Tây Du Nhất Mộng

Chương 56: Chương 56: Hâm rượu luận anh hùng




oOo

Khách Vân Lai quả nhiên khách đến như mây, chẳng những đã sớm hết chỗ, mà ngoài cửa còn một hàng dài đang chờ đến lượt — rượu cùng đồ ăn nơi này tốt nhất, cho ngộ tính cũng cao nhất, đương nhiên mọi người chen chúc mà tới.

- Người anh em, xếp hàng bao lâu rồi?

Người chơi A hỏi.

- Hơn mười phút, mẹ nó chứ, vẫn chậm một bước, không thành nhóm khách đầu tiên được.

Người chơi B tức giận bất bình.

- Nhóm đầu tiên có cái gì hot?

- Có thể ăn Phật Nhảy Tường chứ sao! Món đặc sản này mỗi ngày chỉ làm 10 suất.

- Ngất, nghe nói Phật Nhảy Tường tới 5000 đồng một suất; người anh em thật có tiền nha, tôi thì chỉ có thể thành thật mà ăn cá nhỏ thịt vụn của mình thôi.

Người chơi A dựng thẳng ngón cái lên khen ngợi.

Nghe được mẩu đối thoại này, Đại Nhiệt cùng Yến Cuồng Đồ líu lưỡi không thôi, 5000 đồng một suất! Xem ra không cố gắng cả tháng thì chỉ có đứng mà nhìn thèm thôi.

Yến Cuồng Đồ đi tới chỗ tiểu nhị đứng ở cửa, bỏ ra 20 đồng để đặt hai chỗ rồi cầm hai tấm thẻ gỗ ghi số thứ tự xếp hàng, đưa cho Đại Nhiệt một cái. Đại Nhiệt cầm thẻ xem thuyết minh: số thứ tự xếp hàng tại Khách Vân Lai thành Trường An, làm bằng gỗ đàn hương, thứ tự tạm thời là 92, xếp hàng đằng trước bạn có 26 người, xin hãy kiên nhẫn chờ đợi, trong thời gian này cảm phiền không rời đi, nếu không sẽ xóa bỏ lượt.

Hệ thống làm rất tốt ở phương diện quản lý tửu lâu, mỗi một tửu lâu hay tiệm ăn đều chỉ chứa cùng lúc được một lượng khách nhất định, một khi đã đủ không thể tiếp tục đi vào mà phải liên hệ với NPC đứng ở cửa để lấy số xếp hàng, sau đó lần lượt vào tiếp. Mà thời gian quy định cho mỗi người chơi dùng cơm tối đa là 20 phút, một khi thời gian tới sẽ tự động bị truyền tống ra ngoài.

Đại Nhiệt cất kỹ thẻ, hai mắt nhắm lại, bắt đầu tự tu. Con đường Võ lực hắn theo khác với Tiên đạo cùng Phật đạo. Hai con đường kia yêu cầu người chơi phải ở trong động phủ diện bích hoặc đả tọa mới có thể đề cao cấp bậc pháp thuật, còn Võ lực của Đại Nhiệt thì bất cứ nơi đâu cũng có thể tiến hành tự tu, điều này không thể nghi ngờ là chiếm rất nhiều tiện lợi.

Yến Cuồng Đồ đã nhìn quen hắn đột nhiên nhập định, cũng không kinh ngạc, cười nói:

- Hiền đệ, chú cũng không cần liều mạng như vậy chứ, đang xếp hàng mà cũng tranh thủ tu luyện sao!

Đại Nhiệt nghe thấy hắn nói chuyện, mở mắt, thản nhiên nói:

- Có gì đâu, tại em thấy rảnh quá nên tranh thủ thôi, trong lúc chờ đợi không tu luyện thì biết làm gì?

- Phặc! Chú nhắm mắt vào thì có thế giới thanh tịnh rồi, còn anh? Ngay cả người nói chuyện cũng không có.

Yến Cuồng Đồ càu nhàu.

Đại Nhiệt mỉm cười:

- Vậy anh muốn nói chuyện gì?

Yến Cuồng Đồ lớn tiếng nói:

- Nữ nhân nói chuyện với nữ nhân thì bàn chuyện kinh nguyệt, nữ nhân cùng nam nhân lại bàn về Kamasutra, còn nam nhân với nam nhân đương nhiên phải bàn về làm thế nào để rủ nữ nhân cùng nghiên cứu Kamasutra rồi!

Toát mồ hôi! Lời vừa nói ra, lập tức đem toàn bộ ánh mắt xung quanh hấp dẫn lại.

Đại Nhiệt vội ngẩng đầu nhìn trời, làm bộ như mình đang “rình xem chim nhỏ bay qua “.

