Tàu Điện Ngầm Bắc Kinh Tuyến Số 1

Chương 9: Chương 9: Bạn trai lâm thời




Bình An luôn cảm thấy ở thế giới này lúc đụng phải Nhâm Thủ hình như là nhiều một chút, có lẽ nói vật gì đó biến dị, thế nhưng rốt cuộc là cái gì chứ, sau lại mới phát hiện nguyên lai chỉ cần đụng tới Nhâm Thủ, vật sở hữu cũng thay đổi.

Mới một ngày không đến, có thể là vừa mới qua khỏi hai mươi bốn tiếng đồng hồ?

Bình An nhớ rõ ràng tối hôm qua còn đang ở nhà Nhâm Thủ uy thỏ, cũng là ở nhà hắn nhận được điện thoại của Lý Phát, ngắn một ngày đêm còn không có qua, có thể để cho Nhâm Thủ nói ra một câu nói như vậy có thể thấy được người này xấu có bao nhiêu xa nghiêm trọng sao.

Bình An trong tay nắm điện thoại di động, trên mặt biểu tình ngoài cười nhưng trong không cười: “Nhớ, nhớ đến ăn ngủ không yên.”

Trong điện thoại rõ ràng truyền đến tiếng cười với tâm tình không tệ: “Bảo bối nhanh ngủ đi, ngủ ngon.”

Lực đạo cầm điện thoại nặng thêm, Bình An nghe, sắc mặt cũng không biến trở lại nói: “Ừ, lão bà ngủ ngon.”

Nói xong “ba” cấp tốc cúp điện thoại, đồng thời nhấn nút tắt máy, Bình An trong lòng nhất thời thoải mái không ít, nghĩ miệng xấu xa này cuối cùng là ra phân nửa!

Hai bên lẳng lặng nghe xong toàn bộ, Lý Phát rốt cuộc sửng sốt, hắn mới trứ thân thể, vẻ mặt nghi thần nghi quỷ nhìn Bình An không thể nói rõ buồn cười, nhỏ giọng hỏi: “Tiểu An tử, cậu đây là với ai đùa giỡn a?”

Bình An trực tiếp lại nằm quay về ổ chăn: “Tiểu Phát tử, tớ chỉ là đang phục vụ chu đáo, thỏa mãn khách không phải người xấu tính của tớ mà thôi.”

Lý Phát lặng lẽ cười: “Vậy cậu có thể kiềm chế chút, vị khách xấu tính này của cậu quả thật có chút không tầm thường a.”

Bình An hanh cười: “Đúng vậy, nếu không thể gọi nhân thú, đệ nhất đại kim chủ của tớ.”

Lý Phát nghi ngờ: “Còn kim chủ, hắn bao nuôi cậu bao lâu rồi?”

Bình An cười nhạt: “Này a, tớ là bị thỏ nhà hắn bao nuôi.”

Lý Phát gật đầu: “Vậy nhà hắn có chó không?”

Bình An kỳ quái: “Cậu làm gì thế?”

Lý Phát cười: “Tớ muốn nhìn chó nhà hắn một chút có thể thuận tiện bao nuôi tớ không.”

Bình An liếc hắn: “Phân thỏ nhà hắn có thể nuôi cậu, ngủ.”

Lý Phát vừa cười: “Vâng vâng, ngủ.”

… Một đêm này hàn huyên nửa ngày, hai người cũng cũng bắt đầu buồn ngủ, thế nhưng không quá năm phút đồng hồ, hai người lại đồng thời phát hiện dị thường.

Lý Phát nằm đệm trên mặt đất trở mình, một lát lại trở mình, cuối cùng thực sự nhịn không được nói: “Bình An, cậu thế nào đem mình nói thành phân thỏ a…”

Bình An nằm trên giường vẫn không nhúc nhích, hắn đương nhiên là nghe thấy được, thế nhưng loại sự tình này nghe thấy cũng muốn làm bộ không nghe thấy, vì vậy Bình An rất yên tâm thoải mái giả bộ ngủ.

Những ngày kế tiếp vẫn là như trước vậy, ngoại trừ không trong phòng nhỏ thêm một Lý Phát, cũng không nhiều lắm biến hóa, điều kiện tiên quyết là quên đống đồ Lý Phát mang tới, cùng hắn há miệng.

