Dịch: BsChien
Biên: VoMenh
Đối với câu hỏi này của Dương Húc Minh, Vương Trấn lắc đầu.
- Vụ này thì chưa có gì rõ ràng, bên phía cảnh sát Cửu Giang không có thông báo tình tiết gì mới.
Lần trước tìm gặp cậu cũng chỉ là theo yêu cầu của bên đó, đúng nguyên tắc điều tra hết tất cả các đối tượng liên quan. Nếu như cậu thực sự muốn biết tiến triển của vụ án Lý Tử thì chỉ có đi đến Cửu Giang mà hỏi.
Bất quá cậu em cũng chẳng phải người thân chính thức của Lý Tử, chỉ là người yêu thì không có giá trị đại diện theo pháp luật, cho nên dù là cậu em đi Cửu Giang hỏi thì cảnh sát điều tra bên ấy họ cũng chẳng nói cho cậu đâu.
Tốt nhất là cứ yên tâm ở nhà chờ đợi tin tức thôi.
Vương Trấn bảo Dương Húc Minh nếu phá được án thì nhất định sẽ báo ngay cho hắn, điều này khiến hắn có chút thất vọng. Hắn cũng đành gật đầu im lặng, đứng ở vỉa hè nhìn xe cảnh sát rời đi.
Dương Húc Minh hít một hơi thật sâu, quay người bước đi. Nhưng hắn cũng không trở về nhà ngay mà đi đến chỗ cột đèn ven đường, ngồi xuống móc Sinh Tử Lục trong túi ra.
Nghi lễ Cúng cơm đêm nay được tính là thành công hay thất bại đây? Dương Húc Minh tò mò xen lẫn hồi hộp mở trang thứ ba Sinh Tử Lục ra, hắn phát hiện nội dung trong trang sách đã thay đổi:
Vĩnh viễn không thể thổ lộ tình cảm, làm sao để tiếp tục mối nhân duyên:Tình cảm tan vỡ, tên hề khóc thút thít. Cô gái tội nghiệp rơi vào tuyệt vọng thống khổ khi vận mệnh quá bi đát.
Chúc mừng chú em, chú em đã thực hiện thành công nghi thức nguy hiểm, cũng đã gặp được người cần gặp.
Tử vong gây nên âm dương cách biệt.
Nhưng tình cảm của cô gái đối với chú em không hề giảm bớt, ngược lại bởi vì tuyệt vọng mà trở nên càng điên cuồng hơn.
Chắc chắn rằng để có được chú em, cô ấy sẽ sẵn sàng trả bất cứ giá nào.
Chỉ có loại Lệ Quỷ này mới có thể thành trợ lực của chú em đây.
Căn bản chú em có đủ can đảm hay không thôi.
Đủ can đảm tiếp nhận cô gái này, sau đó đối mặt với con hàng khủng bố đang ở trong nhà của chú em kia.Đời người chỉ chết một lần. Can đảm lên.
Đọc xong những dòng chữ trên Sinh Tử Lục, mặt Dương Húc Minh trở nên xám ngoét.
Hắn hoàn toàn hiểu được ý của quyển sách nát này ám chỉ “Can Đảm” là cái gì, đó là phải sẵn sàng chấp nhận Lý Tử xé xác phanh thây.
Vì đối phó Trành Quỷ bắt buộc phải tìm kiếm trợ lực.
Nhưng mà trợ lực đầu tiên Sinh Tử Lục xui hắn tìm kiếm đó là chị em Lệ quỷ họ Tưởng, có điều hai chị em này vừa nhìn thấy Lý Tử đã chạy mất dép, sau khi siêu độ xong thì cũng biến mất không dám lưu lại bên cạnh Dương Húc Minh.
Tiếp đó là Sinh Tử Lục xui hắn tìm Lệ quỷ Tiểu Tư, bảo rằng với tình cảm tha thiết cô ta dành cho hắn thì Tiểu Tư sẽ đi theo bên cạnh giúp đỡ hắn. Thế nhưng mà mang gái về nhà thì con quỷ mê ăn dấm Lý Tử hẳn là sẽ lên cơn điên mà lao tới xé sống mình ra, lúc đó biết làm sao?
Dương Húc Minh nhìn nhìn quyển sách nát trong tay, tự hỏi làm cách nào đốt cháy nó được với tốc độ nhanh nhất đây?
Bất quá vài phút sau, hắn vẫn bất đắc dĩ lắc đầu, cầm bút viết lên chỗ trống dưới trang thứ ba:
- Em mà mang Tiểu Tư về nhà, đại ka xác định em có bị Lý Tử xé đôi ra không?
Mặc dù trong lòng khó chịu bất an, nhưng đối với Dương Húc Minh mà nói, trước mắt cũng chẳng còn lựa chọn nào khác. Con đường này hắn vừa bước vào thì đã không còn có chỗ quay đầu nữa rồi. Thế giới này cũng không phải là trò chơi đơn giản, chỉ là một người thường, muốn chống lại những ma quỷ đáng sợ kia thì làm gì có chuyện nhẹ nhàng không chút nguy hiểm cơ chứ?
Đối mặt với tình cảnh khốn cùng, chỉ là một người phàm trần, điều duy nhất hắn có thể làm là liều mạng quyết không lùi bước.
Bất luận là vì hắn hay là vì Lý Tử!
Dưới ánh đèn đường u ám, Dương Húc Minh siết chặt nắm đấm. Hắn nhất định phải tìm ra nguyên nhân cái chết của Lý Tử, sau đó vì Lý Tử mà đòi lại công đạo.
