Tất Cả Bạn Gái Của Tôi Đều Là Lệ Quỷ

Chương 461: Chương 461: Hoạt Thi Liệt Hồn thuật




Dịch: Vạn Cổ

Nhóm dịch: Vô Sĩ

Nghe Ứng Tư Tuyết nói xong, Dương Húc Minh và Nhạc Chấn Đào đều tỏ vẻ là mình... méo hiểu.

Hai gã đàn ông nhìn cô ấy bằng ấy mắt mờ mịt, trăm miệng một lời mà hỏi: - “Ý em là sao?”

Ngồi dưới sàn nhà, Ứng Tư Tuyết thở dài một hơi. Sau đó, cô ấy nói: - “Chuyện là vầy... Khi còn ở Bành Trạch, Sơn Tiêu đã phát động năng lực của mụ ta, giúp cho tất cả lệ quỷ có thể “Hoàn Nguyện.”

Lúc đó, ngay cả Lý Tử cũng trúng chiêu.

Chỉ là, cô ấy khác chúng ta. Hiệu ứng năng lực mà Lý Tử trúng phải, cũng không chỉ một chiêu “Hoàn Nguyện.”

Ứng Tư Tuyết nói tiếp, - “Mấy anh có còn nhớ không, trước khi chúng ta đến nơi đó, Sơn Tiêu đã giết sạch cả nhà Lý Tử rồi, đúng không?

Kẻ nuôi quỷ làm thế, không đơn giản là xóa manh mối đâu. Ý đồ thật sự của bọn nó chính là nhắm vào Lý Tử đấy.

Cái chết của Sơn Quỷ đã khiến những kẻ còn lại lo lắng, nghĩ rằng con lệ quỷ kinh khủng từng bị lưu đày khỏi nhân thế ấy đã quay về trả thù.

Do đó, bọn chúng quyết định tàn sát cả nhà Lý Tử, mục đích nhằm thẳng vào chính bản thân cô ấy. Mặc dù em không rõ nguyên lý chính xác trong đó, nhưng sau khi thân nhân của Lý Tử chết thảm, Lý Tử bắt đầu rơi vào trạng thái “bất ổn” khi đặt chân vào khu vực thôn làng ấy.

Kết quả cuối cùng chính là, Lý Tử bị phân liệt ra thành một bộ phận kỳ quái kia, rồi dựng dục nó thành một cá thể độc lập.

Cá thể độc lập này chính là đại diện cho nỗi “khát vọng” của Lý Tử, là mong ước của một cá nhân “còn sống” tại thế gian. Và cũng chính cái cá thể phân liệt ấy đã “ám” vào người em, khống chế em, muốn lấy thân phận của em để tiếp tục sống trên cõi đời này.

Cô ấy là Lý Tử, nhưng cũng không phải Lý Tử chân chính, vì thế, sức mạnh của nó không kinh khủng như Lý Tử, thậm chí là rất yếu.

Thế nhưng mà, khi Lý Tử giả xuất hiện, thì Lý Tử thật sẽ bị mất khả năng can thiệp vào hiện thực, không thể nào hiện thân trước mặt anh.

Nói cách khác, cô nàng Lý Tử gân gà này có đủ khả năng thay thế được Lý Tử chân chính.”

Ứng Tư Tuyết cười khổ, nói: - “Bọn họ không phải là một con lệ quỷ đồng nhất, nhưng lại không thể cùng nhau xuất hiện trong một thời điểm. Một chuyện kỳ lạ khác là, cô nàng Lý Tử phân liệt này lại có thể chiếm cứ vị trí chủ đạo, trong khi Lý Tử thật lại không thể nào chống lại được.

Do đó, chuyện này là một cơn tai nạn với chúng ta, nhưng Lý Tử yếu gà sẽ không gây ra bất cứ uy hiếp nào đối với bọn Người nuôi quỷ.

Bên cạnh đó, do năng lực của Sơn Tiêu, cô nàng Lý Tử giả này cơ bản là không có bất cứ thâm cừu đại hận nào đối với thế lực Người nuôi quỷ. Cô ấy chỉ có một khát vọng duy nhất, đó là “sống lại.”

Nếu cô ấy thành công thay thế được em, cô ấy có thể dùng cơ thể của em để sống sót cả đời này, lại không bao giờ đi kiếm Người nuôi quỷ để trả thù nữa.

Em bắt buộc phải thừa nhận một điều rằng, đây chính là một kế hoạch đáng sợ, lại rất độc ác. May mắn thay, cuối cùng chúng ta cũng đã thoát khỏi cái vòng vây mờ ám này rồi.

Hiện tại, Lý Tử thật xuất hiện, chứng tỏ bản thể phân liệt đã biến mất. Chúng ta tạm thời an toàn.”

Sau khi Ứng Tư Tuyết nói xong, Dương Húc Minh bỗng cảm thấy ngực mình chấn động một cái.

Hắn vội vàng lấy Sinh Tử Lục ra, nhanh chóng lật đến trang thứ ba.

Hoạt Thi Liệt Hồn thuật đến từ Cản Thi thuật, tương truyền xuất xứ từ nhà họ Dương tại Tương Tây.Giết chết thân nhân có tình cảm sâu đậm nhất của con Lệ quỷ ấy, rồi chôn mảnh thi thể của chính con lệ quỷ đó xung quanh nhà ở của thân nhân.

Khi con Lệ quỷ ấy cảm nhận được nỗi sợ hãi chết chóc của người thân, nó sẽ tưởng nhớ lại nét đẹp của quãng thời gian mà chính mình còn sống, từ đó sinh ra khát vọng muốn Hồi Sinh.

Ác quỷ có linh hồn xao động ấy sẽ dần rơi vào trạng thái hỗn loạn kịch liệt.

