(QT dịch thành canh suông ma lạt, nhưng ta thấy nửa Việt nửa Hán khó chịu thế nào ấy, nên để Hán luôn. Cụm đó có nghĩa là nước dùng (lẩu) cay)
Mấy ngày này nhiệt độ vẫn duy trì liên tục ở hai bên mười độ, lên xuống bất định, cũng may cũng đã ấm hơn, bên trong cùng bên ngoài nhiệt độ chênh lệch trong ngày rất lớn, nhất là chân trước mới bước vào tiệm lẩu, một khí thể nóng hầm hập sẽ theo chân đập vào mặt, còn kèm theo không ít mùi thịt dê xiên, khiến Bình An nguyên bản đã ăn chút cơm trưa dạ dày nhất thời bắt đầu kêu to.
Người phục vụ thấy Bình An và Nhâm Thủ, lập tức khuôn mặt tươi cười đón chào.
Nhâm Thủ rất khách khí nói: “Lầu hai, vị trí an tĩnh một chút.”
Người phục vụ cũng không nhiều lời vô ích, trực tiếp mang hai người lên lầu, lầu hai rất ít người ăn cơm, chỗ ngồi cũng rất trống, cuối cùng ở vị trí gần cửa sổ, người phục vụ mới cười nói: “Hai vị mời.” Nói xong đem thực đơn trong tay đưa tới.
Cầm thực đơn, Bình An tùy ý lật lật, kỳ thực lúc hắn ăn lẩu giống nhau, từ trước đến nay không nhìn thực đơn, bởi vì nhìn cùng không nhìn cũng như nhau, từng từng lẩu thịt và rau đều là giống nhau, ăn nhiều cũng có thể đem thực đơn xuống tới.
Trái lại Nhâm Thủ, chỉ là đem thái đơn đặt trên bàn, căn bản không có mở ra, lẳng lặng chờ Bình An lên tiếng gọi món.
“Một nồi nước dùng, tương mè, không hành không rau thơm không thả rau hẹ hoa.”
Bình An gọi xong phần cơ bản nhất, hình như là tận lực làm, đối diện một thanh âm cũng trầm thấp vang lên.
“Một nồi nước cay, tương mè, hành rau thơm và rau hẹ hoa như nhau không ít.”
Khóe mắt co quắp, Bình An không muốn nhiều lời cũng không muốn suy nghĩ nhiều gì, tất cả coi như không có nghe thấy, chịu đựng không ngừng khiêu động mí mắt, hắn chỉ là tùy ý nói mấy thứ mình thường ăn, lại không nói thêm gì nữa.
Nói thật đi Bình An thật không ngờ tối hôm qua mới xảy ra chuyện tình quẫn bách như vậy, buổi trưa hôm nay sẽ cùng người kia ngồi ăn cùng bàn, hắn không dám nói nội tâm không có một chút sợ, cho dù ai bị chuyện như vậy quấn lên cũng sẽ chân tay luống cuống, Bình An cũng chỉ là ở tận lực an ủi mình, hắn càng tự mình an ủi, càng đem tất cả sai lầm đều trốn tránh đến bên người không liên hệ, nhất là cái người này ngồi đối diện còn hướng hắn cười.
Nhâm Thủ bưng ly nước nóng trên bàn, đối Bình An nói: “Buổi sáng rửa mặt, làm tôi tốn không ít thời gian.”
Bình An sửng sốt, mới nhớ tới chính sáng sớm nhất thời tức giận làm ra cái chuyện rất nhàm chán này, bất quá hiển nhiên hắn nghĩ đây chỉ là việc nhỏ, chu miệng: “Anh tìm tôi ngoại trừ muốn mời tôi ăn, chính là vì nói cái này?”
Người đối diện buông ly nói: “Dĩ nhiên không phải, tôi nghĩ nói một chút chuyện có liên quan chuyện tối ngày hôm qua, tôi có chút cách có thể mang tới cho cậu phiền phức rất lớn.”
Bình An uống nước thiếu chút nữa phun ra ngoài, hắn cực lực muốn che giấu sự tình, tại nơi công cộng bị một người đương sự gần như trắng ra nói ra!.
“Nhâm tiên sinh, ngài còn muốn tôi nói mấy lần nữa? Tôi không nghĩ tối hôm qua có chuyện gì xảy ra, có lẽ nói căn bản là cái gì cũng không có phát sinh, tôi cũng có thể cho rằng không nghe được lời ngài nói mới rồi.”