Trong lúc Dương Húc Minh mải suy nghĩ, những chữ viết trên Sinh Tử Lục nhanh chóng mờ đi, cuối cùng cả trang thứ ba đã hoàn toàn trống rỗng. Ngay sau đó, phía trên hiện ra những dòng chữ mới:
- Trên lý thuyết mà nói thì khi nến đỏ còn, chú em bất tử. Trước khi nến đỏ đốt cháy hết, Lý Tử có lẽ sẽ không tổn thương chú em.
- Haizz…”Trên lý thuyết”… lại còn “Có lẽ” …
Nhìn thấy Sinh Tử Lục nói chẳng có chút gì chắc chắn, Dương Húc Minh chán ngán viết tiếp:
- Thôi bây giờ đại ka bảo em phải làm thế nào thì cứ nói thẳng ra đi!
Đưa đầu ra là một đao, rụt đầu lại cũng là một đao, Dương Húc Minh cũng không muốn vòng vo cùng quyển sách bại hoại này. Đến giờ hắn còn chẳng biết quyển Sinh Tử Lục này bản chất là cái quái gì?
… Game hệ thống phiên bản lỗi?
... Trí tuệ nhân tạo chưa phát triển xong?
... Trường Sinh Linh Giá?... *
(*Chú thích: Trường Sinh Linh Giá (tiếng Anh: Horcrux) là một vật dụng phép thuật trong bộ truyện Harry Potter của J. K. Rowling. Nó là “một chỗ chứa mà 1 phù thủy Hắc ám có thể giấu một mảnh linh hồn hắn với mục đích đạt được sự bất tử“.
Ý của Dương Húc Minh đoán rằng Sinh Tử Lục là loại giống như cuốn Nhật ký của Tom Riddle mà Ginny Weasley tìm thấy trong Phòng chứa bí mật.)
Nhưng mặc kệ nó là cái gì, hiện tại Dương Húc Minh cũng chỉ còn cách đi theo hướng dẫn của nó, căn bản không có lựa chọn nào khác. Tối thiểu cái đồ chơi này là vật mà chú Sinh lưu lại, mà chú Sinh là bạn bè thân thiết của cha Dương Húc Minh. Cho nên trên lý thuyết mà nói thì quyển sách ghẻ này vẫn có chút đáng tin.
…Đệt… lại là “trên lý thuyết mà nói”…
Dương Húc Minh nhìn chằm chằm Sinh Tử Lục nửa ngày nhưng nó vẫn không có phản ứng gì, tận đến khi hắn mất hết kiên nhẫn định đứng dậy đi về thì trên trang giấy mới hiện ra những dòng chữ mới:
Dữ liệu không đủ nên tạm thời không có giải đáp chính xácVui lòng chờ đợi suy luận thêm.Thân ái nhắc nhở: Túi xách của chú em có lễ vật của Lệ quỷ, ở trong nhà thì đừng lấy món đồ này ra.
Câu trả lời này của Sinh Tử Lục làm Dương Húc Minh giật mình, hắn vô thức sờ sờ túi xách. Trong túi có lễ vật? Là của Tiểu Tư cho hắn? Chuyện xảy ra khi nào?
Lúc trước bởi vì mấy cảnh sát đến tìm rồi đưa hắn về tận đây nên Dương Húc Minh cũng không kiểm tra lại đồ đạc bên trong túi xách này. Nhưng mà giờ nghĩ lại, hẳn là lúc hắn hôn mê ở chỗ ngã ba núi Phượng Hoàng, Tiểu Tư đã bỏ đồ vật ấy vào túi.
Dương Húc Minh mở túi xách ra.
Đồ vật bên trong cũng không nhiều, một đôi giày thêu màu đỏ, một cái đèn pin, một con dao gọt trái cây - đây là những thứ Dương Húc Minh đã mang theo từ đầu. Nhưng bây giờ trong túi xách có thêm một quyển sổ tay. Dương Húc Minh lấy ra thì nhận thấy đây là một quyển nhật ký màu hồng nhạt, ngoài bìa là một bức hình rất dễ thươn: Bóng lưng một thiếu nữ ngồi trên bãi cỏ.
Nhìn quyển nhật ký này, Dương Húc Minh cảm thấy hoang mang. Đây là của Tiểu Tư cho hắn? Bên trong có đầu mối quan trọng gì hay sao?
Dương Húc Minh thử mở trang giấy ra nhưng thật quỷ dị là dù hắn dùng bao nhiêu sức lực thì cũng không cách nào mở được bìa cuốn nhật ký. Giống như đây chỉ là mô hình nhựa, tất cả các trang giấy đều dính cứng lại với nhau.
Hắn buông quyển nhật ký xuống, lắc đầu. Hiện tại hẳn là chưa phải thời điểm để mở quyển nhật ký ra, có thể là hắn chưa hoàn thành một loại điều kiện nào đó. Mà trên trang ba Sinh Tử Lục những dòng chữ đã chiếm hết toàn bộ chỗ trống, không còn nơi để Dương Húc Minh viết câu hỏi mới.
Hiển nhiên là trước khi quyển sách này suy luận ra được đáp án tối ưu thì từ giờ đến lúc đó nó sẽ treo máy, không thèm để ý tới Dương Húc Minh nữa. Nhưng với những câu trả lời của Sinh Tử Lục khiến Dương Húc Minh khẳng định: Quyển sách này thật sự có một loại năng lực suy tính, dự đoán nào đó...