Ban ngày Bình An đi làm, Lý Phát ra ngoài tìm việc, buổi chiều tan tầm Bình An còn phải cùng Nhâm Thủ ngồi tàu điện ngầm đi uy thỏ, Lý Phát lại thật sớm trở về nơi ở của Bình An tự mình ăn mì gói, buổi tối Bình An một người lại phải từ Bình quả viên đến Thông Châu, Lý Phát khi đó không sai biệt lắm sắp lên giường đi ngủ.

Mỗi khi nghĩ tới những thứ này Bình An lại rất nhanh nắm tay nghĩ lão Thiên bất công, dựa vào cái gì Lý Phát mượn cớ không tìm được việc làm vẫn nương nhờ ở chỗ hắn không đi, oán khí vô hình chung quy nổi lên trong quá trình ngồi tàu điện ngầm, cái này kỳ thực chân không thể trách Bình An, hắn cho là mình đã rất là nhân từ, đồng thời vừa nghĩ tới một ngày hầu như có một phần tư thời gian là ngồi tàu, Bình An liền thực muốn nôn mửa một phen.

Buổi tối từ chỗ Nhâm Thủ trở về, từ tuyến số 1 lại quay về tuyến số 8, nghiêng người dựa vào một bên cửa tàu điện ngầm, Bình An đối với tình trạng cuộc sống bây giờ đã hết sức bất mãn, đối với một số loại hành vi gần như tự ngược này, Bình An chính mình sầu mi mặt khổ nghĩ không ra biện pháp giải quyết, điện thoại trong túi truyền đến tiếng vang.

Lấy điện thoại ra, vốn định nếu như là Nhâm Thủ liền trực tiếp ấn từ chối, kết quả phát hiện chính là Trần Phi Phi, Bình An khóe miệng co quắp một chút, vẫn là nhận điện thoại, đưa tới bên tai: “Này, tiểu Phi hiệp a.”

Trần Phi Phi tại đầu kia cười ha hả: “Bình An nha, ở chỗ nào?”

Bình An nhàm chán đếm trên đầu ngón tay: “Tàu điện ngầm thôi.”

Trần Phi Phi lại bắt đầu không đứng đắn lớn tiếng cảm thán: “Cậu lại ở trên tàu điện ngầm, phim ma còn có thể ra một đề tài mới, gọi là người sống trên tàu điện ngầm.”

Bình An tiếp tục đếm trên đầu ngón tay: “Tiếu Phi hiệp, cậu buổi tối chính là nói với tôi phim ma còn có đề tài mới cái gì?”

Nghe xong lời này Trần Phi Phi mới thu hồi không đứng đắn, ho khan một cái nói: “Huynh đệ, bạn thân có việc cầu cậu, cậu trước đừng hỏi chuyện gì, cậu nói cho tôi biết trước cậu có coi tôi đây là huynh đệ không, cậu có liền đáp ứng việc này, cậu nếu không có, tôi sau này có chuyện gì cũng sẽ không phiền cậu.”

Câu này hình như theo khuôn cái nào cũng được nói, hù Bình An sửng sốt một chút, không biết Trần Phi Phi là nháo cái gì, chuyện gì lại bị hắn nói nghiêm trọng như vậy, vốn Bình An còn nghĩ không có gì, bây giờ bị hắn lừa, trong nháy mắt nghĩ việc này tuyệt đối không dễ làm, còn không đúng sẽ chọc vào ai đó.

Tĩnh tâm lại, Bình An liền hỏi hắn: “Nghe cậu nói kinh khủng như vậy, vậy cậu nói cho tôi biết trước có phải việc phi pháp hay không, tôi là công dân chuẩn mực, việc phi pháp tuyệt đối mặc kệ.”

Trần Phi Phi ở bên kia bảo đảm nói: “Khẳng định không trái pháp luật, kỳ thực một chút việc rất bình thường, cậu đừng nghĩ cực đoan như vậy a.”

Bình An suy nghĩ một chút, lại hỏi hắn: “Vậy cậu còn phải đảm bảo đối với thân người ta an toàn và cuộc sống tự do cũng phải không bị bất kỳ thứ gì ảnh hưởng.”

Trần Phi Phi nóng nảy: “Bình An cậu coi tôi làm người nào, cậu, tôi Trần Phi Phi như là cái loại đem huynh đệ mình ra đùa giỡn sao, chính là cho cậu theo tôi cùng các đồng nghiệp tôi ăn bữa cơm, cậu nói coi.”

Bình An cũng hiểu được hết rồi nói: “Tôi còn tưởng rằng chuyện bậy bạ gì, ăn bữa cơm cũng để cho cậu nói nghiêm trọng như vậy, lúc nào? Ở đâu?”

