Dịch: BsChien
Nhóm dịch: Vô Sĩ
- “Tui nhìn dọa người như vậy sao?”
Dương Húc Minh đứng dậy, vẻ mặt méo xẹo bất đắc dĩ
- “Anh tự nhận mình dáng dấp cũng tạm được, làn da hơi đen, dung mạo bình thường. Không nói là đẹp trai nhưng tối thiểu cũng không đến nỗi xấu lắm. Vậy mà bộ dạng của em nhìn thấy anh lại hoảng hồn hoảng vía như thế, thật là tổn thương trái tim mong manh của anh quá!”
Dương Húc Minh lắc lắc lưỡi kiếm, đem lửa quỷ màu bạc phía trên dập tắt. Sau đó nhìn về cô bé đang ngồi bệt dưới đất.
- “Còn có, sàn nhà không lạnh sao? Làm gì mà em ngồi ở đó? Ngồi trên ghế không tốt hơn sao? À ừm, em chính là “Em hăm phải Tiểu Tiên Nữ” kia hả?”
Dương Húc Minh liếc đối phương một chút, vừa nói vừa bỏ Sát phụ kiếm vào trong hộp gỗ, vác hộp lên vai. Sau đó hắn đi qua, khiêng những cảnh sát đang nằm lăn lóc trên sàn nhà đặt lên ghế, người dựa vào bàn trong tư thế ngủ gật.
Lâm Thu thì ngơ ngác nhìn hành động của Dương Húc Minh, vẻ mặt mờ mịt
- “Thu thập tàn cuộc thôi” - Dương Húc Minh tỉnh bơ giải thích - “Chứ không lát nữa những cảnh sát này tỉnh dậy thì nói thế nào? Bảo là các người đụng phải quỷ, nhanh chóng báo cáo lên chính phủ hay sao? Bạn gái anh là Lệ quỷ đây, lỡ ra chính phủ cùng anh tranh đoạt người yêu thì làm thế nào?”
Lâm Thu ngu ngơ cái hiểu cái không gật đầu đại. Dương Húc Minh thì liếc nhìn cô bé, nói:
- “Tốt rồi, hiện tại cũng khá tỉnh táo trở lại rồi, có thể nói cho anh biết một chút tình huống cụ thể đi? Chuyện bắt đầu là như thế nào? Bóng quỷ trắng kia là thứ gì?
Chú ý, nói ngắn gọn, tốt nhất là nói xong hết trước khi những cảnh sát này tỉnh lại.”
Dương Húc Minh vừa khiêng những cảnh sát bị hôn mê lên ghế, vừa nhắc nhở Lâm Thu. Cô bé cũng khá mạnh mẽ, mặc dù lần đầu trải nghiệm biến động lớn như thế trong cuộc đời, cô vẫn có thể dùng ngôn ngữ đơn giản nhất kể lại hết những sự tình vừa phát sinh với bản thân mình.
Dương Húc Minh di chuyển xong đám cảnh sát, sau đó hắn còn thuận tiện bày biện những tên đánh lộn ở góc tường, sắp xếp thành tư thế ngồi trên sàn nhà, dựa vào tường ngủ. Hắn nghe xong câu chuyện, nhìn hành vi cô gái trước mặt, khẽ mỉm cười biểu thị tán thưởng.
- “Không sai không sai, mặc dù ban đầu hành vi rung chuông có hơi chút ngu người, nhưng nói chung với người bình thường thì có thể chấp nhận được.
Về sau một loạt hành động tự cứu mình rất khôn ngoan, tư duy logic thông minh rõ ràng. Nếu như trong phim kinh dị, loại người như em, bình thường có thể sống đến giữa phim.”
Lâm Thu sửng sốt há mồm:
- “Chỉ có thể sống đến giữa phim?”
Dương Húc Minh trợn nhìn cô bé một chút:
- “Mấy phim kinh dị luôn thích giết kiểu người như em, loại nhân vật có trí thông minh để tạo cảm giác khủng bố… Đương nhiên, nếu như em là nhân vật chính, nói không chừng có thể sống tới cuối cùng.
Nhưng nếu như là thể loại phim bộ có thay đổi nhân vật chính, đoán chừng vừa mở màn bộ hai thì em trực tiếp ngủm luôn từ đầu.
Đương nhiên, những thứ này không phải trọng điểm. Không tám nhảm nữa, chúng ta trở về vấn đề chính.
Bây giờ hai ta cần chuẩn bị khẩu cung cho hợp lý và ăn khớp. Ví dụ trong đồn cảnh sát phát sinh chuyện gì? Vì sao cả đám bọn họ lại hôn mê.
Còn nữa, đến cùng là có người nào muốn giết em.
Phương pháp tìm người cầu cứu này của em mặc dù rất thông minh cơ trí, nhưng hiện tại thu thập tàn cuộc hơi phiền toái một chút.