Yến Cuồng Đồ vẫn còn chưa hiểu gì, tưởng là bầu trời có chim chóc gì bay qua thật, vì thế ngẩng đầu theo. Mà hắn ngẩng đầu thì người chung quanh lại cũng học tập…

- Này! Ông thấy gì không?

Người chơi C hỏi.

- Tôi thấy trời xanh, mây trắng nữa, ông thì sao?

Người chơi D trả lời.

Người chơi A đúng lúc này mới hiểu ra chuyện, tức giận nói:

- Tôi thì thấy nguyên một đàn bò biết mặc quần áo đang nghển cổ!

Đại Nhiệt nhìn phản ứng của mọi người như thế, muốn cười lại không dám, cố nhịn nói:

- Yến đại ca, cái anh nói vừa xong là làm cách nào?

Lời vừa ra, giống như tiếng lòng của hơn mười động vật bậc cao giống đực chung quanh, lập tức lại có vô số ánh mắt nhìn chòng chọc lên người Yến Cuồng Đồ, thậm chí có cả một người chơi nữ cũng vểnh tai tới nghe.

Yến Cuồng Đồ không hề luống cuống, nói:

- Rất đơn giản, hai chữ thôi.

- Là hai chữ nào?

Trong số đám đang hóng chuyện, có một Tôn Ngộ Không có cái nick rất đáng khinh là “Chim Nho Nhỏ” nhịn không được ra tiếng đặt câu hỏi.

- Chữ thứ nhất là vỗ; chữ thứ hai là cưỡi!

Chim Nho Nhỏ kia thực nghiêm túc nghĩ một lát, sau đó liền hỏi:

- Lão huynh, cưỡi cũng thôi, còn vỗ vào đâu?

Tiếng hắn đã to còn oang oang hỏi khiến mọi người không khỏi cười to.

Yến Cuồng Đồ buồn cười nói:

- Bí quyết gói gọn trong đó, dẫn giải ra tức là trước tiên phải vỗ mông ngựa, nói cách khác là nịnh nọt cho phụ nữ niềm vui, sau đó mạnh mẽ mà cưỡi, chinh phục cô ta, từ đó về sau muốn gì cô ta cũng sẽ theo!

Chim Nho Nhỏ ngẩn ra rồi như bừng tỉnh, gật đầu như gà mổ thóc, khen:

- Cao! Thật cao! Chẳng thể trách bạn gái của em mãi không chịu cùng em làm…

Đại Nhiệt đổ mồ hôi như tắm! Yến Cuồng Đồ chính là một kẻ chuyên xúi trẻ con bốc cứ-t gà!

Lúc này xếp hàng đã đến lượt, một lượng lớn người chơi được hệ thống thông báo lập tức tiến vào trong tửu lâu. Mà Chim Nho Nhỏ thì bám chặt lấy tay Yến Cuồng Đồ, nói sống chết gì cũng phải cùng hắn thêm hảo hữu, để tiện sau này có vấn đề tâm sinh lý gì còn xin thỉnh giáo…

Khách Vân Lai thiết trí xa hoa, bên trong là những dãy bàn bày biện trang trọng. Đại Nhiệt và Yến Cuồng Đồ tìm một bàn cho hai người, vừa mới ngồi xuống thì một NPC tiểu nhị đã nhanh nhẹn đưa thực đơn tới. Trên thực đơn chi chít chữ, ít nhất cũng phải trên 100 món ăn, trong đó không ít món nổi danh trong hiện thực như vịt quay Bắc Kinh, canh rắn Quảng Châu, đậu hũ ma bà Tứ Xuyên v.v… Bên cạnh tên món ăn là giá tiền cùng ngộ tính khi ăn nó đạt được, mỗi người chỉ có thể chọn một suất.Những món ngoài ngàn đồng hai người trực tiếp bỏ qua, Đại Nhiệt gọi món gà ăn mày giá 600 đồng, có thể gia tăng 120 điểm ngộ tính; mà Yến Cuồng Đồ thì gọi món gà chiên cay, cần 700 đồng, gia tăng 150 điểm ngộ tính. Ngoài ra bọn hắn gọi mỗi người một chén rượu Mao Đài — rượu thuộc loại đồ uống, mỗi bữa mỗi người có thể uống một chén, giá cho Mao Đài là 100 đồng, có thể gia tăng 30 điểm ngộ tính.

Món ngon nhanh chóng được dọn lên. Hai người bắt đầu cầm đũa từ từ thưởng thức. Còn rượu thì được đặt trong khay lửa đang cháy ở trên bàn, cần phải hâm trước rồi mới có thể uống.

- Hiền đệ, thời gian gần đây, tính cả Chim Nho Nhỏ vừa rồi, anh đã kết bạn với 23 người, tuy mới đều chỉ là quan hệ hảo hữu, nhưng chỉ cần anh vung tay hô nhất định bọn họ sẽ giúp.

