Tay Níu Chặt Tay 1: Anh Ấy Là Bếp Trưởng Đại Nhân

Chương 29: Chương 29: Ngoại truyện vợ chồng họ Thế




1. Chuyện nấu ăn

Một hôm bếp trưởng đại nhân từ nhà hàng trở về, thấy ai đó đang nằm trên sô pha, một tay cầm bịch snack, một tay bóc lên ăn, hai mắt đang chăm chú xem hoạt hình “tom and jerry“. Anh nhíu mày, phụng phịu nói “Anh đói rồi”

Ai đó vẫn không quan tâm, nhàn nhạt trả lời “Anh ở nhà hàng, tại sao không tiện làm mấy món đem về nhà chúng ta ăn?”

Anh bước tới trước mặt che màn hình lại, nhăn mặt nói “Không được, lúc cầu hôn, anh đã nói rồi, sau này em phải là người nấu ăn, em đồng ý rồi còn gì?”

Ai đó trầm tư suy nghĩ, cố gắng nhớ lại những lời lúc anh cầu hôn rồi dịu giọng hỏi một câu hờ hững “Em có đồng ý sao?”

Bếp trưởng đại nhân bù lu bù loa không chịu, cứ nằn nặc đòi cô nấu.

Từ hôm ấy, người nấu ăn là phu nhân bếp trưởng, các món ăn được vị bếp trưởng gật đầu khen là “dở tệ”

2. Chuyện đối phó Tiểu Tam

Bình thường Nhược Hạ rất hiếm hoi tới lui nhà hàng của chồng mình. Hôm ấy nỗi hứng muốn trộm nhìn dáng vẻ lãnh đạm của chồng vốn đã bị mất đi khi sống chung nhà.

Không ngờ lại bắt gặp ai kia đang ngồi cùng với một cô gái thân hình bốc lửa, ánh mắt như muốn ăn tươi chồng mình.

Nhược Hạ mỉm cười bước tới vỗ vai chồng, vui tươi nói “Anh à, từ bao giờ anh có mắt nhìn người như thế chứ?”

Cô gái kia khoái chí cười mỉm “Em của anh à? Xinh đẹp thật đấy. Chào em, chị là Lã Thư, bạn của Thế Cảnh”

Nhược Hạ tròn mắt ngồi xuống ghế bên cạnh, nói với giọng tiếc nuối “Bạn sao? Sao hôm anh ấy kết hôn, em lại không thấy chị nhỉ?”

“Anh ấy kết hôn rồi?”

“Đúng vậy. Vợ anh ấy mà ghen lên là rất khủng khiếp. Lần trước cô gái kia bị chị ấy cắt trụi tóc không đâu ra đâu, còn cạo đi đôi chân mày rồi quét mỡ trăng lên. Phụ nữ chỉ có gương mặt mà bị vậy là xong đời rồi còn gì?”

Cô ả nghe vậy liền đứng lên bỏ đi.

Nhược Hạ trừng mắt nhìn chồng.

Thế Cảnh nhăn mặt “Oan cho anh quá, cô ta là giảng viên của trường Elen, bảo có chuyện cần nói, anh chỉ vừa ngồi xuống là em tới, còn không biết ý đồ của cô ta là gì”

Từ hôm ấy, cô ta không còn dám có ý đồ với vị bếp trưởng đã có vợ này nữa. Tiếng đồn cũng vang xa khắp trường, ai cũng biết vị giảng viên Thế Cảnh có cô vợ khi ghen lên sẽ rất khủng khiếp.

3. Chuyện đặt tên con

Một hôm Nhược Hạ cầm máy ảnh một mình chạy đến núi Nam Vu để chụp phong cảnh. Hôm cô đi, bầu trời trong xanh, mây trắng từng đám từng đám lớp lớp nhau, gió nhè nhẹ khiến cô có hứng chụp chủ đề về bầu trời.

Trở về nhà, nhìn thấy chồng đang chăm chú với cái laptop. Cô liền chạy lại đưa máy ảnh ra khoe thành tích hôm nay đạt được.

Anh chỉ liếc mắt qua nhìn một chút rồi lại làm việc. Cô đành tự mình xem vậy. Đột nhiên trong đầu lóe ra điều gì, cô quay sang nói với ông chồng mặt lạnh.

“Chúng ta đặt tên cho con là gì nhỉ? Họ của anh, tên của em, thêm một chữ ở giữa, có được không?”

Dứt lời, đôi mắt chớp chớp đợi chồng hồi âm nhưng chồng chỉ nhìn lại bằng ánh mắt đợi chờ cô nói tiếp. Cô nhả ra một câu.

“Thế Thiên Hạ, có được không?”

Thế Cảnh tối sầm mặt khi nghe cái tên này, anh đứng phắt dậy bế cô lên phòng “Chúng ta đi thay trời sinh con thôi”

Sau hôm đó, Nhược Hạ mang thai.

4. Lại chuyện tên con

Nhược Hạ hạ sinh một bé trai kháu khỉnh, rất giống Thế Cảnh. Cô hờn trách tại sao lại không giống cô ở điểm nào, anh nhàn nhạt trả lời.

“Tốt nhất là không nên giống em”

“Anh thật quá đáng”

Elen bước vào thăm hai mẹ con, nghịch cùng đứa bé một lát cảm thấy rất thích đứa bé này. Cô nảy ra một ý nghĩ phải làm thông gia. Cô hỏi tên đứa bé, Nhược Hạ bảo hỏi Thế Cảnh.

Anh nhún vai đáp “Thế Di Thiên”

Elen lẩm nhẩm một lát liền quay sang lườm người vô tội là Đề Nam.

“Anh xem, người ta kết hôn sau, rốt cuộc đã dành sinh con trai trước rồi. Chúng ta phải chịu sinh con gái đấy”

Đề Nam vô tội ngơ ngác đáp “Không chịu sinh là em, bây giờ lại trách anh?”

Nhược Hạ mỉm cười nhìn con trai.

Thế Di Thiên... Niềm vui trời ban cho cuộc đời ba mẹ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.