Nhâm Thủ nhìn mặt Bình An đối diện bị một câu nói này đều chuyển một vòng, nghĩ đến có thể chuyện tối ngày hôm qua thực sự để lại cho hắn ấn tượng quá khắc sâu, sau đó hé miệng nói: “Hảo, nếu như vậy, tôi cũng có thể cho rằng tối hôm qua chuyện gì cũng không có.”
Bình An nghe vậy rốt cục thở phào nhẹ nhõm, không vây quanh cái đề tài này nữa, thế nhưng tùy theo sự tình mà đến lại làm hắn bị thương nặng.
“Thế nhưng nếu tối hôm qua cũng không có chuyện gì phát sinh, cậu có thể giải thích một chút chuyện tình sáng nay không, tôi đối với chuyện người khác ở trên mặt tôi luyện viết chữ vẫn là rất không đồng ý, có thể cậu cũng có thể giải thích một chút ý tứ của ba chữ kia.” Nhâm Thủ trên mặt biểu tình thủy chung bất biến, quay Bình An vẫn là cười yếu ớt, thấy Bình An biểu tình hoàn toàn sửng sốt, hắn còn hảo ý mà nhắc nhở: “Bình An, ‘Kê – gian phạm’ là có thể viết ở trên mặt sao?” (kê = jj, gian = gian dâm, phạm = tội phạm, tự hiểu nha)
Bình An bị những lời này hoàn toàn kích thích sắc mặt quẫn bách, hắn lần nữa cho rằng chuyện này không sai, sau đó nỗ lực nói sạo: “Tất cả nói, chuyện gì chưa từng phát sinh!”
Nhâm Thủ gật đầu, đương nhiên nói: “Tối hôm qua đích xác cái gì cũng chưa từng phát sinh, thế nhưng chuyện sáng nay tình quả thực xảy ra, bởi vì rửa mặt lãng phí thờì gian quá dài, dẫn đến giờ làm việc của tôi chậm sắp tới nửa giờ, Bình An, cậu không cảm thấy chuyện này là cậu làm sai sao?”
A? Hắn làm sai!?.
Bình An trợn to tròng mắt, nhìn người đối diện như trước đối với mình cười, hắn nghĩ đầu của hắn có chút phản ứng không kịp, kéo một vòng lớn như thế, nói xong lời cuối cùng cư nhiên biến thành Bình An mình không đúng! Hắn thực sự là hận không thể sáng sớm thế nào không đem trước mắt người này bóp chết đi?.
“Nhâm tổng giám đốc, ngài có thể không biết xấu hổ, thế nhưng cũng không thể không biết xấu hổ đến loại trình độ này của anh a.” Nói đến đây Bình An là thật không biết nên ứng đối thế nào, cũng không muốn cùng hắn đi vòng vèo, hắn thừa nhận hắn một tiểu tiểu thú y không thắng được đại quản lí người ta thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn.
Nhâm Thủ nhìn Bình An cuối cùng đem tâm lý nói thực, thế nhưng đáp án này cũng không phải là cái hắn mong muốn, tuy rằng hắn cũng đem những lời này coi như là tán thưởng tới nghe, để càng hiểu hơn người trước mắt, muốn cùng hắn quan hệ tiến thêm một bước, Nhâm tổng giám đốc rất không minh cho nên giả bộ vô tội, chỉ bất quá cái giả bộ vô tội này rất thiếu đánh mà thôi.
“Bình An, tôi tôn trọng lời của cậu, cậu có phải cũng cân nhắc tôn trọng lời của tôi? Chuyện này tôi cũng không muốn nói quá nhiều, chỉ cần cậu vẫn có thể vẫn đến chăm sóc thỏ, tiền vẫn là dựa theo giá lúc đầu không phải ít, tôi cũng có thể cho rằng thực sự cái gì cũng không phát sinh, cậu nghĩ thế nào?”
Bình An không rõ người đối diện này là nghĩ như thế nào, rõ ràng người này ngay từ đầu cho mình ấn tượng là một người rất trầm ổn sẽ không nói nhiều thậm chí thủ đoạn rất hiểm, nhưng bây giờ hắn ở trước mặt mình bày ra lại có chút cùng bề ngoài của hắn không phù hợp, khiến Bình An nhất thời khó có thể nhận, người này rốt cuộc có mấy mặt.