Tất Cả Mọi Người Đều Yêu Tổng Giám Đốc

Chương 3: Chương 3




Trên bàn Long Kiệt bày ra một phần báo điện tử mới ra lò, sau khi nhìn qua một lần hắn còn cười hai tiếng.

Tựa đề của tờ báo là: “Tất cả mọi người yêu tổng giám đốc”, nội dung phân tích bí mật tổng giám đốc làm sao chiếm ngôi quán quân trên bảng xếp hạng. Bên trong nhắc tới, chỉ là không thể nào kháng cự mị lực ma quỷ của hai từ “Tổng giám đốc”, nếu không cũng sẽ không có nhiều ngôn tình tiểu thuyết lấy “XX tổng giám đốc” hoặc là “Tổng giám đốc XX” làm tựa như vậy! (truyện này là 1 ví dụ điển hình =)))



Khi Bàng Đức Nữ cầm công văn đi vào, đúng lúc bắt được khoé môi nhếch lên mang ý cười của Long Kiệt. Cô liếc một cái nội dung báo điện tử bày ra trên bàn hắn, kinh ngạc phát hiện hắn thế nhưng không có tức giận.

Cô cho là hắn sẽ tức giận chứ!

Chẳng lẽ là sự quan sát của cô đối với hắn còn có chỗ không đầy đủ, cho nên còn không thể suy tính từng phản ứng của tổng giám đốc? Cô đối với việc mình có thể có sơ xuất thấy không vui.

“Thư ký Bàng, có chuyện gì không?” Thật khó có dịp có thể nhìn thấy thư ký nhìn hắn ngẩn người. Nếu không phải là biết rất rõ cô, còn có thể cho là mình hôm nay đẹp trai hơn.

“A” Phát hiện mình ngẩn người, Đức Nữ quả thật không cách nào tiếp nhận, gương mặt của cô vì vậy xuất hiện đỏ ửng đáng ngờ. “Đây là công văn tất cả phòng ban đưa lên, tôi để đây; tổng giám đốc có muốn phát đi không? Tôi thuận tiện mang đi ra ngoài.” Thật may là thường ngày huấn luyện thoả đáng, nếu không liền lúng túng.

Long Kiệt dựa người về sau cái ghế, chuyên tâm quan sát cô, không nói lời nào, cũng không để cho cô lui ra.

Cái nhìn chăm chú hiếm có của hắn làm cho cô lúng túng. “Không có chuyện gì, tôi đi ra ngoài trước.” Nói xong xoay người muốn đi, bước chân vội vàng hơi ngượng ngùng một chút.

“Thư ký Bàng cũng đặt báo điện tử này sao?” Long Kiệt cất tiếng ngăn lại bước chân rời đi của cô.

Cô dừng một chút, xoay người lại, vẻ mặt đã hoàn toàn khôi phục cái loại bộ dạng không thể gợn sóng kia. “Không có.”

“Có muốn nhìn một chút hay không?” Hắn thậm chí có tâm tình muốn cùng thư ký cứng nhắc của hắn thảo luận, nếu người người đều yêu tổng giám đốc, như vậy thư ký của hắn sao lại không thương?

“Tổng giám đốc, nghe nói người đặt báo điện tử này có hiệp nghị ngầm, chính là không đem nội dung cho những người khác nhìn.” Cô nhàn nhạt nói, vẫn đứng ở bên cửa, bộ dạng định rời đi ngay lập tức.

Không biết tại sao, hắn cảm thấy Thư ký Bàng không lãnh đạm bằng thường ngày, cho nên muốn quan sát hai mắt cô nhiều hơn nữa.

“Cô biết cũng không ít, cô không giống như cô độc như vậy!”

Cô kinh ngạc xoay người lại, đáy mắt vừa hiện tia lạnh. “Tôi không nhớ rõ từng cùng tổng giám đốc thảo luận qua tình trạng quan hệ của tôi.”Trong giọng nói của cô ám chỉ rõ ràng “không phải chuyện của ngươi”.