“Liền tối mai, ở một quán cơm nhỏ bên khu thương mại quốc tế.” Trần Phi Phi bắt đầu cùng Bình An giải thích: “Tôi rảnh rỗi không có việc, cùng đồng nghiệp cá cược, kết quả tôi thua thảm, liền theo bọn họ nói mời bọn họ ăn cơm, thuận tiện phải kéo theo cậu.”

Nguyên lai là có chuyện như vậy, Bình An lại nghi ngờ: “Làm chi cần phải lôi tôi theo, tôi lại không biết các đồng nghiệp của cậu.”

Trần Phi Phi cổ họng có chút xèo xèo, nửa ngày mới nói: “Với cậu ăn ngay nói thật nha, tôi cùng nữ đồng nghiệp cá cược, cược tổng giám đốc chúng ta rốt cuộc là yêu nữ hay yêu nam, kết quả không nghĩ tới a, nhìn tổng giám đốc chúng ta tuấn tú lịch sự, một người đàn ông độc thân tiêu chuẩn hoàng kim, cư nhiên là một đồng tính luyến ái, lúc hắn đi gay bar thời gian vừa vặn bị một nữ đồng nghiệp bắt gặp, cậu nói tôi sao lại theo chân bọn họ cược cái này a! Hiện tại hối hận cũng không kịp.”

Bình An vốn có rất hứng thú chú ý nghe, thẳng đến khi Trần Phi Phi nói đến tổng giám đốc bọn họ, Bình An nhất thời bối rối, lúc nhắc tới vị tổng giám đốc kia lại là đồng tính luyến ái, Bình An đầu đã trống rỗng.

Chờ hắn hoàn hồn lúc, lập tức xen mồm hỏi: “Tiểu Phi hiệp… Các cậu có mấy tổng giám đốc?”

“Còn có thể có mấy người, chỉ cái người cậu đã gặp, còn muốn tôi cho số điện thoại của cậu.” Nói đến đây Trần Phi Phi hình như ngửi được cái gì không đúng, lập tức hỏi ngược lại: “Bình An, cậu không phải là bạn trai của tổng giám đốc chúng tôi đi!”

Bình An hơi thở bắt đầu thiếu chút, hô hấp không thông, hắn nhanh vứt sạch quan hệ nói: “Làm sao có thể, chỉ là thỏ nhà hắn ở y viện của tôi tiếp nhận trị liệu, hắn đối bệnh viện chúng tôi còn thật hài lòng mà thôi.” Để không tiếp tục cái đề tài này, Bình An càng nói xé trở lại: “Cậu còn chưa nói rốt cuộc cậu đánh cược thua mời đồng sự ăn, lôi tôi theo làm gì, tuy rằng tôi cũng muốn đi ăn chùa, bất quá tôi cũng biết không có cơm miễn phí.”

Trần Phi Phi hít mấy hơi thở, cuối cùng kêu rên một tiếng, mới bi thống nói: “Không phải đám nữ nhân điên kia muốn tôi tìm một bạn trai lâm thời, cùng bọn họ ăn, cậu nói tôi đây một nam nhân chỉ thích nữ nhân chân dài mông to ngực lớn, bên người nào có loại bạn trai này, kết quả có thể nghĩ tới cũng chỉ có cậu, Bình An đại soái ca, cậu chớ do dự, sẽ giả bộ ăn một bữa cơm, kỳ thực cũng chính là ăn một bữa cơm, cũng sẽ không làm ra chuyện gì, tuy rằng tôi biết cậu là cái kia, thế nhưng tôi đều không phải a, cho nên cậu yên tâm, tôi Trần Phi Phi đảm bảo chứng không chạm cậu một chút.”

Bình An nghe được một hồi hiểu một hồi hồ đồ, tìm một cái bạn trai lâm thời gì cùng ăn rõ ràng như thế, Bình An cũng không nghĩ lệch, có thể giúp hắn liền khẳng định giúp, ăn không ngồi rồi ai không vui, hơn nữa dù sao cũng là cá cược loại chuyện này, tóm lại là vui đùa thôi. Thế nhưng đợi tới phía sau hắn lại nhắc tới “cái kia”, lần này Bình An rốt cục không kiềm chế được lòng hiếu kỳ, muốn tra đến tột cùng.

“Tiểu Phi hiệp.” Bình An do dự mà sắp xếp lại ngôn từ, cuối cùng vẫn là trực tiếp hỏi: “‘Cái kia’ rốt cuộc là người nào?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.