Yến Cuồng Đồ mở miệng nói.

Đại Nhiệt gật gù, hỏi:

- Anh thật sự định chiêu binh mãi mã, thành lập giáo phái sao?

Yến Cuồng Đồ ngạo nghễ cất tiếng:

- Sinh đương tác nhân kiệt, tử diệc vi quỷ hùng (1)! Mặc giáp dẫn dắt trăm vạn quân, công thành kiến quốc mới tính là nhất đại kiêu hùng!

- Ha ha! Phải không? Nhưng em tình nguyện làm một anh hùng cô độc, mười bước giết một người, ngàn dặm không lưu dấu! Như thế cũng rất có cảm giác thành tựu ấy chứ.

Yến Cuồng Đồ cười nói:

- Theo cách phân chia của vĩ nhân, tư tưởng của chú thuộc về chủ nghĩa anh hùng cá nhân! Chú sẽ rất cô đơn đấy.

Đại Nhiệt không khỏi run lên, không tự chủ được tự hỏi trong lòng: Cô đơn? Mình cô đơn sao? Ai mà chẳng cô đơn… Cô đơn kỳ thật giống như một bộ đồ mặc ở trên người, thử hỏi thiên hạ, ai có thể ở trần? Chẳng qua biểu hiện của mỗi người khác nhau mà thôi.

Nghĩ đến đây, hắn mỉm cười nói:

- Kỳ thật có làm anh hùng hay không cũng không sao cả! Em chỉ mong có thể được tự do tự tại ở trong trò chơi thôi.

- Sinh mệnh thành khả quý, ái tình giới canh cao; nhược vi tự do cố, lưỡng giả giai khả phao (2)! Thứ đồ chơi có tên tự do này tỷ lệ thuận với sự cường đại của chú, chú càng cường đại thì lại càng tự do. Chỉ khi chú đứng trên đỉnh thế giới, tự đặt ra toàn bộ quy tắc thì mới đạt được tự do lớn nhất.

Yến Cuồng đồ rất hiếm khi nghiêm chỉnh nói ra mấy lời này.

Đại Nhiệt chợt lóe tinh quang từ hai tròng mắt:

- Tới cùng là anh muốn nói gì?

Yến Cuồng Đồ nói:

- Anh muốn nói rằng, ở trong hiện thực, chúng ta đều là những kẻ phàm tục, bất kể có cố đến đâu cũng không có cách nào trở thành anh hùng. Nhưng ở trong trò chơi lại khác, chúng ta chẳng những có thể thành anh hùng, hơn nữa còn có thể trở thành thần. Đây chính là điểm cuốn hút của game, nó có thể giúp chúng ta thực hiện vô số giấc mộng. Nếu chúng ta đã thích nơi này thì không nên mặc nó trôi, không cầu nhất định thành công, chỉ cầu không hối hận.

Lúc này rượu đã nóng, bốc ra nhiệt khí lượn lờ, mùi men say xông vào mũi.

Đại Nhiệt đã hiểu rõ Yến Cuồng Đồ muốn nói gì, dã tâm của hắn cũng như hai chén rượu trên bàn, sôi trào — đã xem trò chơi chỉ là một giấc mộng, vậy tại sao không để mình thành anh hùng trong mộng, khiến nó thêm chút rực rỡ đây? Từ nay về sau, ta đây làm một anh hùng thiên hạ vô song trong trò chơi đi!Xác định được mục tiêu, tâm tình của hắn như được rộng mở, cầm lấy chén rượu, hướng Yến Cuồng Đồ nói:

- Cạn vì lý tưởng nhất đại kiêu hùng của anh!

Yến Cuồng Đồ cũng giơ chén lên, cười nói:

- Cạn vì mục tiêu anh hùng cô độc của chú!

Rượu nóng vào bụng, hai người cũng như muốn bùng cháy.

-----oo0oo-----

Chú thích:

- (1) Sinh đương tác nhân kiệt/ Tử diệc vi quỷ hùng/ Chí kim tư Hạng Vũ/ Bất khẳng quá Giang Đông: bài Tuyệt Cú của Lý Thanh Chiếu viết về Tây Sở Bá Vương Hạng Vũ, dịch theo nguồn thivien chấm net: Sống là người hào kiệt/ Chết cũng ma anh hùng/ Nay còn nhớ Hạng Vũ/ Không chịu sang Giang Đông.

- (2) Sinh mệnh thành khả quý, ái tình giới canh cao; nhược vi tự do cố, lưỡng giả giai khả phao: Sinh mệnh rất đáng quý/ Tình yêu càng quý hơn/ Nhưng nếu muốn tự do/ Cả hai đều phải bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.