“Lần trước tôi hỏi cô cùng người nào qua lại, cô nói cho tôi biết mà!” Long Kiệt nhún nhún vai, hiếm khi ở văn phòng hắn bỏ ra bộ mặt lạnh như băng kia.

Hắn nhớ?

“Tôi không nhớ rõ.” Cô tùy ý qua quýt một câu. “Tổng giám đốc, không có chuyện gì tôi còn có việc vội.”

“Cô...” Tiếng hắn chưa hết, cửa đã xông tới một khách không mời mà đến rồi.

“Long Kiệt, anh biết đã xảy ra chuyện gì chưa? Anh tuyệt đối không nghĩ tới...” Tạ Tề Nhĩ vừa chạy vào phòng tổng giám đốc liền bắt đầu lớn tiếng kêu la.

Đức Nữ nhanh chóng lui ra, thuận tay đóng kỹ cửa lại.

“Thế nào?” Tạ Tề Nhĩ sửng sốt.

Long Kiệt tức giận liếc hắn ta một cái. “Rốt cuộc xảy ra chuyện kinh thiên động địa gì, làm cho hắn xông thẳng phòng làm việc của tôi rống lên như vậy?” Tạ Tề Nhĩ gần đây càng lúc càng giống như những con chuột trong công ty kia nhìn thấy hắn luôn kêu to!

“Tôi đã nói với anh...” Tạ Tề Nhĩ chợt nghĩ đến chuyện mới vừa làm cho mình kích động.”Cái báo điện tử đó, ngày đó chúng ta nói tới, bắt đầu tổ chức đánh cuộc rồi!”

“Đánh cuộc?” Hắn cau mày.

“Đúng! Còn có thể thông qua cách quẹt thẻ, người này chương trình gì cũng có thể viết, tôi xem không phải người ngoài ngành...”

“Hắn thiết lập đánh cuộc thế nào?” Chuyện sao càng ngày càng nghiêm trọng? Vốn là hắn còn cảm thấy sẽ kết thúc như thế, nhưng bây giờ tình huống dường như có chút mất khống chế.

“Đánh cuộc trong cuộc so tài mà hội Phúc Ủy chúng ta tổ chức, xem cuối cùng ai sẽ đoạt giải vận động viên giỏi nhất. Hiện tại số tiền đặt đã tương đối kinh người rồi, mặc dù mỗi người cao nhất chỉ có thể đặt cược 5000, nhưng là có rất nhiều người tham gia!” Chuyện này đã thành tiêu điểm giải trí lớn nhất tập đoàn Phổ Đặc.

“Rốt cuộc có bao nhiêu người tham gia?” Hắn liền đứng lên, thật sự không cách nào dễ dàng tha thứ nhân viên chơi loại trò chơi đánh bạc này.

“Vài trăm người, hơn nữa cái này làm bằng máy có thể ẩn danh, không cần ra ánh sáng. Máy tính lập trình trực tiếp sẽ đem tỉ lệ đặt cược tính ra, xem ra người này rất chuyên nghiệp.” Kỳ quái, thế nào thành khâm phục nâng người này lên cao rồi?! Thấy sắc mặt không tốt của Long Kiệt, Tạ Tề Nhĩ quyết định nên sửa giọng của mình một chút. “Thật quá đáng!”

“Kêu phòng an ninh đi thăm dò, xem một chút rốt cuộc là ai bày ra những chuyện này.” Long Kiệt từ từ bình tĩnh lại. Hắn cảm thấy kinh ngạc, không thể nào tin nổi nhân viên Phổ Đặc lại có người thật can đảm, dám ở dưới mí mắt hắn làm trò.

“Anh biết hiện tại yêu cầu cao nhất, được nhiều người đặt cược nhất là ai không?” Trong lời nói của Tạ Tề Nhĩ có vị chua, hắn ta người này chính là thần kinh vận động hơi không tốt, cho nên ở phương diện này liền không cách nào khoe mẽ, thật buồn bực!