Anh nghĩ nãy giờ vẫn chưa tính ra làm sao để trả lời cảnh sát, chuyện vì sao anh biết có người muốn giết em. Và cuối cùng là kẻ nào muốn giết em?”
Lâm Thu nghĩ nghĩ, nói:
- “Mấy ngày trước em vừa vặn bị người ta đe dọa uy hiếp, có thể đem chuyện này đổ lên đầu kẻ kia. Có một kẻ không quen biết, ở trên mạng làm ầm ĩ lên, thậm chí còn nhắn tin mắng chửi em, đòi giết cả nhà em.”
- “Nguyên nhân là vì cái gì?” - Dương Húc Minh hiếu kì hỏi.
- “Cô ta lên mạng đăng bài chửi đàn ông, bảo là đàn ông toàn lũ rác rưởi, một bầy sở khanh đồi bại, đàn ông tốt chết hết rồi… Em vào cmt cãi lại thì bị cô ta chửi rủa, dọa giết này nọ.” - Lâm Thu nói - “Chúng ta có thể đem cái bô này đổ lên đầu cô ta cũng được.”
Dương Húc Minh liên tục gật đầu:
- “Ý kiến hay, em đưa id của cô gái kia cho anh, anh xem một chút. Cảnh sát hỏi tới, anh liền nói rằng trên mạng nhìn thấy con này nói muốn giết em chém em, nên mới nhắn tin nhắc nhở em.”
Dương Húc Minh và Lâm Thu cấp tốc bàn bạc thống nhất khẩu cung, sau đó chờ đợi chốc lát, đám cảnh sát trong đồn lần lượt thức tỉnh.
Tất cả cảnh sát trong nháy mắt tỉnh lại đều kinh hoàng ngơ ngác, nhưng ngay sau đó, bọn họ phát hiện tình huống trong đồn đều bình thường, giống như mọi người bị xịt thuốc mê hàng loạt rồi nằm ngủ gặp ác mộng.
Về phần camera giám sát từ lúc bắt đầu đều bị đứng hình hàng loạt, tối thiểu là từ lúc Dương Húc Minh lúc tiến vào là đồng loạt treo máy.
Hoặc là nói, từ khi hắn đi vào, toàn bộ văn phòng đều trở nên tối đen, tất cả đồ điện đều tắt hết. Các bóng đèn hoàn toàn là Dương Húc Minh bật sáng trở lại. Camera giám sát cũng tắt ngóm toàn bộ, trong ổ cứng lưu trữ hoàn toàn không ghi hình lại chút nào diễn biến sự việc.
Cho nên Dương Húc Minh mới không chút nào kiêng nể bày cho Lâm Thu chém gió như thế. Dù sao camera cũng không ghi lại gì, ai cũng không biết được trong lúc đám cảnh sát hôn mê, hắn đã làm những gì.
Bất quá tên Huyết y đồ tể kia tại sao phải tắt hết tất cả các thiết bị điện? Nó không muốn lưu lại chứng cứ giết người? Hay là nói lúc tên đồ tể này phát động năng lực, trong phạm vi xung quanh mọi người sẽ bị hôn mê, đồ điện sẽ bị tê liệt toàn bộ?
Sau đó, chờ đợi Dương Húc Minh cùng Lâm Thu chính là nghi vấn và điều tra từ cảnh sát. Đồng thời đội trưởng Lưu cũng trở về, đáng tiếc camera giám sát ở quán bar cũng không ghi lại được hình ảnh người đàn ông mặc đồ trắng, chỉ có mấy nhân chứng nhìn thấy sự việc.
Bất quá dạng này lại làm cho đám cảnh sát càng thêm coi trọng, cảm thấy đây không phải là một vụ uy hiếp đơn giản hoặc một vụ mưu sát thuần túy.
Lại thêm hai người Lâm Thu cùng Dương Húc Minh cung cấp “Manh mối tình báo”, càng khiến cho đám cảnh sát hoài nghi đây là thủ đoạn của một tổ chức khủng bố hoặc hacker, có khả năng xâm nhập và phá hoại camera giám sát, xóa dấu vết của đồng bọn.
Nhưng sau đó quá trình điều tra vẫn chưa tìm được manh mối nào khác, đám cảnh sát nói rằng khi có kết quả sẽ thông báo ngay cho hai người Dương Húc Minh và Lâm Thu.
Hơn sáu giờ sáng, bị trì hoãn suốt đêm ở đồn cảnh sát, cuối cùng hai người cũng được cho về. Bất quá Dương Húc Minh và Lâm Thu vừa đi ra khỏi cửa đồn thì thấy bên ngoài có hai người đã đứng chờ sẵn.
Đó là cha mẹ Lâm Thu…