Kết quả tốt nhà mà người dùng thuật mong muốn chính là, ác quỷ liền tan biến vì linh hồn tan vỡ, biến mất vĩnh viễn.

Một kết quả còn lại, chính là phân liệt ra một “bản thể” khác.

“Bản thể” phát sinh này rất yếu, không thể uy hiếp đến tồn vong của “người sống”, nhưng nó lại có khả năng áp chế “Chủ thể” lệ quỷ chân chính của mình, khiến con Lệ quỷ thật sự không thể nào hiện thân.

Thế nhưng mà, ngay cả trong bí kíp Cản Thi thuật của Tương Tây Dương gia, Hoạt Thi Liệt Hồn thuật cũng là một thuật pháp cấm kỵ, kẻ thi pháp bắt buộc không được dùng nếu chưa đến thời khắc sinh tử.

Trong thế lực Người nuôi quỷ, có kẻ lấy được bí kíp Cản Thi thuật của nhà họ Dương.Tìm ra mụ ta, giết mụ ta! Có lẽ chú em sẽ lấy được Cản Thi thuật của nhà họ Dương như tâm nguyện.

Đột nhiên, Sinh Tử Lục lại chủ động cung cấp thông tin như thế, khiến Dương Húc Minh phải trợn mắt, ngoác mồm.

Trong khi đó, Ứng Tư Tuyết đứng bên cạnh hắn cũng thấy được mấy dòng chữ này, bèn nhíu chặt chân mày.

- “Hoạt Thi Liệt Hồn thuật ư? Chẳng lẽ bà trùm của đám Người nuôi quỷ ấy, cái kẻ dạy dỗ bọn đàn em nuôi quỷ, chính là nhờ vào bí kíp Cản Thi thuật của nhà họ Dương?

Nếu là vậy, phương pháp nuôi quỷ của bọn Người nuôi quỷ thật ra không phải là nuôi quỷ, mà chính là Cản Thi thuật của họ Dương nhà anh?

Có phải Sơn Tiêu là người đã thi triển thuật pháp này?”

Dương Húc Minh suy nghĩ một chốc, rồi nói: - “Nếu so với Lý Tử, quả thật “Bản thể” phân liệt ra ấy rất yếu... Ý anh là... Không cùng một đẳng cấp.”

Ứng Tư Tuyết im lặng, “Ừm... anh hay lắm. Anh chê cô Lý Tử giả, hay là chê em...”

Ngay lúc này, Nhạc Chấn Đào vẫn đứng yên một bên, lộ ra cái bộ mặt chẳng hiểu mô tê gì cả, - “Hai em đang nói gì vậy?” Anh ta bị hai người này ngó lơ nãy giờ nha, - “Sao hai đứa đứng nói chuyện với một cuốn sách trống không vậy? Trong quyển sách này có bí ẩn gì à?”

Anh ấy nhìn vào Sinh Tử Lục, nhưng chẳng thấy được chữ nào. Cả trang sách đều là giấy trắng, chẳng có chữ viết hay hình vẽ nào cả. Ứng Tư Tuyết bèn giật mình, nhớ ra: “Suýt nữa thì quên, thầy giáo Nhạc không thấy được chữ trong Sinh Tử Lục.” Nói cách khác, chỉ có hai người, Dương Húc Minh la chủ nhân, và Ứng Tư Tuyết - người được con hàng rách nát này khâm định là Người dẫn đường, mới có thể thấy được nội dung hiện lên quyển sách đó.

Tiếp theo, hai người cùng nhau giải thích tóm tắt về năng lực của quyển sách cho Nhạc Chấn Đào nghe, cùng với thông tin mới nhất mà nó vừa cung cấp.

Nghe xong, Nhạc Chấn Đào vô cùng ngạc nhiên.

Anh ấy nhìn Dương Húc Minh bằng một ánh mắt sững sờ, nói: “Thì ra ở Tương Tây có người Cản thi thật à?”

Dương Húc Minh cười khổ, lắc đầu: - “Người Cản thi trong ấn tượng của em khác xa khái niệm Người Cản thi trong truyền thuyết, ý em nói, là về mặt năng lực đấy. Dường như Cản Thi thuật của dòng họ em có chức năng chuyên dùng để đối phó với Lệ quỷ. Chỉ là, nếu ở mảnh đất sạch sẽ, lệ quỷ không tồn tại được, thì học cái bí kíp đó làm quái gì?”

Ứng Tư Tuyết cười hì hì, nói: “Có khi nào đất Tương Tây quê anh chính là khu vực có địa mạch bị biến dị? Từ đó, lệ quỷ khắp nơi. Và đó cũng chính là lý do mà tổ tiên nhà họ Dương các anh mới nghiên cứu học tập những biện pháp đối đầu với lệ quỷ thế này?

Cơ mà, quyển sách này đã cung cấp nhiều thông tin đến vậy, sao không cho vài câu có ích trong tình thế hiện tại luôn đi?

Ví dụ như, vị trí và năng lực hiện tại của bọn Người nuôi quỷ. Cách thức để đối phó với năng lực của bọn chúng...”

Đọc lại những dòng chữ đỏ tươi như máu ấy, Dương Húc Minh thở dài một hơi: - “Thôi kệ đi! Nhiêu đây cũng đủ rồi!

Ít ra, anh lại có thêm một lý do để không thể nào tha thứ cho bọn người đó.”

Hắn siết chặt nắm đấm: - “Không ngờ rằng bí kíp Cản Thi thuật lại nằm trong tay Người nuôi quỷ. Hèn chi anh về quê mà tìm hoài không ra, thì ra quyển bí kíp ấy đã bị lấy khỏi căn biệt thự ấy từ lâu rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.