“Người nào?” Hắn có loại dự cảm xấu.

Tạ Tề Nhĩ cười cười xin lỗi. “Không sai, chính là anh, Tổng giám đốc đại nhân thân ái!”

Long Kiệt sắc mặt trầm xuống. “Mau đem người kia tìm ra.”

“Đúng vậy!” Tạ Tề Nhĩ cao giọng đáp, nhưng trong lòng có mấy phần nắm chắc cũng chưa biết chừng. Hiện tại chỉ có thể dựa vào phòng an ninh cùng phòng mạng rồi.

Long Kiệt như có điều suy nghĩ nhìn về phía trước, trong lòng đã có tính toán.



Trời đông giá rét, đúng là thời điểm tốt để ăn lẩu.

Bên trong phòng khách nhỏ, ba cô gái vây quanh một lò vi sóng, cứ như vậy kêu ui a ăn lẩu bốc khói. Ba người này ngoại trừ Bàng Đức Nữ, chính là người ở chung với cô Lâm Lăng Thích cùng Du Tiểu Mễ.

“Tiểu Mễ, cậu thật không ra khỏi cửa? Anh ấy có thể tức chết đấy?” Tiểu Thích không nhịn được lại hỏi Tiểu Mễ lần thứ nhất. Bạn trai Tiểu Mễ là Lục Thạc Hồng, cũng chính là người lãnh đạo trực tiếp của cô hôm nay hẹn cô ra ngoài, cô lại bởi vì phải ở lại ăn lẩu, chết chứ không ra cửa.

Lục Thạc Hồng sợ rằng sẽ tức đến bất tỉnh.

“Tớ quản hắn!” Tiểu Mễ gấp gáp ào ào vớt một khối thịt bò cao cấp vừa chín tới, cũng không quản nóng, liền nhét vào trong miệng. “Khó được Đức Nữ rộng lượng như vậy mời khách, cậu không biết một bàn này đều là đồ ngon sao?” Vì ăn, Du Tiểu Mễ cô trước tiên có thể đem bạn trai đá qua một bên hóng mát đi, dù sao ăn no mới có hơi sức đối mặt anh ta tức giận chứ!

“Nói giống như tớ thường ngày rất keo kiệt vậy!” Đức Nữ dùng đuôi muỗng canh gõ xuống Tiểu Mễ.

“Hắc hắc!” Tiểu Mễ cười khúc khích hai tiếng, tiếp tục công kích thức ăn.

“Đức Nữ, gần đây ông chủ thêm lương cho cậu, sao lại mời chúng mình ăn nhiều đồ như vậy?” Tiểu Thích ngược lại tương đối quan tâm tình trạng gần đây của Đức Nữ, cô gần đây dường như rất bận, về đến nhà hơn phân nửa thời gian cũng nhốt mình trong phòng.

“Mình tự thêm lương cho mình!” Đức Nữ hài lòng đem một ngụm sủi cảo cá bỏ vào trong miệng. “Các cậu xem đi!” Nàng từ dưới mông rút ra một đống tài liệu, ném cho Tiểu Thích.

Tiểu Thích cùng Tiểu Mễ hai cái đầu xúm lại, thỉnh thoảng phát ra tiếng “Oa” thở dài. “Cậu cũng thật ác độc!” Tiểu Mễ nắm báo điện tử, vẻ mặt sùng bái nhìn Đức Nữ. “Làm sao lại nghĩ đến phương pháp kiếm tiền này? Tớ không biết cậu biết phóng viên...?”

“Mình làm sao biết phóng viên gì đó!” Đức Nữ không để ý chút nào lại múc một chén canh thơm ngào ngạt, rồi bắt đầu uống.

“Hả? Nếu không những phóng viên này là...?”

“Tớ nghĩ đó là Đức Nữ tự mình viết.” Tiểu Thích ở bên cạnh vọt miệng, cô có mấy lần thấy một ít bản thảo sót lại lúc giúp Đức Nữ đổ rác.

