ phải chiến đấu với lực lượng của cả một vực.

Cũng may khoảng cách từ căn cứ tới cửa thông tới Ma Cáp Địch vực rất xa, điều này giúp bọn họ có một thời gian tạm đủ để chuẩn bị. Nhưng một khi đoạn thời gian đệm này đã hết, vậy hai bên không còn đường hòa hoãn mà sống nữa.

- Chuẩn bị đi.

Ba Cách Nội Nhĩ thần thái bình tĩnh lạnh lùng, bọn họ tuyệt đối không đem tầng bụi dâng đến tay người khác, chẳng có gì phải sợ Vương của Ma Cáp Địch vực cả!

- Truyền xuống dưới, chỉ có thời gian ba tháng!

Giọng của lão chuyển lạnh:

- Ba tháng, trong vòng ba tháng, phải khống chế bằng xong các khu bình dân!

Không ai phản đối!

Chỉ có như vậy, bọn họ mới miễn cưỡng có tư cách cùng vua của một vực đấu tranh, chỉ có như vậy, bọn họ mới không sa vào cục diện lưỡng đầu thụ địch!

Ba tháng, quét sạch khu bình dân!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.