Tây Du Nhất Mộng

Chương 120: Chương 120: Bế quan




oOo

Trên những con đường trong thành Trường An tựa hồ không lúc nào ngớt người qua lại.Đại Nhiệt đã mặc vào Lục Nhĩ Phi Phong, giờ đang cùng Yến Cuồng Đồ sóng vai mà đi.

Yến Cuồng Đồ đột nhiên hỏi:

- Hiền đệ, vừa rồi lúc chú đồng ý kết minh với Thiên Hạ Hội có nghĩ anh đồng ý hay không không?

- Ha ha, không cần nghĩ, khẳng định là anh tán thành. Bởi vì y theo tính cách của anh, nếu phản đối thì đã lập tức nhảy vào ngăn cản.

Yến Cuồng Đồ nói:

- Thật sự thì anh không tìm thấy lý do gì để phản đối — tuy rằng, chúng ta mới vừa cùng Thiên Hạ Hội đánh tới đầu rơi máu chảy.

Đại Nhiệt cười nói:

- Thiên Hạ Hội chẳng những là một đối thủ mạnh mẽ, mà cũng sẽ là một đồng minh rất cường đại. Cho nên dù lo lắng việc kết minh cùng bọn họ sẽ gặp những thỏa hiệp ấm ức thì em vẫn đáp ứng.

Yến Cuồng Đồ chớp chớp con mắt:

- Anh thì thấy có gì mà ấm ức, để một công ty của những game thủ nổi tiếng chủ động hạ mình yêu cầu kết minh cùng chúng ta đã là một thắng lợi không nhỏ với Cuồng Nhiệt Trại rồi.

Đại Nhiệt cười nói:

- Thì cũng vì thế em mới rất bội phục Thiên Hạ Nhất Thủ, đại trượng phu co được dãn được mới có thể làm đại sự.

- Ha ha, kỳ thật từ đầu tới đuôi, chúng ta cùng Thiên Hạ Hội cũng không phát sinh mâu thuẫn nào lớn tới mức không thể hòa hoãn. Oan gia nên giải không nên kết, hiện tại nếu bọn họ đã chủ động chìa cành ô-liu, chúng ta tốt nhất là thừa cơ bước xuống bậc thang, sớm liên hợp một chút, tính đến thành lập giáo phái mới là quan trọng nhất.

Trong trò chơi, có giáo phái, có thể xin tấn công thành thị do NPC trấn giữ, một khi thắng xem như chiếm được thành thị đó, đây mới là mấu chốt để xưng bá thiên hạ. Cho nên Thiên Hạ Nhất Thủ tình nguyện đeo trên lưng nhiều chê trách, chủ động tiêu tan hiềm khích trước kia, cùng Đại Nhiệt kết minh, trừ hai nguyên nhân mà hắn nói, kỳ thật còn lý do càng quan trọng hơn — đã sắp tới ngày giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần đầu tiên trong Tây Du Nhất Mộng mở ra, phần thưởng cho quán quân là tín vật giáo phái Long Chi Giác!

Thời điểm trước mắt, Tứ Hải Long Vương chính là tồn tại vô địch đối với người chơi, bởi vì nếu không có ít nhất ba người có pháp thuật đỉnh cấp chiến đấu vây công thì đừng hòng nhổ trên người Long Vương dù là một cái vảy nhỏ. Về phần pháp thuật đỉnh cấp chiến đấu, có vẻ như bây giờ chưa ai có — Đại Nhiệt chính là đỉnh cấp võ học, thuộc loại riêng biệt.

Cho nên nói, muốn trong mấy tháng tới đạt được Long Chi Giác thì cách duy nhất chỉ có dựa vào đoạt quán quân giải đấu sắp tới.

Thiên Hạ Nhất Thủ có một cảm giác rất huyền diệu: hắn linh cảm Đại Nhiệt sẽ là người chiếm được ngôi vị quán quân, giành được Long Chi Giác! Hắn cũng không biết vì sao lại nhận định như thế, chỉ cảm thấy Đại Nhiệt có một vận may vô địch, không có bất kỳ người nào có thể ngăn trở.

Loại cảm giác này thật rất khó để giải thích, hoặc có thể coi là giác quan thứ sáu.

Thiên Hạ Nhất Thủ tin tưởng giác quan thứ sáu của mình, cho nên trước hết kết minh với Cuồng Nhiệt Trại. Nếu đến lúc đó Long Chi Giác thật sự bị Đại Nhiệt giành được, vậy cũng tương đương với người của Thiên Hạ Hội giành được.

Tất cả điều này đều là suy tính của hắn, chưa từng nói cùng ai.

Đại Nhiệt đứng lại, nói:

- Chuyện kết minh anh thông báo với anh em đi nhé, giờ em muốn tìm một trà quán để tự tu.

- Tốt!