“Tự mình viết?” Tiểu Mễ càng thêm sùng bái nhìn Đức Nữ. “Tớ muốn bái cậu làm thầy, tớ cũng vậy đi công ty lộng một chút, đến lúc đó mình cũng có thể kiếm thêm tiền như vậy!” Nói đến kiếm tiền, ba cô gái này đều đầy hứng thú say mê, nhưng trong đó thì Tiểu Mễ cùng Đức Nữ đứng đầu.

“Cậu không có biện pháp.” Đức Nữ lập tức tưới cho cô một chậu nước lạnh. “Lục Thạc Hồng lập tức sẽ biết là cậu làm.” Loại sinh vật đơn bào Du Tiểu Mễ này làm sao có thể ẩn núp được?!

“Cậu làm sao có thể nói như vậy, xem thường tớ!” Tiểu Mễ bĩu môi. Cô không có thông minh như Đức Nữ, nhưng học theo là được đi?

“Đức Nữ, cậu không sợ công ty phát hiện sao?” Vậy cũng là đánh bạc chứ? Tiểu Thích lo lắng nhìn Đức Nữ.

“Đây chỉ là một phần báo chí không công khai, không hại ai.” Đức Nữ lơ đễnh nói.

“Nhưng nếu cậu là ông chủ, cậu sẽ muốn nhân viên đem bạn ra đánh cuộc sao?” Tiểu Thích lại hỏi.

“Mình lại không có quy định bọn họ đặt cược ở trên người Long Kiệt, họ muốn yêu tổng giám đốc, mình chung quy chẳng ngăn cản được đi?!” Cô còn đang suy nghĩ làm như thế nào khiến Long Kiệt mất đi ghế vô địch, như vậy nhà cái cô liền thắng chắc.

Tiểu Thích vẫn không yên lòng, nhưng là không nói thêm cái gì, Đức Nữ là một cô gái thông minh, cô ấy có thể xử lý tốt chuyện của mình.

“Xem ra cậu đối với ông chủ rất không chấp nhận?” Tiểu Thích hỏi. Đức Nữ mỗi lần nói đến chuyện nữ đồng nghiệp sùng bái tổng giám đốc đại nhân, đều không nhịn được ý vị châm chọc trong lời nói.

“Cũng không có gì là không chấp nhận, hắn là ông chủ của mình, hắn giao mình tiền lương, mình bỏ công phục vụ, như thế thôi.” Đức Nữ nhớ tới ánh mắt chuyên chú kia của Long Kiệt, da nổi lên trận trận quái dị khó chịu. Đều do hắn! Gần đây luôn thích nhìn cô, làm cho cô vô cùng không được tự nhiên.

Cô thích làm người tàng hình, tốt nhất là loại người không hề có cảm giác tồn tại. Bởi vì cái dạng này mới dễ dàng làm chuyện của mình, giống sự kiện viết báo lần này vậy, không có ai đoán được cô chính là người phát hành báo điện tử. Họ ước chừng ngay cả việc cô có xem qua phần báo điện tử này hay không, cũng chắc chắn hết sức ngờ vực!

“Nhưng là phụ nữ trong công ty các cậu đều nhiệt tình yêu thích tổng giám đốc như thế, anh ta hẳn là không tệ chứ?” Tiểu Mễ thừa dịp đang đợi thịt tiếp lời.

“Đúng là không tồi!” Đức Nữ nhún nhún vai.”Mình nếu là nhà có bất động sản, tiền lương hàng năm ngàn vạn, nhân tài tiếng tăm vượt xa, bề ngoài lại không kém, chức vụ trùng hợp lại có hai chữ ‘tổng giám đốc’, những cô gái kia cũng sẽ yêu mình.” Họ thật quan tâm Long Kiệt trong óc đang suy nghĩ gì sao? Cô vô cùng hoài nghi.

“Vậy tại sao cậu không yêu anh ta?” Du Tiểu Mễ phản ứng tương đối ngây thơ, nhưng lại trúng trực tiếp tử huyệt của mục tiêu.

Đức Nữ hơi nổi đóa, cô hít sâu hai cái mới mở miệng. “Bởi vì mình tương đối thực tế, không thương hư hoa gì đó.” Người đàn ông hấp dẫn nhiều phụ nữ như vậy, cùng ánh mắt mơ ước của đám phụ nữ đó đánh nhau sẽ phải hao phí bao nhiêu năng lượng! Đứa ngốc mới cùng thứ người như thế nói yêu thương.

Hơn nữa, cô ngay cả cùng người bình thường nói yêu thương cũng không hứng thú. Gần đây đàn ông một người so với một người càng không có trách nhiệm, muốn bả vai không có bả vai, theo tính tình của cô, sợ rằng sẽ trước tiên đem đối phương hành chết!

“Tớ trước kia cũng cảm thấy như vậy.” Du Tiểu Mễ nhăn nhăn mũi nói, sau đó tiếp tục vùi đầu ăn.

Tiểu Thích len lén hé miệng cười.

Đức Nữ thì hung hăng trợn mắt nhìn đầu Tiểu Mễ một cái.

Ha ha, ai biết được vận mệnh sẽ thế nào chứ?

Hơn bốn giờ chiều, Long kiệt đang vội vàng kết thúc công việc hôm nay, điện thoại trên bàn lại vang lên.

“Long Kiệt, anh có thể xuống phòng làm việc của tôi không.” Là Tạ Tề Nhĩ, hắn ta còn cố ý đè thấp thanh âm, một bộ dáng vô cùng thần bí.

“Chuyện gì?” Long Kiệt không có tâm tình nghe hắn ta nói chuyện bát quái, hiện tại vội vã làm xong công việc.

“Tôi nghĩ đã có manh mối về người phát hành thần bí của tờ báo điện tử đó, nếu có thể thì anh đi xuống một chuyến đi!” Hắn ta đương nhiên không dám “ra lệnh” ông chủ xuống, không thể làm gì khác hơn là thỉnh cầu.

Căn bản Long Kiệt muốn cự tuyệt, nhưng quả thật hắn đối với người phát báo điện tử này cảm thấy hứng thú vô cùng, cho nên dừng một chút, hắn vẫn là nói: “Tôi cần một chút thời gian.”

Hắn ta thở ra. “Tôi chờ anh.”

Mười phút sau, Long Kiệt ra khỏi thang máy, trực tiếp đi vào phòng phó tổng giám đốc.

“Anh tốt nhất có lý do thích hợp, để cho tôi đang lúc làm việc tới ra mắt anh.” Long Kiệt vừa đến cửa đã nói.

Tạ Tề Nhĩ cười khan hai tiếng. “Tôi sao dám muốn tổng giám đốc đại nhân tới ra mắt tôi, tôi là bất đắc dĩ.”

“Bớt nói vô ích đi, gần đây anh càng lúc càng lải nhải quanh co rồi.” Chẳng lẽ là lẫn vào cùng phụ nữ đã lâu, bị một đống tam cô lục bà lây bệnh hay sao?

“Anh...” Mặt Tạ Tề Nhĩ bi thương nhìn hắn. “Tôi là thấy anh đầy quan tâm chuyện người phát báo điện tử thần bí, cho nên vừa có manh mối liền vội vàng nói cho anh biết”

“Nói liền nói, có cần thiết đem tôi từ trong công việc kéo xuống không?” Long Kiệt tức giận nói. “Trong điện thoại không thể nói? Nếu không nữa thì anh cũng có thể đến phòng làm việc của tôi, tôi khi nào thì trói chặt chân của anh rồi hả?”