Yến Cuồng Đồ nhìn bóng lưng tối đen mà gầy yếu của Đại Nhiệt, trong lòng dâng lên một loại thương cảm khó hiểu: dù là như thành lập sơn trại, dù là thủ hạ trăm ngàn, thế nhưng hiền đệ vẫn chỉ thích một mình một chỗ. Thậm chí hắn lựa chọn kết minh với Thiên Hạ Hội cũng là vì muốn sớm dựng lên giáo phái, hoàn thành tốt sứ mệnh lịch sử của sơn trại, để bản thân hắn có thể thoát thân mà đi…

Đại Nhiệt lần này đã có kinh nghiệm, dưới tình huống đồng chí Hồ Ly có thể tự do ra vào Cao Lão Trang thì kiên quyết không trở về động phủ tu luyện, để tránh đột nhiên bị đối phương dùng các loại phương thức kỳ quái “ân cần thăm hỏi” tới tẩu hỏa nhập ma.

Kỳ thật không gian bên trong trà quán cũng rất không tồi, cảnh đẹp lại yên tĩnh, chẳng qua là phải mất tiền mà thôi — đối với tiền, Đại Nhiệt hiện tại đã bước lên con đường rộng mở, đang định ăn tiêu xa xỉ một phen.

Vì thế, ở những ngày tiếp theo, hắn mỗi bữa đều ăn Phật Nhảy Tường, uống rượu Mao Đài, thưởng thức trà Vũ Tiền Long Tỉnh, ngay cả mua hoa quả cũng sẽ chọn loại đặc sản đắt nhất.

Giao ra tiền bạc, thu lại là ngộ tính, có lượng lớn ngộ tính làm hậu thuẫn, liên tiếp hơn mười ngày Đại Nhiệt cũng không bước khỏi Trường An một bước. Hắn trừ lúc ăn cơm ra, thời gian khác đều chỉ yên vị trong trà quán, cũng đóng hết các kênh trò chuyện lại, chân chính làm một vị cao thủ “ẩn thế”!

Sự thật thì toàn bộ người chơi trong Tây Du Nhất Mộng đều phải trải qua giai đoạn bế quan tu luyện nhất định. Bạn muốn trở thành cao thủ, bạn muốn đề cao tu vi pháp thuật thì nhất định phải tu luyện. Chẳng qua hầu hết mọi người đều phải vừa kiếm ngộ tính, vừa tu luyện, hiệu quả tự nhiên kém xa Đại Nhiệt có thể tự tu liên tục ở bất cứ nơi nào.

Đây cũng là một nguyên nhân khiến Đại Nhiệt không muốn làm sơn trại đại đương gia.

Bởi vì cứ liên tục biến mất không xuất hiện trước mặt thành viên sơn trại, không vì sơn trại ra sức, hắn cũng tự biết ngại khi ngồi lên vị trí kia.

Nhưng hiện tại đã kết minh cùng Thiên Hạ Hội, Cuồng Nhiệt Trại tạm thời không xuất hiện việc gì gọi là đại nguy cơ, cho nên Đại Nhiệt cũng không có vướng bận lo lắng, an tâm không cần để ý chuyện bên ngoài, toàn lực tu luyện — ở trong trò chơi, skill lợi hại mới là bảng hiệu của cao thủ, còn về trang bị thì thứ thêm vào Võ lực thật sự quá hiếm, Đại Nhiệt cũng không hy vọng nhiều hay đi tìm kiếm, bởi đó chỉ làm lãng phí thời gian, hiệu quả xa không bằng chuyên tâm đề cao Thái Cực Đạo cùng Chân Vũ Độn Giáp.

Mà trong khoảng thời gian này, cửa thứ hai của “Nhiệm vụ Tam giới” vẫn chưa thấy động tĩnh gì. Trên diễn cũng đã loạn muốn lật trời, bởi phần lớn đều đã qua được cửa thứ nhất “Hành Trình Xuống Địa Ngục”, mà cửa thứ hai mãi chưa thấy đâu khiến bọn họ chờ lâu đến mất bình tĩnh — đây là chỗ cao minh của hệ thống, nếu muốn tăng độ nóng của một nhiệm vụ, ngoại trừ nâng cao tính khó khăn của nhiệm vụ đó, biện pháp tốt nhất là kéo dài thời gian chờ đợi, mà nhiệm vụ cao cấp Nhiệm vụ Tam giới” dĩ nhiên là áp dụng cả hai biện pháp này, không cho người chơi làm một lèo hoàn thành tất cả, bởi “miếng khi chờ lâu đến đói mới là miếng ngon”.

Ở những ngày cuối cùng của tháng 9, Đại Nhiệt rốt cuộc cảm giác tự tu đã đạt tới một bình cảm, cho nên chọn xuất quan, kế tiếp muốn đi tìm kinh nghiệm thực tế.

Ngoài ra, hắn lựa chọn hôm hay xuất quan còn vì một nguyên nhân khác — ngày mai, giải đấu Anh Hùng Tranh Bá lần đầu tiên được tổ chức trong Tây Du Nhất Mộng đã bắt đầu…

-----oo0oo-----

Hết quyển 6 - Mời đón đọc quyển 7 “Anh Hùng Tranh Bá”! ! !

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.