“Trở lại chuyện chính.” Hắn ta chỉnh chỉnh sắc mặt. “Tung tích của người phát hành thần bí này xuất hiện, căn cứ IP máy tính hắn phát ra báo điện tử Computer IP, chúng ta đi so với tất cả máy tính trong công ty, phát hiện máy tính này đang ở...” Lời nói đến chỗ mấu chốt Tạ Tề Nhĩ theo thường lệ lại muốn khoe tài.

Phản ứng của Long Kiệt là dùng cặp hổ nhãn kia trừng hắn ta.

Hắn ta sờ sờ lỗ mũi vội vàng nói ra. “Là phòng làm việc của anh, hơn nữa còn là máy tính anh dùng.” Đủ kinh người đi! Không nghĩ tới vị thần bí này can đảm như vậy, còn là dùng máy tính của tổng giám đốc đại nhân phát tin.

“Máy vi tính của tôi?” Phòng tổng giám đốc không phải là người nào cũng có thể tùy tiện ra vào, người nào sẽ đi sử dụng máy tính của hắn? Mày rậm Long Kiệt đều dựng thẳng lên.

“Đúng vậy, máy vi tính của anh.” Tạ Tề Nhĩ cực kỳ hài lòng với phản ứng của Long Kiệt. “Biết không? Hôm nay hẳn là có báo điện tử phát hành.”

“Anh nói là...” Bắt ba ba trong rọ?

Tạ Tề Nhĩ gật đầu một cái.

“Tôi đi lên trước, anh chờ một chút rồi gọi một cuộc điện thoại cho thư ký của tôi, nói nhắc nhở tôi cuộc hẹn buổi tối, sau đó tôi sẽ tan việc trước.” Long Kiệt trong lòng đã tính toán tốt lắm.

“Sau đó thì sao?”

“Làm theo tôi nói, không cần hỏi nhiều.” Long Kiệt lười phải giải thích, rất nhanh hắn sẽ biết người này có phải là người hắn suy đoán hay không.

“A!” Người khác không cam lòng không đáp ứng.

Ngay sau đó Long Kiệt đi lên tiếp tục công việc, không bao lâu giờ tan tầm cũng nhanh đến, quả nhiên Thư ký Bàng gõ cửa, đi vào phòng làm việc của hắn.

“Tổng giám đốc, những thứ này là tài liệu ngài muốn.” Đức Nữ đem một ít công văn đặt lên bàn. “Còn nữa..., phó tổng giám đốc nhắc nhở ngài buổi hẹn tối nay.”

“Không có việc gì, cô có thể tan việc.” Long Kiệt cũng không ngẩng đầu lên nói. Đức Nữ do dự một chút, liền đi ra ngoài.

Mấy phút sau, Long Kiệt thu thập xong đồ đạc, đi ra khỏi phòng làm việc. Mà lúc này bàn làm việc của Bàng Đức Nữ không có ai, không biết là cô đã tan việc hay là đi nơi nào; về phần Hà Ngữ Hoa hẳn là tan việc rồi, mặt bàn dọn dẹp rất chỉnh tề, cái ghế cũng cập vào tốt lắm.

Long Kiệt giống như vô tình nhìn lướt qua, sau đó đi vào thang máy trước bấm xuống lầu một, mới lại lên lầu 32 phòng phó tổng giám đốc.

“Anh đang làm cái gì? Nhất định phải thần bí như vậy sao?” Tạ Tề Nhĩ đã không nén được tức giận, vừa thấy hắn đi tới liền mở miệng hỏi.

Long Kiệt ngồi xuống ghế sa lon tiếp khách bên cạnh, cầm tờ báo lên xem. Tạ Tề Nhĩ sửng sốt. “Anh cứ như vậy chạy tới bên này xem báo?” Nếu như Long Kiệt không có ý định đi bắt người thần bí, hắn ta cần phải đi tới cuộc hẹn rồi.

“Anh có chuyện có thể đi trước.” Long Kiệt không muốn để ý đến hắn ta.

“Anh...” Có lúc Tạ Tề Nhĩ thật cảm thấy Long kiệt cùng thư ký lạnh như băng, cứng nhắc kia của hắn là trời sinh một đôi, cái loại ánh mắt lành lạnh đó giống như xem người trước mắt đều là kẻ ngu, làm cho người ta không thoải mái.

Ai! Nhưng hắn vẫn là ông chủ!

Tạ Tề Nhĩ không thể làm gì khác hơn là buồn bã ngồi xuống tiếp tục công việc, chờ xem Long Kiệt có tính toán gì, hắn chung quy sẽ không có việc gì làm chạy tới bên này xem báo chứ?

Quả nhiên hai mươi phút sau, Long Kiệt đem tờ báo đặt xuống, cầm đồ đạc của mình liền đi tới cửa thang máy.

“Này, anh đi đâu vậy?” Tạ Tề Nhĩ đi theo ra ngoài, thấy Long Kiệt đi vào thang máy, hắn ta lách mình một cái, vội vàng đi theo.”Anh không thể chờ tôi một chút sao?” Cái khuôn mặt tuấn tú đẹp trai kia của hắn suýt bị cửa thang máy kẹp mất!

“Câm miệng.” Long kiệt vừa quát, Tạ Tề Nhĩ lập tức đem một chuỗi lời oán trách nuốt vào.

Thang máy im lặng ở lầu 33 mở ra, bước chân Long Kiệt nhẹ nhàng chậm chạp đi đến phòng làm việc của mình, tay đè tới cửa, chậm rãi mở cửa ra.

Tất cả đều xảy ra trong tích tắc, đáp án công bố rồi!

Ngồi ở trước bàn làm việc tổng giám đốc, đôi tay bay múa trên bàn phím, không ai khác, chính là tiểu thư Bàng Đức Nữ.

“A!” Miệng Tạ Tề Nhĩ há thật lớn.

Ngược lại trên mặt Long Kiệt không có biểu cảm gì, mà đồng thời tên tội phạm kia lúc chuyện bị bại lộ, trừ đáy mắt có chút kinh ngạc, cũng không có cảm giác hốt hoảng.

Nói tóm lại, người duy nhất hốt hoảng là Tạ Tề Nhĩ.

“Tại sao cô muốn làm như vậy?” Long Kiệt chậm rãi hỏi, mặc dù sự việc này giống như suy đoán của hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy kinh ngạc.

“Còn có thể tại sao?” Chẳng lẽ là hứng thú sao? Đức Nữ dứt khoát không đếm xỉa đến mà dựa người về sau, phát hiện cái ghế tổng giám đốc kia ngồi rất tốt.

Thế nào cũng bị đuổi, bây giờ làm gì cũng không kịp rồi, không bằng tỉnh táo lại, nói không chừng chuyện không có tệ như vậy.

Đối với cô, Long Kiệt có thể nói là rất thưởng thức. Dù sao phụ nữ gặp phải loại tình huống này, người có thể tỉnh táo như vậy không nhiều lắm, mà dáng vẻ cô ngồi trên ghế của hắn còn giống như là một bà chủ.

“Cái này để cho cô kiếm thêm không ít?” Long Kiệt chỉ báo điện tử, hiện tại đang không e dè hiện ra ở trước mặt hắn.

“Đúng! Tôi không nghĩ tới phản ứng sôi nổi như vậy, cái này cũng nên cám ơn mị lực của tổng giám đốc liên tục tạo cơn sốt.” Ngày hôm qua nhờ hắn lại kiếm không ít tiền, vì hôm qua hắn không đi tham gia thi đấu thể thao, khiến cho người cược hắn được giải vận động viên xuất sắc đều thua!

“Chẳng lẽ cô không nghĩ qua sự việc này bị tôi biết sẽ có hậu quả gì? Cô cho là tôi cho phép công ty có loại hành vi đánh bạc này sao?”

Thật ra thì Đức Nữ vừa bắt đầu chỉ là vì chơi thật vui, vốn định phát xong tờ báo điện tử cuối cùng của hôm nay thì dừng lại, không nghĩ rằng sẽ bị Long Kiệt tra được.

“Tôi không biết anh nghĩ như thế nào, nhưng từ trước đến giờ tôi thật sự không cố ý giấu diếm tôi là người phát hành báo điện tử.” Đức Nữ nhún vai một cái.

“Nào có?” Tạ Tề Nhĩ bị gạt ở một bên cuối cùng tìm được khe hở chen miệng vào. “Cô thậm chí cố ý dùng máy tính của Long Kiệt phát tin, đây quả thực là muốn đánh lừa dư luận! Nếu không phải hôm nay chúng tôi bắt được, sợ rằng cũng khó có ai nghĩ đến cô đi?” Làm sao mà anh ta càng nói càng có khuynh hướng khâm phục người ta?

“Tôi đã nói tôi từ trước đến nay chưa từng giấu diếm.” Đức Nữ nhắc lại lần nữa, vô cùng nhẫn nại tựa như đang cùng một người ngu ngốc nói chuyện. “Vậy anh nói, chuyên mục báo điện tử đều là người nào viết?”

“Isha? Michelle... Sophie, tại đây còn có báo điện tử!” Tạ Tề Nhĩ chỉ chỉ tài liệu trên bàn, ra vẻ tự đắc trả lời.

Còn muốn giải thích? Rõ ràng là dùng tên giả!

Đức Nữ nhìn Long kiệt một cái, phát hiện ánh mắt của hắn cao thâm khó lường.

“Tôi hỏi anh, trong series phim 007, nữ chính của Golden Eye(1) tên gọi là gì?” Ánh mắt của cô nhìn Long Kiệt, nhưng vấn đề là hỏi Tạ Tề Nhĩ.

Hỏi về điện ảnh? Cái này không làm khó được anh! Tạ Tề Nhĩ cao hứng nói: “Là một mỹ nữ, Izabella Scorupco.”

“Vậy trong Tomorrow Never Dies (2), ai là nữ chính?”

Ánh mắt của cô dừng ở Long Kiệt, lập tức liền biết được, Long Kiệt người này là lờ đi, thực chất đã hiểu gợi ý của cô rồi.

“Dương Tử Quỳnh!” Thừa lời! Cái này tất cả mọi người đều biết.

“Dương Tử Quỳnh tên tiếng Anh là Michelle.” Đức Nữ bổ sung nói. “Còn The World Is Not Enough (3) thì sao?”

“Sophie Marceau đi! Cô lòng vòng nửa ngày, rốt cuộc muốn nói gì?” Tạ Tề Nhĩ đã không nén được tức giận.

“Cô ấy đã nói đáp án với anh rồi.” Long Kiệt dầu gì cũng vì bạn bè một chút, không đành lòng thấy hắn ta bị Bàng Đức Nữ khinh bỉ, vội vàng lên tiếng.

“Cô ấy nào có nói? Cô ấy chỉ hỏi tên một đống phụ nữ trong loạt phim Bond (4)...”

Anh ta chợt câm miệng. “Cô...” Trời ạ!

Không sai, hắn ta rốt cuộc đã hiểu.

Đức Nữ cùng Long Kiệt trao đổi một ánh mắt an ủi.

Izabella Scorupco, Michelle, Sophie Marceau, cũng chính là Isha, Michelle cùng Sophie, đều là nhân vật nữ trong loạt phim Bond, chính là đại biểu Bàng Đức Nữ.

Vẻ mặt Tạ Tề Nhĩ giống như nuốt phải một con thằn lằn, mà vẻ mặt thật rất lấy lòng hai người vốn nên đối địch.

Đức Nữ thu lại nụ cười bên khoé miệng. “Tốt lắm, anh định xử trí tôi như thế nào?”

Long Kiệt không nói gì, chẳng qua là nhìn thật sâu, thẳng vào trong mắt của cô.

Ánh mắt chuyên chú kia làm cho cô bất an...


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.